Tác giả: Tiểu Điềm Bao
Ngày hôm sau, Lily bị tiếng di động của mình đánh thức, tối hôm qua ngủ sớm, hôm nay dậy đã khoẻ khoắn như trước.

Là điện thoại của Andy.

Cô tiếp điện thoại: "Alo? Andy?"
Bên kia truyền đến giọng nói trong trẻo của Andy: "Buổi sáng tốt lành! Lily!"
"Làm sao vậy? Có chuyện gì sao?"
Đầu bên kia do dự một lát rồi nói: "Lily, cậu hôm nay có rảnh không? Tớ có thể hẹn cậu ra ngoài chơi sao?"
Lily sửng sốt, liền nghe thấy giọng Andy hơi vội vàng: "Tớ vốn định thi xong hẹn cậu ra ngoài chơi, không ngờ cậu về nước nhanh như vậy, cho nên giờ mới tới tìm cậu.

Đúng rồi, tớ đã về New York, cậu đang ở Westchester sao, tớ......"
Lily vừa nghe cậu đã đến New York, nhanh chóng mở miệng: "A! Đừng! Andy! Tớ chưa về Westchester! Cậu đừng đến đó!"
"Tớ đang ở New York, cậu đang ở đâu?...!Được rồi...!Một giờ sau gặp."
Lily vốn không muốn đến cuộc hẹn này, nhưng Andy người ta ngàn dặm xa xôi chạy tới tìm cô, cũng không tiện từ chối, rối rắm một lúc rồi đồng ý.

Lily uốn mái tóc vàng xinh đẹp của mình một lát, thay một bộ váy đỏ, kẹp tóc lên, rồi mới ra cửa.

Tuy chỉ là cuộc hẹn của hai người bạn bình thường, nhưng cũng đã gần đến Giáng sinh, Lily vẫn trang điểm một chút cho hợp phong cảnh!
Cũng không biết vì sao, từ khi ra khỏi tháp Avengers, cô cảm thấy mình bị theo dõi, cảm giác này làm cô nổi da gà, nhưng mỗi khi quay đầu lại tìm kiếm, lại không thấy có gì khác thường, quá kỳ quái.

Tới điểm hẹn, Andy đã tới, cậu vừa nhìn thấy Lily, kinh hỉ chạy tới.

"Ngượng ngùng a, để cậu đợi lâu!"
"Không có việc gì, tớ cũng vừa tới không lâu đâu, hôm nay cậu thật xinh đẹp!"
Lily vì Andy khen mà đỏ mặt.

Hai người bắt đầu đi dạo khắp nơi, trên đường, hơi thở Giáng Sinh nồng hậu, rất nhiều cửa tiệm đều đặt cây thông Noel, ông già Noel và các loại trang trí.

Đi trên đường, khắp nơi đều vang lên ca khúc Giáng sinh.

Hai người đi dạo hồi lâu, luôn vừa nói vừa cười, Lily cũng mua không ít quà Giáng Sinh mang về cho người nhà.

Đi dạo không ngừng cả buổi sáng, Lily dù khoẻ cũng không chịu được.

Hai người vào một quán cà phê, chọn vị trí gần cửa sổ ngồi xuống.

Lily nhẹ nhàng mát xa cẳng chân đau nhức của mình, lúc này Andy đột nhiên có động tác.


Cậu lấy một hộp quà tinh mỹ từ trong balo ra đưa cho Lily, trên mặt dần dần đỏ ửng.

Cậu cố lấy dũng khí, nhìn thẳng vào đôi mắt Lily, mở miệng nói: "Lily, kỳ thật những lời này nghẹn trong lòng tớ đã lâu...!Tớ luôn không tìm được một cơ hội thích hợp nói cho cậu..."
Lily thấy tư thế này của cậu, trong lòng hơi hoảng.

"Tớ thích cậu! Tớ thích cậu đã lâu, từ lần đầu tiên cậu giúp tớ đuổi những người thích bắt nạt tớ, tớ bắt đầu thích cậu! Cậu luôn xuất hiện lúc tớ cần giúp nhất, cậu cho tớ dũng khí đối mặt những việc này...!Tớ thật sự thật sự thực thích cậu, cậu có thể cho tớ một cơ hội, cho tớ làm bạn trai của cậu sao?"
Tuy đã hơi đoán ra, nhưng Lily vẫn bị lời tỏ tình của Andy doạ, cô trợ giúp cậu thuần túy là vì muốn bênh vực đồng loại, cô không ngờ Andy lại......!
"Tớ...!Tớ..."
Lily không biết nên nói gì, lúc Andy tỏ tình với cô, điều đầu tiên cô nghĩ là không thể tin, mà thứ hai, chính là khuôn mặt của Loki.

Không biết vì sao cô lại nhớ đến anh trong lúc này, nhưng việc đầu tiên cô cần làm là uyển chuyển cự tuyệt Andy, cô không có tình cảm này với cậu, nhưng lời đã đến miệng lại không thể nói ra, cô sợ cô qua loa cự tuyệt sẽ xúc phạm chàng trai mẫn cảm này.

Có lẽ Andy cảm thấy được Lily khó xử, cậu cười khổ: "Cậu không cần lập tức trả lời tớ, chờ cậu nghĩ kĩ rồi trả lời tớ là được."
Lily hiện tại trong lòng lại loạn thành một đoàn, lời nói của Andy và Loki đan chéo, khiến cô suy nghĩ.

Cô không chú ý, cách cô không xa, Loki dần hiện hình.

Anh đã đi theo cô cả buổi sáng, nhìn cô và Andy nói nói cười cười, nhìn Andy tỏ tình với cô, cũng thấy được sự rối rắm và do dự của cô.

Anh nên tiến lên đuổi Andy đi, ôm chặt Lily nói đây là cô gái của anh, nhưng anh đột nhiên không có tự tin.

Vậy mà anh lại cảm thấy tự ti! Đáng chết!
Anh là đứa trẻ bị Odin coi là lợi thế nuôi lớn, là người khổng lồ băng đáng thương vĩnh viễn sống sau bóng ma của Thor, vĩnh viễn không được ca ngợi, tán dương.

Lily cần hẳn là người giống như Andy sống cuộc sống gia đình hạnh phúc, người có thể cho cô ấm áp và ánh sáng, mà không phải là anh, sống trong một nơi âm u, vừa tà nịnh lại cố chấp.

Loki xoay người, quyết tuyệt hoàn toàn đi vào bóng tối, cũng bỏ lỡ câu trả lời của Lily cho Andy.

"Thực xin lỗi, Andy, tớ không thể đồng ý."
Lông mày đẹp của cô nhăn lại, nhưng nhanh chóng dãn ra, nói lên câu nói cô luôn giấu trong lòng.

"Tớ nghĩ, tớ đã...!Thích một người, cho nên...!Thực xin lỗi, Andy."
Đôi mắt của chàng trai đối diện không thể che dấu mất mát, nhưng cậu vẫn là cố chống lộ ra một nụ cười ấm áp.

"Vậy sao...!Vậy không có cách nào, không sao, chúng ta vẫn là bạn tốt, đúng không?"
Lily thấy cậu không cố chấp, trong lòng cũng nhẹ nhàng thở ra: "Uhm, đương nhiên! Chúng ta đương nhiên là bạn tốt!"
******

Đến khi về tháp Avengers, Lily vẫn còn hoảng hốt, không ngờ Andy sẽ chọn hôm nay tỏ tình với cô.

Hốt hoảng lên tầng, lại phát hiện mình không ấn thang máy lại tự lên tới tầng cao nhất.

Cửa thang máy mở ra, cô mơ mơ màng màng đi ra ngoài, thấy nhóm Avengers đã lâu không gặp đang mở tiệc.

"Hi! Đây không phải Lily nhỏ của chúng ta sao?"
Sam là người đầu tiên phát hiện ra cô, hét to.

Cô như là hoàn hồn, oa, bọn họ đều đã về nhà!
"Tới tới tới, để ta xem có quà cho ta không!"
Tony giống một đứa trẻ nghịch ngợm, duỗi tay cướp quà trong tay cô.

"Tránh ra tránh ra, vội cái gì!"
Lily đương nhiên đã mua quà cho mọi người, không sót một ai, cô đưa quà cho từng người, phát hiện, trừ Thor đã về Asgard, ở đây có thêm một người.

Người này trước đây cô chưa từng gặp, mái tóc hơi dài màu nâu đậm hơi rối, đôi mắt màu xanh xám rất đẹp, nhưng ánh mắt lại lạnh như băng, hoàn toàn không hợp với khuôn mặt như trẻ con đó.

Tony thấy Lily nhìn chằm chằm người nọ, búng trán cô một cái rồi giới thiệu cho cô: "Vị này là ông bạn già của Cap, vốn là người của đội bắn tỉa, James Bucky Barnes."
Sau đó anh bò đến tai bên tai, nhỏ giọng nhanh chóng giải thích cho cô: "Lúc trước anh ta bị người của Hydra bắt đi làm thực nghiệm, bị cải tạo thành Winter Soldier (chiến binh mùa đông), bọn ta cứu được anh ta trong trận chiến vừa rồi, ký ức của anh ta còn chưa khôi phục, gặp ai cũng lạnh như băng..."
Lily hiểu rõ, cô là fans trung thành của Captain America, vậy nên cũng biết một ít về người bạn lớn lên từ nhỏ của anh - trung sĩ Barnes.

Cô do dự cầm món quà vốn định tặng cho Thor lại gần anh ta, ngữ khí thật cẩn thận.

"Xin lỗi, cháu không ngờ sẽ có bạn mới đến, món quà này...!Hy vọng chú sẽ thích..."
Cô căng da đầu đưa cái gối ôm hình đùi gà đưa cho người không rõ tính cách này, lỡ anh ta từ chối...!
Nhưng Barnes không làm vậy, anh chỉ là dừng một lát rồi nhận món quà này, còn nói cảm ơn với Lily.

Lily thả lỏng, lại đột nhiên nghe thấy giọng nói bỡn cợt của Tony.

"Ta nghe Jarvis nói, cháu ra ngoài hẹn hò? Là Andy sao?"
Chúa ơi, Jarvis thật là! Nhiều chuyện như vậy từ lúc nào!
Cô xấu hổ xoay người, tất cả mọi người cười tủm tỉm nhìn cô, giống như đang đợi cô trả lời.

"Mọi người...!Sao lại bát quái như vậy!"
Đột nhiên Tony nhớ tới cái gì, há mồm hỏi: "Đúng rồi, nai con Bambi đâu? Cháu cũng từ Anh về rồi, vậy anh ta đâu?"

Nhắc tới Loki, Lily mặt không tự chủ được đỏ lên, cô thấy mình hình như thật sự quá đáng, không nói gì đã bỏ lại Loki trộm đi một mình.

Lily rơi vào trầm tư một cách quỷ dị làm những người khác đều không hiểu, chỉ có Natasha, cô đi tới ôm lấy Lily, quay đầu lại răn dạy mấy ông lớn nhàm chán bát quái kia.

"Mau đi chuẩn bị tiệc của các người đi! Đừng ở đây bắt nạt trẻ con."
Cô đưa Lily vào thang máy, ấn số tầng của Lily.

"Cô bé ngoan, đừng nghĩ nhiều, cái khác đều không quan trọng, cháu chỉ cần đi theo trái tim mình là được!"
Natasha nói làm suy nghĩ loạn như ma của Lily rõ ràng hơn.

Ngực hơi đau, có gì đó đang nảy mầm.

Cô tươi cười, không còn mê mang như vừa rồi nữa.

"Cảm ơn cô, Natasha, cháu yêu cô nhất!"
Natasha sờ mái tóc vàng mềm mại của Lily, cũng cười theo, xem ra bọn họ không giữ được Lily, con nhóc này, trái tim đã bị vị thần giảo hoạt kia trộm mất rồi, nhìn bộ dạng mất hồn mất vía của nó này.

Lily xuống thang máy, chạy nhanh về phòng mình, nhưng lại đột nhiên sững sờ.

Cô không biết liên hệ với Loki bằng cách nào!
Anh ấy ngay cả di động không có!
Lily ngốc lăng ở cửa sổ, cau mày, tầm mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, tuyết bên ngoài không biết đã rơi từ lúc nào.

Cô chưa bao giờ hối hận như lúc này.

Lúc cô chuẩn bị xoay người, một đôi tay từ phía sau ôm lấy cô, đem cô tiến vào cái ôm cứng rắn lạnh như băng.

Ma pháp quen thuộc dao động, mùi rượu nồng đậm.

Lily trong lòng vừa động, "Loki?"
Trong giọng nói là lo lắng mà chính cô cũng không nhận ra.

Cô muốn xoay người nhìn anh, nhưng Loki ôm rất chặt khiến cô không thể động đậy.

Anh gác cằm lên hõm vai cô, cái trán cọ lỗ tai cô, còn không ngừng nỉ non: "Lily, đừng đáp ứng nó, Lily, đừng..."
Tuy anh nói không đầu không đuôi, nhưng Lily lại đột nhiên phản ứng lại, "Loki, hôm nay, có phải anh..."
Cô cảm nhận được người phía sau đột nhiên cứng đờ, sau đó nghe thấy anh ủy khuất chít chít: "Ta thấy hai người trêu đùa nhau, ta còn thấy nó tỏ tình với em!"
"Lily chẳng lẽ em thích nó sao?"
Nghe thấy giọng nói rầm rì của Loki, Lily cảm thấy không thích hợp, hơn mùi rượu nồng đậm này.

"Loki? Anh uống say?"
"Không có..."
Anh lại vùi đầu trên vai Lily, rầu rĩ không vui trả lời cô.


"Anh nghe em nói, anh buông em ra trước."
Ai biết anh ôm càng chặt hơn, trói chặt Lily trong ngực mình.

"Ta không buông! Ta buông ra, em sẽ lại chạy!"
Lily dở khóc dở cười, muốn nói lại bị Loki đánh gãy, anh rất say, nói năng cũng lộn xộn.

"Ta biết ta rất xấu, luôn chọc ghẹo em, còn thích chọc em tức giận, ta sống trong bóng đêm, không thể mang cho em ánh mặt trời ấm áp, em không thích ta, không có người yêu ta hay để ý ta, ta thực đáng thương..."
"Nhưng mà, ta đem toàn bộ tình yêu của ta đều cho em, em không thích người khác, có được không, hửm?"
Giọng nói của anh nức nở, mỗi một câu đều đâm vào trái tim của Lily, làm cô đau lòng.

Chúa ơi, cô rốt cuộc đã làm cái gì, mới có thể khiến người đàn ông luôn tự cao tự đại này biến thành đứa trẻ yếu ớt như vậy!
Lily mất rất nhiều sức mới thoát được cái ôm của anh, khoảnh khắc xoay người nhìn anh, cô đau lòng không nói lên lời.

Hốc mắt Loki đỏ bừng, bọt nước trong suốt sắp rơi xuống.

Anh ủy khuất mếu máo, "Đừng không thích ta, Lily, thương ta, có được không?"
Lily mềm lòng rối tinh rối mù.

"Thực xin lỗi, thực xin lỗi, Loki, thực xin lỗi, đều tại em, em không nên tùy hứng bỏ đi, đều tại em!"
Lily luống cuống tay chân lau nước mắt đang chảy xuống của Loki, Loki ôm eo cô, làm cô kề sát vào anh.

Lily nhìn anh giống như một đứa trẻ không được cho ăn kẹo ủy khuất khóc không ngừng, bẹo má anh.

"Ai, thật không biết nên làm gì với anh bây giờ!"
"Đừng khóc, anh phải nghe cho kỹ! Những lời này em chỉ nói một lần!"
Trên mặt cô dần hiện lên hai đám mây đỏ khả nghi.

"Em không thích Andy, người em thích là anh, lúc trước là em suy nghĩ quá nhiều, làm anh thương tâm khổ sở như vậy."
"Nhưng nói cho anh biết luôn, dù anh đã làm chuyện xấu, lại hay bắt nạt em, nhưng vậy thì sao, em vẫn thích anh."
"Anh sống ở trong bóng tối thì sao, không thể cho cho em ánh mặt trời ấm áp thì sao? Em sẽ là mặt trời của anh a, em cho anh ánh sáng ấm áp là được!"
"Em để ý anh, em yêu anh, em thương anh!"
Loki dần ngừng khóc, trừng mắt, đôi mắt như nước nhìn chằm chằm cô, không biết có nghe vào hay không.

Lily phủng mặt anh, nhưng anh quá cao, cánh tay cô cũng hơi nhức.

Cô nhíu mày, ra lệnh cho anh: "Loki, cúi đầu xuống!"
Anh ngoan ngoãn như một con mèo, nghe lời cúi đầu.

Lily lúc này mới lộ ra một nụ cười ngọt ngào, "Cho nên, em muốn nói, anh đồng ý làm bạn trai em không, Loki Odinson?"
Lời tác giả:
Loki: Thương ta, được không?
Lily: Thương thương thương! Không thương anh thì thương ai!
Lời editor: không hiểu sao vừa edit chương này tui vừa khóc, hic....


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện