"Nam xứng Lục Minh độ hảo cảm tăng 10, trước mắt tổng độ hảo cảm là 60."

Sau đó hắn nhìn Ninh Vãn ở trước mặt hắn lại lần nữa hôn mê bất tỉnh.

Thời điểm Dịch Hân tới, nhìn hắn bằng ánh mắt tức giận.

Dịch Hân quát hắn: "Anh đến đây ba lần, ba lần đều chứng kiến Ninh Vãn té xỉu! Anh không biết em ấy bị bệnh ung thư máu sao, em ấy không thể chịu được kích thích! Anh đến đây là để kích thích em ấy sao! Anh không thể cho em ấy chút hy vọng sống nào mới được!"

Lục Minh hổ thẹn cúi đầu giống như đứa trẻ mắc lỗi.

"Tôi nghiêm túc nói với anh, Ninh Vãn không thể chịu thêm bất cứ kích thích nào nữa, cho nên hiện tại tôi hoàn toàn có thể nhờ lý do này mà cách ly hai người tiếp xúc!"

Lục Minh như cũ không nói gì.

Dịch Hân híp híp mắt: "Anh tới cùng nói gì với em ấy mà có thể khiến cảm xúc của em ấy dao động lớn như vậy?"

"Chúng ta chỉ nói chuyện về chị của em ấy."

Nếu không phải được giáo dục tốt, Dịch Hân sớm đánh một quyền lên mặt Lục Minh: "Chị của Ninh Vãn! Ngày đó anh không phải không thấy được! Máu em ấy cũng chưa truyền xong liền nhổ kim chạy ra khỏi phòng bệnh! Đột nhiên ấy nhiều thêm một người chị, lại cho rằng mình sắp chết, đột nhiên bị cha mẹ thông báo có một người chị ruột, đó là cảm giác gì?!"

"Em ấy không nghĩ lấy tủy của chị mình! Anh không cần nói về tuỷ hay về chị của em ấy!"

Lục Minh đã là một người trưởng thành, bị người khác răn dạy vẫn là chuyện hiếm có, "Đó là chị của Ninh Vãn, em ấy sớm hay muộn đều phải đối mặt, huống chi cuối cùng không phải đã định lấy tuỷ của Ninh Sơ cấp Ninh Vãn dùng rồi sao?"

"Vậy anh cũng phải chờ bệnh tình của em ấy ổn định rồi hãy nói tiếp." Dịch Hân nắm chặt tay, người này sao cái gì cũng không hiểu, sự tình cũng không biết phân biệt nặng nhẹ, nhanh chậm.

Lục Minh không quản Dịch Hân nói cái gì, đi thẳng ra khỏi bệnh viện rồi tính đi về, khi đã ngồi ở trong xe không biết sao lại nghĩ tới nụ cường miễn cưỡng của Ninh Vãn.

"Nam phụ Lục Minh độ hảo cảm tăng 5, trước mặt tổng độ hảo cảm là 65."

Ninh Vãn tỉnh lại nhìn bầu trời đêm ngoài cửa sổ rồi trầm tư, hiện giờ cốt truyện đại khái bị nàng sửa lại không ít, nam chủ cùng nữ chủ không có tiếp xúc quá nhiều, độ hảo cảm của nam nữ chủ đối với mình cũng không cao, nàng ẩn ẩn cảm giác được về sau muốn tăng độ hảo cảm có chút khó khăn, không nói đến lúc này nàng thỉnh thoảng phát bệnh, chính là khả năng hắc hoá của nữ chủ.

Họa Chi là hệ thống không đáng tin cũng nói không rõ bệnh của nàng, tuy rằng nàng nghe được việc cấy ghép tuỷ, nhưng với tính tình của Ninh Sơ sẽ cam tâm tình nguyện sao.

Trong cốt truyện cũ, sau vài lần Ninh Sơ cha mẹ buộc tới bệnh viện thăm Ninh Vãn, nhưng cốt truyện đã bị nàng sửa lại, về sau Ninh Sơ còn đến nữa sao? Đây là điều không thể biết trước được.

Thở dài, bệnh thành cái dạng này còn muốn vắt hết đầu óc đi công lược nam chủ cùng nam phụ, từ thể xác và tinh thần của nàng đều mệt mỏi, nàng không biết bệnh của nàng còn có thể kéo dài được bao lâu, cơ hội mình tiếp xúc cùng nam phụ rất ít, mỗi ngày, chỉ có hai giờ.

Bắt đầu từ giờ phút này nàng phải cùng Tử Thần thi chạy, nếu là thân thể này bệnh chết trước khi thành công công lược nam chủ cùng nam phụ, như vậy chờ đợi nàng chính là cái chết thật sự.

Nàng là vì sap phải tiến vào hệ thống? Bởi vì muốn sống lại!

Vì sao muốn sống lại?

Bởi vì nàng không cam lòng cứ như vậy chết đi, không cam lòng không có ngược đôi tra nam tiện nữ kia, không cam lòng vì chưa chứng minh cho cha mẹ nhìn thấy chính mình trưởng thành!

~~~~776 từ~~~~

Edit + beta: Tiểu Khả Ái (thoiphuongtusenh)
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện