Đồng Kinh Niên chưa từng hôn Tô Tâm Đường.

Nói đúng ra thì cô đã từng chạm vào môi của anh một lần, chính là ở quán bar vào lễ Giáng Sinh năm trước. Tô Tâm Đường nhân lúc anh không để ý liền dán nhẹ lên môi anh một xíu, cũng không tính là hôn.

Tuy là vậy nhưng Đồng Kinh Niên vẫn dùng khăn tay lau sạch cánh môi của chính mình, vẻ chán ghét tràn đầy trên gương mặt.

Dù sau đó hai người có ý loạn tình mê biết bao nhiêu lần thì anh vẫn luôn tránh đi nụ hôn của cô, giống như một liệt nữ* ngây thơ kiên trinh bất khuất.

*Liệt nữ: Người phụ nữ có khí tiết hoặc có khí phách anh hùng.

Nếu như chú trym bự của vị “liệt nữ” này không cắm ở trong tiểu huyệt của cô, khiến cô chết đi sống lại thì có khả năng còn giống hơn nữa.

Dạo gần đây Tô Tâm Đường luôn cảm thấy Đồng Kinh Niên rất kỳ lạ, nhưng dù sao bọn họ cũng chẳng thân thiết nên cô cũng không quá chú ý.

Mà bây giờ —-

Không phải cô bất cẩn hôn Đồng Kinh Niên, mà là Đồng Kinh Niên chủ động hôn cô.

Hơi thở của hai người giao hòa, Tô Tâm Đường mở to mắt nhìn khuôn mặt tuấn tú gần ngay trong gang tấc, tóc mái rủ xuống che đi đôi mắt sâu tựa như biển, rồi cả sống mũi cao thẳng…

Diện mạo của anh rất xuất sắc, không thua gì nam diễn viên nổi tiếng.

Hơi thở của anh cũng rất mỹ diệu.

Đồng Kinh Niên hôn rất chuyên chú, đầu tiên hai cánh môi mỏng nhẹ nhàng đụng vào đôi môi mềm mại của cô gái, sau đó mới bắt đầu chậm rãi cọ xát. Dường như anh không hề thỏa mãn với kiểu tiếp xúc như vậy, đầu lưỡi vươn ra thăm dò xâm nhập khe hở giữa môi của Tô Tâm Đường, rồi cạy mở hàm răng của cô…

Tô Tâm Đường vẫn giữ nguyên thái độ mặc kệ, chỉ cần nhìn gương mặt của anh thì cô cũng thấy cảnh đẹp ý vui.

Nói thật lòng thì kỹ thuật hôn của Đồng Kinh Niên không tốt, vừa rồi răng của anh còn đụng vào môi cô, may là không chảy máu.

Cách đây vài phút cô vừa được biết đối phương là xử nam, có lẽ anh cũng chưa từng hôn môi bao giờ ấy chứ? Tha thứ cho anh vậy.

Đồng Kinh Niên giống như một học sinh tiểu học đang nỗ lực giải bài tập “hôn”.

Nhưng cô cũng không chê cười anh bởi vì anh thật sự rất nghiêm túc, nghiêm túc một cách thành kính.

Tô Tâm Đường đã từng thấy vẻ mặt này một lần, chính là ở thời điểm anh đang tập trung làm việc.

Cô lẳng lặng nằm ở đó, bàn tay không tự giác ôm lấy đầu của người đàn ông, ngón tay mảnh khảnh len lỏi vào sâu trong mái tóc của anh.

Thật ra Đồng Kinh Niên tiến hành cũng không thuận lợi, anh không nắm được phương pháp. Nhưng dù vậy thì anh vẫn phải thừa nhận rằng hoạt động trao đổi nước miếng này cực kỳ thoải mái.

Hương vị của cô ngọt ngào nhưng không quá gắt. Một người không thích đồ ngọt giống như anh cũng có thể thích ứng được.

Tô Tâm Đường cảm nhận được đầu lưỡi của người đàn ông đang không ngừng thâm nhập. Anh khẽ nhíu mày, bộ dáng giống như gặp phải đề thi khó nhằn.

Bên trong cổ họng của Tô Tâm Đường phát ra tiếng cười, ngay lập tức ánh mắt sắc bén của người đàn ông liền bắn về phía cô. Tô Tâm Đường ngẩng mặt, đón lấy môi anh.

Từ đơn phương thăm dò chuyển thành hai bên chủ động.

Tô Tâm Đường dẫn dắt Đồng Kinh Niên, tại phương diện này cô rất có kiên nhẫn.



Răng môi gắn bó, liên tục cọ xát rồi lại mút vào. Tiếng nước nho nhỏ không ngừng vang lên ở trong căn phòng.

Hơi thở nặng nề phả lên mặt đối phương, mang đến một trận tê ngứa.

Cho dù là diện mạo hay dáng người của đôi nam nữ nằm trên giường đều cực kỳ xuất chúng. Hai người bọn họ hôn nhau không biết mệt mỏi, không muốn chia lìa.

Tô Tâm Đường phát hiện người có chỉ số IQ cao thì làm gì cũng nhanh. Ví dụ như Đồng Kinh Niên vừa rồi chỉ là một tay mơ trên phương diện hôn môi, nhưng sau khi được cô chỉ dạy thì anh đã nhanh chóng lĩnh hội đúng cách.

Tuy rằng không thể ngay lập tức đạt đến trình độ vương giả nhưng cũng không cần cô phải tiếp tục dẫn dắt nữa.

Đối phương càng lúc càng cường thế, Tô Tâm Đường bị hôn đến mức thở hồng hộc.

Lúc cô cảm thấy thiếu dưỡng khí sẽ vươn tay túm tóc của Đồng Kinh Niên.

Động tác của cô giống như đang giật lông hổ. Lần đầu tiên bị cô túm tóc, gương mặt của anh cũng chẳng đẹp đẽ gì cho cam.

Nhưng Tô Tâm Đường vẫn mặc kệ.

Không muốn bị túm tóc vậy thì đừng hôn nữa.

Không biết Đồng Kinh Niên có hiểu được ý tứ của cô hay không. Dù sao thì anh cũng không muốn từ bỏ trò chơi mới mẻ vừa mới phát hiện ra này, nên anh cũng lười so đo với cô.

Một lát sau giữa hai người đã hình thành sự ăn ý. Mỗi khi Tô Tâm Đường kéo tóc anh, anh sẽ buông cô ra một lát. Giữa hai đôi môi xuất hiện một sợi chỉ bạc run rẩy kéo dài trong không khí, trông rất dâm loạn.

Anh nhìn cô chằm chằm trong chốc lát, sau đó đôi môi mỏng sát lại một lần nữa.

Không chỉ việc hôn môi mới tạo thành tiếng nước, mà còn có cả âm thanh côn thịt khổng lồ đang khuấy động bên trong tiểu huyệt. Phía dưới của hai người đã sớm lan tràn như đại dương mênh mông, có lẽ nụ hôn chính là chìa khóa mở ra chốt an toàn. Vốn dĩ thân thể của Tô Tâm Đường đã rất mềm mại, cũng rất nhiều nước. Nhưng sau khi được anh hôn thì cô lại càng thêm động tình, nước từ dưới thân chảy ra phải dùng từ “tràn lan” để miêu tả.

Dù đang hôn nhưng Đồng Kinh Niên cũng không quên nhiệm vụ của mình. Không riêng gì miệng nhỏ bên trên được đôi môi của anh chăm sóc, mà cả cái miệng nhỏ bên dưới cũng được anh sắp xếp chu toàn.

Tô Tâm Đường không cần thêm gì nữa, bởi vì bây giờ đã rất vui s͙ư͙ớ͙n͙g͙ rồi!

Niềm vui mà cô nhận được còn nhân đôi nữa đấy!

Ngày hôm nay hai người đã thay đổi rất nhiều tư thế, cũng đổi qua nhiều địa điểm khác nhau.

Lúc đầu vẫn quy củ ở trên giường làm tình trong tư thế truyền thống mặt đối mặt, sau đó lại chuyển thành nữ trên nam dưới, Tô Tâm Đường lại một lần nữa được trải nghiệm khoái cảm cưỡi ngựa.

Đến khi eo của cô đau nhức không chịu được, trở thành một con tôm chân mềm thì Đồng Kinh Niên mới ôm cô đi đến phòng tắm.

Nhưng cũng không phải để giúp cô tẩy rửa sạch sẽ mà chính anh cũng bước luôn vào trong bồn tắm.

Lần này Đồng Kinh Niên không để Tô Tâm Đường phải quỳ trượt lên trượt xuống nữa. Anh ôm lấy thân thể mềm nhũn của cô đặt lên trên đùi, tiếp tục áp dụng tư thế cưỡi ngựa.

Sau đó là —-

Trên thảm, cửa sổ sát đất, nơi nơi đều là chiến trường của hai người họ.

Hơi thở giao thoa, thân thể hòa nhập.

Thời điểm Tô Tâm Đường đạt đến cao trào, cô hét lên với Đồng Kinh Niên —-

“Anh là cái đồ yêu tinh nhỏ dính người!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện