Sáng sớm nhìn thấy Đồng Kinh Niên áo mũ chỉnh tề, quả thật Tô Tâm Đường cũng rất hứng thú. Hơn một nửa cơ thể anh đè trên người cô, cứ như vậy chống tay nhìn chăm chú.

Tuấn nam mỹ nữ đối diện nhau khiến cho toàn bộ bầu không khí trở nên thật tuyệt.

Tô Tâm Đường: “Cho tôi sờ gà con.”

Đồng Kinh Niên: “…”

Đối phương luôn có những hành động vượt ngoài dự đoán của anh, hàng lông mày đã dãn ra bây giờ lại nhíu chặt, chuẩn bị mở miệng giáo dục cô.

“Cô là phụ nữ…”

Mặc dù đã lên giường với nhau nhưng nghĩ đến cảnh côn thịt của mình bị Tô Tâm Đường nhìn chăm chú, Đồng Kinh Niên vẫn có chút không thích ứng.

Anh càng không cho thì cô lại càng muốn.

Tô Tâm Đường trực tiếp chặn lại lời giảng dạy của anh.

“Đúng vậy. Tôi là phụ nữ còn anh là đàn ông, cho nên trên người tôi không có thứ giống của anh. Lát nữa anh còn muốn cắm vào tiểu huyệt của tôi đấy, vậy mà sờ một chút cũng không được à?”

Có thể không? … Có.

Tô Tâm Đường vui vẻ nhìn gương mặt đen sì của Đồng Kinh Niên, sau đó vươn tay bắt lấy tiểu Đồng Kinh Niên.

Côn thịt thô to, thẳng tắp nằm trong lòng bàn tay của Tô Tâm Đường nóng bỏng như lửa.

Nhưng điều quan trọng không phải nó trông thế nào mà chủ nhân của nó là ai. Trong tay cô bây giờ chính là vận mệnh của người đàn ông cao ngạo này.

Tô Tâm Đường có một loại cảm giác thỏa mãn không nói lên lời. Đôi mắt nheo lại, hơn nữa côn thịt thô to như chày sắt này đang có xu hướng muốn lớn thêm một vòng.

Trông càng thêm dữ tợn, cũng rất hoành tráng.

Tô Tâm Đường một bên dùng tay vuốt ve côn thịt thô dài, một bên nâng ánh mắt trêu đùa nhìn về phía người đàn ông.

“Miệng nói không cần nhưng thân thể lại rất thành thật.”

Đồng Kinh Niên: “…”

Quá quẫn bách.

Anh không quá thích loại cảm giác này, “em trai” của mình giống như một món đồ chơi bị mang ra đùa giỡn. Nhưng hơn cả, lý do chính khiến Đồng Kinh Niên không thích đó là —-

Rõ ràng cô đang làm càn vậy mà anh lại thấy thoải mái, bàn tay vừa mềm vừa ấm nắm chặt côn thịt, cảm giác giống như tơ lụa.

Yết hầu khẽ hoạt động, vầng trán đã xuất hiện một tầng mồ hôi.

Giọng nói hơi nghẹn: “Chơi đủ chưa?”

Đồng Kinh Niên cảm thấy có thể dừng lại được rồi.

Muốn điên lên mất!

Thậm chí cô còn bắt chước cách thức làm tình mà vuốt ve lên xuống.

Cô đang tự s͙ư͙ớ͙n͙g͙ cho anh?!

Chơi thế này đâu có đủ, Tô Tâm Đường mới chỉ bắt đầu thôi.

Cô cố ý đẩy nhanh động tác, đem côn thịt nắm trong tay không ngừng cọ xát qua lại, cảm giác gân xanh nổi lên cọ vào lòng bàn tay có chút mê người.

Tô Tâm Đường nhìn cơ thể người đàn ông dần cứng đờ, hơi thở trên đỉnh đầu cũng trở nên dồn dập. Giống y như cô dự đoán.

“Tôi mát xa côn thịt cho anh trước nhé. Đồng tiên sinh có thích không?”

Không đợi Đồng Kinh Niên kịp trả lời, cô liền nói tiếp: “Xem ra là anh hài lòng.”

Bàn tay đặt ở bên người cô đã cuộn chặt thành nắm đấm, Tô Tâm Đường còn thấy cổ của anh cũng đã đỏ lên.

Thẹn thùng sao?

Tô Tâm Đường chớp mắt, tâm tình càng thêm vui s͙ư͙ớ͙n͙g͙. Bàn tay lại gia tăng sức lực, thậm chí còn phát ra âm thanh.

“Bang —- bang —- bang —-“

Giống như lúc làm với tiểu huyệt.

Vốn dĩ cả người cô đều trần như nhộng, hai bầu ngực no đủ theo động tác của cô nhẹ nhàng đong đưa.

Đồng Kinh Niên có chút miệng đắng lưỡi khô.

Anh muốn ngăn Tô Tâm Đường lại, trực giác mách bảo nếu cứ tiếp tục như vậy có lẽ sẽ không ổn. Không đợi Đồng Kinh Niên kịp ngăn cản, Tô Tâm Đường rất nhanh làm ra hành động mà anh không thể tưởng tượng được. Cô đột nhiên giơ một ngón tay, trực tiếp ở trên đỉnh quy đầu dùng móng tay nhẹ nhàng bấm xuống.

“… Cô làm gì thế?”

Lúc này đây anh thật sự đã ngăn Tô Tâm Đường, đem cô đè lại ở dưới thân, huyệt thái dương khẽ giật giật.

Chỉ vài giây trước thôi, anh suýt chút nữa đã giơ tay đầu hàng, phải dùng hết sức lực mới có thể khống chế không bắn ra.

Đồng Kinh Niên có thể tưởng tượng ra được bộ dáng vừa cười vừa vỗ tay của Tô Tâm Đường nếu như anh thật sự bắn. Cô sẽ còn nói anh mắc bệnh xuất tinh sớm, loại chuyện đả kích khả năng tình dụ̶c̶ này cô hoàn toàn rất thích thú.

Tô Tâm Đường bày ra gương mặt vô tội, lông mi dài dày khẽ bay múa: “Anh nói gì cơ?”

Đồng Kinh Niên: “…”

Anh không muốn so đo chuyện này với Tô Tâm Đường, bây giờ anh chỉ muốn hung hăng làm cô mà thôi.



Người đàn ông ánh mắt thâm trầm, bên trong là sóng gió mãnh liệt.

Tô Tâm Đường cảm nhận được nhiệt độ cơ thể anh ngày càng cao, vật giữa hai chân cũng cực nóng, cứng như đá, trên đỉnh đầu còn dính một ít chất lỏng sền sệt. Cô biết đó là tinh dịch của anh.

Đồng Kinh Niên muốn làm cô.

“Đồng tiên sinh đã nói là phải làm tốt dạo đầu đấy.”

Hai chân của Tô Tâm Đường gắt gao kẹp chặt, cho dù muốn tiến công cũng không dễ dàng. Trước đó hai người đã nói qua, Đồng Kinh Niên đồng ý giúp cô chuẩn bị thật tốt.

“Nếu không ướt thì sẽ đau lắm.”

Đôi mắt lấp lánh ánh nước chăm chú nhìn người đàn ông, giọng nói nhỏ nhẹ mềm mại, dáng vẻ ngại ngùng như một thiếu nữ thanh thuần.

Mặc dù Đồng Kinh Niên biết cô đang diễn trò nhưng đến bây giờ anh mới thật sự nhớ tới một điểm.

Tuổi tác của Tô Tâm Đường cũng không lớn.

Không hé răng nói nửa lời nhưng anh đã bắt đầu hành động, đôi bàn tay cứng đờ bao trùm lên hai trái mật đào no đủ.

Nơi này rất đẹp. Thời điểm cô vuốt ve gậy thịt, anh đã muốn làm như vậy rồi.

Sau đó bàn tay cũng chậm chạp không hề nhúc nhích, gương mặt vô biểu tình.

Nếu không phải Tô Tâm Đường vẫn cảm nhận được côn thịt cứng kinh người ở giữa hai chân, thì cô sẽ cho rằng thứ anh đang sờ không phải là ngực mà là một bộ đề thi khó giải.

Tô Tâm Đường rất muốn phát hỏa.

“Sao lại không động?”

“Chẳng lẽ anh không làm dạo đầu nữa?”

“Trúc trắc, thẹn thùng như vậy. Xử nam à?”

Xét về mọi mặt Đồng Kinh Niên quả thật không tồi, phần cứng phần mềm đều rất xuất sắc nhưng trên phương diện tình dụ̶c̶ lại giống như đấu đá lung tung.

“Ưm —-“

Giọng điệu của Tô Tâm Đường thay đổi rất nhanh. Người đàn ông chỉ lạnh lùng liếc cô một cái, bàn tay đem bầu ngực vuốt ve thành đủ loại hình dạng.

Tô Tâm Đường cảm giác bản thân giống như một cục bột, bàn tay của anh mang theo vết chai mỏng không ngừng xoa nắn khiến cô cực kỳ kích thích.

Khi thì mạnh, khi thì nhẹ. Hai trái anh đào mẫn cảm đã dựng đứng, trông rất đáng yêu. Người đàn ông tất nhiên cũng không buông tha nơi đó, ngón tay bắt lấy đầu nhũ hoa của Tô Tâm Đường, học theo động tác trước đó cô chơi đùa với côn thịt của anh.

Ngón trỏ đặt ở mặt trên, miết, xoa, xoay tròn.

——————————————————

“Có thể không?

… Có.”

Editor: Thiếu nghị lực quá anh ơi. =)))

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện