“Hô, cái động của nhỏ của em co rút lại mau thật đó ” Khâu Thiên Kỳ vừa lòng đỉnh lên điểm mẫn cảm, nhìn cậu hổn hển trong ngực mình, liên tục phát tiếng kêu hư đốn mê người, “Làm thế nào cũng không đã nghiền, thích quá! A Húc, thoải mái sao?”

Lâm Húc Viễn gật gật đầu, thành thật trả lời: “A… Thoải mái… A a…” Ngồi ghế làm việc của mình, Lâm Húc Viễn cả người trần trụi vô lực thừa nhận kích tình va chạm của người yêu, chỉ cần nghĩ như thế, Lâm Húc Viễn liền kích động run rẩy, nhưng mà người trước mắt quần áo lại chỉnh tề nên Lâm Húc Viễn liền mạnh tay kéo quần áo hắn, nuốt lấy núm đỏ trước ngực Khâu Thiên Kỳ, tay nhanh nhẹn trấn an phân thân của mình.

Động tác của Lâm Húc Viễn như mèo động dục khơi dậy ý niệm giữ lấy mãnh liệt của Khâu Thiên Kỳ, bàn tay to của hắn đặt trên mông Lâm Húc Viễn, ngón tay đụng tới chỗ tiếp xúc giữa huyệt nhỏ và dương vật, nhấn cậu sâu hơn vào bản thân, nuốt càng sâu.

“A a… Sâu quá a… Thiên Kỳ… Thật là lợi hại a…” Lâm Húc Viễn khàn khàn hư đốn kêu, ngón tay cưt động nhanh hơn, thân thể xóc nảy cao thấp khiến cậu không cách nào hầu hạ đầu núm của Khâu Thiên Kỳ, chỉ có thể dùng đầu lưỡi liếm loạn trong ngực hắn.

Khâu Thiên Kỳ cũng thích đến không chịu nổi, lại nhìn đến bộ dáng thất thần của cậu, mắng to: “Em như thế nào lại bắt anh như thế, cái miệng nhỏ phía trên cùng phía dưới đều mở thật lớn, anh sớm muộn gì cũng bị em giết chết.” Nói xong va chạm cực mạnh khiến Lâm Húc Viễn kêu khóc.

“A a a… Em không được… Thiên Kỳ… Ô, mau…” Trong huyệt nhỏ đã muốn bị làm đến chết lặng không ngừng truyền đến khoái cảm tra tấn Lâm Húc Viễn. Lỗ nhỏ lại còn máy móc lặp lại động tác co rút.

Khâu Thiên Kỳ cắn răng một cái, bắt lấy thắt lưng cậu hung hăng ép ngồi lên nhục bổng của mình, phân thân thô to trong cơ thể bất động, di động đến huyệt nhỏ khống chế khiến điểm mẫn cảm của Lâm Húc Viễn cùng dương vật cứng như gậy sắt tiếp xúc, sau đó cẩn thận nghiền nát nó, “Thích sao?” Một bên đong đưa thắt lưng Lâm Húc Viễn, Khâu Thiên Kỳ hỏi.

“Ô… Thích… Em muốn quá… Em muốn… A…” Lâm Húc Viễn chịu không nổi hôn Khâu Thiên Kỳ, điểm mẫn cảm bị tra tấn khiến muốn nâng thắt lưng lên, nhưng mà trốn không thoát bàn tay Khâu Thiên Kỳ. Khâu Thiên Kỳ vừa lòng hôn lại cậu, vài tiếng kêu hư đốn ngẫu nhiên tràn ra khiến hắn nhịn không được hấp trụ đầu lưỡi Lâm Húc Viễn, giống như muốn ăn sạch cậu luôn, không cho cậu cơ hội để thở.

“Ô ô ô…” Lâm Húc Viễn ngạt thở đẩy không ra Khâu Thiên Kỳ, chỉ có thể bị hắn cắn cắn cánh môi thật lâu, nhận lấy một chút dưỡng khí hắn đều đều truyền đến, y vô lực đánh vài ngực Khâu Thiên Kỳ, hi vọng chấm dứt nụ hôn sâu này nhanh một chút, bị Khâu Thiên Kỳ giữ mãi không thả. Biết rõ cậu không kịp nuốt nước bọt vào, Khâu Thiên Kỳ vẫn là xấu xa lấy thật nhiều nước bọt trong miệng mình thong thả đưa vào trong miệng cậu.

Lâm Húc Viễn đạt đến cao trào vươn tay ôm lấy hắn, Khâu Thiên Kỳ cũng thả lỏng bản thân bắn vào trong cơ thể cậu. Trong văn phòng mới được im lặng một chút.

“Hô…” Khâu Thiên Kỳ buông đôi môi sưng đỏ của Lâm Húc Viễn ra, liếm liếm chỉ bạc hắn kéo ra. Lâm Húc Viễn bắn ra hai lần ngồi trên nhục bổng của Khâu Thiên Kỳ thở dốc, tuy rằng vừa mới bị Khâu Thiên Kỳ hung hăng yêu thương, nhưng hai người đều biết như vậy không thể thỏa mãn cơ thể của nhau.

Lâm Húc Viễn còn ở trước ngực thở, Khâu Thiên Kỳ lấy cốc nước trên bàn, nâng cằm Lâm Húc Viễn, dịu dàng nói: “Uống nước nghỉ ngơi một chút đi.”

Đôi mắt bình thường rất sắc sảo hiện tại vô hồn nhìn hắn, trên môi còn lưu lại dấu vết bị mình cắn, biểu tình như vậy khiến Khâu Thiên Kỳ luyến tiếc mới nhanh vậy đã buông tha cho cậu, hắn cầm lấy cốc uống một ngụm nước, bóp chặt cằm Lâm Húc Viễn đưa nước chậm rãi truyền vào miệng cậu.

Lâm Húc Viễn ôm cổ hắn, chủ động đón nhận nụ hôn, từ miệng hai người phát ra tiếng nước chậc chậc, không biết là ai đang dây dưa ai. Cuối cùng, chờ nụ hôn này kết thúc, Khâu Thiên Kỳ nhìn đồng hồ, một bên lưu luyến không rời vuốt ve bờ mông xúc cảm rật tốt của Lâm Húc Viễn, một bên cười nói: “Thật sự là hiệu suất cao thật đấy, việc công cùng việc riêng đều hoàn thành. Lát nữa anh còn phải đi gặp khách hàng, bây giơg phải về công ty.” Hắn yêu thương giúp Lâm Húc Viễn lấy áo sơmi mặc vào, đương nhiên, còn nhân cơ hội sờ soạng một lưng cậu phen.

An ổn hưởng thụ Khâu Thiên Kỳ phục vụ, Lâm Húc Viễn nhớ tới dấu tay đặc biệt kia, sắc mặt ửng nhuận có chút mất tự nhiên, cậu hôn lên môi Khâu Thiên Kỳ, khàn khàn nói: “Tối hôm nay em không tăng ca…” Khâu Thiên Kỳ cười dâm đãng nhìn cậu, vỗ vỗ vào cái mông căng tròn: “Hư đốn, vậy thì chờ anh tan sở lại tiếp em về nhà!”

HOÀN

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện