•Chương 57: Có thai•

Chu kỳ kinh nguyệt của Lâm Kiều Kiều luôn rất chuẩn xác, lần gần nhất là hồi cô ở nông thôn, nhưng tháng này đã qua nhiều ngày rồi mà vẫn chưa đến. Cô biết mình đã mang thai.

Sờ lên bụng phẳng lì mà gương mặt xinh đẹp không che lấp được nụ cười hạnh phúc, đây là đứa bé đầu tiên qua hai kiếp người của cô.

Nhưng tạm thời cô không nói cho Trương Đào. Tuy nhiên, Trương Quốc Dương đã phát hiện, sinh hoạt hằng ngày của con dâu ông nắm rất rõ, kinh nguyệt lần này không đến làm ông kích động khôn kể. Tuy cảm thấy có lỗi với con trai, nhưng ông không muốn từ bỏ.

Con trai còn trẻ, dựa vào điều kiện của nó thì có thể lấy rất nhiều thiếu nữ tuổi trẻ xinh đẹp. Còn Lâm Kiều Kiều đã mang cốt nhục của ông, ai cũng không thể cướp đi.

Chờ qua nửa tháng sau, Lâm Kiều Kiều thấy không có gì bất thường, liền đến bệnh viện kiểm tra, Trương Quốc Dương thì ở bên ngoài đi qua đi lại. Cuối cùng được xác định là đã mang thai hơn một tháng, vừa vặn đúng ngày hôm nay Trương Đào sẽ về nhà, cô nghĩ một hồi vẫn quyết định nói cho hắn biết.
Lâm Kiều Kiều cầm kết quả cho Trương Quốc Dương xem, ông thấy trên tờ giấy mỏng in nét chữ đã có thai.

Trương Quốc Dương kích động đến mức muốn nhảy lên, hơn khi ông biết vợ cũ mang thai.

Thật tiếc ở đây có quá nhiều người, bằng không ông sẽ ôm Lâm Kiều Kiều xoay vài vòng. Hai người mang theo vẻ mặt hạnh phúc lên xe. Lâm Kiều Kiều ôm Trương Quốc Dương hưng hăng hôn một cái.

“Lão hư hỏng, vui lắm đúng không? Dám làm con dâu mang thai.”

“Kiều Kiều, cảm ơn con.”

Lâm Kiều Kiều đương nhiên không cần phải nói, hết sức vui sướng.

Hạ Hoan Tâm bên này vẫn trong tình huống giống như Lâm Kiều Kiều, kinh nguyệt của cô ta không ổn định nên bình thường không mấy để ý, cho đến khi hai mươi ngày trôi qua, cô ta mới nhận ra.

Cô ta không dám nói cho Trương Đào mà tự mình đến bệnh viện kiểm tra, phát hiện thật sự đã mang thai. Trong khoảng thời gian Lâm Kiều Kiều chưa trở lại, cô ta đã lăn lộn cùng Trương Đào gần một tháng, khi đó còn diễn trò uống thuốc tránh thai trước mặt Trương Đào. Thứ gọi là thuốc tránh thai đó đã bị cô ta đổi thành thuốc vitamin C.
Hạ Hoan Tâm lộ ra một tia đắc ý, Trương Đào không để tâm đến cô ta thì đã sao? Bất quá thì cô ta cá chết lưới rách nháo lên, người tổn thất là hắn.

Cô ta muốn cho Lâm Kiều Kiều biết sự tồn tại của đứa nhỏ này, lòng kiêu ngạo của ả ta chắc chắn chịu không nổi.

Nếu Lâm Kiều Kiều ly hôn với Trương Đào, cô ta sẽ có khả năng thượng vị. Không yêu đương với Trương Đào cũng chẳng sao, thứ cô ta muốn có nhất chính là một ngày không phải vì tiền mà phát sầu.

Lâm Kiều Kiều có tái giá cũng sẽ tìm được người có gia thế tốt, nhưng cô ta thì khác, không gia thế, không năng lực xuất sắc. Cô ta không muốn giao cả đời mình cho một người đàn ông bình thường, dù sao cũng đã bị Trương Đào chơi hai tháng, sao có thể để hắn chiếm được tiện nghi? Trương Đào không biết mình bị tính kế, lúc nhận được tin Lâm Kiều Kiều mang thai hắn chỉ cười nhạt. Hắn không hoài nghi Lâm Kiều Kiều, vì cô rất ít ra cửa, trong nhà còn ba quản thúc. Cho nên hắn không thể tưởng tượng hai người mình thân nhất đã sớm ở cạnh nhau.
Buổi tối, Trương Đào về nhà, cùng lúc đó đôi ba chồng con dâu đang hoan ái trong phòng bếp.

Nghe thấy tiếng động phát ra, biết là Trương Đào đã tới phòng khách, Trương Quốc Dương lập tức rút gậy thịt từ tiểu huyệt con dâu, hai người sửa soạn một chút. Lâm Kiều Kiều bước ra ngoài đầu tiên.

Mắt thấy Lâm Kiều Kiều bước đến, liền dặn cô là người có thai, đừng vào phòng bếp ngửi mùi dầu khói, sẽ dễ cảm thấy nôn nghén.

Lâm Kiều Kiều nói là ở bên ngoài ngửi thấy hương thơm của thức ăn làm cô thấy đói bụng, nên vội vàng đi vào lấy đồ ăn, kỳ thật là ăn vụng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện