Editor: Tô Tô Hữu Hành
~~~
Du thuyền chạy suốt hai tiếng đồng hồ mới đến đảo nhỏ.
Phong cảnh đẹp đẽ, bờ cát vàng óng, quan trọng nhất là ở cách đó không xa còn có một ngôi biệt thự với kiến trúc độc đáo, ngay cả quản gia cũng đã sớm đợi ở đó. Chứng tỏ rằng đây là một hòn đảo đã được nâng cấp hiện đại.
Tô Tâm Đường thở một hơi nhẹ nhõm.
Quả thật là cô thích đi nghỉ dưỡng nhưng không thích đến những nơi có hệ sinh thái nguyên sơ gì đó, mặc dù phong cảnh khá đẹp nhưng cô không thể trải qua chuỗi ngày không có Internet hoặc Internet tốc độ kém được đâu.
Lúc này đây Tô Tâm Đường mới có tâm tình tiếp tục đánh giá hòn đảo nhỏ xinh đẹp này. Nơi đây cũng không kém với những hòn đảo du lịch lớn sầm uất khác, nhưng hình như ngoài nhân viên phục vụ thì chỉ có mỗi đoàn người bọn họ? Hay là phải vào tận bên trong mới có người nhỉ?
"Đây là hòn đảo tư nhân thuộc sản nghiệp của Kinh Niên nên không có người ngoài."
Tư Nam nhìn mặt đoán ý liền cho Tô Tâm Đường một đáp án.
Tô Tâm Đường: "..." Hít ngược một hơi khí lạnh.
Lực sát thương mạnh quá!
Cô không phải loại người coi tiền như rác, trên thực tế còn rất yêu tiền nữa đấy. Trên thế giới này chỉ có tiền là bảo bối nhỏ đáng yêu nhất.
Đầu tiên là máy bay tư nhân, rồi đến du thuyền tư nhân, cuối cùng lại bị một đòn chênh lệch giàu nghèo cực lớn đánh bại.
Đồng Kinh Niên thật sự là quá có tiền đấy!
Tô Tâm Đường cảm thấy bản thân mình cũng tương đối bình tĩnh, mấy cô bạn gái của nhóm công tử kia đều sáng hết cả mắt lên, hận không thể đem đôi mắt dính lên người của Đồng Kinh Niên.
Cô thấy nhóm công tử kia hình như đang đổi sang màu xanh lục*...
*Màu xanh lục: Thể hiện cho việc bị cắm sừng.
Rất nhanh sau đó Tô Tâm Đường phát hiện cô đã lo lắng dư thừa. Bởi vì ánh mắt của những người đàn ông kia dành cho lão đại của bọn họ cũng cuồng nhiệt không kém, cầu vồng bảy sắc liên tục phát ra trong không khí, nhìn bọn họ chẳng khác nào liếm cẩu*.
*Liếm cẩu: (1) Hình dung loại người trong mối quan hệ nam nữ biết rõ đối phương không thích mình nhưng vẫn dốc sức lấy lòng. (2) Châm chọc những kẻ a dua, nịnh hót.
Thậm chí Tô Tâm Đường còn tưởng tượng, nếu Đồng Kinh Niên là gay và muốn cưỡi bọn họ thì bọn họ cũng sẽ tung ta tung tăng đi rửa mông sạch sẽ.
"..."
Hình ảnh kia quá cay mắt, cô không muốn nghĩ đến nữa.
Không biết có phải là ảo giác của cô hay không mà vừa rồi Đồng Kinh Niên vốn nhìn thoáng qua bên này, đến khi cô quay sang đón ánh mắt của anh thì chỉ còn lại một bên sườn mặt với những đường nét rõ ràng.
Cho dù lúc ở trên máy bay hay du thuyền thì Đồng Kinh Niên đều rất cao quý, lãnh diễm*. Toàn bộ hành trình cũng không nói chuyện với cô câu nào, giống như hai người xa lạ.
*Lãnh diễm: Lạnh lùng, diễm lệ.
Đương nhiên Tô Tâm Đường cũng không chủ động đến tìm anh.
Ha hả. Rõ ràng hôm qua còn gọi điện thoại cho cô cơ mà.
...
Đoàn người được quản gia dẫn vào bên trong biệt thự. Ngôi biệt thự này có tổng cộng ba tầng, bên ngoài có bể bơi rất lớn, dưới ánh nắng mặt trời tạo nên những sóng nước lóng lánh. Theo như lời quản gia giới thiệu thì ở trên sân thượng cũng có một cái bể bơi.
Bên trong biệt thự đều đã mở điều hòa, gió lạnh thổi phất phơ.
Tô Tâm Đường cảm thấy nhiệt độ thay đổi quá hỗn loạn. Buổi sáng còn phải chịu gió lạnh thấu xương, sau đó lại nóng không chịu nổi, may là bây giờ có điều hòa nên mới thoải mái hơn được một chút.
Chậc.
Nhà tư bản đáng chết này.
Nếu đã vào bên trong biệt thự rồi thì việc đầu tiên chính là chia phòng, quản gia tủm tỉm mở miệng.
Phòng của các cô gái ở tầng hai, nhóm đàn ông ở tầng ba. Thuận tiện cho các cô lúc đói bụng có thể xuống luôn khu vực bếp ở tầng một, không cần vất vả leo cầu thang.
Kỳ thật Tô Tâm Đường cũng không nghĩ tới sẽ chia phòng theo giới tính như thế.
Đương nhiên càng không ngờ hơn nữa chính là mấy cô nàng mà nhóm công tử kia dẫn theo.
"Không phải chứ, sắp xếp thế này không hợp lý chút nào!"
"Bao nhiêu tuổi rồi mà vẫn còn phân biệt nam nữ, tôi còn muốn ôm em gái mềm mại đi ngủ nữa mà."
Trong nhóm có một người phản ứng vô cùng mãnh liệt, lớn tiếng nói.
Ánh mắt nặng nề của Đồng Kinh Niên dừng ở trên người hắn.
"Cho cậu làm trường hợp đặc biệt, đi ra bên ngoài ở, được không?"
Người này ngay lập tức im bặt, bao nhiêu bất mãn cũng tan thành mây khói.
"Không cần, em thấy nam nữ tách ra ở rất tốt."
Trong lòng tự nhục mạ chính mình, hắn đúng là không có mắt mà. Ở đây đông người như vậy mà lão đại lại không có bạn gái, chẳng lẽ trong lúc bọn họ "lửa đạn ngập trời" thì lão đại phải một mình trằn trọc nằm trên giường sao?
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, tại sao lão đại không tìm bạn gái đi chứ?
...
Sau khi Đồng Kinh Niên đã lên tiếng thì không còn một ai dám ho he thêm câu nào nữa.
Tô Tâm Đường cũng thế.
Căn phòng mà quản gia giao cho cô khiến cô rất vừa lòng, có cửa sổ sát đất, kéo rèm ra là có thể nhìn thấy bờ cát và biển rộng.
Tâm tình của Tô Tâm Đường rất tuyệt, trong khi cô đang thưởng thức căn phòng liền có người xông vào.
Tô Tâm Đường xoay người nhìn thấy một cô nàng trong nhóm kia.
Vóc dáng của cô gái đó cũng không tồi, trên người mặc một chiếc váy ngắn bó sát có dây buộc ở cổ. Những chỗ cần lộ đều đã lộ, dáng người nóng bỏng khoe ra bằng hết. Thế nhưng thẩm mỹ vẫn có chút vấn đề.
Cụ thể là từ vầng trán, rồi đến đôi môi, cánh mũi đều tiêm hơi nhiều filler. Khiến cho biểu cảm trên gương mặt trở nên rất gượng gạo, cứng nhắc.
Tô Tâm Đường chợt nhớ ra vừa rồi cô quên không đóng cửa.
Mà đối phương không được mời cũng tự đến, rất tự nhiên đánh giá phòng của cô.
"Oa, phòng của cô thật đẹp, lại còn rất rộng. Nhìn ra bên ngoài chính là bờ cát!"
Thậm chí cô nàng còn chạy vào trong phòng tắm, kêu một tiếng rất khoa trương.
"Ở đây còn có cả bồn tắm nữa chứ, đẹp ghê nha!"
Tô Tâm Đường đứng khoanh tay trước ngực ý muốn đuổi người, liền bị lời nói của cô nàng kia hấp dẫn.
"Phòng của cô không có?"
"Đương nhiên là không rồi!"
"Chỗ của mấy em gái bít chỳ kia cũng không được tốt như thế này nha."
Cô nàng filler bước ra khỏi phòng tắm, trả lời Tô Tâm Đường.
Tô Tâm Đường nhướng mày.
Cô cũng không ngờ bản thân mình lại được hưởng... đặc cách?
Sau đó cô nàng filler liền vượt qua giới hạn của Tô Tâm Đường.
"Tôi muốn chuyển đến đây ở!"
"Phòng của cô rộng, giường cũng rộng, thêm tôi vào cũng không tính là gì."
Tô Tâm Đường: ???
Logic gì đây, người chị em này không sao đấy chứ.
Tất nhiên không có khả năng Tô Tâm Đường sẽ cho cô ta ở cùng, coi như tật xấu đi.
Không đợi cô kịp mở miệng nói lời hay ý đẹp thì cô nàng filler đã chạy đi rồi. Nếu Tô Tâm Đường đoán không sai thì có lẽ cô ta quay về để thu dọn đồ đạc.
Tô Tâm Đường đóng cửa lại, cô chẳng buồn quan tâm đến cô ta.
...
Đến khi Tô Tâm Đường sắp xếp đồ dùng được một nửa thì người quản gia đến gõ cửa, nói mọi người đang chờ ở dưới để chuẩn bị ra biển chơi.
Tô Tâm Đường lười biếng đi xuống, phát hiện cả Tư Nam và Đồng Kinh Niên đều ở đây. Bọn họ chỉ mặc trang phục bình thường còn những cô nàng kia toàn là bikini gợi cảm, cô cúi đầu nhìn xuống chiếc váy trên người mình.
"Tôi quay lại bôi kem chống nắng cái đã, mọi người đi trước đi."
Ừm, cả người còn chưa bôi kem chống nắng.
Cô quên mất còn phải xuống nước.
Vẫy vẫy tay xong, Tô Tâm Đường liền bước lên tầng, trở về phòng của mình.
Đúng là buổi chiều có khác, chăn ấm đệm êm, mùi hương cũng rất tươi mát. Tô Tâm Đường thay bikini xong liền đặt mông ngồi lên giường, lúc này đây cơn buồn ngủ ập đến, cả người chậm rãi ngã vào trong giường lớn, gương mặt áp lên gối.
Nếu bây giờ có người giúp thoa kem chống nắng thì tốt.
Mí mắt dần nặng hơn, Tô Tâm Đường mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
Thời điểm nửa tỉnh nửa mê, nguyện vọng của cô đã trở thành sự thật. Kem chống nắng được một bàn tay thoa đều ở trên lưng.
Khô ráo ấm áp, rất thoải mái.
Thoải mái đến nỗi Tô Tâm Đường đang nhắm hai mắt cũng phải kêu hừ hừ.
Ngay sau đó cô đột nhiên tỉnh táo lại.
Đây không phải mơ mà thật sự có người đang bôi kem chống nắng cho cô.
Cửa đã khóa nên khẳng định không phải cô nàng filler kia, hơn nữa cô cũng không cho rằng đối phương lại tốt bụng đến thế.
Vậy thì là ai?
Quỷ?
Tô Tâm Đường trực tiếp bật dậy.
A... Không dậy được.
Vòng eo bị đè lại, phía sau vang lên giọng nói mang theo chút nghi hoặc của người đàn ông: "Em làm gì thế, không thành thật chút nào."
Âm thanh này cũng quá quen thuộc.
"Đồng Kinh Niên?"