Ngay khi linh hồn đen kịt của U Minh Dạ bị đưa vào Hồn Đỉnh. ..
Bất Hủ Diễn Sinh Kinh ngâm tụng, linh hồn không nghe theo sự điều động của lão, bắt đầu phân tán. ..
Lại một lần nữa, U Minh Dạ cảm nhận được sự tuyệt vọng và những cảm giác vừa quen thuộc, vừa khiến lão sợ hãi. ..
Sở dĩ quen thuộc, đó là vì U Minh Dạ bản thân là một Hồn Tu cao cấp, chuyên cướp đoạt, thôn phệ, luyện hoá linh hồn của vô số tu sĩ vô tội để có được thành tựu như ngày hôm nay.
Mà sở dĩ sợ hãi, chính là vì lão đang trải qua chính cảm giác đó với tư cách con mồi.
“Không thể. .. U Minh Hồn Cung, U Minh Chi Thần sẽ không qua cho ngươi.”
Trong sự bất lực tột cùng, U Minh Dạ lại gào thét thảm thiết với giọng điệu uy hiếp.
“Yên tâm đi, hôm nay dùng tạm ngươi, tương lai sẽ đến lượt đám lão quái vật ấy.”Lạc Nam ung dung hồi đáp.
22 Đại Đỉnh dung hợp, cung cấp sức mạnh cho Hồn Đỉnh đẩy nhanh tốc độ luyện hoá.
Ý thức của U Minh Dạ theo đó tan rã, dần dần chìm vào bóng tối vĩnh hằng.
Hồn lực của Lạc Nam đề thăng, từng luồng ký ức của U Minh Dạ cũng như thác lũ mà tiến vào tâm trí hắn.
Bỗng sắc mặt Lạc Nam thoáng sửng sốt, sau đó trở nên biến hoá dị thường.
Hai mắt hắn nhắm lại. ..
“Phu quân?”Nhận ra trạng thái không phù hợp của nam nhân, Thần Huyền Huân khó hiểu lên tiếng gọi.
Chúng nữ bên ngoài rốt cuộc phát hiện hắn không ổn, vội vàng vây lại quan sát.
“Chàng sao thế?”Vân Tiêu nhìn Hạ Tử Quỳnh hỏi.
“Thiếp không rõ, đột nhiên công tử như lạc vào thế giới khác vậy.”Hạ Tử Quỳnh khẩn trương siết tay, ở đối diện với Vân Tiêu nàng cảm giác áp lực cực lớn.
Nàng như một con thiên nga kiêu ngạo lần đầu diện kiến phượng hoàng tuyệt diễm vô song, bị cả khí tràng của đối phương hoàn toàn lấn át.
“Chẳng lẽ bên trong linh hồn của U Minh Dạ còn lưu lại át chủ bài khiến hắn gặp vấn đề?”Dương Diêu nghiêm túc nói.
Khí tức linh hồn của Lạc Nam vẫn đang gia tăng, từ Hồn Siêu Thần Trung Kỳ đang có dấu hiệu tiếp cận Hồn Siêu Thần Hậu Kỳ, chứng tỏ hắn vẫn đang luyện hoá linh hồn của U Minh Dạ.
Nhưng hắn không trả lời chúng nữ, lại đang chìm vào trạng thái vi diệu nào đó.
“Đừng quấy rầy, chờ đi!”Thanh âm của Kim Thần Nhi vang lên:
“Hắn đang đốn ngộ!”
“Hít.”Chúng nữ nghe vậy âm thầm kinh hãi.
Lúc này còn có thể đốn ngộ, thiên phú như vậy thật là khủng bố mà.
Lạc Nam quả thật đang rơi vào một quang cảnh khác. ..
Hắn như hoá thân thành U Minh Dạ, được tham gia vào một trận chiến theo góc nhìn theo ký ức của đối phương.
Mà trận chiến này, chính là thời điểm Bất Hủ Cổ Tộc gặp đại nạn.
Cổ nhân thường có câu nói máu chảy thành sông, thây chất thành núi để hình dung sự khốc liệt của một chiến trường.
Còn cảnh tượng mà Lạc Nam đang nhìn thấy thậm chí còn đáng sợ hơn. ..
Máu tươi nhuộm đỏ càn khôn, thi thể thậm chí không có cái nào là nguyên vẹn để xếp được thành núi.
Như một cái máy xoay sinh mệnh khổng lồ, sẵn sàng nghiền nát tất cả những sinh linh bị cuốn vào trong đó.
Tộc nhân Bất Hủ Cổ Tộc không giữ lại thân thể, cũng chẳng bảo tồn linh hồn. .. khi chiến lực đạt đến giới hạn, tất cả đều lựa chọn tự bạo mọi thứ của mình, chấp nhận không được siêu sinh chỉ để kéo theo càng nhiều kẻ thù đồng quy vu tận càng tốt.
Ở giữa trung tâm chiến trường là cấp độ đại chiến hoàn toàn khác.
Nơi đó, một vị lão nhân tuy già nhưng sống lưng thẳng tắp như trường thương ngạo thiên, thân khoác Bất Hủ Thần Bào, tóc bạc không gió tự bay, bóng lưng của hắn khiến Siêu Thần cảm nhận áp lực cực lớn, sợ hãi không dám nhìn thẳng.
Hắn chính là Lão Tộc Trưởng Thần Huyền Không, vị Bất Hủ Thần duy nhất của Bất Hủ Cổ Tộc lúc bấy giờ.
Xung quanh Thần Huyền Không, gần chục vị nhân vật với đủ loại hình thù toả ra khí tức kinh thiên động địa vây khốn.
Hiển nhiên bọn hắn chính là Bất Hủ Thần hàng thật giá thật.
Như một con sư tử già bị vây giữa đám linh cẩu đói khát. ..
Ánh mắt Thần Huyền Không hằn lên từng tia máu nhưng chứa đầy uy nghi.
Theo mệnh lệnh của ông, hai mươi vị Pháp Tướng khổng lồ như những hộ vệ thần ầm ầm dung hợp.
Bất Hủ Thần Tướng giáng lâm.
Toàn thân nó được ngưng tụ từ hàng nghìn loại Đạo Thuộc Tính đẳng cấp Bất Hủ, toả ra khí tức như có thể khiến toàn cõi hỗn độn phải cúi đầu thần phục.
Vô vàn Bất Hủ Thần Văn ngưng kết thành một thanh cự kiếm màu đồng cổ, lưỡi kiếm sắc bén khiến không gian Chung Cực xuất hiện từng vết cắt phẳng lỳ thẳng tắp. ..
Hô hấp Lạc Nam dồn dập, hai mắt trừng căng lên nhìn lấy cảnh tượng này.
Cơ thể của hắn theo quán tính vung tay nâng lên như đang cầm kiếm, phía sau lưng là hư ảnh Vạn Cổ Bá Tướng như ẩn như hiện cũng đang làm động tác tương tự.
“Đây là. ..”Thần Huyền Huân nội tâm run rẩy, vô thức dùng tay che miệng.
Ở trong ảo ảnh, Thần Huyền Không như cảm nhận được điều gì, ánh mắt ngang tàn quét đến vị trí của “U Minh Dạ”đang đứng, trong mắt hiếm thấy hiện lên một tia ôn hoà.
Có vẻ chỉ là ảo giác. ..
Bất Hủ Thần Tướng nâng lên cự kiếm, chư thần lùi bước.
Thần Huyền Không bá đạo tuyên bố:
“Pháp Tướng Thần Thông - Độc Tôn Nhất Kiếm!”
Nhất kiếm chém ngang đất trời, chiêu thức mạnh nhất của Lão Tộc Trưởng toàn lực triển khai.
Một kiếm này định trụ càn khôn, khoá chặt luân hồi, độc tôn thiên địa.
Kiếm xuất - Bất Hủ chấn kinh!
BÙM!
Chợt một tiếng nổ vang lên, cảnh tượng hào hùng sụp đổ.
U Minh Dạ vào thời điểm này căn bản không gánh nổi áp lực từ trận chiến khủng khiếp như vậy, bị dư ba chấn bay.
Lạc Nam giật mình tỉnh lại, hai mắt mở ra, bạo phát kiếm ý, bá ý kinh người.
“Hự.”Chúng nữ không phản ứng kịp, bị uy thế của hắn ép lùi hàng chục bước mới đứng vững thân hình.
“Ngươi làm sao vậy?”Dương Diêu bực bội trừng mắt nhìn hắn.
“Hahaha.”Lạc Nam ngửa đầu cười to:
“Độc Tôn Nhất Kiếm, thật là hợp khẩu vị của bổn Bá Chủ!”
“Phu quân.”Thần Huyền Huân cảm động mím môi, nàng không ngờ hắn lại đốn ngộ ra được thủ đoạn mạnh nhất của gia gia mình.
Trước đó hắn còn đề nghị nàng mô phỏng để học theo, nào ngờ cơ duyên xảo hợp, được tận mắt chứng kiến chính chủ thi triển.
Bất Hủ Thần vây quanh, chỉ cần kiếm trong tay, ta vẫn có thể duy ngã độc tôn.
RỐNG!
Vạn Cổ Bá Tướng sau lưng ngửa đầu rít gào, Loạn Thần Kiếm đã hiện ra trong tay của nó.
Vô vàn Bất Hủ Thần Văn ầm ầm bao trùm Loạn Thần Kiếm, sẵn sàng chém ra diệt sát thần linh.
“Trở về đi!”Lạc Nam đè ép lại sự hưng phấn của Vạn Cổ Bá Tướng và thu nó trở về, rất sợ con hàng này khiến mình nhịn không nổi mà đem các hồng nhan ra thử kiếm.
Hắn còn chưa điên cuồng đến mức đó.
“Bất Hủ Cổ Tộc, thật sự là Bất Hủ Cổ Tộc.”Hạ Tử Quỳnh thất thần lẩm bẩm.
Trước đó lời trăn trối của U Minh Dạ đã khiến nàng bán tính bán nghi.
Giờ đây được nhìn thấy Vạn Cổ Bá Tướng với Bất Hủ Thần Văn, sự nghi ngờ hoàn toàn biến mất.
Nam nhân này thật sự là nhân vật còn lại của chủng tộc thần bí trong truyền thuyết kia. ..
Điều này khiến Hạ Tử Quỳnh nhiệt huyết sôi trào, hưng phấn không gì tả nổi.
Một con chim hoàng yến bị giam cầm trong lồng vô số năm khi lấy lại tự do, thứ nó muốn đạt được không phải là một cuộc sống yên phận. .. Mà thay vào đó chính là khám phá sự rộng lớn của thế giới, chinh phục những thử thách từ thiên nhiên, bay đến đường chân trời. ..
Mà còn gì hấp dẫn hơn về hành trình chấn hưng chủng tộc, lần lượt báo thù?
Thực lực của hắn, hành vi của hắn khi nhắm vào U Minh Hồn Cung và Vĩnh Sinh Điện đã chứng minh tất cả, không cần phải giải thích quá nhiều.
Hạ Tử Quỳnh không sợ ngã xuống, nàng chỉ sợ chết một cách vô nghĩa, phải mất đi trong sạch, hiến dâng cơ thể cho dục vọng và dã tâm của người khác mà thôi.
Đó thậm chí còn không được gọi là hy sinh, mà chỉ là một công cụ tu luyện.
Còn nếu được chết trong hành trình báo thù oanh liệt, đó lại là một khái niệm hoàn toàn khác đối với nàng.
NGAO NGAO NGAO NGAO. ..
Vô số Hỗn Độn Long Linh kích động gào thét.
Sau khi thôn phệ đại lượng oán linh, âm binh, quỷ hồn các thể loại của U Minh Dạ, thực lực của chúng nó lại một lần nữa đại thăng.
Tuy còn chưa đến mức trở thành Hồn Siêu Thần, nhưng Bán Siêu Thần đã có thể chạm đến.
“Ăn no thì trở về đi!”Lạc Nam hài lòng nói.
Bạch Linh điều khiển Vong Thần Trụ, toàn bộ Hỗn Độn Long Linh lập tức lao vào, hoá thành từng tôn long ảnh uốn lượn xung quanh thân trụ.
Không những Hỗn Độn Long Linh, mà Bạch Linh cũng được lợi ích rất lớn từ lần này, số lượng Yêu Quân do nàng bồi dưỡng ra lại gia tăng đáng kể.
“Chủ công, thiếp thân cáo lui!”
Hướng Lạc Nam dịu dàng thi lễ, thu hồi Ám Hồn Chiến Kỳ và Vong Thần Trụ, Bạch Linh lặng lẽ nhập vào cái bóng dưới chân hắn.
“Lần này các nàng làm rất tốt.”Lạc Nam cười nói, phất tay gọi Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ trở về.
Hắn tiếp tục thu vào Ám Nhiên Chuỷ Thủ đang luyện hoá U Minh Đao cùng tất cả chiến lợi phẩm.
Giao mảnh gốm của U Minh Dạ cho Vân Tiêu, Vạn Cổ Lưu Ly Bình lại mạnh hơn một bậc.
Đến lúc này, chỉ còn lại Ma Linh Vĩnh Luân và Vĩnh Xuân đang bị trấn áp.
“Giữ mạng cho mụ này làm gì thế?”Dương Diêu ánh mắt quái dị nhìn Lạc Nam hỏi:
“Chẳng lẽ khẩu vị ngươi mặn đến vậy?”
BỐP!
Lạc Nam nhịn không được đánh vào mông nàng, hung hăng nói:
“Nghĩ đi đâu vậy hả? ta chỉ muốn thử nghiệm xem có luyện hoá được Vĩnh Sinh Thần Lực của mụ ta hay không.”
“Tên khốn kiếp, dám đánh mông lão nương!”Dương Diêu giận dữ lao đến cắn hắn.
“Được rồi đừng nghịch!”Lạc Nam lách người né tránh, thuận thế đét thêm một cái lên kiều đồn mềm mại, nghiêm mặt nói:
“Nơi này không tiện ở lâu, nhanh chóng rút thôi!”
Dương Diêu thở hổn hển, biết mình đánh không lại tên đáng ghét này, chỉ có thể nhẫn nhịn chịu đựng.
Chúng nữ nhìn nhau nở nụ cười, thầm nghĩ lại có người sắp rơi vào ma trảo.
Lạc Nam nhìn thoáng xung quanh, hắn biết một khi Hồng Mông Kết Giới giải trừ. .. Vĩnh Sinh Điện và U Minh Hồn Cung chắc chắn sẽ cảm ứng được thành viên nồng cốt gặp nạn.
Thế nên hắn không giải trừ Hồng Mông Kết Giới lập tức, mà cẩn thận mở ra Hỗn Độn Hư Vô Môn.
“Chúng ta đi!”Lạc Nam phất tay ra hiệu.
Chúng nữ hiểu ý bước vào.
Lạc Nam thu Ma Linh Vĩnh Luân vào ống tay áo, đặt chân bước vào sau cùng, Hỗn Độn Hư Vô Môn lặng lẽ đóng lại.
Không còn lực lượng từ Hồng Mông Đỉnh gia trì, Hồng Mông Kết Giới rất nhanh đã tan biến.
Sinh cơ đoạn tuyệt của Vĩnh Luân cùng U Minh Dạ truyền về thế lực sau lưng chúng.
Ngay lập tức, hàng loạt thần thức khủng bố quét đến. ..
Nhìn thấy chiến trường hoang tàn đổ nát, tại chiến trường lưu lại khí tức của U Minh Thần Hồn, Vĩnh Sinh Thần Lực và Hồng Mông Thần Lực.
Không cần đoán cũng biết nơi này vừa xảy ra đại chiến kinh hoàng do ba thế lực Bất Hủ gây nên.
Về phần ai thắng, ai bại, ai sống, ai chết. .. tạm thời chưa biết được.
“Hồng Mông Cổ Tộc, U Minh Hồn Cung. .. các ngươi lại gây nên chuyện này sao?”Tầng cao nhất của Vĩnh Sinh Điện vang lên thanh âm rét lạnh.
“Vĩnh Sinh Điện, Hồng Mông Cổ Tộc. .. Ngay cả trưởng lão dưới trướng bổn thần cũng dám ra tay.”
Tại Âm Gian lạnh lẽo ngập tràn tử khí, thanh âm không lớn, không vang dội nhưng lại khiến toàn cõi u minh phải kinh sợ:
“Dương Thế. .. hãy sẵn sàng run rẩy trong thống khổ!”
. ..
Lạc Nam mặc kệ các nội tình Bất Hủ sắp trở nên hỗn loạn do một tay mình tạo ra.
Hắn lúc này dương dương đắc ý ra lệnh cho Hồng Độn Chiến Thuyền tăng tốc trở về Nguyên Giới.
Trong một toà lầu các giữa thuyền, hắn cùng các nữ nhân kiểm kê chiến lợi phẩm, không quên tán thưởng:
“Lần này công lao lớn nhất thuộc về Tử Quỳnh, đừng khách khí. .. xem thứ gì thích hợp cứ việc lấy mà tu luyện.”
Nếu không nhờ nàng, hắn sẽ không câu được mấy con cá lớn như vậy.
Chưa nói đến Thế Giới Bản Nguyên của chúng hay tài sản, chỉ riêng báo được một phần thù và lĩnh ngộ Độc Tôn Nhất Kiếm đã là đại thu hoạch.
Môn thần thông này có ý nghĩa quan trọng, nó không những có uy lực cực mạnh, mà còn là biểu tượng của Bất Hủ Cổ Tộc, biểu tượng của gia gia Thần Huyền Huân.
Thân là cháu rể, Lạc Nam phải kế thừa và phát dương quang đại, khiến kẻ thù nghe đến là sợ mất mật.
“Thiếp thân nào có công gì? Tất cả là nhờ chiến lực của công tử và các vị tiểu thư lợi hại.”Hạ Tử Quỳnh nhẹ giọng đáp, lại nhịn không được ngắm nhìn Hương Trà lười biếng nửa nằm nửa ngồi bên cạnh.
Đối với sự xuất hiện liên tục của các vị nữ cường hoàn mỹ, nàng đã sớm mất đi cảm giác kinh ngạc, thật sự chết lặng rồi.
Vốn tưởng rằng vừa rồi chiến đấu đã là tất cả, nhưng công tử lại còn một vị sư tỷ chưa đích thân ra tay.
“Thế không cần được thưởng phải không?”Lạc Nam trêu tức hỏi.
“Cần!”Hạ Tử Quỳnh mím môi, hít sâu lấy can đảm nói:
“Nếu có thưởng, thiếp mạo muội nhờ công tử dẫn dắt.”
“Ồ?”Lạc Nam hứng thú: “Dẫn dắt như thế nào?”
Đôi mắt đẹp của giai nhân loé lên vẻ quyết tâm, nhìn thẳng vào mắt hắn, vô cùng nghiêm túc đáp:
“Thiếp không muốn làm bình hoa, thiếp muốn được cường đại.”
Chúng nữ nghe thế cũng cảm thấy đồng cảm với Hạ Tử Quỳnh.
Nàng sinh ra từ Dục Giới, toàn bộ thể chất và thiên phú đều phục vụ cho Song Tu Chi Đạo, trong chiến đấu không phát huy được gì.
Nhất là Chung Cực Tế Mệnh Thân lại lấn át cả Tố Nữ Đạo Thể và Thần Nguyên Đạo Thể. ..
Một khi song tu, Chung Cực Tế Mệnh Thân sẽ hại chết Hạ Tử Quỳnh, Tố Nữ Đạo Thể và Thần Nguyên Đạo Thể thậm chí còn chưa kịp phát huy công dụng.
Tu vi của nàng cao là do Đại Dục Tông muốn được tận dụng Chung Cực Tế Mệnh Thân một cách trọn vẹn nhất nên mới bồi đắp mà thành.
Thế nên từ trước đến nay, nàng như một đoá hoa xinh đẹp được Dục Giới chăm sóc cẩn thận, chờ ngày hái lấy rồi đón chờ vận mệnh úa tàn.
Đối với việc chiến đấu và các thủ đoạn chiến đấu, nàng thậm chí còn thua cả một số Siêu Thần cấp thấp có kinh nghiệm lão luyện.
Hạ Tử Quỳnh muốn thoát khỏi số phận bình hoa, muốn trở nên cường đại, muốn người ta quên đi việc nàng chỉ là một vật tế đáng thương hại.
Đây chính là cơ hội cả đời có một, nàng không thể bỏ qua.
Nàng tin công tử sẽ giúp được mình.
Nhìn chăm chú vị nữ Siêu Thần Viên Mãn trước mặt, nàng đang không ngần ngại hạ mình để cầu khẩn một vị Siêu Thần Trung Kỳ giúp mình thoát ly số phận.
Dám nghĩ, dám làm. ..
“Mỹ nhân xinh đẹp, làm đoá hoa có gì không tốt?”Lạc Nam ung dung hỏi.
Hạ Tử Quỳnh cắn chặt môi, nhẹ cúi đầu, giấu đi viền mắt ửng đỏ.
Trái tim nàng hụt hẫng, hắn thật sự chỉ xem mình như một đoá hoa, ngắm xong rồi là không còn giá trị. ..
“Ta thích ngắm hoa, nhưng cũng thích vung kiếm.”Lạc Nam với tay nâng cằm nàng lên, mỉm cười hỏi:
“Sao không vừa là hoa, vừa có thể là kiếm?”
. ..
Chúc cả nhà buổi tối vui vẻ.
Đa tạ các độc giả ủng hộ e.
Mời mọi người đăng ký kênh youtube để nghe truyện audio.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương