"Ừmm ~ có thể là bởi vì Mai Đóa Đóa ......"
Trong giọng nói của Tôn An Tình mang theo không xác định, nói oán Mai Đóa Đóa, nàng khẳng định là oán.
Nàng dù là thiện lương cũng không có khả năng không oán hận cái người gián tiếp hại chết mình kia!
Lăng Vu Đề bất đắc dĩ đỡ trán, hiện tại nàng chỉ có thể đi thử từng bước một.
Nếu là thật sự không được......
Ai ~ nói nhiệm vụ không thể hoàn thành thì nàng có tổn thất gì không nhỉ? A ~ không thể được không thể được!
Mới cái nhiệm vụ sửa chữa thứ nhất đã liền muốn bỏ cuộc thì các nhiệm vụ sau phải làm sao bây giờ!?
Nàng chính là Lăng Vu Đề, không thể dễ dàng nhận thua!
——
Đánh xe đi vào công ty, nàng có ký ức của Tôn An Tình, ngựa quen đường cũ tiến vào cao ốc, đi thang máy lên tầng 19 của công ty Thời Không.
Mới từ thang máy bước ra liền nhìn thấy Mai Đóa Đóa đang ngồi ở quầy tiếp tân vẻ mặt buồn bực
*tiểu gia bích ngọc: cô gái xinh xắn xuất thân từ gia đình bình thường, visual như em gái nhà bên
Khụ ~ kỳ thật Lăng Vu Đề cảm thấy nàng không thấy tiểu gia bích ngọc nào trong như vậy sao?
Đôi mắt không lớn không nhỏ, cái mũi không lớn không nhỏ, miệng không lớn không nhỏ...... ngũ quan không có bất luận cái gì đặc sắc, thật bình thường.
Nhưng mà Mai Đóa Đóa có cái mà người bình thường không có chính là làn da đặc biệt trắng nõn, giống như sữa bò vậy.
Lúc đi đến trước bàn lễ tân, Lăng Vu Đề bước chân dừng một chút, tầm mắt dừng ở túi xách trong tay Mai Đóa Đóa.
Xem ra, Mai Đóa Đóa là vì vừa mới những đồng sự đó chế nhạo nàng dùng túi xách hàng giả mà buồn bực.
Đầu tiên, nàng có một vị bạn trai tra nam nói cái gì nàng liền tin gì đó. Một cặp cha mẹ chỉ biết thiên vị cho đệ đệ hư hỏng, chỉ biết tìm nàng một sinh viên vừa tốt nghiệp đòi tiền.
Bạn trai Mai Đóa Đóa là bạn học cao trung của cô, bởi vì thành tích không tốt, cho nên không có thi đậu đại học.
Lúc sau tra nam liền vẫn luôn thay đổi công việc rất nhiều, tra nam...... ồ, vẫn luôn kêu hắn là tra nam thì cũng khá phản cảm.
Ở trong cốt truyện tuy rằng suất diễn của tra nam không nhiều lắm nhưng vẫn được tác giả đặt cho một cái tên: Cừu Lập Bình.
Căn cứ cốt truyện nhắc tới, Mai Đóa Đóa cùng Cừu Lập Bình kết giao mấy năm, chưa từng dùng qua một phân tiền của hắn, ngược lại Cừu Lập Bình sẽ thường thường lấy các loại lý do đi tìm Mai Đóa Đóa vay tiền.
Mặc kệ người khác khuyên Mai Đóa Đóa nên chia tay Cừu Lập Bình như thế nào thì Mai Đóa Đóa đều đối Cừu Lập Bình tình thâm không đổi!
Xớ ~ Lăng Vu Đề đột nhiên rất tò mò, nếu lần này không có Tôn An Tình trợ giúp. Thì Mai Đóa Đóa rốt cuộc có thể ở bên Hạ Hàm Vũ hay không!
Vừa nghĩ xong, trong đầu đã xuất hiện thanh âm của Tôn An Tình: "Đúng vậy, ta cũng rất tò mò! Nếu không có ta trợ giúp mà Mai Đóa Đóa vẫn là có thể cùng Hàm Vũ ở bên nhau thì ta cũng không có gì để nói nữa!"
Đinh ~~
Đôi mắt Lăng Vu Đề lập tức liền sáng lên, cho nên chủ yếu oán khí của Tôn An Tình vẫn là bởi vì Mai Đóa Đóa nha?
Bởi vì trợ giúp Mai Đóa Đóa lưu tại trong công ty, hơn nữa nhiều lần trợ giúp Mai Đóa Đóa, cuối cùng dẫn tới nàng cùng Hạ Hàm Vũ đi tới cùng nhau!
Tôn An Tình cũng nghĩ, nếu không có chính mình trợ giúp, Mai Đóa Đóa làm sao có thể lưu lại công ty?!
"Tôn, Tôn tổng có việc sao?" Mai Đóa Đóa vẫn luôn cúi đầu đột nhiên nhìn thấy trước bàn lễ tân có Tôn An Tình đang đứng, hoảng sợ, vội vàng đứng lên dò hỏi.
Lăng Vu Đề lúc này mới phát hiện chính mình chỉ lo cùng Tôn An Tình giao lưu, đều quên rời đi.
Lắc lắc đầu: "Không có việc gì." Nói xong, Lăng Vu Đề ý vị không rõ nhìn Mai Đóa Đóa liếc mắt một cái, sau đó cầm túi xách rời đi.
Mai Đóa Đóa bị ánh mắt kia của Lăng Vu Đề nhìn đến có chút khó hiểu, Tôn tổng vì sao lại nhìn nàng như vậy?
Không đúng, trong ánh mắt Tôn tổng muốn biểu đạt cái gì?
Thái độ làm việc của nàng không nghiêm túc sao?
——
Lăng Vu Đề trực tiếp trở về văn phòng của Tôn An Tình , sau đó bắt đầu xử lý một loạt công việc.
"Thời gian này phải đi mang cà phê cho Hàm Vũ ."
Ngón tay đang gõ trên bàn phím của Lăng Vu Đề ngừng lại, thân thể nàng tựa về sau, đem toàn bộ trọng tâm đều đặt ở trên ghế dựa.
Hơi hơi nhắm mắt, có chút bất đắc dĩ đáp lại Tôn An Tình: "Chẳng lẽ ngươi hy vọng ta thay thế ngươi chiếu cố Hạ Hàm Vũ cả đời sao?"
Tôn An Tình không nói gì, cho tới nay, nàng đã có thói quen chăm chút cho Hạ Hàm Vũ đủ loại.
Ví dụ như loại chuyện đưa cà phê cho Hạ Hàm Vũ này, nàng đã không cần đi xem thời gian, trong lòng cũng đã có một cái đồng hồ sinh học.
"Ngươi đã chết rồi, ngươi hiện tại là oán khí không phải sao?"
"Là oán khí thì mơ tưởng cùng Hạ Hàm Vũ nói chuyện yêu đương gì chứ? Nếu như vậy, ta thật ra có thể dùng thân thể của ngươi làm Hạ Hàm Vũ thích ta. Nhưng ngươi phải nghĩ kỹ, hiện tại người sử dụng thân thể ngươi là ta, không phải ngươi."
Tôn An Tình bị lời nói này của Lăng Vu Đề làm cho sửng sốt, lúc trước bởi vì nàng trợ giúp nên Hạ Hàm Vũ cùng Mai Đóa Đóa đã ở bên nhau.
Khi đó nàng cũng rất khổ sở, nếu để Lăng Vu Đề dùng thân thể của nàng cùng Hạ Hàm Vũ ở bên nhau, phỏng chừng oán khí của cô lại tăng thêm đi?
"Ta kiến nghị ngươi buông bỏ tình cảm với Hạ Hàm Vũ đi, ngươi cùng hắn không có khả năng."
Nàng đều lấy thân phận Tôn An Tình cùng Hạ Hàm Vũ thổ lộ, Hạ Hàm Vũ cũng cự tuyệt.
Lúc còn sống hắn đều không yêu, có thể trông cậy vào việc Hạ Hàm Vũ yêu một Tôn An Tình đã chết sao?
......
Tôn An Tình suy nghĩ thật lâu, rốt cuộc nghĩ thông suốt.
"Ngươi nói rất đúng, lúc trước ta đều không thể tiếp nhận việc Mai Đóa Đóa cùng Hàm Vũ ở bên nhau, càng thêm không có khả năng tiếp nhận việc ngươi dùng thân thể của ta cùng Hàm Vũ ở bên nhau!"
Nàng đã chết, đêm qua Lăng Vu Đề giúp nàng tìm Hạ Hàm Vũ thổ lộ đã là hoàn thành việc nàng muốn làm nhất trước khi chết.
Nàng biết tâm ý của cô, tuy rằng khổ sở......
Nhưng là không thể không thừa nhận, nam nhân mà nàng yêu nhiều năm như vậy, trong lòng lại không có nàng......
Lăng Vu Đề cúi đầu, nhìn đoàn hắc khí trong lòng bàn tay.
Có lẽ là Tôn An Tình đã nghĩ thông suốt, cho nên oán khí của nàng lại tiêu tán đi rất nhiều.
Thật tốt, có tiêu tán đi một chút rồi!
Thuyết phục xong Tôn An Tình buông bỏ chấp niệm với Hạ Hàm Vũ, Lăng Vu Đề nghĩ, kế tiếp hẳn là chỉ cần nhìn thấy Mai Đóa Đóa khi không có Tôn An Tình trợ giúp, còn có thể cùng Hạ Hàm Vũ ở bên nhau hay không là được.
"A đúng rồi, di động của Mai Đóa Đóa!"
Thanh âm của Tôn An Tình đột nhiên vang lên ở trong đầu Lăng Vu Đề, lại lần nữa phá đám Lăng Vu Đề làm việc.
Lăng Vu Đề thiệt tình cảm thấy Tôn An Tình này...... Kỳ thật cũng là có chút quá thiện lương!
Thở dài: "Yên tâm, Mai Đóa Đóa vẫn luôn biết di động của mình rò điện, cho nên nàng tuyệt đối sẽ không ở sạp pin lúc gọi điện đâu."
"À......"
Cốt truyện có từng nhắc tới, Mai Đóa Đóa dùng chính là di động hàng nhái, đồ sạc cũng không phải chính bản. Hơn nữa nàng mua là di động second-hand, cho nên......
Điện thoại trên bàn làm việc vang lên, Lăng Vu Đề duỗi tay nhân: "Tôn An Tình nghe."
"An Tình, sao người còn chưa tới pha cà phê cho ta?"
Thanh âm của Hạ Hàm Vũ ở đầu kia điện thoại mang theo nghi hoặc, ngữ khí phi thường tự nhiên,