Sức công phá của cao thủ Thần Cấp thật kinh người, thể lực của họ đã vượt qua người bình thường, sau khi đạt tới cảnh giới Thần Cấp, bất kể là tốc độ, sức mạnh hay là khả năng đỡ đòn đều khác biệt, thay đổi hoàn toàn, sức mạnh cú đánh của Cuồng Phong nặng hơn ngàn cân, nếu đập mạnh lên một cái xe thì dù là ô tô loại nào cũng sẽ bị đập bẹp tại chỗ.
Một tiếng rầm vang lên, dưới chân Lý Thiệu Minh là khoảng không, bị bắn thẳng từ nóc nhà xuống dưới tầng. Anh không có vũ khí, thực lực tương đương với Cuồng Phong, cùng Cuồng Phong đấu qua đấu lại như vậy rất bất lợi.
Đây là phòng hội nghị của một tòa nhà văn phòng, lúc anh rơi xuống từ nóc nhà quần áo bị thanh thép xé nát, trên mặt và cơ thể bị cào xước đầy vết thương.
Khi gạch đá, nhựa đường, xi măng và đủ thứ khác rơi xuống cùng Lý Thiệu Minh, phòng hội nghị yên tĩnh bỗng chốc khói bụi tán loạn.
Lý Thiệu Minh vừa đứng dậy khỏi mặt đất đã thấy Cuồng Phong từ nóc nhà rơi xuống, hung hăng đâm vào anh.
Anh lập tức nghiêng người tránh thoát, Cuồng Phong quất vào chân phải của anh một roi, đánh anh bay ra ngoài.
Không có vũ khí trong tay, nếu đánh tiếp sẽ càng chịu thiệt, trong lòng anh vô cùng tức giận. Lúc Cuồng Phong quất anh một roi bay ra ngoài, cả người anh nặng nề đập vào tường. Nhìn thấy Cuồng Phong tàn bạo đâm thẳng lưỡi dao vào anh, anh trở tay bắt lấy, dùng chiêu thức Ưng Trảo của Thiếu Lâm trực tiếp móc ra một tảng đá trên bức tường phía sau, nhanh chóng chắn trước ngực.
Soạt một tiếng, chân khí của Cuồng Phong truyền qua khẩu súng trường trong tay, khẩu súng trường trên tay ông ta đã khác hẳn sắt thép tầm thường, lưỡi lê trở nên cực kỳ sắc bén.
Khi cao thủ Thần Cấp phóng chân khí ra ngoài khiến lá rụng hoa bay cũng có thể giết người.
Lưỡi lê nhanh chóng cắm sâu vào tảng đá chắn trước người Lý Thiệu Minh, xuyên qua tảng đá đâm vào lồng ngực anh. Khi lưỡi lê cách lồng ngực Lý Thiệu Minh càng lúc càng gần, tảng đá đột nhiên mắc kẹt ở khẩu súng trường của Cuồng Phong.
Lý Thiệu Minh giật mình đến toát mồ hôi lạnh.
Cao thủ Thần Cấp có thể giải phóng chân khí ra ngoài, Thần Cấp cấp trung, dịch chuyển tức thời, Thần Cấp cấp cao, chân khí bảo vệ bất diệt. Chỉ khi anh trở lại cảnh giới Thần Cấp cấp cao mới có thể dùng chân khí bảo vệ cơ thể, chắn đạn cùng đao kiếm của kẻ thù. Hiện tại tuy là tố chất cơ thể anh vượt trội hơn người thường, nhưng anh vẫn chưa có chân khí bảo vệ cơ thể. Sức chống cự của anh rất mạnh, nhưng vẫn là người bằng xương bằng thịt. Nếu bị đánh một chưởng anh sẽ chết, bị Cuồng Phong đâm lưỡi lê vào người cũng chắc chắn sẽ chết.
Anh là cao thủ đẳng cấp thế giới, là nhân vật trí dũng kiệt xuất ở nước ngoài, lại suýt chết trong tay kẻ vô danh tiểu tốt trước mặt.
Anh còn chưa quay về gia tộc diễn trò, còn chưa dẫn đàn em ra nước ngoài báo thù. Nếu hôm nay anh chết thế này, không biết có bao nhiêu oan khuất.
Ý thức được Cuồng Phong có kinh nghiệm thực chiến phong phú, võ công cao cường, là thiên tài tuyệt thế. Anh lập tức thận trọng hơn, nhanh chóng dồn chân khí trong cơ thể vào tảng đá trước mặt biến nó thành tấm lá chắn vững chắc.
Cuồng Phong thấy không thể một nhát đâm chết Lý Thiệu Minh, ông ta nhanh chóng vận chuyển chân khí vào khẩu súng trường trên tay. Dùng lực thật mạnh đẩy khẩu súng cắm thẳng xuống, tảng đá trong tay Lý Thiệu Minh không chút sứt mẻ.
“Cũng có tý thực lực đấy”, Cuồng Phong kiêu ngạo cười.
Đột nhiên, ông ta giẫm chân phải xuống đất, dùng sức lực toàn thân đẩy về phía Lý Thiệu Minh, Lý Thiệu Minh đối diện với một luồng sức mạnh khổng lồ, bức tường xi măng sau lưng bỗng nhiên trở nên vô cùng mềm mại.
Tiêu rồi! Sắc mặt Lý Thiệu Minh thay đổi, giống như lúc trước, anh lại bị Cuồng Phong đẩy mạnh đâm xuyên qua bức tường đá.
Một tiếng nổ lớn vang lên, cả căn phòng khói bụi mù mịt. Lý Thiệu Minh bị đẩy từ phòng hội nghị xuyên qua một căn phòng khác, lập tức trượt dài trong phòng, lưng đập mạnh lên tường lần nữa. Tiếng ầm ầm vang vọng, Lý Thiệu Minh lại bị Cuồng Phong hung hăng đẩy mạnh, đâm xuyên qua bức tường.
Cuồng Phong không hề dừng lại, tiếp tục đánh Lý Thiệu Minh xuyên qua từng lớp tường dày, đột nhiên bỏ khẩu súng trường trong tay, quất một đòn thật mạnh lên mặt Lý Thiệu Minh.
Bị Cuồng Phong đánh một đòn, Lý Thiệu Minh bay ra ngoài, lại đập vào một bức tường, rơi xuống hành lang tòa nhà văn phòng.
Đàn em của Lý Thiệu Minh đã bao vây toàn bộ tòa nhà, lúc này nghe thấy Lý Thiệu Minh và Cuồng Phong đập vỡ nóc nhà, đánh nhau từ tầng trên xuống tầng dưới, tất cả bọn họ đều tụ tập ở hành lang.
Khi Lý Thiệu Minh bị đánh xuyên qua tường bay ra hành lang, đám đàn em đang chen chúc đông nghịt ở hành lang, thấy Lý Thiệu Minh xuất hiện liền giật mình.
“Đại ca!”, đàn em của anh cầm đủ loại vũ khí như dao rựa, ống thép, búa rìu.v.v..., khi thấy Lý Thiệu Minh thì sợ hãi lùi về sau hai bước, rồi lại nhanh chóng vây quanh.
“Mặc kệ tôi!”, không muốn liên lụy đàn em, Lý Thiệu Minh vội lùi về sau hai bước, đẩy đám đàn em cách ra ba bốn bước chân.
Đúng lúc này, Cuồng Phong đột nhiên lao ra từ lỗ hổng lớn trên tường. Đá một cú vào ngực Lý Thiệu Minh, đẩy anh ra khỏi hành lang.
Bên ngoài hành lang tòa nhà là khoảng trống, công ty Lý Thiệu Minh nằm trong một khu thương mại sầm uất, tòa nhà chỗ anh và Cuồng Phong đánh nhau cao hai mươi bốn tầng. Nếu bị Cuồng Phong đá ra ngoài, nhất định khi đáp đất sẽ thịt nát xương tan.
Khi cả người Lý Thiệu Minh bay ra khoảng không, sắp rơi xuống, anh đột nhiên đẩy hai tay về sau, lòng bàn tay xuất hiện chân khí màu đen cuồn cuộn, mượn lực từ chân khí, phá vỡ cửa sổ lao vào trong tòa nhà.
“Đến đúng lúc lắm!”, Cuồng Phong cười sảng khoái.
Dường như lâu lắm rồi ông ta không gặp một kẻ địch khó nhằn đến vậy, dần dần hưởng thụ khoái cảm khi đối chiến với Lý Thiệu Minh. Ông ta lập tức xuất hiện sau lưng anh, hung hăng đá vào eo anh, sau đó lại đạp anh từ hành lang bay vào một căn phòng khác.
Đàn em của Lý Thiệu Minh chen chúc ngoài hành lang, thấy Cuồng Phong đánh đại ca của họ như vậy, lập tức nắm chặt vũ khí, định xông vào chém Cuồng Phong.
Cuồng Phong dữ tợn trừng mắt, không ít người bị dọa sợ đến ngã sụp xuống đất.
Bọn họ đều là người bình thường, đã bao giờ gặp loại cao thủ biến thái thế này? Đây đâu phải là cuộc chiến giữa hai người, rõ ràng là hai vị thần!
Lý Thiệu Minh bị Cuồng Phong đạp đập vào tường trong phòng lần nữa, anh vừa đứng dậy, Cuồng Phong liền xông vào. Không hề để anh kịp thở, sau khi xông đến, Cuồng Phong dùng thân khẩu súng đánh mạnh vào ngực anh, sau đó xoay người, dùng cùi chỏ đánh tiếp vào ngực. Xoay người lại đánh tiếp. Lý Thiệu Minh liên tiếp chịu đòn lùi lại mấy bước, Cuồng Phong đột nhiên xoay người đá chân sau, đạp Lý Thiệu Minh bay thẳng qua phòng khác.
Căn phòng bên đó hình như là một nhà kho, khung sắt bên trong nhanh chóng sập xuống, vô số hàng hóa nặng nề đè lên người Lý Thiệu Minh, cả người anh lập tức bị vùi kín.
“Cao thủ Thần Cấp Lý Thiệu Minh? Thần thám số một ở thành phố cảng biển? Thực lực cũng chỉ đến thế…”, nhìn căn phòng im ắng không một tiếng động trước mặt, Cuồng Phong cười mỉa mai, rút ra một điếu thuốc châm lửa.
Dường như ưu thế nghiêng hẳn về một bên, quần áo ông ta không hề bị Lý Thiệu Minh chạm đến.
Bỗng nhiên, căn phòng đối diện phát ra tiếng nổ lớn, bức tường trước mặt Cuồng Phong bị một người tàn bạo đánh sập.
“Ông bạn, ông khiến tôi bực mình rồi đấy…”, mắt Lý Thiệu Minh tối đen như mực, vừa xé bỏ chiếc áo rách nát trên người, cả cơ thể đầy sẹo, bước ra từ đám khói bụi cuồn cuộn.
Một tiếng rầm vang lên, dưới chân Lý Thiệu Minh là khoảng không, bị bắn thẳng từ nóc nhà xuống dưới tầng. Anh không có vũ khí, thực lực tương đương với Cuồng Phong, cùng Cuồng Phong đấu qua đấu lại như vậy rất bất lợi.
Đây là phòng hội nghị của một tòa nhà văn phòng, lúc anh rơi xuống từ nóc nhà quần áo bị thanh thép xé nát, trên mặt và cơ thể bị cào xước đầy vết thương.
Khi gạch đá, nhựa đường, xi măng và đủ thứ khác rơi xuống cùng Lý Thiệu Minh, phòng hội nghị yên tĩnh bỗng chốc khói bụi tán loạn.
Lý Thiệu Minh vừa đứng dậy khỏi mặt đất đã thấy Cuồng Phong từ nóc nhà rơi xuống, hung hăng đâm vào anh.
Anh lập tức nghiêng người tránh thoát, Cuồng Phong quất vào chân phải của anh một roi, đánh anh bay ra ngoài.
Không có vũ khí trong tay, nếu đánh tiếp sẽ càng chịu thiệt, trong lòng anh vô cùng tức giận. Lúc Cuồng Phong quất anh một roi bay ra ngoài, cả người anh nặng nề đập vào tường. Nhìn thấy Cuồng Phong tàn bạo đâm thẳng lưỡi dao vào anh, anh trở tay bắt lấy, dùng chiêu thức Ưng Trảo của Thiếu Lâm trực tiếp móc ra một tảng đá trên bức tường phía sau, nhanh chóng chắn trước ngực.
Soạt một tiếng, chân khí của Cuồng Phong truyền qua khẩu súng trường trong tay, khẩu súng trường trên tay ông ta đã khác hẳn sắt thép tầm thường, lưỡi lê trở nên cực kỳ sắc bén.
Khi cao thủ Thần Cấp phóng chân khí ra ngoài khiến lá rụng hoa bay cũng có thể giết người.
Lưỡi lê nhanh chóng cắm sâu vào tảng đá chắn trước người Lý Thiệu Minh, xuyên qua tảng đá đâm vào lồng ngực anh. Khi lưỡi lê cách lồng ngực Lý Thiệu Minh càng lúc càng gần, tảng đá đột nhiên mắc kẹt ở khẩu súng trường của Cuồng Phong.
Lý Thiệu Minh giật mình đến toát mồ hôi lạnh.
Cao thủ Thần Cấp có thể giải phóng chân khí ra ngoài, Thần Cấp cấp trung, dịch chuyển tức thời, Thần Cấp cấp cao, chân khí bảo vệ bất diệt. Chỉ khi anh trở lại cảnh giới Thần Cấp cấp cao mới có thể dùng chân khí bảo vệ cơ thể, chắn đạn cùng đao kiếm của kẻ thù. Hiện tại tuy là tố chất cơ thể anh vượt trội hơn người thường, nhưng anh vẫn chưa có chân khí bảo vệ cơ thể. Sức chống cự của anh rất mạnh, nhưng vẫn là người bằng xương bằng thịt. Nếu bị đánh một chưởng anh sẽ chết, bị Cuồng Phong đâm lưỡi lê vào người cũng chắc chắn sẽ chết.
Anh là cao thủ đẳng cấp thế giới, là nhân vật trí dũng kiệt xuất ở nước ngoài, lại suýt chết trong tay kẻ vô danh tiểu tốt trước mặt.
Anh còn chưa quay về gia tộc diễn trò, còn chưa dẫn đàn em ra nước ngoài báo thù. Nếu hôm nay anh chết thế này, không biết có bao nhiêu oan khuất.
Ý thức được Cuồng Phong có kinh nghiệm thực chiến phong phú, võ công cao cường, là thiên tài tuyệt thế. Anh lập tức thận trọng hơn, nhanh chóng dồn chân khí trong cơ thể vào tảng đá trước mặt biến nó thành tấm lá chắn vững chắc.
Cuồng Phong thấy không thể một nhát đâm chết Lý Thiệu Minh, ông ta nhanh chóng vận chuyển chân khí vào khẩu súng trường trên tay. Dùng lực thật mạnh đẩy khẩu súng cắm thẳng xuống, tảng đá trong tay Lý Thiệu Minh không chút sứt mẻ.
“Cũng có tý thực lực đấy”, Cuồng Phong kiêu ngạo cười.
Đột nhiên, ông ta giẫm chân phải xuống đất, dùng sức lực toàn thân đẩy về phía Lý Thiệu Minh, Lý Thiệu Minh đối diện với một luồng sức mạnh khổng lồ, bức tường xi măng sau lưng bỗng nhiên trở nên vô cùng mềm mại.
Tiêu rồi! Sắc mặt Lý Thiệu Minh thay đổi, giống như lúc trước, anh lại bị Cuồng Phong đẩy mạnh đâm xuyên qua bức tường đá.
Một tiếng nổ lớn vang lên, cả căn phòng khói bụi mù mịt. Lý Thiệu Minh bị đẩy từ phòng hội nghị xuyên qua một căn phòng khác, lập tức trượt dài trong phòng, lưng đập mạnh lên tường lần nữa. Tiếng ầm ầm vang vọng, Lý Thiệu Minh lại bị Cuồng Phong hung hăng đẩy mạnh, đâm xuyên qua bức tường.
Cuồng Phong không hề dừng lại, tiếp tục đánh Lý Thiệu Minh xuyên qua từng lớp tường dày, đột nhiên bỏ khẩu súng trường trong tay, quất một đòn thật mạnh lên mặt Lý Thiệu Minh.
Bị Cuồng Phong đánh một đòn, Lý Thiệu Minh bay ra ngoài, lại đập vào một bức tường, rơi xuống hành lang tòa nhà văn phòng.
Đàn em của Lý Thiệu Minh đã bao vây toàn bộ tòa nhà, lúc này nghe thấy Lý Thiệu Minh và Cuồng Phong đập vỡ nóc nhà, đánh nhau từ tầng trên xuống tầng dưới, tất cả bọn họ đều tụ tập ở hành lang.
Khi Lý Thiệu Minh bị đánh xuyên qua tường bay ra hành lang, đám đàn em đang chen chúc đông nghịt ở hành lang, thấy Lý Thiệu Minh xuất hiện liền giật mình.
“Đại ca!”, đàn em của anh cầm đủ loại vũ khí như dao rựa, ống thép, búa rìu.v.v..., khi thấy Lý Thiệu Minh thì sợ hãi lùi về sau hai bước, rồi lại nhanh chóng vây quanh.
“Mặc kệ tôi!”, không muốn liên lụy đàn em, Lý Thiệu Minh vội lùi về sau hai bước, đẩy đám đàn em cách ra ba bốn bước chân.
Đúng lúc này, Cuồng Phong đột nhiên lao ra từ lỗ hổng lớn trên tường. Đá một cú vào ngực Lý Thiệu Minh, đẩy anh ra khỏi hành lang.
Bên ngoài hành lang tòa nhà là khoảng trống, công ty Lý Thiệu Minh nằm trong một khu thương mại sầm uất, tòa nhà chỗ anh và Cuồng Phong đánh nhau cao hai mươi bốn tầng. Nếu bị Cuồng Phong đá ra ngoài, nhất định khi đáp đất sẽ thịt nát xương tan.
Khi cả người Lý Thiệu Minh bay ra khoảng không, sắp rơi xuống, anh đột nhiên đẩy hai tay về sau, lòng bàn tay xuất hiện chân khí màu đen cuồn cuộn, mượn lực từ chân khí, phá vỡ cửa sổ lao vào trong tòa nhà.
“Đến đúng lúc lắm!”, Cuồng Phong cười sảng khoái.
Dường như lâu lắm rồi ông ta không gặp một kẻ địch khó nhằn đến vậy, dần dần hưởng thụ khoái cảm khi đối chiến với Lý Thiệu Minh. Ông ta lập tức xuất hiện sau lưng anh, hung hăng đá vào eo anh, sau đó lại đạp anh từ hành lang bay vào một căn phòng khác.
Đàn em của Lý Thiệu Minh chen chúc ngoài hành lang, thấy Cuồng Phong đánh đại ca của họ như vậy, lập tức nắm chặt vũ khí, định xông vào chém Cuồng Phong.
Cuồng Phong dữ tợn trừng mắt, không ít người bị dọa sợ đến ngã sụp xuống đất.
Bọn họ đều là người bình thường, đã bao giờ gặp loại cao thủ biến thái thế này? Đây đâu phải là cuộc chiến giữa hai người, rõ ràng là hai vị thần!
Lý Thiệu Minh bị Cuồng Phong đạp đập vào tường trong phòng lần nữa, anh vừa đứng dậy, Cuồng Phong liền xông vào. Không hề để anh kịp thở, sau khi xông đến, Cuồng Phong dùng thân khẩu súng đánh mạnh vào ngực anh, sau đó xoay người, dùng cùi chỏ đánh tiếp vào ngực. Xoay người lại đánh tiếp. Lý Thiệu Minh liên tiếp chịu đòn lùi lại mấy bước, Cuồng Phong đột nhiên xoay người đá chân sau, đạp Lý Thiệu Minh bay thẳng qua phòng khác.
Căn phòng bên đó hình như là một nhà kho, khung sắt bên trong nhanh chóng sập xuống, vô số hàng hóa nặng nề đè lên người Lý Thiệu Minh, cả người anh lập tức bị vùi kín.
“Cao thủ Thần Cấp Lý Thiệu Minh? Thần thám số một ở thành phố cảng biển? Thực lực cũng chỉ đến thế…”, nhìn căn phòng im ắng không một tiếng động trước mặt, Cuồng Phong cười mỉa mai, rút ra một điếu thuốc châm lửa.
Dường như ưu thế nghiêng hẳn về một bên, quần áo ông ta không hề bị Lý Thiệu Minh chạm đến.
Bỗng nhiên, căn phòng đối diện phát ra tiếng nổ lớn, bức tường trước mặt Cuồng Phong bị một người tàn bạo đánh sập.
“Ông bạn, ông khiến tôi bực mình rồi đấy…”, mắt Lý Thiệu Minh tối đen như mực, vừa xé bỏ chiếc áo rách nát trên người, cả cơ thể đầy sẹo, bước ra từ đám khói bụi cuồn cuộn.
Danh sách chương