Thân thể của Tô Tâm Đường thật sự rất đẹp.

Eo nhỏ khó lòng nắm chặt, bờ mông cong vểnh cùng với bộ ngực lớn như hai trái mật đào, mang theo cảm giác kiều diễm, ướt át và tràn đầy sức sống.

Chỗ nào nên béo sẽ béo, nên gầy sẽ gầy, một thân hình đẹp tiêu chuẩn.

Đàn ông nhìn vào sẽ trầm mặc, phụ nữ nhìn vào sẽ rơi lệ.

Ghen ghét phát khóc.

Thậm chí Tô Tâm Đường còn biết mấy cô chị em plastic kia vẫn luôn ở sau lưng nói cô bơm ngực, hút mỡ.

Nhưng thật sự là cô không làm gì đâu nhé.

Cơ thể của cô hoàn toàn là bẩm sinh, Tô Tâm Đường cũng thường xuyên cảm ơn bố mẹ mình vì đã sinh ra cô tốt như vậy. Nhưng không thể không nói đến cả nỗ lực của chính mình.

Nghĩ cô đùa chắc? Mỗi ngày đều tập luyện yoga là vô ích sao?

Chăm chỉ đến phòng tập thể dục không tính sao?

Cho dù nửa đêm có đói đến mấy cũng chỉ dám mở video xem người ta mukbang mà thôi, đây không phải tự ngược sao?

Hả? Hả? Hả?

Dáng người bẩm sinh đã tốt nhưng để có thể được như hôm nay đều là do cô cố gắng tuân thủ sinh hoạt theo chế độ nghiêm ngặt. Mỗi một lần tắm xong còn bôi kem dưỡng từ đầu đến chân.

Ăn uống phải điều độ, không ăn những đồ ăn có nhiều chất béo, tinh bột, đường.

Trải qua thời gian nỗ lực, thành quả đạt được chính là một thân thể thực sự hoàn mỹ.



Đồng Kinh Niên chăm chú nhìn cô gái dưới thân.

Cần cổ thon dài, tấm lưng không có một chút tì vết giống như khối bạch ngọc thượng hạng, hai bên xương bướm cũng rất rõ ràng.

Bởi vì động tác kịch liệt nên hai bầu nhũ hoa nặng trĩu không ngừng đong đưa, trái anh đào ửng đỏ cũng theo đó mà run rẩy. Hai chân dài, mảnh khảnh liên tục bị đỉnh về phía trước, bờ mông trắng như tuyết dán chặt vào thân thể anh.

“Ưm —-“

“A a a!”

Tô Tâm Đường ánh mắt mê ly, cánh tay chống lên ngăn tủ trước mặt vô ý thức túm chặt vài cái, phảng phất như đang tìm một điểm tựa. Cánh môi đỏ không ngừng đóng mở phát ra tiếng kêu d͙â͙m͙ đãng.

Yêu kiều, ngọt lịm.

Bang —- bang —- bang —-

Con mắt đỏ quạch của Đồng Kinh Niên lướt trên người Tô Tâm Đường, tốc độ càng lúc càng nhanh, đem đầu óc của chính mình ngập sâu trong dụ̶c̶ vọng.

Đến thời điểm cuối cùng, Đồng Kinh Niên nhắm mắt lại, cúi xuống thân mình, dùng hàm răng cắn lên chiếc cổ trắng ngần của người con gái. Cắn cho hả giận.

Tô Tâm Đường ghé người lên bàn bếp, tư thế thâm nhập từ phía sau mang lại một cảm giác khiến cho cô rất vừa lòng.

Nhưng rốt cuộc cô cũng không ngờ vào thời điểm bắn tinh, Đồng Kinh Niên đột nhiên lại cắn lên cổ của cô một phát.

Một giây trước quy đầu mạnh mẽ đỉnh đến chỗ sâu nhất trong hoa huyệt, khiến cả người cô run rẩy. Vậy mà một giây sau, cần cổ đã bị anh cắn cho tê rần.

“Anh là chó à?!”

Tô Tâm Đường mở to hai mắt, trong mắt cô tràn ngập nỗi khiếp sợ cùng với tức giận. Ngay lập tức muốn lao vào cào nát gương mặt đẹp đẽ của người đàn ông.

Cô nhìn Đồng Kinh Niên giống như phát bệnh thần kinh. Trước đó hai người làm tình rất quy củ, đôi lúc cô có bày vài trò nghịch ngợm để tăng tình thú nhưng Đồng Kinh Niên cũng không lòi ra cái tật xấu này.

Sao hôm nay lại đột nhiên nổi thú tính thế này?

Côn thịt thô sưng đang bị kẹp bên trong hoa huyệt bỗng run lên, thân thể của Tô Tâm Đường không tự giác siết chặt lại.

Cô biết thứ mà cô sắp phải nghênh đón là cái gì —-

Một lượng lớn tinh dịch nóng bỏng từ quy đầu phun thẳng ra, giống như là vòi phun nước, lực đạo mạnh mẽ bắn vào nơi sâu nhất trong tiểu huyệt của cô gái. Kim đồng hồ tích tắc quay, cơ thể của hai người vẫn gắt gao dán chặt bên nhau, không bỏ sót một giọt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện