Một gian hàng rộng chừng 10m2 không gian chỉ đủ để 1 cái quầy lớn, một lò nướng than và một hai cái bàn, trang trí tuy thô giơn đơn giản, nhưng lại hài hòa với thiên nhiên, chủ yếu là những chậu sương rồng, sen đá.
Không phải ngẩu nhiên mà quán trang trí như thế, bởi vì nữ chủ nhân thích nhất loại cây này. Sương rồng sống trong hoang mạc, cho dù thời tiết có khác nhiệt, chỉ nắng và gió, nhưng nó vẫn vươn mình vươn lên sống tốt cuộc đời của mình.
Nhã Phương cũng vậy, từ nhỏ nàng phải mưu sinh, phải bương chải giửa dòng đời khắc nghiệt.
Sau khi 2 người quyết định làm chung thì tên quán đã đổi tên thành Ngày Mới. tuy vậy mọi người lại gọi với một cái tên thân thương “ Soái Ca cá viên” hay Hot boy trà sữa”.
Mọi chuyện đều tốt đẹp, cái vẻ ngạo mạng kêu căng lúc đầu của Nguyên Du Phong đã không còn, mà thay vào đó là một chàng trai có ánh mắt trong sáng, đôi môi luôn nở nụ cười tuy trên tráng lúc nào cũng lấm tấm mồ hôi.
Hôm nay là một ngày như bao ngày, sáng tập thể dục, chiều dọn hàng, nhưng nay lại khác, vì bất ngờ trong tiệm xuất hiện 4 người con cái xinh tươi.
Hắn cùng 4 cô gái nhìn nhau có chút lặng im, bầu không khí có một chút gì đó quỉ dị. chính xác là ngượng ngùng.
Nhìn thấy tình cảnh đó Nhã Phương tinh ý, tin chắc rằng Du Phong cùng 4 cô gái xinh đẹp kia từng quen biết nhau, hơn nữa mối quan hệ có chút không tệ.
trong lòng nàng có một chút gì đó chua xót, cũng như ghen tỵ. 4 cô gái ấy ai cung xinh đẹp, riêng cô gái ở giửa càng xinh đẹp mặn mà,vẻ đẹp mang theo một phong cách lạnh lùng, càng lạnh lùng, càng quí phái, càng sắc xảo.
bốn cô gái này chính là đám người Hoàng Kỳ Phương, ngày hôm qua, tiểu tham ăn Tiểu Hà rong ruổi trên mạng, bất ngờ tìm được địa chỉ quá ăn vặt mới mở, được đánh giá rất cao, vì thế, ngày hôm nay bọn họ đên đây. Và điều bất ngờ xuất hiện. Hung Phong!.
Tiểu Hà có chút không tin vào mắt mình, lieu tục dụi dụi mắt. Minh Hương thì trân trân nhìn Hùng Phong.
Còn Hoàng Kỳ Phương cùng Thanh Ngọc thì rất định hơn, nhưng ngạc nhiên là điều không thể tránh khỏi.
Nguyễn Du Phong cũng thế, hắn cũng rất là bất ngờ, từ sau khi sa cơ thất thế đầy là lần đầu tiên hắn gặp người quen.
Định thần một chút Hoàng Kỳ Phương liền lên tiếng trước chào hỏi “ Hùng Phong lâu rồi không gặp!”
“ ừ lâu rồi không gặp!” Nguyễn Du Phong cười cười để cho bớt ngượng ngùng.
“ mà tôi không còn Hùng Phong nữa, tôi bị đuổi ra khỏi nhà họ Hùng rồi, bây giờ tôi là Nguyễn Du Phong”
“ồ!” Minh Hương, Tiểu Hà không nhịn được mà phải cảm thán.
“Thanh Ngọc chuyện lúc trước là lỗi của tôi, mong cô tha thứ, ha ha ha cô nhìn tôi bây giờ này, chắc cũng là việc tôi phải trả giá cho những việc mình lám trước kia” Nguyễn Du Phong cười khổ.
“ tôi thấy anh đang hạnh phúc đấy chứ” Hoàng Kỳ Phương có chút tinh ý, liếc mắt nhìn về Nhã Phương đang chăm chú nhìn bọn họ.
“ ha ha ha ha quên mất! giới thiệu với mọi người đây là Nhã Phương bạn gái của tôi, còn đây là Hoàng Kỳ Phương, Thanh Ngọc, Tiểu Hà, cùng Minh Hương là bạn của anh tứ lúc trước, mọi người làm quen đi.” Nhìn được anh mắt có chút thất lạc của Nhã Phương Nguyễn Du Phong liền lên tiếng khẳng định chủ quyền của nàng. Nàng la bạn gái của hắn.
Lúc trước 2 người tuy có thân mật, nhưng Nguyễn Du Phong vẫn chưa ngõ lời, yêu đương. Ma lầu nay hắn mạnh bạo giới thiệu nàng là bạn gái hắn, nên trong lòng loạn như tơ vò mặt đỏ rực.
“ chào!” như một mỹ nữ ẩn nấp sau màng che, nàng e ngại chào hỏi.
“ trước kia tôi làm nhiều việc có lỗi, nay coi như tôi mời mọi người một chầu! đảm bảo bao ngon bao no, hahahha” Nguyễn Du Phong cười lớn.
“ nào! Ngồi ngồi đi, Nhã Phương em mau làm 4 phẩn bánh trán trộn, them 3 phần cá viên để anh là một ít bánh nướng.” Nguyễn Du Phong phân phó, rồi chính mình cũng bắt tay vào làm.
Chẳng mấy chốc một bàn tiệc thức ăn nhanh hiện ra. Tiểu Hà chính là một con heo tham ăn không nhịn được mà chảy nước miếng,
Mời mọi người dung, đây là chiêu bài của quán Trà Sữa Trân Châu!” ha ha ha. Mấy thực khách cho tôi một biệt danh là Hot Boy trà sữa đấy!” mời mời. Nguyễn Du Phong cực kỳ hảo sảng.
Cả bọn một mực giúp 2 người Du Phong, Nhã Phương đến tận khi dọn hàng, từ 4 giờ chiều tới 10 giờ đêm, công việc có thể nói là vất vả, nhưng tiếng cười vui khắp nơi.
Trên đường về Hoàng Kỳ Phương hỏi Nguyễn Du Phong: “ Du Phong, anh có dự tình gì cho mai sau không?”
Hắn cười đáp “ chuyện sau này à! Cô nhìn xem, đây là căn nhà mà ngoại đã để lại cho tôi. Tôi sẽ sữa sang lại nơi này, trồng thật nhiều hoa, bên này tôi sẽ trồng hoa hồng, bên kia tôi sẽ xây một tòa núi đá nhỏ trồng sương rồng cùng sen đá. Sau đó tôi sẽ cầu hôn với Nhã Phương.” Đôi mắt hắn phát sáng khi nghĩ về dự định sau này.
“ còn chỗ kia thì sao?” Nàng hỏi tiếp.
“ cô nói cái nhà kia à! Tôi đã rời đi rồi, đối với tôi nó không phải là nhà, mà là một cái chiến trường, tôi quá mỏi mệt, họ muốn tranh kệ họ, tôi cũng không quan tâm, với tôi bây giờ Nhã Phương là điều quan trọng nhất.”
Hắn nghĩ một hơi rôi nói tiếp “ sau một lần vấp ngã tôi chợt nhận ra, tiền tài, danh dọng, địa vị để làm gì chứ cuộc sống con người thật ngắn ngủi, phải sống làm sao cho hạnh phúc, sống làm sao cho vui là được.
Sáng ngũ dậy thấy người mình thương trước mặt, trao cho cô ấy một nụ hôn buổi sáng, cùng nhau ăn uống, cùng nhau sinh hoạt, cô ấy nấu cơm, tôi rửa chén. Sớm chiều có nhau, có phải hạnh phúc hơn hay không.”
“ con người là một loại động vật tham lam, không biết khi nào là đủ. Chỉ khi nào con người biết thế nào là đủ,lúc ấy mới thật sự là hạnh phúc.”
“để tôi kể cho cô một câu chuyện. chuyện về ba người đàn ông.
Người đàn ông thứ nhát, anh ta di tren chiếc audio nzo04 mới nhất, bên cạnh vợ anh ta là một diễn viên nổi tiếng, nhưng anh ta lại nợ ngân hang 100 tỷ đolla. Vợ anh ta thời gian cả ngày phải đi tiếp khách, đi diễn, ngay cả ngủ cùng đạo diễn cũng phải làm.
Người đàn ông thứ hai, anh ta là một doanh nhân giá trị con người lên đến chục tỷ đôlla, nhưng anh ta lại nợ ngân hàng đến 300 tỷ, chính vì vật vợ anh ta mới bỏ anh ta.
Người đàn ông thứ ba anh ta là một người thợ xây dựng vợ anh ta là một thợ bánh, gia sản chỉ có một căn nhà và 500.000 trong sổ tiết kiệm, tuy vậy nhưng cuộc sống anh ta vô cùng hạnh phúc, sáng đi làm, chiều về chung vui cùng vợ con. Không ưu không sầu, không nợ nầng, giáu có tình cảm.”
Lúc đầu tôi nghe câu chuyện này tôi rất khinh thường 3 người, đặc biệt là tên thứ ba, thế nhưng, vào giây phút này, tôi mới nhận ra đâu mới là cuộc sống đích thực.”
“ bây giờ tôi thấy anh mới là người rồi đấy, đây là số điện thoại của tôi sau này có chuyện gì cần thì hãy gọi. chào anh Nguyễn Du Phong” Hoàng Kỳ Phương cười hóa ái.
Hắn cũng cười, nhìn tờ giấy trong tay chứa số điện thoại hắn vò một cục rồi cho vào trong túi. Nếu gần đây có cái sọt rác nào, thì hắn đã vứt luôn rồi.
……………………………………………………………………………………………………………
“ Yên Nhi! Cậu bỏ tên Hoàng Minh bất tài vô dụng kia đi, đi theo mình này, hiện tại Cửu Viên thôn đang rần nhân lực. chỉ cần cậu tham gia, mình sẽ cho cậu chứ Phó thôn, lương 200 bạc một tháng.” Trong lớp Hình Cửu Hùng không ngừng dụ dỗ Yên Nhi.
Mấy ngày hôm trước sau khi mất mặt với người đẹp cùng các đồng học, Cửu Hùng đã nghỉ học mấy này để trốn tránh, cũng như luyện cấp trở lại. cho đến hôm nay mới dám quay lại trường tiếp tục bá khí.
“ ồ Cưu viên thôn, là chín viên thịt à, cái tên thật là bá khí a nhà!” Yến Nhi cười mỉa một lời trực tiếp bỏ qua tên heo mập mà đi tới chổ của Hoàng Minh ngồi xuống.
“ Hoàng Minh, cái thằng nhà quê nghèo nàn kia, cái loại như mày không xứng với Yến Nhi, mày không hồn mà liệu thân phạt cút đi thật xa, nếu không, mày sẽ không còn đất sống ở Giao Chỉ Thành đâu.
“ Đại việt công hội đã bao quát toàn bộ Giao Chỉ thành, chỉ cần tao gọi một tiếng mày sẽ chết không toàn thay, trực tiếp bị giết cho tới khi còn cấp 1.” Hình Cữu Hùng hăm dọa.
“ ha ha ha Cửu Hùng, tao không biết mày có bao cả Giao Chỉ thành hay chưa, nhưng tao chỉ biết hôm nọ có một thằng mập bị sói giết, chạy không nổi, đũng quần dính không ít nước à nha!!!” Hoàng Minh cũng không yếu thế.
“ Mã mẹ nó, thằng khốn, giám sỉ nhục tao! Tý Béo, lên xử nó!” Hình Cửu Hùng tức giận.
Nhưng phía sau Tý Béo lại không dám lên a. thằng Hoàng Minh kia dù gì cũng là đai đen Vovinam a. đụng vào nó chỉ nó nước nhập viện à!.
“ đại ca! bỗng dưng em bị đau bụng, em đi trước!” nói xong Tý Béo co giò lên mà chạy. còn mình Hình Cửu hùng đang sinh khí.
“ mã mẹ nó, thằng khốn, mày chờ đó, tao tuyên bố từ nay may bước vào con đường vận mệnh đó chính là ngày tàn của mày! Chờ đấy thằng chó. Thằng nghèo nàn, vô học!” nói xong Cừu Hùng cũng co giò mà chạy, hắn biết hắn không phải là đối thù của Hoàng Minh.
Bị mắng thậm tệ đến như thế tưởng chừng Hoàng Minh sẽ tức giận, thế nhưng không, bên cạnh Yến Nhi mới chính là người tức giận hắn không ngừng khuyên ngăn à!”
“ yến nhi, từ từ, Đừng nóng, nóng nổi mụn, thôi thôi! An xin, tối nay a dắt em đi chơi, thôi nào ngoan ngoan!”
……………………………………………………………………………………………………………
Cửu Viên thôn nằm ở vị trí trung tâm đồng bằng Long Uyên, địa thế cung xem như là thuận lợi, bao quanh nó là liên hợp 18 thôn trấn, tất cà thuộc Đai Việt công hội, chính vì vật, hầu như binh lực chủ yếu để phát triển thôn trang, càng quét quái vật mà thôi.
Phải nói rằng Cửu Viên thôn thực lực vô cùng yếu kém, cung không đủ cầu, thế nhưng hắn là người của Hình gia, nên hằng ngày các thôn trấn xung quanh phải cống nộp cho hắn không ít tài nguyên.
Không phải ngẩu nhiên mà quán trang trí như thế, bởi vì nữ chủ nhân thích nhất loại cây này. Sương rồng sống trong hoang mạc, cho dù thời tiết có khác nhiệt, chỉ nắng và gió, nhưng nó vẫn vươn mình vươn lên sống tốt cuộc đời của mình.
Nhã Phương cũng vậy, từ nhỏ nàng phải mưu sinh, phải bương chải giửa dòng đời khắc nghiệt.
Sau khi 2 người quyết định làm chung thì tên quán đã đổi tên thành Ngày Mới. tuy vậy mọi người lại gọi với một cái tên thân thương “ Soái Ca cá viên” hay Hot boy trà sữa”.
Mọi chuyện đều tốt đẹp, cái vẻ ngạo mạng kêu căng lúc đầu của Nguyên Du Phong đã không còn, mà thay vào đó là một chàng trai có ánh mắt trong sáng, đôi môi luôn nở nụ cười tuy trên tráng lúc nào cũng lấm tấm mồ hôi.
Hôm nay là một ngày như bao ngày, sáng tập thể dục, chiều dọn hàng, nhưng nay lại khác, vì bất ngờ trong tiệm xuất hiện 4 người con cái xinh tươi.
Hắn cùng 4 cô gái nhìn nhau có chút lặng im, bầu không khí có một chút gì đó quỉ dị. chính xác là ngượng ngùng.
Nhìn thấy tình cảnh đó Nhã Phương tinh ý, tin chắc rằng Du Phong cùng 4 cô gái xinh đẹp kia từng quen biết nhau, hơn nữa mối quan hệ có chút không tệ.
trong lòng nàng có một chút gì đó chua xót, cũng như ghen tỵ. 4 cô gái ấy ai cung xinh đẹp, riêng cô gái ở giửa càng xinh đẹp mặn mà,vẻ đẹp mang theo một phong cách lạnh lùng, càng lạnh lùng, càng quí phái, càng sắc xảo.
bốn cô gái này chính là đám người Hoàng Kỳ Phương, ngày hôm qua, tiểu tham ăn Tiểu Hà rong ruổi trên mạng, bất ngờ tìm được địa chỉ quá ăn vặt mới mở, được đánh giá rất cao, vì thế, ngày hôm nay bọn họ đên đây. Và điều bất ngờ xuất hiện. Hung Phong!.
Tiểu Hà có chút không tin vào mắt mình, lieu tục dụi dụi mắt. Minh Hương thì trân trân nhìn Hùng Phong.
Còn Hoàng Kỳ Phương cùng Thanh Ngọc thì rất định hơn, nhưng ngạc nhiên là điều không thể tránh khỏi.
Nguyễn Du Phong cũng thế, hắn cũng rất là bất ngờ, từ sau khi sa cơ thất thế đầy là lần đầu tiên hắn gặp người quen.
Định thần một chút Hoàng Kỳ Phương liền lên tiếng trước chào hỏi “ Hùng Phong lâu rồi không gặp!”
“ ừ lâu rồi không gặp!” Nguyễn Du Phong cười cười để cho bớt ngượng ngùng.
“ mà tôi không còn Hùng Phong nữa, tôi bị đuổi ra khỏi nhà họ Hùng rồi, bây giờ tôi là Nguyễn Du Phong”
“ồ!” Minh Hương, Tiểu Hà không nhịn được mà phải cảm thán.
“Thanh Ngọc chuyện lúc trước là lỗi của tôi, mong cô tha thứ, ha ha ha cô nhìn tôi bây giờ này, chắc cũng là việc tôi phải trả giá cho những việc mình lám trước kia” Nguyễn Du Phong cười khổ.
“ tôi thấy anh đang hạnh phúc đấy chứ” Hoàng Kỳ Phương có chút tinh ý, liếc mắt nhìn về Nhã Phương đang chăm chú nhìn bọn họ.
“ ha ha ha ha quên mất! giới thiệu với mọi người đây là Nhã Phương bạn gái của tôi, còn đây là Hoàng Kỳ Phương, Thanh Ngọc, Tiểu Hà, cùng Minh Hương là bạn của anh tứ lúc trước, mọi người làm quen đi.” Nhìn được anh mắt có chút thất lạc của Nhã Phương Nguyễn Du Phong liền lên tiếng khẳng định chủ quyền của nàng. Nàng la bạn gái của hắn.
Lúc trước 2 người tuy có thân mật, nhưng Nguyễn Du Phong vẫn chưa ngõ lời, yêu đương. Ma lầu nay hắn mạnh bạo giới thiệu nàng là bạn gái hắn, nên trong lòng loạn như tơ vò mặt đỏ rực.
“ chào!” như một mỹ nữ ẩn nấp sau màng che, nàng e ngại chào hỏi.
“ trước kia tôi làm nhiều việc có lỗi, nay coi như tôi mời mọi người một chầu! đảm bảo bao ngon bao no, hahahha” Nguyễn Du Phong cười lớn.
“ nào! Ngồi ngồi đi, Nhã Phương em mau làm 4 phẩn bánh trán trộn, them 3 phần cá viên để anh là một ít bánh nướng.” Nguyễn Du Phong phân phó, rồi chính mình cũng bắt tay vào làm.
Chẳng mấy chốc một bàn tiệc thức ăn nhanh hiện ra. Tiểu Hà chính là một con heo tham ăn không nhịn được mà chảy nước miếng,
Mời mọi người dung, đây là chiêu bài của quán Trà Sữa Trân Châu!” ha ha ha. Mấy thực khách cho tôi một biệt danh là Hot Boy trà sữa đấy!” mời mời. Nguyễn Du Phong cực kỳ hảo sảng.
Cả bọn một mực giúp 2 người Du Phong, Nhã Phương đến tận khi dọn hàng, từ 4 giờ chiều tới 10 giờ đêm, công việc có thể nói là vất vả, nhưng tiếng cười vui khắp nơi.
Trên đường về Hoàng Kỳ Phương hỏi Nguyễn Du Phong: “ Du Phong, anh có dự tình gì cho mai sau không?”
Hắn cười đáp “ chuyện sau này à! Cô nhìn xem, đây là căn nhà mà ngoại đã để lại cho tôi. Tôi sẽ sữa sang lại nơi này, trồng thật nhiều hoa, bên này tôi sẽ trồng hoa hồng, bên kia tôi sẽ xây một tòa núi đá nhỏ trồng sương rồng cùng sen đá. Sau đó tôi sẽ cầu hôn với Nhã Phương.” Đôi mắt hắn phát sáng khi nghĩ về dự định sau này.
“ còn chỗ kia thì sao?” Nàng hỏi tiếp.
“ cô nói cái nhà kia à! Tôi đã rời đi rồi, đối với tôi nó không phải là nhà, mà là một cái chiến trường, tôi quá mỏi mệt, họ muốn tranh kệ họ, tôi cũng không quan tâm, với tôi bây giờ Nhã Phương là điều quan trọng nhất.”
Hắn nghĩ một hơi rôi nói tiếp “ sau một lần vấp ngã tôi chợt nhận ra, tiền tài, danh dọng, địa vị để làm gì chứ cuộc sống con người thật ngắn ngủi, phải sống làm sao cho hạnh phúc, sống làm sao cho vui là được.
Sáng ngũ dậy thấy người mình thương trước mặt, trao cho cô ấy một nụ hôn buổi sáng, cùng nhau ăn uống, cùng nhau sinh hoạt, cô ấy nấu cơm, tôi rửa chén. Sớm chiều có nhau, có phải hạnh phúc hơn hay không.”
“ con người là một loại động vật tham lam, không biết khi nào là đủ. Chỉ khi nào con người biết thế nào là đủ,lúc ấy mới thật sự là hạnh phúc.”
“để tôi kể cho cô một câu chuyện. chuyện về ba người đàn ông.
Người đàn ông thứ nhát, anh ta di tren chiếc audio nzo04 mới nhất, bên cạnh vợ anh ta là một diễn viên nổi tiếng, nhưng anh ta lại nợ ngân hang 100 tỷ đolla. Vợ anh ta thời gian cả ngày phải đi tiếp khách, đi diễn, ngay cả ngủ cùng đạo diễn cũng phải làm.
Người đàn ông thứ hai, anh ta là một doanh nhân giá trị con người lên đến chục tỷ đôlla, nhưng anh ta lại nợ ngân hàng đến 300 tỷ, chính vì vật vợ anh ta mới bỏ anh ta.
Người đàn ông thứ ba anh ta là một người thợ xây dựng vợ anh ta là một thợ bánh, gia sản chỉ có một căn nhà và 500.000 trong sổ tiết kiệm, tuy vậy nhưng cuộc sống anh ta vô cùng hạnh phúc, sáng đi làm, chiều về chung vui cùng vợ con. Không ưu không sầu, không nợ nầng, giáu có tình cảm.”
Lúc đầu tôi nghe câu chuyện này tôi rất khinh thường 3 người, đặc biệt là tên thứ ba, thế nhưng, vào giây phút này, tôi mới nhận ra đâu mới là cuộc sống đích thực.”
“ bây giờ tôi thấy anh mới là người rồi đấy, đây là số điện thoại của tôi sau này có chuyện gì cần thì hãy gọi. chào anh Nguyễn Du Phong” Hoàng Kỳ Phương cười hóa ái.
Hắn cũng cười, nhìn tờ giấy trong tay chứa số điện thoại hắn vò một cục rồi cho vào trong túi. Nếu gần đây có cái sọt rác nào, thì hắn đã vứt luôn rồi.
……………………………………………………………………………………………………………
“ Yên Nhi! Cậu bỏ tên Hoàng Minh bất tài vô dụng kia đi, đi theo mình này, hiện tại Cửu Viên thôn đang rần nhân lực. chỉ cần cậu tham gia, mình sẽ cho cậu chứ Phó thôn, lương 200 bạc một tháng.” Trong lớp Hình Cửu Hùng không ngừng dụ dỗ Yên Nhi.
Mấy ngày hôm trước sau khi mất mặt với người đẹp cùng các đồng học, Cửu Hùng đã nghỉ học mấy này để trốn tránh, cũng như luyện cấp trở lại. cho đến hôm nay mới dám quay lại trường tiếp tục bá khí.
“ ồ Cưu viên thôn, là chín viên thịt à, cái tên thật là bá khí a nhà!” Yến Nhi cười mỉa một lời trực tiếp bỏ qua tên heo mập mà đi tới chổ của Hoàng Minh ngồi xuống.
“ Hoàng Minh, cái thằng nhà quê nghèo nàn kia, cái loại như mày không xứng với Yến Nhi, mày không hồn mà liệu thân phạt cút đi thật xa, nếu không, mày sẽ không còn đất sống ở Giao Chỉ Thành đâu.
“ Đại việt công hội đã bao quát toàn bộ Giao Chỉ thành, chỉ cần tao gọi một tiếng mày sẽ chết không toàn thay, trực tiếp bị giết cho tới khi còn cấp 1.” Hình Cữu Hùng hăm dọa.
“ ha ha ha Cửu Hùng, tao không biết mày có bao cả Giao Chỉ thành hay chưa, nhưng tao chỉ biết hôm nọ có một thằng mập bị sói giết, chạy không nổi, đũng quần dính không ít nước à nha!!!” Hoàng Minh cũng không yếu thế.
“ Mã mẹ nó, thằng khốn, giám sỉ nhục tao! Tý Béo, lên xử nó!” Hình Cửu Hùng tức giận.
Nhưng phía sau Tý Béo lại không dám lên a. thằng Hoàng Minh kia dù gì cũng là đai đen Vovinam a. đụng vào nó chỉ nó nước nhập viện à!.
“ đại ca! bỗng dưng em bị đau bụng, em đi trước!” nói xong Tý Béo co giò lên mà chạy. còn mình Hình Cửu hùng đang sinh khí.
“ mã mẹ nó, thằng khốn, mày chờ đó, tao tuyên bố từ nay may bước vào con đường vận mệnh đó chính là ngày tàn của mày! Chờ đấy thằng chó. Thằng nghèo nàn, vô học!” nói xong Cừu Hùng cũng co giò mà chạy, hắn biết hắn không phải là đối thù của Hoàng Minh.
Bị mắng thậm tệ đến như thế tưởng chừng Hoàng Minh sẽ tức giận, thế nhưng không, bên cạnh Yến Nhi mới chính là người tức giận hắn không ngừng khuyên ngăn à!”
“ yến nhi, từ từ, Đừng nóng, nóng nổi mụn, thôi thôi! An xin, tối nay a dắt em đi chơi, thôi nào ngoan ngoan!”
……………………………………………………………………………………………………………
Cửu Viên thôn nằm ở vị trí trung tâm đồng bằng Long Uyên, địa thế cung xem như là thuận lợi, bao quanh nó là liên hợp 18 thôn trấn, tất cà thuộc Đai Việt công hội, chính vì vật, hầu như binh lực chủ yếu để phát triển thôn trang, càng quét quái vật mà thôi.
Phải nói rằng Cửu Viên thôn thực lực vô cùng yếu kém, cung không đủ cầu, thế nhưng hắn là người của Hình gia, nên hằng ngày các thôn trấn xung quanh phải cống nộp cho hắn không ít tài nguyên.
Danh sách chương