Buổi sáng, Lôi Tiểu Minh đã đặt xong bom hẹn giờ trong doanh trại ở biệt thự trên núi, lúc này Lôi Tiểu Minh bấm nút điều khiển từ xa trong tay khiến doanh trại trên núi đó lập tức nổ tung, trực tiếp giết chết được kha khá đàn em của Quỷ Đói. Đàn em của Quỷ Đói vẫn đang chuẩn bị lưới lớn, dây cáp, súng ống, các loại vũ khí để giữ chân võ sĩ, nghe doanh trại phát nổ thì lập tức chạy đi dập lửa cứu người. Cả biệt thự của Quỷ Đói bỗng chốc trở nên hỗn loạn.
Quỷ Đói nghe thấy tiếng nổ phát ra từ doanh trại liền chạy đến cửa sổ xem, nhìn thấy doanh trại dưới chân ngôi biệt thự bùng cháy dữ dội thì vô cùng tức giận, gân xanh nhanh chóng nổi lên trên trán và cổ: “Tốt lắm, Lý Thiệu Minh, tôi đang muốn giết cậu mà cậu lại chủ động dâng đến tận cửa. Thiên đường có lối cậu không đi mà cứ thích đâm đầu vào địa ngục không cửa, hôm nay cho dù cậu có là cháu ngoại của Lục Kim Đan thì tôi cũng phải xé xác cậu thành nghìn mảnh!”
Quỷ Đói gồng mạnh cơ bắp toàn thân, khiến quần áo võ sĩ trên người đột nhiên nát vụn, trên cơ bắp cuồn cuộn của hắn có một hình xăm ác quỷ hung dữ.
Hắn đi đến bức tường trong nhà bếp, nắm bàn tay lại và rầm một tiếng, hắn đấm xuyên thẳng qua tường, rồi từ trong bức tường lấy ra một thanh đao đầu quỷ sắc bén.
“Lý Thiệu Minh, cậu càng ngày càng kiêu ngạo rồi. Cậu là con cháu nhà họ Lục – một gia tộc võ lâm chính phái, là cháu ngoại của Lục Kim Đan một đời anh hùng, mà hôm nay cậu lại tự ý xông vào nhà dân, phóng hỏa giết người, Thanh Phong tôi tuy có quan hệ rất tốt với nhà họ Lục cậu, nhưng hôm nay cho dù thế nào thì không không thể dung túng cho cậu nữa. Cậu mau quỳ xuống, nhanh chóng đầu hàng đi rồi cùng tôi đến Biệt đội Thần Thánh đầu thú nhận tội!” Thanh Phong lập tức chỉ ngón trỏ vào Lý Thiệu Minh và quát lớn.
“Này ông, đây là ân oán giữa tôi và Quỷ Đói, không liên quan đến ông, ông câm mồm cho tôi, Quỷ Đói là kẻ lòng dạ hẹp hòi, có thù tất báo. Trong bữa tiệc đấu giá từ thiện lần trước tôi thờ ơ với hắn mà hắn luôn ghi hận đến tận bây giờ, còn thả con chó Cửu Văn Long ra sủa tôi như điên. Dù sao thì tôi cũng đã đắc tội với hăn rồi, cho dù tôi không đến tìm hắn thì hắn cũng sẽ không bỏ qua cho tôi. Nếu tôi gây khó dễ cho hắn thì bạn bè, người thân của tôi sẽ an toàn một chút, còn nếu không thì tôi sẽ mất ăn mất ngủ vì có con rắn độc của võ lâm Hắc Ám ở trong bóng tối nhìn tôi chằm chằm”.
“Đừng tưởng rằng tôi không biết ông là loại người gì, ông còn bẩn thỉu, lòng dạ nham hiểm hơn tên Quỷ Đói. Hiện giờ tôi tạm thời không muốn tính toán với ông dám gây rối thì đừng trách tôi xử luôn cả ông”. Hai mắt Lý Thiệu Minh lẳng lặng nhìn Quỷ Đói, rút trên người ra một cây gậy dài bảy thước.
Đây không phải là một cây gậy dài mà là một thanh sắt gỉ, là sắt gỉ mua được từ buổi đấu giá từ thiện.
Biết Quỷ Đói là nhân vật khó chơi nên Lý Thiệu Minh đã cố ý mang bảo vật mua được trong buổi đấu giá từ thiện đến để phòng khi cần đến. Không chỉ anh, Triệu Thế Hy cũng đem theo chiếc búa Bá Vương Vô Địch của cô, và cả cây giáo Bá Vương Liệt Thủy của Cuồng Phong, Quạt Giấy Trắng của Chu Bảo Bảo, Song Đao của Lôi Tiểu Minh.
“Súc sinh, cậu lại dám nói vậy với tôi!?”
“Ông già này, ông thông đồng với võ lâm Hắc Ám, chúng tôi đã nghe hết được toàn bộ những lời ông bàn bạc với Quỷ Đói đối phó chúng tôi rồi, còn chụp được cả ảnh, ông có tin chúng tôi đăng ảnh của ông lên mạng không?” Chu Bảo Bảo cười lạnh.
“Cái gì!?” Sắc mặt Thanh Phong biến đổi.
“Cho dù không có lão già Thanh Phong này, thì tôi cũng có thể dễ dàng giết chết mấy người” Hai mắt Quỷ Đói trầm xuống.
Đột nhiên, Quỷ Đói biến thành một dư ảnh, tay cầm đao Đầu Quỷ bước nhanh đến, hắn chỉ cách đội của Lý Thiệu Minh năm mét, lại chạy như bay đến trước mặt bọn họ và một cái tát như trời giáng đánh mạnh vào mặt Lý Thiệu Minh. Lý Thiệu Minh còn chưa kịp phản ứng lại thì hắn lại tát vào mặt Cuồng Phong, Triệu Thế Hy, Lôi Tiểu Minh và Chu Bảo Bảo.
Không ngờ hắn là một cao thủ tốc độ.
Nhìn thấy thân pháp tuyệt diệu cùng tốc độ phi thường của Quỷ Đói, Lý Thiệu Minh, Chu Bảo Bảo, Cuồng Phong và Lôi Tiểu Minh lập tức sợ toát mồ hôi lạnh, trong lòng cảnh giác, khi Quỷ Đói vẫn còn lẫn trong đám người đứng phía trước Chu Bảo Bảo, cậu ta lập tức ấn vào chiếc Quạt Giấy Trắng.
Quỷ Đói chỉ cười chế giễu khinh thường, lại tát thật mạnh vào mặt Chu Bảo Bảo, đồng thời, đưa bàn tay to ra nắm lấy cổ tay Chu Bảo Bảo. Tay của Chu Bảo Bảo còn chưa chạm vào Quạt Giấy Trắng, Quỷ Đói đã lại tát thêm một cái lên mặt cậu ta. Sau đó hắn nhảy lên đá thẳng vào ngực của Chu Bảo Bảo, rầm một tiếng, Chu Bảo Bảo đã bị đá bay xuyên qua bức tường ngã ra ngoài.
“Xem búa đây!”
Không ngờ tốc độ của Quỷ Đói lại nhanh khác thường, Triệu Thế Hy lập tức vung mạnh chiếc búa lớn hai trăm cân về phía hắn.
“Võ công thiên hạ chỉ có nhanh là không có đối thủ, sức mạnh to lớn hơn nữa cũng có ích gì, còn không bằng đi hót cứt”. Quỷ Đói cười mỉa mai
Chiếc búa khổng lồ còn chưa đập vào người hắn thì hắn đã đá vào ngực Triệu Thế Hy, khiến cô ấy đâm mạnh vào cạnh tủ bạt.
Cùng lúc đó, Cuồng Phong lập tức rút cây giáo dài ra đâm vào hắn, Lôi Tiểu Minh cũng xoay người vung Song Đao về phía hắn, còn cả Lý Thiệu Hy, anh rung cổ tay, thanh sắt gỉ dài bảy thước trong tay anh phi thẳng vào Quỷ Đói.
Quỷ Đói vẫn cười khinh bỉ, một tay cầm thanh đao Đầu Quỷ chẳn đứng vũ khí của ba người Lý Thiệu Minh, Cuồng Phong, Lôi Tiểu Minh.
Tiếp đó, Lôi Tiểu Minh tiếp tục xoay người, không ngừng chém Song Đao về phía hắn, Quỷ Đói vẫn đứng yên, cơ thể gầy gò không thể nói là cao lớn, dùng đao Đầu Quỷ chặn đòn tấn công của Lôi Tiểu Minh, song đao sắc bén của Lôi Tiểu Minh va chạm với đầu đao của hắn, tạo ra những ánh lửa chói mắt.
Đột nhiên, Quỷ Đói đá mạnh vào Lôi Tiểu Phong khiến cậu ta bay về phía Triệu Thế Hy. Hắn xoay người đá mạnh vào đầu của Cuồng Phong.
Cuồng Phong phản ứng lại không kém, lập tức dựng giáo cản lại.
Ầm một tiếng, chiếc chân dài của Quỷ Đói đá mạnh vào cán giáo của Cuồng Phong, vũ khí cao cấp trong tay Cuồng Phong thế nhưng bị uốn cong, một làn sóng nhanh chóng xuất hiện trên không trung, Cuồng Phong giống như một mũi tên bị Quỷ Đói bắn thẳng ra cuối hành lang, phá nát nền đất dướt chân, đập mạnh vào bức tường, cơn chấn động khiến cửa sổ kính bị vỡ vụn.
“Thằng con hoang, người tôi muốn giết nhất chính là cậu”. Quỷ Đói lại nhìn về phía Lý Thiệu Minh.
Đột nhiên xuất hiện sau lưng Lý Thiệu Minh.
Cùi chỏ Lý Thiệu Minh vừa đánh về phía sau, hắn lập tức bắt lấy khuỷu tay của anh rồi nhẹ nhàng đẩy ra. Lý Thiệu Minh quay người lại và đâm mạnh chiếc Sắt Gỉ trong tay vào bụng của Quỷ Đói.
Quỷ Đói cười mỉa mai một tiếng, rồi biết mất tại chỗ.
Thần cấp cấp trung, dịch chuyển tức thời.
Quỷ Đói có năng lực biến mất tức thời, Lý Thiệu Minh cũng có, bọn họ truyền chân khí vào trong bước chân để dịch chuyển với tốc độ cực cao, tạo ra ảo giác biến mất tức thời cho người trước mặt.
Tuy nhiên, Lý Quỷ và Lý Thiệu Minh đều là cao thủ thần cấp cấp trung, nhưng tốc độ của hắn nhanh hơn Lý Thiệu Minh ít nhất gấp ba lần.
Tốc độ của hắn quá nhanh, nhanh đến mức Lý Thiệu Minh hoàn toàn không thể theo kịp hắn.
Khi Quỷ Đói xuất hiện phía sau lưng Lý Thiệu Minh, Lý Thiệu Minh mới quay người lại, Quỷ Đói đã tát mạnh vào mặt anh. Sau đó Quỷ Đói nhanh chóng biến mất, xuất hiện phía sau Lý Thiệu Minh thì anh mới quay đầu lại, hắn lại tát mạnh một cái nữa lên mặt Lý Thiệu Minh.
Khi Lý Thiệu Minh bị hắn đánh cho tức giận gầm lên một tiếng, Quỷ Đói thẳng tay tát mười phát thật mạnh vào mặt Lý Thiệu Minh, sau đó vung thanh đao trong tay, chém một nhát vào trước ngực Lý Thiệu Minh khiến máu tươi phun ra, lại quay phần đuôi đao Đầu Quỷ lại đánh mạnh vào mặt Lý Thiệu Minh khiến anh bay nhanh ra ngoài.
Cả đội Lý Thiệu Minh tổng cộng có năm người, chiến đấu với Quỷ Đói chưa đầy một phút đã bị hạ gục toàn bộ.
Nhìn năm đội năm người của Lý Thiệu Minh bị đánh bay tán tác, cơ thể Quỷ Đói dần dần toát ra một màn sương đen dày đặc. Trong khí thế đó như xuất hiện một con quỷ đen khổng lồ.
“Lý Thiệu Minh, chắc cậu không ngờ tôi lại mạnh như vậy đúng không?”
“Nếu không có một chút bản lĩnh đặc biệt thì sao tôi có thể trở thành sứ giả cho minh chủ Long Ngâm chứ. Nếu tôi không có chút bản lĩnh đặc biệt thì sao có thể sống chung với lão già xảo trá Thanh Long trong một tỉnh lỵ chứ. Một núi không thể có hai hổ, tôi đã muốn trừ khử lão già gian xảo này từ lâu rồi, ông ta sẽ coi trọng tôi và hợp tác với tôi sao? Có ba loại võ sĩ là thực chiến, uống đơn dược và luyện tập chăm chỉ, trong ba loại này thì cao thủ thực chiến là loại mạnh nhất”.
“Rất xin lỗi, năng lực thực chiến của tôi có thể vượt cấp đánh bại cao thủ trung cấp, thực ra tôi là cao thủ cấp cao”. Quỷ Đói từ từ nhấc thanh đao lên, lè lưỡi liếm thử máu tươi của Lý Thiệu Minh.
Quỷ Đói nghe thấy tiếng nổ phát ra từ doanh trại liền chạy đến cửa sổ xem, nhìn thấy doanh trại dưới chân ngôi biệt thự bùng cháy dữ dội thì vô cùng tức giận, gân xanh nhanh chóng nổi lên trên trán và cổ: “Tốt lắm, Lý Thiệu Minh, tôi đang muốn giết cậu mà cậu lại chủ động dâng đến tận cửa. Thiên đường có lối cậu không đi mà cứ thích đâm đầu vào địa ngục không cửa, hôm nay cho dù cậu có là cháu ngoại của Lục Kim Đan thì tôi cũng phải xé xác cậu thành nghìn mảnh!”
Quỷ Đói gồng mạnh cơ bắp toàn thân, khiến quần áo võ sĩ trên người đột nhiên nát vụn, trên cơ bắp cuồn cuộn của hắn có một hình xăm ác quỷ hung dữ.
Hắn đi đến bức tường trong nhà bếp, nắm bàn tay lại và rầm một tiếng, hắn đấm xuyên thẳng qua tường, rồi từ trong bức tường lấy ra một thanh đao đầu quỷ sắc bén.
“Lý Thiệu Minh, cậu càng ngày càng kiêu ngạo rồi. Cậu là con cháu nhà họ Lục – một gia tộc võ lâm chính phái, là cháu ngoại của Lục Kim Đan một đời anh hùng, mà hôm nay cậu lại tự ý xông vào nhà dân, phóng hỏa giết người, Thanh Phong tôi tuy có quan hệ rất tốt với nhà họ Lục cậu, nhưng hôm nay cho dù thế nào thì không không thể dung túng cho cậu nữa. Cậu mau quỳ xuống, nhanh chóng đầu hàng đi rồi cùng tôi đến Biệt đội Thần Thánh đầu thú nhận tội!” Thanh Phong lập tức chỉ ngón trỏ vào Lý Thiệu Minh và quát lớn.
“Này ông, đây là ân oán giữa tôi và Quỷ Đói, không liên quan đến ông, ông câm mồm cho tôi, Quỷ Đói là kẻ lòng dạ hẹp hòi, có thù tất báo. Trong bữa tiệc đấu giá từ thiện lần trước tôi thờ ơ với hắn mà hắn luôn ghi hận đến tận bây giờ, còn thả con chó Cửu Văn Long ra sủa tôi như điên. Dù sao thì tôi cũng đã đắc tội với hăn rồi, cho dù tôi không đến tìm hắn thì hắn cũng sẽ không bỏ qua cho tôi. Nếu tôi gây khó dễ cho hắn thì bạn bè, người thân của tôi sẽ an toàn một chút, còn nếu không thì tôi sẽ mất ăn mất ngủ vì có con rắn độc của võ lâm Hắc Ám ở trong bóng tối nhìn tôi chằm chằm”.
“Đừng tưởng rằng tôi không biết ông là loại người gì, ông còn bẩn thỉu, lòng dạ nham hiểm hơn tên Quỷ Đói. Hiện giờ tôi tạm thời không muốn tính toán với ông dám gây rối thì đừng trách tôi xử luôn cả ông”. Hai mắt Lý Thiệu Minh lẳng lặng nhìn Quỷ Đói, rút trên người ra một cây gậy dài bảy thước.
Đây không phải là một cây gậy dài mà là một thanh sắt gỉ, là sắt gỉ mua được từ buổi đấu giá từ thiện.
Biết Quỷ Đói là nhân vật khó chơi nên Lý Thiệu Minh đã cố ý mang bảo vật mua được trong buổi đấu giá từ thiện đến để phòng khi cần đến. Không chỉ anh, Triệu Thế Hy cũng đem theo chiếc búa Bá Vương Vô Địch của cô, và cả cây giáo Bá Vương Liệt Thủy của Cuồng Phong, Quạt Giấy Trắng của Chu Bảo Bảo, Song Đao của Lôi Tiểu Minh.
“Súc sinh, cậu lại dám nói vậy với tôi!?”
“Ông già này, ông thông đồng với võ lâm Hắc Ám, chúng tôi đã nghe hết được toàn bộ những lời ông bàn bạc với Quỷ Đói đối phó chúng tôi rồi, còn chụp được cả ảnh, ông có tin chúng tôi đăng ảnh của ông lên mạng không?” Chu Bảo Bảo cười lạnh.
“Cái gì!?” Sắc mặt Thanh Phong biến đổi.
“Cho dù không có lão già Thanh Phong này, thì tôi cũng có thể dễ dàng giết chết mấy người” Hai mắt Quỷ Đói trầm xuống.
Đột nhiên, Quỷ Đói biến thành một dư ảnh, tay cầm đao Đầu Quỷ bước nhanh đến, hắn chỉ cách đội của Lý Thiệu Minh năm mét, lại chạy như bay đến trước mặt bọn họ và một cái tát như trời giáng đánh mạnh vào mặt Lý Thiệu Minh. Lý Thiệu Minh còn chưa kịp phản ứng lại thì hắn lại tát vào mặt Cuồng Phong, Triệu Thế Hy, Lôi Tiểu Minh và Chu Bảo Bảo.
Không ngờ hắn là một cao thủ tốc độ.
Nhìn thấy thân pháp tuyệt diệu cùng tốc độ phi thường của Quỷ Đói, Lý Thiệu Minh, Chu Bảo Bảo, Cuồng Phong và Lôi Tiểu Minh lập tức sợ toát mồ hôi lạnh, trong lòng cảnh giác, khi Quỷ Đói vẫn còn lẫn trong đám người đứng phía trước Chu Bảo Bảo, cậu ta lập tức ấn vào chiếc Quạt Giấy Trắng.
Quỷ Đói chỉ cười chế giễu khinh thường, lại tát thật mạnh vào mặt Chu Bảo Bảo, đồng thời, đưa bàn tay to ra nắm lấy cổ tay Chu Bảo Bảo. Tay của Chu Bảo Bảo còn chưa chạm vào Quạt Giấy Trắng, Quỷ Đói đã lại tát thêm một cái lên mặt cậu ta. Sau đó hắn nhảy lên đá thẳng vào ngực của Chu Bảo Bảo, rầm một tiếng, Chu Bảo Bảo đã bị đá bay xuyên qua bức tường ngã ra ngoài.
“Xem búa đây!”
Không ngờ tốc độ của Quỷ Đói lại nhanh khác thường, Triệu Thế Hy lập tức vung mạnh chiếc búa lớn hai trăm cân về phía hắn.
“Võ công thiên hạ chỉ có nhanh là không có đối thủ, sức mạnh to lớn hơn nữa cũng có ích gì, còn không bằng đi hót cứt”. Quỷ Đói cười mỉa mai
Chiếc búa khổng lồ còn chưa đập vào người hắn thì hắn đã đá vào ngực Triệu Thế Hy, khiến cô ấy đâm mạnh vào cạnh tủ bạt.
Cùng lúc đó, Cuồng Phong lập tức rút cây giáo dài ra đâm vào hắn, Lôi Tiểu Minh cũng xoay người vung Song Đao về phía hắn, còn cả Lý Thiệu Hy, anh rung cổ tay, thanh sắt gỉ dài bảy thước trong tay anh phi thẳng vào Quỷ Đói.
Quỷ Đói vẫn cười khinh bỉ, một tay cầm thanh đao Đầu Quỷ chẳn đứng vũ khí của ba người Lý Thiệu Minh, Cuồng Phong, Lôi Tiểu Minh.
Tiếp đó, Lôi Tiểu Minh tiếp tục xoay người, không ngừng chém Song Đao về phía hắn, Quỷ Đói vẫn đứng yên, cơ thể gầy gò không thể nói là cao lớn, dùng đao Đầu Quỷ chặn đòn tấn công của Lôi Tiểu Minh, song đao sắc bén của Lôi Tiểu Minh va chạm với đầu đao của hắn, tạo ra những ánh lửa chói mắt.
Đột nhiên, Quỷ Đói đá mạnh vào Lôi Tiểu Phong khiến cậu ta bay về phía Triệu Thế Hy. Hắn xoay người đá mạnh vào đầu của Cuồng Phong.
Cuồng Phong phản ứng lại không kém, lập tức dựng giáo cản lại.
Ầm một tiếng, chiếc chân dài của Quỷ Đói đá mạnh vào cán giáo của Cuồng Phong, vũ khí cao cấp trong tay Cuồng Phong thế nhưng bị uốn cong, một làn sóng nhanh chóng xuất hiện trên không trung, Cuồng Phong giống như một mũi tên bị Quỷ Đói bắn thẳng ra cuối hành lang, phá nát nền đất dướt chân, đập mạnh vào bức tường, cơn chấn động khiến cửa sổ kính bị vỡ vụn.
“Thằng con hoang, người tôi muốn giết nhất chính là cậu”. Quỷ Đói lại nhìn về phía Lý Thiệu Minh.
Đột nhiên xuất hiện sau lưng Lý Thiệu Minh.
Cùi chỏ Lý Thiệu Minh vừa đánh về phía sau, hắn lập tức bắt lấy khuỷu tay của anh rồi nhẹ nhàng đẩy ra. Lý Thiệu Minh quay người lại và đâm mạnh chiếc Sắt Gỉ trong tay vào bụng của Quỷ Đói.
Quỷ Đói cười mỉa mai một tiếng, rồi biết mất tại chỗ.
Thần cấp cấp trung, dịch chuyển tức thời.
Quỷ Đói có năng lực biến mất tức thời, Lý Thiệu Minh cũng có, bọn họ truyền chân khí vào trong bước chân để dịch chuyển với tốc độ cực cao, tạo ra ảo giác biến mất tức thời cho người trước mặt.
Tuy nhiên, Lý Quỷ và Lý Thiệu Minh đều là cao thủ thần cấp cấp trung, nhưng tốc độ của hắn nhanh hơn Lý Thiệu Minh ít nhất gấp ba lần.
Tốc độ của hắn quá nhanh, nhanh đến mức Lý Thiệu Minh hoàn toàn không thể theo kịp hắn.
Khi Quỷ Đói xuất hiện phía sau lưng Lý Thiệu Minh, Lý Thiệu Minh mới quay người lại, Quỷ Đói đã tát mạnh vào mặt anh. Sau đó Quỷ Đói nhanh chóng biến mất, xuất hiện phía sau Lý Thiệu Minh thì anh mới quay đầu lại, hắn lại tát mạnh một cái nữa lên mặt Lý Thiệu Minh.
Khi Lý Thiệu Minh bị hắn đánh cho tức giận gầm lên một tiếng, Quỷ Đói thẳng tay tát mười phát thật mạnh vào mặt Lý Thiệu Minh, sau đó vung thanh đao trong tay, chém một nhát vào trước ngực Lý Thiệu Minh khiến máu tươi phun ra, lại quay phần đuôi đao Đầu Quỷ lại đánh mạnh vào mặt Lý Thiệu Minh khiến anh bay nhanh ra ngoài.
Cả đội Lý Thiệu Minh tổng cộng có năm người, chiến đấu với Quỷ Đói chưa đầy một phút đã bị hạ gục toàn bộ.
Nhìn năm đội năm người của Lý Thiệu Minh bị đánh bay tán tác, cơ thể Quỷ Đói dần dần toát ra một màn sương đen dày đặc. Trong khí thế đó như xuất hiện một con quỷ đen khổng lồ.
“Lý Thiệu Minh, chắc cậu không ngờ tôi lại mạnh như vậy đúng không?”
“Nếu không có một chút bản lĩnh đặc biệt thì sao tôi có thể trở thành sứ giả cho minh chủ Long Ngâm chứ. Nếu tôi không có chút bản lĩnh đặc biệt thì sao có thể sống chung với lão già xảo trá Thanh Long trong một tỉnh lỵ chứ. Một núi không thể có hai hổ, tôi đã muốn trừ khử lão già gian xảo này từ lâu rồi, ông ta sẽ coi trọng tôi và hợp tác với tôi sao? Có ba loại võ sĩ là thực chiến, uống đơn dược và luyện tập chăm chỉ, trong ba loại này thì cao thủ thực chiến là loại mạnh nhất”.
“Rất xin lỗi, năng lực thực chiến của tôi có thể vượt cấp đánh bại cao thủ trung cấp, thực ra tôi là cao thủ cấp cao”. Quỷ Đói từ từ nhấc thanh đao lên, lè lưỡi liếm thử máu tươi của Lý Thiệu Minh.
Danh sách chương