Ngày hôm sau Hàn Mạc đã hẹn với Gia Duyên, gặp mặt tại nhà hàng trong khách sạn The Plam.

Nam Liệt cũng có hẹn với Tràn Hạo gặp mặt, nhưng thời gian còn sớm nên anh mới ngồi cùng với Hàn Mạc chờ Gia Duyên tới.

Gia Duyên từ ngoài cửa bước vào liền nhìn thấy Hàn Mạc và một nguời đàn ông, đang khoan khoái ngồi tại một cái bàn tròn nhìn ra phong cảnh của Thành Phố S.

Thuộc hạ của họ đang cung kính đứng một bên.

Ánh mắt của Gia Duyên nhìn thẳng vào người đàn ông vô cùng tuấn tú, đang ngồi bên cạnh của Hàn Mạc.

Anh sở hữu khuôn mặt hòan mỹ đến khó tả, vẻ ngạo mạng cùng với ánh mắt sâu thăm thẳm của anh nhìn vào thật nguy hiểm.

Gia Duyên cảm giác được từ trên người của anh, tỏa ra sát khí đằng đằng làm người ta nhìn vào không rét mà rùng.

Gia Duyên chuyển tầm mắt của mình vào người của Hàn Mạc, trên người cô là cái đầm màu trắng chấm bi đen, nhìn vào thật xinh đẹp và quyến rũ.

Mái tóc dài thường ngày búi lên cao, được Hàn Mạc xõa lọn xuống đôi vai mảnh mai của mình, càng tôn lên sự gợi cảm cùng với nữ tính trên người của cô.

Gia Duyên quan sát Hàn Mạc, lúc này trên khuôn mặt tuyệt mỹ của cô không còn vẻ lạnh lùng nghiêm trang của thường ngày nữa, mà thay vào đó là vẻ mặt dịu dàng hạnh phúc.

Cô biết ngay người đàn ông này nhất định là Nam Ca.

Cô nghe nói Hàn Gia và Nam Ca đã thuộc về nhau, một nguời là ông trùm của hắc đạo, một người là thủ lĩnh của bang phái lớn nhất trong xã hội đen.

Người nào cũng ngang tàng bá đạo như nhau, lần đầu tiên cô nhìn thấy hai người ở chung với nhau, quả thật hai người rất xứng đôi vừa lứa.

Ánh mắt của Hàn Mạc rời khỏi người của Nam Liệt, nhìn thẳng vào Gia Duyên lúc này đang cùng Châu Ân bước đến gần họ.

Trên thân thể mảnh mai của cô là cái đầm màu trắng dài đến gót chân phát hành có số lượng của Chanel, cô cố tình mắc cái đầm tay dài này để che đi những vết thâm tím trên người của mình.

Trên cổ của cô quấn một cái khăn choàng cổ cùng màu, để che đi vết hôn mà Tràn Hạo đã để lại khắp nơi trên cổ của cô.

Gia Duyên tao nhã đi đến ngồi xuống ghế trống bên cạnh của Hàn Mạc.

Nam Liệt lịch sự đứng lên nhìn Hàn Mạc nói với giọng nuông chiều.

“Anh đi trước, xong chuyện Lưu Bằng sẽ đưa em về biệt thự Nam Viên.”

Nói xong Nam Liệt tao nhã khom xuống đặt lên má của Hàn Mạc một nụ hôn mặn nồng, rồi mới oai nghiêm bước ra ngoài, Việt Vũ và Tề Phú cung kính bước theo sau anh.

Ánh mặt dịu dàng hạnh phúc của Hàn Mạc vẫn nhìn theo bóng lưng mạnh mẽ của người đàn ông trong lòng mình.

Đến khi bóng dáng oai vệ của anh đã rời khỏi tầm mắt của cô, Hàn Mạc mới quay đầu lại nhìn Gia Duyên với vẻ mặt nghiêm túc.

“Tần Gia Duyên!

Em được lắm, dám một mình đến Thành Phố S này.

Em có biết nếu người ngoài biết được thân phận thật sự của em, chuyện sẽ nghiêm trọng đến cỡ nào không?.”

Hàn Mạc nhíu mày trong sự tức giận, cô dùng giọng hùng hồn nói với Gia Duyên.

Gia Duyên biết một mình cô đến đây sẽ rất nguy hiểm, nhưng sau khi cô đụng phải Tràn Hạo tại nhà hàng bên Italy và cho người điều tra thân phận thật sự của anh.

Tuy ngoài mặt cô luôn nói ghét loại người giống như anh, nhưng không biết vì sao trong lòng cô lại muốn tìm hiểu thêm về anh.

Sẵn dịp Trịnh Phó Hàn đề nghị cô đến Thành Phố S để làm người đại diện cho Mystery nên cô đã không do dự mà đồng ý ngay.

Gia Duyên đã giấu kính tâm tư của mình, kể cả Châu Ân người thân cận nhất của cô cũng không biết.

Gia Duyên nhìn Hàn Mạc bằng ánh mắt ngại ngùng, cô không muốn nói cho Hàn Mạc biết cô vì Tràn Hạo mà tới đây.

Nhìn thấy Gia Duyên có điều khó nói Hàn Mạc cũng không hỏi thêm, cô cầm ly rượu đỏ trên bàn lên tao nhã đưa đến đôi môi gợi cảm của mình hớp một ngụm.

Hàn Mạc từ từ đặt ly rượu xuống bàn, nhìn Gia Duyên nói với giọng đồng cảm.

“Chị nghe Lưu Xuyên nói về chuyện của em và Hạo.”

Vừa nghe Hàn Mạc nhắc đến Tràn Hạo trong lòng cô chợt hiện lên cơn thịnh nộ, Gia Duyên thầm nghĩ trong lòng.

“Chẳng lẽ anh luôn dùng cách này để chiếm đoạt phụ nữ hay sao?”

Hàn Mạc quan sát sắc mặt của cô, lúc này không những nét mặt của Gia Duyên đột nhiên trầm xuống mà ngay cả ánh mắt cũng hiện lên sát khí, làm Châu Ân và Lưu Xuyên đứng bên cạnh trong lòng cũng cảm giác thấp thỏm không yên.

“Chị biết Hạo làm như vậy là không đúng, nhưng chị quen với anh ấy đã lâu chị biết anh ấy không phải là loại người xấu xa, thích cưỡng ép người khác.

Chi nghe nói hôm đó Hạo đã uống say, em hãy suy nghĩ lại dù sao sự việc cũng đã lỡ xảy ra rồi.”

Hàn Mạc muốn xoa dịu cơn giận dữ trong lòng của Gia Duyên, nếu đổi lại là người khác cô sẽ không quan tâm để mặc cho Tần gia giải quyết hắn cho xong.

Nhưng người này lại là Tràn Hạo là bạn thân của Nam Liệt, cô không muốn Nam Liệt phải khó xử nên đành đứng ra để giải quyết.

“Không xấu xa, em thấy anh ấy là đại đại xấu xa thì mới đúng.

Em sẽ khiến cho anh ấy phải hối hận vì đã đụng vào em.”

Gia Duyên nói với giọng nghiêm túc, cô phải cho Tràn Hạo biết được cô không phải là loại phụ nữ dể dàng bị người khác bắt nạt.

Hàn Mạc nhìn một cái là biết ngay Gia Duyên có tình cảm với Tràn Hạo nhưng lại không chịu thừa nhận.

Nếu đổi lại là người khác chỉ cần đụng đến người của cô thì người đó sẽ không còn mạng sống đến ngày hôm sau, huống hồ gì là hủy đi sự trong trắng của cô.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện