Trên ngón áp út của Tề Trường Sinh cùng Tề Trường Hoan đeo nhẫn chói lóa chọc vào mắt của những người khác, thời điểm ăn sáng bọn họ đều nhìn chằm chằm Tề Tu Viễn.

Tề Tu Viễn vốn da mặt dày, vẫn ăn uống bình thường như cũ, thỉnh thoảng sờ đùi Thẩm Thanh Ca.

Trì Vũ nhìn chằm chằm Tề Tu Viễn một hồi, càng nhìn càng cảm thấy trong lòng hụt hẫng. Rõ ràng anh là người đi theo Tề Tu Viễn trước, bằng cái gì mà bọn Trường Hoan lại có nhẫn trước chứ! “Tôi ăn no rồi.” Trì Vũ cầm chén đứng dậy, thay giày rồi đi làm.

Tề Nhất Tê thì mặt vô cảm nhéo đùi Tề Tu Viễn một chút rồi lập tức trở về phòng vẽ tranh.

“Em đi làm.” Âm thanh của Trần Quyện rất lạnh nhạt, cầm áo khoác treo trên lưng ghế rồi đi ra cửa.

Văn Hi chua xót nhìn chằm chằm nhẫn của Tề Trường Hoan cùng Tề Trường Sinh, đá vào cẳng chân của Tề Tu Viễn đang để dưới bàn, “Ba ba bất công, con đi luôn đây.”

Thẩm Thanh Ca sẽ không tức giận, nhưng trong lòng cũng có chút buồn khổ, chỉ cúi đầu yên lặng ăn bữa sáng của mình.

Tề Tu Viễn nhướng mày. Nữa rồi, một đám đều giận dỗi hết.

Nét cười trên mặt Tề Trường Hoan cũng phai nhạt đi, nhưng mà cậu chưa bao giờ nghĩ đến chuyện tháo nhẫn ra cả. Đây là ba ba tặng cậu, chết cũng muốn đeo ở trên tay.

Tề Trường Hoan cùng Tề Trường Sinh liếc nhìn nhau một cái, Tề Trường Hoan nhẹ giọng nói, “Ba ba, chúng con đi học đây.”

“Đi đường cẩn thận.” Tề Tu Viễn nhìn Tề Trường Hoan cùng Tề Trường Sinh ra khỏi nhà, hiện tại trên bàn cơm chỉ còn lại Tề Tu Viễn cùng Thẩm Thanh Ca.

Đợt nghỉ phép của Thẩm Thanh Ca vẫn chưa kết thúc, cho nên có thể ở trong nhà. Tề Tu Viễn đối với Tề thị mà Tề lão gia quăng vào tay hắn không muốn để bụng, chỉ ước gì sớm sớm phá sản để hắn được cả ngày ở nhà lăn lộn cùng mấy đứa con trai.

“Anh họ.” Tề Tu Viễn cũng không ăn, nhẹ nhàng gọi Thẩm Thanh Ca, “Em không vui sao?”

Ngón tay của Thẩm Thanh Ca nắm chặt lấy miếng bánh mì nướng, giọng nói nhỏ xíu khiến người khác đau lòng, “Không, không có.”

Tề Tu Viễn nắm lấy cổ tay Thẩm Thanh Ca, bẻ ngón tay đang siết chặt miếng bánh mì ra, “Còn nói không có. Đốt ngón tay đều đã trắng bệt rồi này.”

Thẩm Thanh Ca ngẩng đầu nhìn Tề Tu Viễn, ánh mắt có chút ai oán lại có chút bất an, “Em, em cũng muốn có……”

Tề Tu Viễn cảm thấy tim mình như sắp tan chảy rồi, hắn kéo ngón tay Thẩm Thanh Ca qua đặt ở trên môi, liếm sạch từng ngón tay, “Anh vẫn chưa nói là không cho mà. Do hôm qua là sinh nhật của hai đứa Trường Hoan Trường Sinh, nên anh mới đưa cho bọn họ trước.”

“Vậy còn của em đâu?” Thẩm Thanh Ca là lần đầu tiên mở miệng nói muốn cái gì đó từ Tề Tu Viễn, gương mặt của anh đỏ bừng, khiến người khác nhịn không được mà muốn cắn một cái.

Tề Tu Viễn tất nhiên cũng sẽ làm như vậy, tiếng cười trầm thấp khuấy động trái tim của Thẩm Thanh Ca.

“Đưa ngón tay ra nào.”

Lúc Tề Tu Viễn lấy ra nhẫn ra, Thẩm Thanh Ca cảm thấy mình như sắp nghẹt thở, cố gắng bình tĩnh lại để cho Tề Tu Viễn đeo nhẫn cho anh.

Thẩm Thanh Ca đột nhiên khóc lên, Tề Tu Viễn ôm anh rồi dỗ dành, “Anh họ ngoan nào, đừng khóc. Để em họ hôn hôn thì sẽ không khóc nữa nha.” Nói xong hắn hôn nhẹ lên trán Thẩm Thanh Ca một cái.

Thẩm Thanh Ca bị Tề Tu Viễn dùng ngữ điệu trẻ con để chọc cho anh vui, nhất thời dở khóc dở cười, Tề Tu Viễn nhìn thấy liền nhéo mặt anh.

“Vừa khóc vừa cười, tiểu hoa miêu.”

Thẩm Thanh Ca cũng không để ý hắn trêu ghẹo, tự động ngồi lên trên đùi Tề Tu Viễn, dựa vào lồng ngực rắn chắc của hắn, “Còn những người khác thì sao, anh tính khi nào thì đưa cho bọn họ? Trì Vũ thật sự rất không vui đó. Dù sao thì nó cũng là người ở cùng anh sớm nhất mà, chịu khổ cũng nhiều nhất.”

Tề Tu Viễn chơi đùa ngón tay của Thẩm Thanh Ca, “Mấy ngày tới sẽ tìm cơ hội thích hợp để đưa cho bọn họ. Anh không muốn bị bọn họ đá xuống giường đâu.”

Thẩm Thanh Ca cười, “Anh chính là ba ba của tụi nó, ai dám đá anh xuống giường chứ?”

“Con trai lớn rồi nên không cần cha nữa.” Tề Tu Viễn giả vờ thở dài một hơi, chọc cho Thẩm Thanh Ca cười ra tiếng.

“Em không thấy một đám đều giận dỗi không cho anh chút sắc mặt tốt sao?”

Thẩm Thanh Ca vòng tay ôm eo Tề Tu Viễn, “Ai biểu anh chỉ biết bắt nạt người ta.”

“Hửm? Anh bắt nạt người ta?” Tề Tu Viễn không còn chơi đùa ngón tay của Thẩm Thanh Ca nữa mà vươn tay kéo quần của anh xuống, lộ ra quần lót tam giác màu trắng ở bên trong.

Thẩm Thanh Ca đỏ mặt đè lại tay của hắn, “Mới sáng sớm mà anh đã động dục rồi.”

Tề Tu Viễn không bực mà cười lại, cánh môi lưu luyến dán lên cần cổ trắng nõn của Thẩm Thanh Ca, “Anh mà không động dục thì em chẳng phải cả đời sẽ làm quả phụ hay sao.”

“Nói cái gì đâu không.” Thẩm Thanh Ca muốn phát tao đến hoảng, lập tức rời khỏi ôm ấp của Tề Tu Viễn, nhưng giây tiếp theo lại bị hắn ôm chặt lấy. Thẩm Thanh Ca cảm giác rõ ràng có thứ gì đó cứng ngắc chọc vào mông anh, không cần nghĩ cũng biết đó là cái gì. Làm ở trên bàn ăn cơm nơi mà mọi người hằng ngày đều dùng, Thẩm Thanh Ca sao có thể không biết xấu hổ như vậy.


“Anh đừng làm ở chỗ này……” Thẩm Thanh Ca bị Tề Tu Viễn sờ đến thân mình mềm nhũn, cảm giác thẹn thùng vẫn khiến anh kháng cự lại động tác của Tề Tu Viễn. Nếu làm ở đây vậy về sau sao có thế ăn cơm ở đây nữa chứ!

“Thẹn thùng sao?” Tề Tu Viễn nhanh chóng cởi áo của Thẩm Thanh Ca áo, động tác cởi đồ còn muốn thuần thục hơn so với tự cởi đồ của mình. Ôm Thẩm Thanh Ca ngồi ở trên bàn

“Đừng……” Thẩm Thanh Ca cố gắng giãy giụa một lần cuối, Tề Tu Viễn vươn ngón tay tiến vào tiểu huyệt, eo của anh lập tức mềm nhũn. “A……”

Tề Tu Viễn ngồi ở trên ghế, đầu lưỡi liếm rốn Thẩm Thanh Ca, liếm đến nổi ướt dầm dề còn không chịu rời đi, không ít nước miếng theo lỗ rốn chảy xuống dưới.

“Đừng đùa……” Thẩm Thanh Ca ngã về phía sau, tay chống lên mặt bàn, ngọc hành run run dựng thẳng chọc lên ngực Tề Tu Viễn.

“Vật nhỏ rất có tinh thần nha.” Lòng bàn tay Tề Tu Viễn ác ý chà xát lên đỉnh ngọc hành mẫn cảm, phía trên đỉnh đã chịu kích thích mà chảy ra không ít dịch nhầy.

Tề Tu Viễn nhìn lòng bàn tay dính nhớp nhíu mày, hắn đưa bàn tay đến bên môi Thẩm Thanh Ca, “Thanh Ca, giúp anh liếm đi.”

Nghe được giọng nói của Tề Tu Viễn, Thẩm Thanh Ca theo bản năng vươn đầu lưỡi liếm láp dịch nhầy thuộc về mình ở trong lòng bàn tay của hắn, đầu lưỡi đỏ tươi vừa ướt vừa mềm, liếm đến cả lòng bàn tay ngứa ngáy, trái tim như muốn rung động.

Hô hấp của Tề Tu Viễn trở nên thô nặng, ngón tay ở trong tiểu huyệt hung hăng cọ xát lên điểm mẫn cảm, Thẩm Thanh Ca hét lên một tiếng rồi siết chặt tiểu huyệt lại.

“Anh họ, em đang câu dẫn anh nha!”

Thẩm Thanh Ca trong mắt tràn ngập hơi nước, miễn cưỡng mới nghe rõ Tề Tu Viễn đang nói gì, trong giọng nói có ủy khuất cùng khó hiểu, “Em không có……”

“Chết tiệt!” Tề Tu Viễn chửi thầm một tiếng, ngón tay moi đào đùa giỡn trong cơ thể Thẩm Thanh Ca, chỉ muốn làm cho cái nhục huyệt này nhanh chóng tiếp nhận côn th*t của hắn!

Thẩm Thanh Ca bị ngón tay của hắn chơi đến bắn một ra một lần, tinh dịch màu trắng chói lọi rơi trên ngực Tề Tu Viễn rồi chảy xuống.

Thẩm Thanh Ca cũng bị cơn ngứa ngáy ở tiểu huyệt tra tấn, tự mình ôm đùi giang rộng hai chân ra, “Tu Viễn…… Có thể rồi……”

Tề Tu Viễn rút ngón tay ra, tiểu huyệt không muốn ngón tay rời đi, thịt ruột gắt gao co rút quấn chặt ngón tay.

Tề Tu Viễn vặn mạnh hai đầu v* của Thẩm Thanh Ca, trong miệng mắng, “Dâm đãng như vậy! Ngón tay làm sao có thể thỏa mãn em chứ?! Tiểu tao hóa!”

“Tiểu tao hóa muốn côn th*t của ông xã!” Thẩm Thanh Ca bị tình dục đánh gục, tất cả cảm giác hổ thẹn đều bị nghiền nát! Hiện tại trong đầu chỉ muốn Tề Tu Viễn dùng côn th*t vừa thô vừa dài đâm chọc anh đến khóc cha gọi mẹ!


“Muốn thì tới mình tới lấy!” Tề Tu Viễn nói xong liền bất động, đôi mắt mang theo ý cười nhìn Thẩm Thanh Ca.

Thẩm Thanh Ca cũng biết Tề Tu Viễn nói một không nói hai, tự giác từ trên bàn đi xuống, ngồi khóa ở trên đùi Tề Tu Viễn, tay nắm lấy côn th*t của hắn để trên tiểu huyệt đang co rút kịch liệt rồi chậm rãi ngồi xuống.

“A…… Thật lớn…… côn th*t của ông xã…… đi vào trong thân thể của tiểu tao hóa rồi…… A……Thật đã quá……”

Thẩm Thanh Ca không khỏi nâng mông lên rồi lại ngồi xuống, thành ruột tự động phân bố d*m thủy làm ướt đẫm nơi giao hợp của hai người, tư thế này có thể để côn th*t thao anh một cách thoải mái nhất, sảng đến toàn thân đều tê dại.

Tề Tu Viễn chỉ đỡ lấy eo Thẩm Thanh Ca, thỉnh thoảng cùng anh hôn nhẹ.

Thẩm Thanh Ca là một giáo viên, thể lực không phải rất tốt, một lát sau đã có chút mệt mỏi, tốc độ lên xuống cũng chậm lại.

Thẩm Thanh Ca lấy lòng hôn lên mặt Tề Tu Viễn, “Ông xã tốt…… Tiểu tao hóa không còn sức lực nữa, anh giúp em đi mà……”

Tề Tu Viễn nhếch môi cười, hung hăng đâm chọc lên phía trên, khiến cho Thẩm Thanh Ca càng yếu ớt hơn, “Mau hết sức như vậy sao?”

“Đương nhiên không thể so với ông xã được…… A!”

Tề Tu Viễn đè Thẩm Thanh Ca ở trên bàn, côn th*t điên cuồng thọc vào rút ra trong tiểu huyệt ướt đẫm, hận không thể hung bạo cắm nát tiểu huyệt tao lãng này!

“Quá lợi hại! A a! Lão công! Tiểu tao hóa bị thao chết mất thôi! A!”

Tề Tu Viễn mở rộng chân Thẩm Thanh Ca ra, để côn th*t của hắn cắm đến càng sâu hơn nữa.

“Tiểu huyệt! Tiểu huyệt bị nhục bổng cắm hỏng mất! Ông xã! Ông xã! A a!” Mông của Thẩm Thanh Ca bị Tề Tu Viễn nâng lên, côn th*t trướng nghạnh đâm càng hăng say, “Muốn bắn! Muốn bắn! Lại bị ông xã thao bắn!”

Thẩm Thanh Ca khóc lóc bắn ra, Tề Tu Viễn thao tiểu huyệt thêm mấy chục cái cũng bắn đợt tinh đầu tiên của ngày hôm nay. Vừa dày đặc vừa mãnh liệt mà bắn tất cả vào trong mông của Thẩm Thanh Ca, khiến anh cảm thấy mông vừa đau nhức vừa tê liệt.

“Ông xã, trở về phòng rồi làm tiếp…… Muốn tiểu tao hóa như thế nào cũng được……” Cảm giác được côn th*t bên trong thân thể mình lại đang ngạnh cứng lên, nước mắt của anh đảo quanh hốc mắt, nhỏ giọng cầu xin.

“Được.” Tề Tu Viễn sảng khoái đáp ứng yêu cầu của Thẩm Thanh Ca, bàn tay to lớn nhấc cái mông trắng nõn của Thẩm Thanh Ca lên rồi chậm rãi đi về phía cầu thang.

“A…… A……” Bởi vì đi lại cho nên côn th*t không nhanh không chậm đâm chọc vào tiểu huyệt, tinh dịch chảy xuống nhiễu một đường trên nền nhà. Tề Tu Viễn lại cố ý lăn lộn anh, đôi tay đang nâng mông không có nhiều sức lực, anh chỉ có gắt gao ôm chặt Tề Tu Viễn, đôi chân thì quấn lấy eo của hắn để không bị ngã xuống. Càng như vậy thì côn th*t thao đến càng sâu. Tiết tấu không nhanh không chậm thọc vào rút ra căn bản không giải quyết được cơn đói khát của tiểu huyệt, ngược lại càng làm cho anh dục hỏa đốt người.

“Ông xã! Tha cho em! Tha cho tiểu tao hóa!” Thẩm Thanh Ca thở hổn hển, bộ dạng đáng thương hề hề.

“Về sau còn dám giận dỗi với ông xã nữa hay không?”

“Không dám!”

“Lúc này mới ngoan nè!” Tề Tu Viễn khen thưởng hôn lên môi Thẩm Thanh Ca, bàn tay mạnh mẽ nâng mông anh lên rồi đâm chọc dữ dội.

“A! Sâu quá! Đâm thủng mất!Đâm thủng mất!”

Tề Tu Viễn tối sầm đôi mắt, vừa đi vừa tàn nhẫn thao tiểu huyệt của Thẩm Thanh Ca, bởi vì cảm giác sợ hãi sẽ ngã xuống nên nhục huyệt vẫn luôn siết chặt lại, gắt gao xoắn chặt côn th*t đang hoành hành ngang ngược ở bên trong.

“Mẹ nó, em thật sự muốn kẹp chết anh sao!” Tề Tu Viễn nhanh chóng đi vào phòng Thẩm Thanh Ca rồi ném anh lên trên giường, Thẩm Thanh Ca vẫn chưa hoàn hồn lại, chân đã bị người ta nâng lên, côn th*t trực tiếp thọc tiến vào tiểu huyệt còn chưa khép lại.

“A! Lại thao đến rồi! Thật lợi hại! Ông xã thật lợi hại! Thao chết tiểu tao hóa rồi!”

Tề Tu Viễn bị Thẩm Thanh Ca dâm đãng kêu rên đến ngực như bị lửa thiêu đốt, trong đầu cái gì cũng bị dục hỏa thiêu rụi sạch sẽ, chỉ nghĩ muốn hung hăng thọc xuyên cái dâm huyệt đang vây chặt lấy côn th*t của mình!

Thẩm Thanh Ca bị Tề Tu Viễn thao cả một buổi sáng, bởi vì được hắn tặng nhẫn nên anh cũng cố gắng hết sức chiều theo những đợt tấn công thô bạo của Tề Tu Viễn. Mới đến giữa trưa thì toàn thân đã bủn rủn, tựa như xương cốt đều bị bóp nát hết. Giọng nói bởi vì rên la mà trở nên khàn đặc, hắn cũng còn chút lương tâm, không thao chết anh.

Sau khi làm xong, Thẩm Thanh Ca dựa vào trong lòng ngực Tề Tu Viễn, không muốn cử động đậy và cũng không còn sức để cử động nữa, “Tu Viễn……”

“Hửm?” Tề Tu Viễn cười sờ sờ ngọc hành mềm oặt của anh, “Thế nào? Còn muốn?”

Thẩm Thanh Ca sợ hãi, ngọc hành truyền đến cảm giác tê tái, “Em không được nữa, ông xã tha cho em hôm nay đi……”

“Ừm.” Tề Tu Viễn cũng chỉ chọc anh thôi, nếu lại làm nữa thì Thẩm Thanh Ca thật sự sẽ ngã quỵ mất.

“Nghỉ ngơi đi. Em cũng mệt rồi.”

Thẩm Thanh Ca nhắm mắt lại, chiếc nhẫn trên ngón áp út bên tay trái cùng cái ôm ấm áp của Tề Tu Viễn khiến anh vô cùng an tâm, “Ừ.”

Thẩm Thanh Ca nhanh chóng ngủ say, Tề Tu Viễn nghĩ nên đi mua thêm nhẫn. Ở Anh quốc hắn chỉ mua có ba chiếc. Sớm biết nhóm bảo bối của mình thích nhẫn như vậy thì hắn đã mua luôn rồi.

Haizz, Tề nhân chi phúc thật không dễ hưởng a.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện