Hợp Linh Chưởng không làm Lạc Nam thất vọng…

Ba loại Linh Lực hòa hợp vào nhau, uy lực khủng bố không cách nào diễn tả…

Trước ánh mắt trợn trừng của không ít Yêu Thú đang quan sát và hai huynh đệ Hầu Tuấn, thân thể khổng lồ của Độc Giác Ưng Vương bị xuyên thủng một lỗ hổng cực đại…

Mà vị trí vừa vặn ngay trái tim…

Ở vết thương dữ tợn kia, dễ dàng có thể nhìn thấy ba loại Linh Lực vẫn điên cuồng tàn phá không có dấu hiệu dừng lại…

Thân thể khổng lồ ngày càng bị phá hủy, những nơi lực lượng đó đi qua, ngay cả một giọt máu huyết cũng không sót lại…

“Làm…Làm sao có thể?” Độc Giác Ưng Vương lúc này đã mất đi xúc giác, đau đớn không còn tồn tại, chỉ có thể trừng lớn đôi mắt đỏ ngầu như chậu máu nhìn thân thể đang dần sụp đổ của mình…

Tuyệt vọng, hoảng sợ, bi ai…

Tất cả cảm giác mà Độc Giác Ưng Vương đang gánh chịu lúc này…

“AAAAA, Ta không để ngươi an lành!” Độc Giác Ưng Vương gầm lên một tiếng, theo sau đó, một Linh Hồn từ thân thể hắn cấp tốc bay ra, hướng về nơi xa bỏ chạy…

Yêu thú khác với nhân loại, bọn chúng không có Nguyên Anh, trái lại thường dùng Linh Hồn để tẩu thoát khi mất đi thân thể…

“Hừ, Linh Hồn Yêu Thú Lục giai Trung Kỳ, ta rất chờ mong đây!” Lạc Nam cười lạnh một tiếng…

Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn kích hoạt, vầng trăng tà dị treo lơ lửng nơi tròng mắt phát sáng…

Vì hiện tại trời vào đêm, uy lực của Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn được gia tăng…

Đoạt Hồn triển khai, từ ánh mắt Lạc Nam, một luồng thần bí năng lượng nhanh chóng khóa chặt Linh Hồn của Độc Giác Ưng Vương, đem hắn hút vào tròng mắt…

“AAA Cái quỷ gì? Xin tha ta một mạng!” Linh Hồn của Độc Giác Ưng Vương sợ muốn vãi ra lông chim, gầm rú cầu xin…

Âm thanh thê thảm đến cực điểm, lan tỏa khắp cả vùng trời…

“Ai nói ta đang nằm mơ đi? Sao lại có nhân loại kinh khủng như vậy?”

“Vũ Kỹ kia là gì? Dung hợp ba loại Linh Lực?”

“Là giả, nhất định là giả! Kẻ này là lão quái vật nào đó phong ấn tu vi!”

“Lột mặt nạ hắn ra! Nhất định là lão già nhân loại nào đó!”

“Khốn kiếp! Để kẻ này sống sót rời đi! U Nguyên Đại Lục sẽ bị sỉ nhục!”

Vô số Yêu Thú đang quan chiến khó tin trợn trừng mắt, tìm vô số lý do an ủi bản thân…vô luận thế nào bọn chúng cũng không tin nhân loại có yêu nghiệt khủng khiếp như vậy…

Mà đám yêu thú cấp thấp xung quanh đã sớm rung lên cầm cập, bọn hắn chưa bao giờ thấy một tên Lục giai Yêu Thú như Độc Giác Ưng Vương lâm vào thảm cảnh như vậy…

“Người này còn là một Hồn Tu?” Hầu Tuấn trở về bên cạnh Hầu Tú, sắc mặt cả hai ngưng trọng vô cùng nhìn Lạc Nam đang cướp đoạt linh hồn đối thủ, trong lòng tràn đầy kinh hãi…

“Không phải nói Hồn Tu rất hiếm có sao? Toàn bộ Đại Lục đếm trên đầu ngón tay!” Hầu Tú khó khăn nuốt nước bọt…

Thực lực người này quá mức kinh khủng, nhất là một chưởng hủy thiên diệt địa tiêu diệt Ưng Vương vừa rồi, quả thật là khủng bố đến cực điểm…

Lần đầu tiên trong đời, hai vị Thiên Tài của Hầu tộc cảm thấy kiêng kỵ người đồng trang lứa như vậy…

Lạc Nam mặc kệ đám xung quanh suy nghĩ gì, ra sức thôn phệ Linh Hồn Ưng Vương, Kinh Văn thần bí khảm trên Linh Hồn hắn sáng lên, Bất Hủ Diễn Sinh Kinh vận chuyển – Luyện Hồn…

“A, khá đau đó!” Sắc mặt Lạc Nam hơi vặn vẹo, việc mạo hiểm luyện hóa linh hồn cấp cao như vậy hắn cũng không dễ chịu, toàn bộ linh hồn như bị kim đâm…Huống hồ Linh Hồn của Độc Giác Ưng Vương vẫn giãy dụa phản kháng liên tục…

“Cơ hội tốt!” Hầu Tuấn chứng kiến tình huống của Lạc Nam, một mũi tên cấp tốc bắn ra…

“Rống!”

Tiểu Sư gầm lên một tiếng, thân ảnh đã né tránh thành công…

Lạc Nam vẫn tiếp tục Luyện Hóa linh hồn…

Việc này mặc dù mạo hiểm, nhưng linh hồn của Lục giai trung kỳ yêu thú quá mức hiếm có, hắn đương nhiên làm liều một phen…

“Cùng ra tay!” Hầu Tuấn nhìn sang Hầu Tú liếc mắt…

Hai huynh đệ nhà khỉ hiểu ý gật đầu, vô số công kích hung bạo sử dụng…

Tiểu Sư vất vả né tránh liên tục…

“Hầu Tiễn Đoạt Mệnh!” Hầu Tuấn sắc mặt vặn vẹo, linh lực toàn thân điều động, một mũi tên cự đại do hỏa diễm ngưng tụ cấp tốc hình thành, hướng Lạc Nam bắn mạnh mà đến…

Khặc khặc…

Tên vừa rời cung, nhanh chóng hình thành một hư ảnh khỉ đột to lớn, toàn thân do ngọn lửa phô thiên cái địa hình thành, tay cầm ngọn giáo hỏa diễm xuyên thẳng đến Lạc Nam…

“Bạo Nham Nhất Kích!” Hầu Hồng cũng không chịu thua, Đinh Ba trên tay đột nhiên biến lớn, dài chừng chục trượng, mang theo hõa diễm đầy trời, vô tình bổ xuống đầu Lạc Nam…

Hai loại Vũ Kỹ uy lực kinh người triển khai, phong tỏa hầu hết đường lui của Tiểu Sư…

“Rống!”

Tiểu Sư không chịu thua kém gầm lên, hai cánh vũ động, Lôi Đình hội tụ, hướng hai loại công kích kia đối kháng chính diện…

Xoẹt…

Đáng tiếc tu vi của Tiểu Sư còn kém một chút, Lôi Đình bị đánh tan, hai loại công kích vẫn dũng mãnh mà đến…

ÒM…

Trong lúc nguy cấp, bên trong đan điền Lạc Nam, Thiên Mộc Đỉnh điên cuồng chuyển động, Mộc Quy xuất hiện trên Thiên Không, sừng sững như tường thành vững trãi ngăn lại hai loại công kích nguy hiểm…

Mộc Quy do Phệ Thiên Mộc hình thành, Hõa Diễm không dễ dàng xuyên phá, trái lại bị nó thôn phệ phần nào Linh Lực…

Rốt cuộc thành công ngăn cản…

Mà Mộc Quy cũng tàn tạ không chịu nổi, gầm lên một tiếng tan rã trong đất trời…

“Làm sao có thể? Vậy mà ngăn cản thành công?” Hai huynh đệ Hầu tộc đôi mắt trợn trừng, cảm giác ngứa ngáy khó chịu khắp toàn thân, hận không thể gảy tróc lớp da của mình…

“Chư vị! Nhân loại này quá mức kinh khủng! Chúng ta nên hợp tác! Không thể để hắn sống sót rời đi...” Trong lúc hai huynh đệ Hầu tộc cuồng cuống hoảng sợ, một thân ảnh xuất hiện bên cạnh bọn hắn…

Đây là một nam tử có diện mạo yêu dị, lông mao màu xám trải dài trên thân, một cái đuôi sói mọc giữa mông, có tu vi Ngũ Giai Sơ Kỳ…

“Lang Keo, người của Địa Lang Nhất Tộc?” Hầu Tuấn huynh đệ nhận ra thân phận của kẻ này, chưa kịp đồng ý thì một âm thanh khác cũng vang lên…

“Đúng vậy! Kẻ này là yêu nghiệt! Nếu để hắn tiếp tục trưởng thành, sẽ là đại họa của U Nguyên Đại Lục chúng ta!”

Giữa bóng đêm, một thân ảnh khô gầy xuất hiện, sau lưng là đôi cánh dơi phập phồng trong gió, lại là Ngũ giai Sơ Kỳ…

“Bức Kiệt? ngươi cũng muốn tham dự?” Hầu tộc hai huynh đệ khá bất ngờ…

“Không cần nói nhảm! 5 chúng ta chắp một mình kẻ này!” Lại một âm thanh khác trầm giọng xuất hiện, một tên tráng hán toàn thân đầy rẫy gai nhọn dưới đất chui lên, Ngũ giai Trung Kỳ yêu thú…

“Nhím Địa? Được rồi! Chúng ta liên thủ hạ sát người này! Để hắn biết tiến vào U Nguyên Đại Lục là hành vi ngu xuẩn đến dường nào!” Hầu tộc hai huynh đệ cười gằn nói…

Mà vốn đang âm thầm quan sát vô số yêu thú cấp thấp chứng kiến tình cảnh này, hoảng sợ truyền âm nghị luận ầm ỉ:

“Ta xxx, vậy mà có đến 5 thiên tài trên Thiên Yêu Bảng xuất hiện cùng lúc!”

“Ngũ đại thiên tài ra tay, nhân loại kia chết không thể nghi ngờ!”

“Đúng vậy! Thiên tài trên Thiên Yêu Bảng tất cả đều là Tân Sinh xuất sắc nhất của Thiên Yêu Học Phủ, kẻ này không thể thoát được!”

“Đáng tiếc các vị Thiên Tài nằm trong top 10 Thiên Yêu Bảng không có mặt, bằng không người này càng thêm thê thảm!”

Thiên Yêu Bảng chính là một bảng xếp hạng do Thiên Yêu Học Phủ lập nên, bên trên xếp hạng các tân sinh thiên tài của Học Phủ, chỉ lấy 50 người…

Tại U Nguyên Đại Lục, Thiên Yêu Học Phủ có địa vị cao cả, tương đương với Thánh Linh Học Phủ của Băng Thiên Đại Lục…

“Hứ! Ỷ đông hiếp yếu có tài cán gì?”

Trong lúc bọn yêu thú liên tục nghị luận, một âm thanh kiều mị tràn đầy lười biếng cất lên…

Không biết từ khi nào, giữa hư không xuất hiện một thân ảnh màu hồng phấn, hương thơm bát ngát tỏa ra xung quanh…

Mà thân ảnh này vừa xuất hiện, vô số yêu thú nam tính trái tim đột ngột nhảy lên thình thịt, ngay cả đám 5 tên Hầu Tuấn cũng bị hấp dẫn, từng đôi mắt hiện lên hình trái tim…

Chỉ thấy trước mặt bọn hắn, một nữ nhân diễm tuyệt nhân gian nhàn nhạt khoanh tay, ngự không mà đứng, thân hình lồi lỏm mặc hồng sắc váy công chúa, đôi mắt ngập nước ẩn chứa phong tình vô hạn, mũi quỳnh cao thẳng, làn da trắng như tuyết bạch, má hồng sinh hoa, đôi môi đỏ như bảo thạch, nơi khóe môi điểm lấy một nốt ruồi nhỏ càng tô điểm nét diễm kiều của nàng…

Điều đáng nói là nơi đôi mông tròn lẳng đều ắp của nàng, có ba cái đuôi lông hồng mềm mại nhẹ nhàng lắc lư…

Dù bị nàng chế giễu, nhưng đám người Hầu Tuấn không dám thở mạnh một tiếng, trái lại đầy vể mê luyến, hâm mộ…

Nữ yêu vừa xuất hiện chính là Thiên Tài xếp thứ 3 trên Thiên Yêu Bảng – Hồ Ngọc Nghiên, Ngũ Giai Hậu Kỳ yêu thú, bản thể của nàng chính là Tam Vĩ Yêu Hồ…

Yêu Hồ nhất tộc, một trong các chủng tộc cường đại nhất U Nguyên Đại Lục, tộc trưởng chính là một Thất giai yêu thú, truyền thuyết chính là Lục Vĩ Yêu Hồ…

“Hồ tiên tử nói đùa! Nhân loại này quá mức gian ác, năm người chúng ta cần liên thủ diệt trừ!” Hồ Tuấn vỗ ngực, hiên ngang lẫm liệt nói…

“Đúng vậy đúng vậy! Nhìn xem hắn còn đang cắn nuốt Linh Hồn của Độc giác tiền bối kìa!” Địa Lang tộc – Lan Keo vội vàng phụ họa…

“Hề hề, không biết tiên tử có hứng thú tham gia?” Bức Kiệt vỗ vỗ hai cánh, ra vẻ tiêu sái nói…

“Đúng vậy! Tiên tử ra tay, nhân loại này có mười cái mạng cũng chết!” Nhím Địa thật thà nói…

“Hừ! Ta không có hứng thú!” Hồ Ngọc Nghiên hừ một tiếng, thân hình xinh đẹp nhích qua một bên…

Từ đầu đến cuối, ánh mắt của nàng đều dừng trên thân người nhân loại kia, như muốn nhìn xuyên mặt nạ của hắn, nàng tò mò mãnh liệt với người này...

“Chỉ sợ dù ta đích thân ra tay, cũng chưa chắc là đối thủ của người này!” Hồ Ngọc Nghiên thầm nghĩ…

Trong cùng lứa tuổi, Hồ Ngọc Nghiên rất ít xem trọng ai, nhưng chiến tích kinh khủng của Lạc Nam từ lúc đầu đáng giá để nàng quan tâm…

Mà lúc này, Lạc Nam nhẹ nhành thở ra, cảm nhận Linh Hồn vừa tăng đáng kể, tu vi Hồn Lực chỉ còn kém một chút lại đột phá Nguyên Anh Viên Mãn, hắn nhếch miệng cười thỏa mãn…

Con mắt màu trắng liếc nhìn lên, lập tức bị phong thái của Hồ Ngọc Nghiên hấp dẫn, hướng nàng hôn gió cái chụt…

“Không biết xấu hổ!” Hồ Ngọc Nghiên khẽ gắt một tiếng, tên này làm sao vậy? vừa gặp lần đầu đã giở thói lưu manh? “Dám khinh nhờn tiên tử? Đi chết!” Hầu Tuấn nổi giận, một mũi tên bắn mạnh mà ra…

“Hừ!” Nhìn mũi tên phá không mà đến, Lạc Nam lười né tránh, tử sắc hỏa diễm bao phủ bàn tay, nhẹ nhàng chọp đến mũi tên…

Xèo…

Mũi tên hỏa diễm nhanh chóng bị thôn phệ…ngay cả cộng lông của Lạc Nam cũng không làm gì được…

“Lang Sơn Trảo!”

Lang Keo dường như muốn ra oai trước mặt người đẹp, hào hứng lao về Lạc Nam, sau lưng hắn hư ảnh một con sói hoang gào rú, Lang Keo vươn hai móng vuốt sắc nhọn vồ về Lạc Nam…

Cảm nhận được đối thủ là Ngũ giai sơ kỳ yêu thú, Lạc Nam cười lạnh một tiếng, chẳng thèm ra tay…

“RỐNG!”

Tiểu Sư hiểu ý chủ nhân gầm lên một tiếng, Lôi Đình toàn thân chóp động, hai chân trước đạp mạnh về phía Lan Keo…

ẦM…

Cứng đối cứng, Lan Keo bị đẩy lùi vài chục bước, đôi tay tê dại, mà Tiểu Sưng vẫn đứng im bất động, đôi mắt khinh thường nhìn đối phương…

“Chết!” Giữa bóng đêm, một thân ảnh khô gầy xuất hiện bên cạnh Lạc Nam, một hàm răng sắc nhọn cắn lấy cổ hắn…

Keng…

Âm thanh như kim loại va chạm vang lên, Bức Kiệt gương mặt nhăn nhó tràn đầy vẻ khó tin, hai cây răng gãy xuống, hắn hoảng sợ hét ầm lên:

“Kẻ này còn là một Thể Tu!”

“Cái gì? Làm sao có thể?!” Đám yêu thú nhảy dựng, muốn sởn cả tóc gáy…

Linh, Hồn, Thể tam tu…

Điều này quá mức hoang đường…

Ngay cả Hồ Ngọc Nghiên cũng một tay che miệng, đôi mắt xinh đẹp dị sắc lấp lóe liên tục…

Yêu Thú vốn có nhục thân cường đại, càng đừng nói chi răng nhọn của Bức Kiệt vốn là một con dơi tinh thông ẩn nấp ám sát…

Vậy mà lại bị thân thể của Lạc Nam làm gãy răng, điều này chứng tỏ thành tụ thể tu của người này ít nhất là Tam Chuyển…

Nhân loại từ bao giờ xuất hiện kẻ yêu nghiệt như vậy?...

Ngay cả vốn núp trong bóng tối xem cuộc vui hai tên Lục giai yêu thú, lúc này cũng nảy sinh sát cơ…

Nếu để người này trưởng thành? Yêu thú còn chốn dung thân sao?

“Kẻ này phải giết!” Một tên Lục giai yêu thú truyền âm bí ẩn, sát ý kinh hồn…

“Trước hết không vội! Để đám thiên tài Thiên Yêu Bảng trước hết bới móc thủ đoạn của hắn, sẳn tiện dạy dỗ bọn hắn một bài học!” Một âm thanh già nua đáp trả…

“Không tệ! đám nhỏ Thiên Yêu Bảng tự cao tự đại đã lâu, cũng nên đã kích bọn hắn một chút!” Tên còn lại tán thành ý kiến của đồng bọn…

Hai tên này vốn bị Bản Thể của Độc Giac Ưng Vương thu hút mà đến, không ngờ lại phát hiện một tu sĩ nhân loại kinh khủng như vậy, điều này khơi dậy sát tâm trong lòng bọn chúng…

Nhân toài không phải Yêu Tộc, tốt nhất là bóp nát từ trong trứng…

Không ai phát hiện nơi này tồn tại hai vị Lục giai yêu thú, cũng không đoán được ý niệm sát nhân của bọn chúng…

“Hừ! Thể tu sao? Ăn ta một quyền!” Nhím Địa cười gằn, bàn tay phủ đầy gai nhọn, đấm đến Lạc Nam…

“Mộc Hình Quyền!”

Lạc Nam không ngại va chạm, nhảy khỏi lưng Tiểu Sư, nắm tay ngưng tụ thành hai gốc cổ thụ, cùng đối phương sáp lá cà…

ẦM…

Làn sóng xung kích lan tỏa ra xung quanh, Lạc Nam lùi lại ba bước đứng vững thân thể…

Mà Nhím Địa liên tục lùi lại vài chục bước, nơi nắm tay đã gãy vài thanh gai nhọn…

“Kinh khủng!” Sắc mặt hắn ngưng trọng vô cùng…

“Toàn bộ liên thủ! Người này không theo lẽ thường!”

Hầu Tú gầm lên một tiếng, năm tên yêu thú thiên tài chính thức vây công Lạc Nam…

“Đến đây nào các con trai!”

Lạc Nam cười gằn một tiếng hét ầm lên…

QUÁT…

Âm thanh lãnh ngạo truyền khắp bốn phương tám hướng, hỏa diễm màu tím hừng hực bao phủ trời cao…

Thân thể khổng lồ của một sinh vật nhanh chóng hình thành…

Đôi cánh dài hàng trượng, đôi mắt kiệt ngạo bất tuần, xem sinh linh như kiến hôi…

Mà chứng kiến thân ảnh vừa xuất hiện này, vô số Yêu Thú huyết mạch rung rẩy dữ dội, cảm giác kiêng kỵ sợ hãi từ tận linh hồn bao phủ toàn bộ tâm linh…

Hỏa Phượng Hoàng lần đầu hiện thế tại U Nguyên Đại Lục…
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện