Nếu Tịch Tử Thu đều đã tìm được rồi, Lăng Vu Đề lúc trước mỗi ngày đều phải ra cửa rốt cuộc có thể trốn trong Hướng phủ không phải ra khỏi cửa nữa!

Ngủ an ổn một giấc đến lúc tỉnh mới chậm rì rì rời giường rửa mặt dùng đồ ăn sáng.

Lúc sau liền đến gặp Hướng mẫu, bồi bà ôn chuyện, niệm kinh, một ngày liền đi qua ——

Sáng sớm hôm sau, bị Quế ma ma đánh thức, Lăng Vu Đề có chút không tình nguyện rời giường.

Nếu không phải Lăng Vu Đề đã dặn dò cẩn thận, nhất định phải gọi nàng dậy thì Quế ma ma thật sự cũng không muốn gọi Lăng Vu Đề dậy, tốt nhất là để nàng ngủ đến lúc tiệc đầy tháng ở phủ Nguyên vương kết thúc luôn đi.

"Tiểu thư, người thật sự muốn đi đến phủ Nguyên vương sao?" Quế ma ma đứng ở bên người Lăng Vu Đề hỏi.

Trong giọng nói ẩn chứa ý tứ, muốn khuyên Lăng Vu Đề không cần đi phủ Nguyên vương.


Tuy rằng hòa li đã gần nửa năm, nhưng dù sao nàng lúc trước cũng là Nguyên Vương phi, ' gióng trống khua chiêng ' như vậy đi tham gia tiệc đầy tháng...... Thật sự được chứ? Sẽ không bị người khác nói thành đi phá đám chứ?

Lăng Vu Đề có chút buồn cười nhìn Quế ma ma cười ra tiếng, Quế ma ma vốn dĩ trên mặt không có nếp nhăn gì mặt đều nhăn thành cúc hoa, thật sự là có chút cảm động lại có hơi buồn cười!

Nàng gật đầu: "Ừm, thật sự muốn đi." Nếu không phải Tống Triều Niên muốn tham dự tiệc đầy tháng, Lăng Vu Đề cũng lười đến đó!

Nàng chỉ là muốn tìm một cơ hội có thể' ngẫu nhiên gặp mặt' Tống Triều Niên, lúc hai người đã làm bạn thì nàng đi tìm Tống Triều Niên để xoát độ hảo cảm cũng thuận tiện hơn!

Mấy ngày nữa, Tống Triều Niên liền phải trở về thành Nhậm Huyên Náo, sau đó phải sang Tết Trung Thu năm sau mới có thể trở lại kinh thành.


Nàng không thể chờ tới Tết Trung Thu mỗi năm mới công lược Tống Triều Niên nha!

Vốn dĩ nàng có thể trông cậy vào biến của triều đình, Tống Triều Niên đứng ở bên Thái Tử thì liền không thể không hồi kinh phụ tá!

Nhưng trong cốt truyện lại lược qua ba năm, trong ba năm này đã xảy ra chuyện gì? Cốt truyện cũng không có nhắc tới!

Ba năm sau, cuộc chiến giành ngai vàng mới chính thức kéo ra màn che!

Đảo loạn triều đình, nàng tự tin có năng lực kia nhưng nàng cũng không muốn!

Thôi, nàng đến cũng đã làm cốt truyện thay đổi nhiều, hướng đi cũng không có khả năng giống với cốt truyện.

Đi một bước liền tính một bước, cùng lắm thì nàng đi theo Tống Triều Niên cùng đi Nhậm Huyên Náo thành xoát độ hảo cảm là được ——

"Vâng tiểu thư, người nhìn thử xem đã vừa lòng chưa?" Cửu Nguyệt đem một cây trâm đến cắm vào tóc Lăng Vu Đề.


Lăng Vu Đề nhìn chính mình trong gương đồng, gương nếu ví như hoa đào cũng không quá, trang điểm không quá đậm, cũng không quá nhạt, vừa đủ gãi đúng chỗ ngứa.

Váy màu trắng, kết hợp cùng đai đeo màu hồng, sóng váy có màu xanh như sóng nước, người không quen biết nàng, tuyệt đối nhìn không ra nàng là người đã từng gả đi.

Ừ một tiếng, từ trên ghế đứng lên: "Tay nghề của Cửu Nguyệt đúng là khéo léo, đi thôi."

Vừa nói chuyện, đồng thời Lăng Vu Đề đã dẫn đầu hướng bên ngoài đi.

Đi vài bước, Lăng Vu Đề lại quay đầu nhìn Quế ma ma: "Hôm nay vẫn là Cửu Nguyệt đi theo ta, Quế ma ma lưu tại trong phủ đi."

Dù cho bà cực kỳ không yên tâm nhưng Quế ma ma cũng không thể không trả lời một tiếng: "Vâng."

Ngoại trừ Cửu Nguyệt, Lăng Vu Đề còn mang theo một đại nha hoàn khác tên là Thập Nguyệt.
Thập Nguyệt tính tình khô khan, ít nói nhưng tay chân lanh lẹ.

Nàng chính là người không giỏi ăn nói, rõ ràng đã là đại nha hoàn nhưng lại trong suốt giống như nha hoàn tam đẳng.

Ngồi ở trên xe ngựa, Cửu Nguyệt pha trà choLăng Vu Đề.

Thập Nguyệt trong tay cầm hộp nhung, nghiêm chỉnh ngồi một góc.

Lăng Vu Đề không ngại loại tính cách này của Thập Nguyệt, dù sao biết tâm nàng là tốt là được ——

Xe ngựa loạng choạng đi trên đường cái, lúc đi qua phố xá sầm uất, bên tai truyền đến tất cả đều là tiếng rao hàng rất lớn.

Hướng phủ cách phủ Nguyên vương cũng có chút xa, để đến phủ Nguyên Vương cần mất khoảng một tiếng đồng hồ.

Haiz ~ cổ đại chính là phương tiện giao thông thiết bị liên lạc không có thuận tiện, nếu là ngồi xe hơi thì sao có thể mất hơn một tiếng, lâu như vậy?
Xe ngựa ngừng ở cổng lớn của phủ Nguyên Vương, Lăng Vu Đề còn chưa có xuống xe ngựa liền nghe được thanh âm kinh ngạc của những người bên ngoài.

"Ai ~ xe ngựa này là của Hướng phủ đúng không? Xe ngựa của Hướng phủ sao lại đến trước phủ Nguyên Vương vậy?"

"Là xe ngựa của Hướng phủ, không sai đâu, bên trên còn có ký hiệu của Hướng phủ kìa!"

"Trong xe ngựa, không phải là Noãn Dương huyện chúa chứ?"

"Hẳn là như vậy đi? Hướng phu nhân từ khi Hướng tướng quân ra đi liền không hề tham dự bất luận yến hội gì cơ mà!"

Suy đoán ra được người đến là Lăng Vu Đề, người bên ngoài còn không có vào phủ đã sôi trào.

Lăng Vu Đề chớp chớp mắt, khóe miệng phản xạ có điều kiện nâng lên một ý cười nhàn nhạt.

Chân giật giật, chuẩn bị xuống xe ngựa.

Vừa lúc này một trận tiếng vó ngựa ' rập rập rập ' rất có lực lại rất có tiết tấu từ xa đến gần.
"Tham kiến Tống tướng quân!"

"Tống tướng quân cũng tới tham gia tiệc đầy tháng của trưởng công tử Nguyên Vương gia đó!"

"Tống tướng quân......"

Bên ngoài người vốn đang nghị luận Lăng Vu Đề, tất cả đều bắt đầu thay đổi dùng ngữ khí a dua nịnh hót, chào hỏi Tống Triều Niên.

Nguyên nhân những người này ân cần như vậy, chẳng qua chính là bởi vì ngày hôm qua hoàng đế lại thăng quan cho Tống Triều Niên.

Không chỉ có thăng cấp quan mà là dùng cách nhảy bậc.

Vốn dĩ là tam phẩm Thượng Vân Huy tướng quân, lập tức nhảy lên thành nhị phẩm Phò Quốc Đại tướng quân!

29 tuổi đã trở thành Phò Quốc đại tướng quân, ở các đời Đại Tấn triều tới nay chưa từng có.

Tuy rằng Tống Triều Niên thật cường hãn nhưng hoàng đế cũng không thể vì lý do như vậy mà cho Tống Triều Niên thăng vị nha!
Lúc mọi người thắc mắc thì chỉ có Lăng Vu Đề biết, đó là do công lao của Thái Tử Chiêm Trì Phó.

Hoàng đế phong Chiêm Trì Phó làm Thái Tử, đương nhiên là có nguyên nhân.

Giữa nhiều đứa con trai như vậy, tuy rằng nhi tử nào năng lực cũng không yếu.

Nhưng là ở hoàng đế xem ra, Chiêm Trì Phó là người thích hợp nhất được chọn ngồi lên ngôi vị hoàng đế.

Vì vậy hoàng đế biết Tống Triều Niên là người Chiêm Trì Phó nên cũng cho Tống Triều Niên tăng quan tiến tước.

Nếu không phải Vưu Dịch Uyển phá đám, Chiêm Trì Nhai như cũ là người thừa kế ngôi vị hoàng đế ......

Tống Triều Niên đối với những người chào hỏi đó, chỉ là hơi gật đầu đáp lại một chút.

Tầm mắt hắn dừng ở xe ngựa của Hướng phủ, đáy mắt nhanh chóng xẹt qua một tia khác lạ.

Tống Triều Niên không phải nhận ra dấu của Hướng phủ mà là nhận ra được kiểu dáng của chiếc xe ngựa mà thôi.
Chính là nhận ra, cho nên hắn biết người ngồi bên trong là ai.

Ngày hôm qua Lăng Vu Đề phái quản gia Hướng phủ tự mình đưa đến phủ Tống Triều Niên thanh bảo kiếm mà Tống Triều Niên phi thường thích.

Thanh bảo kiếm kia, đã từng......

Màn xe ngựa bị người xốc lên, ra trước chính là một nha hoàn ôm hộp gấm, sau đó là một nha hoàn khác.

Người cuối cùng ra là Lăng Vu Đề.

Cứ việc biết trong xe ngựa khẳng định là Noãn Dương huyện chúa không sai, nhưng khi chân chính nhìn thấy Lăng Vu Đề từ bên trong bước ra, mọi người vẫn cảm thấy thực kinh ngạc.

Rốt cuộc, đây chính là tiệc đầy tháng nhi tử của Chiêm Trì Nhai và Vưu Dịch Uyển.

Lăng Vu Đề rốt cuộc là tới chúc mừng hay là tới phá đám đây?

Trong lòng tuy rằng là nghĩ như thế, trên mặt những người này vẫn lại là mang theo ý cười, chào hỏi Lăng Vu Đề.
Lăng Vu Đề vừa xuống xe ngựa, tầm mắt liền dừng ở trên người Tống Triều Niên.

Hắn còn ngồi ở trên lưng ngựa, từ trên cao nhìn xuống nàng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện