Sáng ngày hôm sau lúc trời vừa tờ mờ sáng, Từ Kha đã chạy đến phủ làm khách trên người hắc lúc này đang bận triều phục chắc là đang định lên triều sau nhiều ngày cáo bệnh ở nhà.
Lúc nàng cùng Lý Khanh ra cửa liền thấy hắn đang ngồi thông thả trong sảnh mà nhăm nhi tách trà vừa thấy nàng hắn liền ngay lập tức đứng dậy
"Tham kiến vương phi"
"Được rồi, không cần đa lễ" cái hành lễ này của hắn nàng cũng không xem trọng gì mấy có hay không cũng được dù sao Bách Lý Khanh hắn còn không hành lễ nữa mà.
Lý Khanh thấy hắn từ sớm đã chạy đến phủ mình liền lập tức cau mài "Đến đây làm gì?"
Từ Kha lúc này vô cùng thản nhiên mà đáp "Cùng nhau lên triều sau đó lại cùng nhau lưu lại hoàng cung ăn cơm đoàn viên nha" cái lời nói này thật giống như đang xem bản thân là người cùng một nhà vậy.
Nghe thế Lý Khanh liền hừ lạnh, nàng thấy vậy liền mĩm cười "Ngươi đến thật đúng lúc, ta muốn biết người hiện tại còn nhìn thấy những thứ kia hay không?"

Nghe thế Từ Kha liền lắc đầu, từ buổi trưa hôm qua dù hắn có cố tìm hay nhìn như thế nào cũng không thể thấy những thứ đó
"Vậy à? Thật ra thứ đó người thấy chúng cũng không sao, chúng căn bản sẻ không hại người hơn nữa những thứ đó căn bản đều do trời đất sinh ra chúng được gọi là Nguyên linh."
"Nguyên linh?" Từ Kha và Lý Khanh đều khó hiểu không biết Nguyên linh mà nàng nói đến là gì.
Thấy vậy nàng cũng tốt bụng mà giải thích cho hai người bọn họ biết dù sao đây cũng là thứ mà nàng phải dùng hơn nữa ngày trời mới có thể tìm hiểu ra được.
"Nguyên linh, thứ này tương tự như nguyên khí của con người vậy.

Lần trước ta bảo ngươi đi phơi nắng chính là muốn ngươi hấp thu nguyên khí, mà nguyên linh đôi khi chúng sẻ chủ động đi vào trong cơ thể con người để hòa mình trở thành nguyên khí, mà nguyên khí con người không đồng nhất với nhau nên nguyên linh mới có nhiều màu sắc giống như ngươi thấy."
Nghe tới đây hai người liền bắt đầu gật gù đã hiểu rõ.
"Vậy tại sao Từ Kha lại có thể nhìn thấy chúng?" Lý Khanh nhớ đến việc này nên lập tức hỏi đến.
"Cái ngày ta đã thử nghĩ đến rất nhiều nguyên do nhưng cái mà ta cho là hợp lý nhất chắc bởi vì Từ Kha đột nhiên mất đi nguyên khí rồi lại hấp thụ thật nhiều nguyên khí nên mới có thể sản sinh ra được một nguồn năng lượng để thấy nguyên linh" nàng nói thế thôi chứ thật ra nàng cũng không dám chắc lắm, nhưng dù sao đây cũng là lý do hợp lý nhất trong số nhiều lý do mà nàng nghĩ ra được.

Nghe thế Lý Khanh liền gật gù, thê tử hắn đúng là lợi hại tốn có nữa ngày thế mà lại biết đó là thứ gì.


Từ Kha lúc này cũng hơi thở phào, mai mắn là không phải thứ gì nguy hại phải lập tức phái người về phủ báo cho mẫu thâm một tiếng để bà bơt lo lắng lại mới được.
Buổi triều sáng cũng gần đến lúc bắt đầu ba người cũng không ở lại để nói chuyện nữa mà lập tức vào cung để kịp giờ lên triều.
Ngồi trong xe Lý Khanh liền bắt đầu lên tiếng "A Yên chút nữa ta lên triều nên không thể đi cùng nàng được nhưng mà nàng cứ yên tâm ta đã căn dặn Ly Nguyệt bảo con bé đến đón nàng, hơn nữa nàng khi vào trong cung cứ việc ngồi trong xe như lần trước đến chổ Ly Nguyệt đón nàng con bé sẻ tự lên xe cũng sẻ được lái đến tận cung mẫu hậu"
Nàng nghe thế thì liền gật đầu biểu thị bản thân đã nhớ rồi "Chàng yên tâm lên triều, những việc chàng nói ta đều sẻ làm theo"
Nghe thế hắn liền gật đầu thật ra hắn cũng không cố ý bắt buộc nàng ngồi trong xe hắn chỉ lo nàng đi đường quá nhiều chân sẻ bị đau, nên cứ bớt được khoản nào thì hay khoản đó.
Đúng lúc xe đã vào đên cửa hoàng cung, Lý Khanh liền xuống dưới.

Du hắn có đặc quyền ngồi xe trong cung nhưng vẫn phải giữ đúng lễ nghi khi đi lên triều phải từ cửa cữa cung đi vào chính điện như bao người khác.


Còn nàng lại tiếp tục ngồi trong xe mà đi vào bên trong, Thu nhi và Hoa nhi khi Lý Khanh vừa đi cũng lập tức chui vào ngồi cùng nàng.
"Điện hạ, vương gia này hình như cũng không giống như người ta đồn cho lắm?" Hoa nhi sao sao cầm bản thân bát quáy nói.
"Ngươi đang nói đến lời đồn nào?" Quá nhiều lời đồn về hắn nàng không biết Hoa nhi đang nói cái nào.
"Chính là cái "Thuần vương Chu quốc nắm nữa binh quyền ngan hàng hoàng đế""
Nàng nghe thế thì hơi nhướn mài, cái này mới nàng chưa nghe qua bao giờ nha không biết Hoa nhi lại từ đâu nghe được nữa.
"Ngươi đó, suốt ngày cứ thích nghe chuyện linh tinh là giỏi nếu như ngươi có thể nghe ngóng việc chính sự giỏi như nghe chuyện vặc thì tốt biết mấy" Nàng hơi thở dài mà lắc đầu, mục đích nàng đến đây là vì điều tra mà đến giờ này một chút manh mối gì đó cũng chẳng thể tra ra được..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện