Thời điểm Tề lão gia qua đời là ban đêm, lúc Tống quản gia phát hiện, lão đang mặc một bộ đường trang, tóc cũng chải chuốt chỉnh tề, ra đi một cách có thể diện và thanh thản, cái chuông dùng để gọi người hầu nằm trong tay, đến chết Tề lão gia cũng không làm phiền bất kỳ ai cả.

Di chúc của Tề lão gia nói rõ Tề Tu Viễn là người thừa kế toàn bộ tài sản của Tề gia, làm cho những vị họ hàng gần xa tưởng được chia chát chút ít chấn động. Năm đó, chuyện của Tề lão gia cùng Tề Tu Viễn được toàn bộ giới thượng lưu biết rõ, quan hệ của phụ tử họ như nước với lửa, Tề Tu Viễn còn vì mấy đứa con trai kia dứt khoát kiên quyết cùng Tề lão gia đoạn tuyệt quan hệ. Cho nên di chúc vừa công bố khiến cho không ít người hoài nghi.

Những người tưởng được chia chát tài sản ở trước linh đường bắt đầu nháo nhào, tóm được Tống quản gia thì lại mồm năm miệng mười nói di chúc này là giả, muốn ông lấy ra di chúc thật.

Tề Tu Viễn lười biếng ngồi ở một bên, chơi ngón tay của Trì Vũ. Thân thích thấy bộ dáng này của hắn thì từng người trao đổi ánh mắt rồi quay mõm về phía hắn. Tề Tu Viễn phảng phất giống như không nghe thấy, liếm đầu ngón tay Trì Vũ, giương mắt lạnh lùng mà liếc mắt đám thân thích lộn xộn này, linh đường đang  ầm ĩ nháy mắt lặng ngắt như tờ.

“Ồn ào muốn chết.” Tề Tu Viễn đứng lên, ôm eo Trì Vũ, “Mấy người là con của lão hay tôi là con của lão? Cho dù không có tờ di chúc này thì tài sản của Tề gia cũng thuộc về tôi. Các người tranh cái gì?! Thiếu gia tôi đây mệt rồi, Tống quản gia, tiễn khách!” Tề Tu Viễn nói xong, liền cùng Trì Vũ lên lầu hai.

Để lại đám thân thích hai mặt nhìn nhau, cuối cùng từng người cũng rời đi trong khổ sở. Tiễn mấy người đó đi xong, Tống quản gia móc khăn tay ra lau mồ hôi, nhìn di ảnh của Tề lão gia trên linh đường, cười nói “Lão gia, thiếu gia nhất định sẽ quật khởi Tề gia như ngài mong muốn.”

Trở về phòng của mình, Tề Tu Viễn buông Trì Vũ ra ngồi ở trên giường, cười ra tiếng, “Lão đông tây cuối cùng đã chết, ném cho anh một tảng đá lớn như vậy, thật là đến chết cũng không để anh sống yên ổn.”

Trì Vũ đi đến trước mặt Tề Tu Viễn, ôm hắn, đưa tay vuốt mái tóc của hắn, cũng không nói lời nào. Qua một lúc sau, Trì Vũ cảm thấy áo sơmi của mình ướt đẫm, liền ôm chặt hắn hơn nữa.

Tề Tu Viễn cùng Tề lão gia tử ngoan cố cả hai mươi năm, rốt cuộc vẫn là đứa con duy nhất của lão. Nói không khổ sở là không có khả năng, chỉ là có chút thương cảm. Tề Tu Viễn còn trẻ nên có thể sống lâu hơn Tề lão gia. Hắn cùng các con của hắn mỗi người kém không dưới mười tuổi, hắn làm sao sống lâu hơn bọn họ được.

“Con trai ngoan.” Tề Tu Viễn ôm eo Trì Vũ, cằm để trên bụng của anh rồi ngẩng đầu, vẻ mặt nghiêm túc, “Nếu như anh chết đi, các em hãy tìm một người bạn đời khác, đừng bận tâm đến anh.”

Trì Vũ vỗ đầu Tề Tu Viễn, “Nói cái gì chứ, nếu như anh chết thì bọn em cũng sẽ đi theo anh.”

Tề Tu Viễn cười, cách áo sơmi liếm bụng Trì Vũ, ” Tuẫn tình vì anh? Cảm động thật nha.”

“Ưm……” Trì Vũ bị Tề Tu Viễn ôm ngồi ở trên đùi, áo sơmi bị hắn cởi ra.

“Làm một lần nhé?” Tề Tu Viễn liếm liếm ngực Trì Vũ.

“Ừm.” Trì Vũ gật đầu, giây tiếp theo đã bị Tề Tu Viễn đè ở trên giường, tiểu dương v*t bị Tề Tu Viễn nắm lấy, hai chân mở ra kẹp lên eo của hắn.

Tề Tu Viễn liếm ngực của anh, ngón tay sờ sờ ở miệng tiểu huyệt, cắm vào một ngón tay.

“Ưm…aa……” Trì Vũ nắm chặt ga trải giường dưới thân, nhỏ giọng rên rỉ.

“Không mang theo gel bôi trơn, anh không vào được.” Tề Tu Viễn rút ngón tay ra, sờ lên môi Trì Vũ, “Con trai ngoan, liếm đi nào.”


Trì Vũ nhắm hai mắt, ngậm ngón tay của Tề Tu Viễn trong miệng, ra sức liếm láp.

Chờ Trì Vũ liếm đủ ướt, Tề Tu Viễn dùng nước miếng bôi trơn, thuận lợi cắm vào hai ngón tay, nội bích vừa ướt át vừa nóng, gắt gao kẹp chặt ngón tay của hắn.

“Chặt thật.” Tề Tu Viễn tán thưởng một câu, cúi đầu cùng Trì Vũ hôn môi, đầu lưỡi hai người quấn lấy nhau. Tề Tu Viễn biết Trì Vũ có thói ở sạch, cuốn lấy đầu lưỡi của Trì Vũ cưỡng bách anh ăn nước miếng của hắn.

“Ưm…… hư……” Trì Vũ bất mãn trừng mắt nhìn Tề Tu Viễn một cái, lấy tay che miệng lại, không cho hắn hôn nữa.

Tề Tu Viễn cười, liếm lên vành tai của Trì Vũ, “Không cho hôn anh cũng biết cách để làm bẩn em.”

côn th*t của Tề Tu Viễn chọt vào tinh hoàn của anh, ngón tay ở tiểu huyệt nhanh chóng ra vào, mang theo dâm thuỷ do thành ruột tự động phân bố, côn th*t đỉnh ở phía dưới dính không ít dâm thuỷ, hắn cọ tất cả lên bụng Trì Vũ, làm cho bụng anh trở nên ướt nhẹp. Rút ngón tay ra, côn th*t phốc một cái thọc tiến tiểu huyệt. Không ít dâm thuỷ từ nơi giao hợp chảy xuống ga trải giường.

“A……” tiểu dương v*t của Trì Vũ bị Tề Tu Viễn chơi đùa, tiểu huyệt bị hắn đâm thọc, khoái cảm như thuỷ triều không ngừng nuốt chửng lý trí, khiến đầu óc của anh bị khuấy động đến mơ hồ.

Tề Tu Viễn tàn nhẫn thao con trai lớn của hắn, thân thể va chạm phát ra tiếng bạch bạch, ở trong phòng ngủ nghe đặc biệt rõ ràng, Trì Vũ xấu hổ đến mức lấy phải lấy cánh tay che khuất hai mắt của mình.

“Con trai ngoan! Ba ba thao con có thoải mái hay không!” Tề Tu Viễn xoa mông Trì Vũ, giọng nói thô cứng hỏi.


“Ưm……” Trì Vũ gắt gao cắn môi dưới, cố chấp không chịu trả lời câu hỏi của Tề Tu Viễn.

Tề Tu Viễn cũng không ép anh, chỉ dùng hành động thực tế làm cho Trì Vũ nhịn không được mà nói ra, khiêng một chân Trì Vũ lên tàn nhẫn thao tiểu huyệt ướt dầm dề của anh, khiến cho anh phải khóc lóc xin tha.

“Không! Đừng nữa! Ba ba! Ba ba!” Trì Vũ ôm đùi của mình có chút chịu không nổi kêu khóc, côn th*t thô dài  còn hung ác ra vào tiểu huyệt, không ngừng mang theo tinh dịch cùng d*m thủy. Trên bụng Trì Vũ đều là tinh dịch màu trắng, đa phần đều là của anh, Tề Tu Viễn chỉ bắn một lần.

“Ba ba thao con có thoải mái hay không!” Tề Tu Viễn vuốt tinh dịch trên bụng rồi xoa lên ngực của anh.

“A! Thoải mái! Ba ba thao con sướng chết mất! Con trai phải bị ba ba thao chết!”

“Thật là con trai ngoan của ba ba! Ba ba sẽ bắn hết cho con!” Tề Tu Viễn ôm chặt Trì Vũ nhanh chóng thọc vào rút ra.

“A……” Trì Vũ đầu óc trống rỗng, eo  liền duỗi thẳng ra.

Sau khi cao trào tiểu huyệt vô cùng chặt và nóng hổi, Tề Tu Viễn cũng không nhẫn nhịn nữa, đâm thêm vài cái thật mạnh rồi rút côn th*t ra, một lượng lớn tinh dịch bắn trên người Trì Vũ, ngay cả mặt cũng dính một chút, đặc biệt sắc tình.

“Con trai ngoan bị ba ba làm bẩn rồi.” Tề Tu Viễn vươn tay chà xát tinh dịch của mình lên da thịt Trì Vũ, trộn lẫn với tinh dịch của anh.

“Anh đừng……” Trì Vũ đỏ mặt, lại không có sức lực để tránh né Tề Tu Viễn, chỉ có thể nằm yên cho hắn làm bừa bãi.

“Em nói xem em có bẩn hay không?” Tề Tu Viễn vừa hỏi vừa loát tiểu dương v*t đã mềm xuống của Trì Vũ, ngón tay cái xoa xoa ấn ấn trên đỉnh, khiến Trì Vũ toàn thân run rẩy.

Trì Vũ giọng nói hơi run lên, “Bẩn……”

“Nơi nào bẩn?” Tề Tu Viễn không buông tha tiếp tục hỏi, dùng sức cắn cắn đầu v* của Trì Vũ.

Trì Vũ buông lỏng ga trải giường rồi lại nắm chặt lấy, “Tiểu huyệt…… Bụng…… Toàn thân…… Đều ô uế……”

“Cái gì làm con bẩn hả?” Tề Tu Viễn vừa lòng thân thân Trì Vũ, trong mắt mang theo ý cười mãn nguyện.

“Tinh dịch của ba ba và con……” Trì Vũ một bên nói một bên run rẩy, thẹn thùng đến mức làm cho thứ đang mềm nhũn phải run rẩy mà đứng dậy.

“Con trai của ba sao lại háo sắc như vậy.” Tề Tu Viễn nắm tay Trì Vũ, đĩnh eo đem côn th*t cắm vào tiểu huyệt vừa mới cao trào, bắt đầu trừu động, “Thật là muốn ép khô ba ba mà!”

“A a……” Trì Vũ đáng thương bị Tề Tu Viễn đè dưới thân làm một lần rồi lại một lần, toàn thân dính đầy tinh dịch của anh và hắn, hết sức dâm mị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện