Edit: Aya Shinta
Vừa thấy Tô Bạch Vũ tới, Lăng Vu Đề vốn đang nói chuyện cùng An Vũ Trạch lập tức liền sáng đôi mắt lên, nhấc chân đi đến chỗ Tô Bạch Vũ.
Lăng Vu Đề ôm Điện Hạ, không tình nguyện mà đứng ở tại chỗ, do dự có muốn mang nó theo hay không.
Hình như Điện Hạ giống như trong cốt truyện, vừa thấy được Tô Bạch Vũ liền nhe răng trợn mắt phát ra tiếng "gừ~gừ".
Nếu không phải lúc trước An Vũ Trạch đã nhắc nhở Điện Hạ, có khả năng Điện Hạ đã sớm nhào lên rồi.
Đại khái cũng suy nghĩ tầm ba mươi giây, Lăng Vu Đề liền ôm Điện Hạ lên đi theo.
Tô Bạch Vũ nhìn thấy Lăng Vu Đề thì nhìn cô một cái, ánh mắt của cô ấy rất lạnh, có loại cảm giác tự cao tự đại.
Lăng Vu Đề nuốt nuốt nước miếng, cô biết chính mình là "nhân vật nhỏ" không được cô ấy coi ở trong mắt, cũng rất bình thường.
Thế nhưng, cô vẫn cười tủm tỉm gật gật đầu với Tô Bạch Vũ: "Xin chào, tôi tên Lăng Vu Đề!"
Tô Bạch Vũ khẽ gật gật đầu: "Mới tới? Dị năng gì?"
Ha? "Tôi, dị năng hệ thuỷ."
"Cấp mấy?"
"Cấp 3......"
Tô Bạch Vũ hỏi, Lăng Vu Đề liền thành thành thật thật trả lời, chủ yếu là trên người cô có loại cảm giác áp lực.
Lăng Vu Đề không vui! Đến một lúc nào đó cô cũng sẽ có loại khí chất làm cho người ta cảm thấy áp lực! Ừ!
Dị năng hệ thủy rất râu ria, một đời trước thì Tô Bạch Vũ cũng không có ở sống được trong mạt thế bao lâu, cho nên cô ấy cũng không biết dị năng hệ thủy giai đoạn trước râu ria, giai đoạn sau sẽ rất lợi hại.
Khi Lăng Vu Đề nói mình có dị năng hệ thủy, Tô Bạch Vũ không hài lòng.
Trong đội ngũ đã có hai dị năng giả hệ hệ thủy, hơn nữa đều là cấp 4 sắp lên cấp 5, cho nên, thật sự không cần một dị năng giả hệ thủy cấp 3.
Tô Bạch Vũ vừa mới muốn nói không cần Lăng Vu Đề, An Vũ Trạch một bên mở miệng: "Bạch vũ, cô hiểu lầm, Tiểu Vu không phải mới tới, cô ấy chỉ là tới gặp tôi. Chúng tôi là bạn bè."
Nhìn thấy khinh thường trong mắt Tô Bạch Vũ, trong lòng An Vũ Trạch có chút không thoải mái.
Cậu là người bênh vực người mình, đối với Lăng Vu Đề, cậu đã phân loại thành người một nhà.
Bạch Vũ?!
Lăng Vu Đề trừng An Vũ Trạch, cả người đều tản ra một hương vị chua lòm.
Làm gì phải gọi đến thân thiết như vậy!? Những người khác không phải đều gọi Tô đội trưởng sao?!
Làm sao cậu không theo người khác gọi Tô đội trưởng nha!? A? A? A?!
Thu được cái trừng mắt của Lăng Vu Đề, An Vũ Trạch có chút không thể hiểu được, cậu cho rằng cái câu "Chúng tôi là bạn bè" nói sai rồi.
Chẳng lẽ? Muốn cậu nói bọn họ là bạn tốt?
Thôi được rồi: "Khụ ~ tôi cùng Tiểu Vu là bạn tốt!" An Vũ Trạch lại nói với Tô Bạch Vũ lần nữa.
Lăng Vu Đề: Tôi ngất ——
Lại trừng mắt nhìn An Vũ Trạch một cái: "Ai cùng cậu là bạn tốt hử! Tôi với cậu mới không phải bạn tốt!"
Nói xong, Lăng Vu Đề liền ôm Điện Hạ nổi giận đùng đùng mà xoay người đi rồi.
An Vũ Trạch bị Lăng Vu Đề đột nhiên nổi bão làm cho không hiểu ra sao, lần đầu tiên cậu nhìn thấy Lăng Vu Đề phát tính tình như vậy, lại không hề có dấu hiệu.
Mình không có làm sai cái gì nha? Chẳng lẽ, cô ấy không muốn làm bạn bè với mình? Vậy sao cô ấy lại nói nhớ mình, cho nên tới gặp mình?
Thông minh như An Vũ Trạch, nghĩ thông suốt tại sao Lăng Vu Đề sẽ phát giận chỉ là vấn đề thời gian, nhưng hiện tại, một chốc một lát xác thật là không nghĩ ra được.
Nhưng thật ra Tô Bạch Vũ một bên lại nhìn ra vì sao Lăng Vu Đề sẽ sinh khí, cô nhìn vẻ mặt mờ mịt của An Vũ Trạch, nhàn nhạt nói: "Cô ấy thích cậu."
Cái gì?!
An Vũ Trạch kinh ngạc trừng mắt, hiển nhiên có chút không tin.
Thế nhưng lại tưởng tượng cho cẩn thận, hình như, xác thật là có ý như vậy một chút.
Nhưng mà, không phải hiện tại Tiểu Vu đã là bạn gái Phó Thời Sâm rồi sao?
"Mau đi huấn luyện!" Nói xong, Tô Bạch Vũ liền trực tiếp rời đi.
Suy nghĩ bị Tô Bạch Vũ đánh gãy, An Vũ Trạch cũng quyết định thành thành thật thật huấn luyện xong rồi nói sau.
Toàn bộ buổi sáng, nhóm dị năng giả vẫn luôn luyện dị năng, tập đội hình ngũ ăn ý phối hợp với nhau.
Dị năng ngự thú của An Vũ Trạch kỳ thật không có cách nào luyện ở giáo trường, nhưng thật ra cậu có thể luyện tập đao pháp. Rèn luyện các phương diện tố chất của thân thể mình.
Lăng Vu Đề dọn một cái ghế nhỏ ngồi ở bên ngoài giáo trường xem, Điện Hạ ngoan ngoãn rúc vào trong lồng ngực cô.
Ngẫu nhiên, Lăng Vu Đề cũng sẽ để Điện Hạ biến lớn cùng nhau luyện dị năng.
Ngay từ đầu dị năng hệ thủy cấp 3 của cô được phóng ra, cô liền thu được một ít tiếng cười nhạo từ những nữ dị năng giả thích Phó Thời Sâm cùng An Vũ Trạch.
Nhưng các cô suýt chút nữa bị Điện Hạ biến lớn phác gục lên mặt đất, rốt cuộc không dám cười Lăng Vu Đề.
Lăng Vu Đề luyện được rất khắc khổ, chờ dị năng tiêu hao xong, cô liền nghỉ ngơi trước một chút, khôi phục một ít, cô lại tiếp tục luyện.
Một buổi sáng, những dị năng giả đó đang huấn luyện, cô cũng đang luyện tập.
Giữa trưa thì Sâm mụ mụ không ở nhà ăn cơm, cho nên Lăng Vu Đề không nóng nảy trở về nấu cơm.
Lúc ăn cơm trưa, An Vũ Trạch thường thường sẽ ngẩng đầu đi nhìn Lăng Vu Đề, Lăng Vu Đề còn đang nổi nóng, ánh mắt nhìn tới nhìn lui, nhưng mà không nhìn An Vũ Trạch.
Phó Thời Sâm một bên không ngừng gắp đồ ăn cho Lăng Vu Đề, dặn dò cô ăn nhiều một chút. Dáng vẻ dịu dàng cẩn thận kia, làm không ít dị năng giả ở bên cạnh ồn ào.
Cuối cùng vẫn là Lăng Vu Đề đỏ mặt giải thích: "Mọi người hiểu lầm, tôi không phải bạn gái của Thời Sâm ca."
Lăng Vu Đề vừa nói xong, Phó Thời Sâm liền trắng mặt, mà những người ồn ào kia lập tức an tĩnh.
Nhìn thấy thần sắc khổ sở của Phó Thời Sâm, lúc này Lăng Vu Đề mới ý thức được, hoá ra, Phó Thời Sâm không phải coi cô trở thành em gái sao?!
Trời ạ!
"Tôi, tôi, tôi no rồi, hai người từ từ ăn!" Lăng Vu Đề đứng lên, nói một câu xong, cả vội rời khỏi nhà ăn.
Điện Hạ tung ta tung tăng mà đi theo phía sau Lăng Vu Đề ra ngoài.
An Vũ Trạch bị lời của Lăng Vu Đề kinh ngạc một chút, mà cái phần nhiều hơn trong lòng, thế nhưng là vui sướng!
Nhìn nhìn đồ ăn mình còn chưa có ăn xong, cậu chuẩn bị cơm nước xong liền đi hỏi Lăng Vu Đề một chút, có phải giống như Tô Bạch Vũ nói hay không: Thích cậu?
Lúc này An Vũ Trạch không có nghĩ tới, nếu đáp án của Lăng Vu Đề là thích thì, cậu muốn đáp lại Lăng Vu Đề như thế nào.
Một mình Lăng Vu Đề chạy đến giáo trường, cô có chút không biết làm sao.
Lâu như vậy tới nay, mục đích duy nhất của cô chính là công lược nam phụ đã chỉ định.
Cô chưa từng nghĩ tới, có thể có một người khác thích cô, hoặc là, yêu cô hay không!
Hiện tại đối mặt với tình huống như vậy, Lăng Vu Đề không biết nên làm cái gì bây giờ.
Trong tiểu thuyết, những nam phụ không chiếm được tình yêu, không phải đều thật sự đau đớn lắm hay sao!
Phó Thời Sâm, cũng sẽ đau lòng đi! Cô không thể yêu anh, cũng, không yêu anh.
Làm sao bây giờ?! Việc hiện tại cô nên làm có phải lập tức dọn khỏi nhà Phó Thời Sâm hay không?
Nhưng sau khi dọn đi, cô lại phải đi đâu đây?
Hay là, cô tìm được công tác cùng chỗ ở xong thì dọn đi?
Hoặc là, cô đi tìm An Vũ Trạch mượn tinh hạch thuê nhà trước?
"Có hứng thú tiến vào đội ngũ dị năng giả không?"
Một giọng nói đột nhiên vang lên từ phía sau dọa Lăng Vu Đề nhảy dựng.
Aya: Đoán xem là ai nào~~~
Chiều nay mình đang làm một cái bìa mới... tính ra thì cả bộ này có tới tận chín cái bìa @@ nhiều quá đi >.<
Vừa thấy Tô Bạch Vũ tới, Lăng Vu Đề vốn đang nói chuyện cùng An Vũ Trạch lập tức liền sáng đôi mắt lên, nhấc chân đi đến chỗ Tô Bạch Vũ.
Lăng Vu Đề ôm Điện Hạ, không tình nguyện mà đứng ở tại chỗ, do dự có muốn mang nó theo hay không.
Hình như Điện Hạ giống như trong cốt truyện, vừa thấy được Tô Bạch Vũ liền nhe răng trợn mắt phát ra tiếng "gừ~gừ".
Nếu không phải lúc trước An Vũ Trạch đã nhắc nhở Điện Hạ, có khả năng Điện Hạ đã sớm nhào lên rồi.
Đại khái cũng suy nghĩ tầm ba mươi giây, Lăng Vu Đề liền ôm Điện Hạ lên đi theo.
Tô Bạch Vũ nhìn thấy Lăng Vu Đề thì nhìn cô một cái, ánh mắt của cô ấy rất lạnh, có loại cảm giác tự cao tự đại.
Lăng Vu Đề nuốt nuốt nước miếng, cô biết chính mình là "nhân vật nhỏ" không được cô ấy coi ở trong mắt, cũng rất bình thường.
Thế nhưng, cô vẫn cười tủm tỉm gật gật đầu với Tô Bạch Vũ: "Xin chào, tôi tên Lăng Vu Đề!"
Tô Bạch Vũ khẽ gật gật đầu: "Mới tới? Dị năng gì?"
Ha? "Tôi, dị năng hệ thuỷ."
"Cấp mấy?"
"Cấp 3......"
Tô Bạch Vũ hỏi, Lăng Vu Đề liền thành thành thật thật trả lời, chủ yếu là trên người cô có loại cảm giác áp lực.
Lăng Vu Đề không vui! Đến một lúc nào đó cô cũng sẽ có loại khí chất làm cho người ta cảm thấy áp lực! Ừ!
Dị năng hệ thủy rất râu ria, một đời trước thì Tô Bạch Vũ cũng không có ở sống được trong mạt thế bao lâu, cho nên cô ấy cũng không biết dị năng hệ thủy giai đoạn trước râu ria, giai đoạn sau sẽ rất lợi hại.
Khi Lăng Vu Đề nói mình có dị năng hệ thủy, Tô Bạch Vũ không hài lòng.
Trong đội ngũ đã có hai dị năng giả hệ hệ thủy, hơn nữa đều là cấp 4 sắp lên cấp 5, cho nên, thật sự không cần một dị năng giả hệ thủy cấp 3.
Tô Bạch Vũ vừa mới muốn nói không cần Lăng Vu Đề, An Vũ Trạch một bên mở miệng: "Bạch vũ, cô hiểu lầm, Tiểu Vu không phải mới tới, cô ấy chỉ là tới gặp tôi. Chúng tôi là bạn bè."
Nhìn thấy khinh thường trong mắt Tô Bạch Vũ, trong lòng An Vũ Trạch có chút không thoải mái.
Cậu là người bênh vực người mình, đối với Lăng Vu Đề, cậu đã phân loại thành người một nhà.
Bạch Vũ?!
Lăng Vu Đề trừng An Vũ Trạch, cả người đều tản ra một hương vị chua lòm.
Làm gì phải gọi đến thân thiết như vậy!? Những người khác không phải đều gọi Tô đội trưởng sao?!
Làm sao cậu không theo người khác gọi Tô đội trưởng nha!? A? A? A?!
Thu được cái trừng mắt của Lăng Vu Đề, An Vũ Trạch có chút không thể hiểu được, cậu cho rằng cái câu "Chúng tôi là bạn bè" nói sai rồi.
Chẳng lẽ? Muốn cậu nói bọn họ là bạn tốt?
Thôi được rồi: "Khụ ~ tôi cùng Tiểu Vu là bạn tốt!" An Vũ Trạch lại nói với Tô Bạch Vũ lần nữa.
Lăng Vu Đề: Tôi ngất ——
Lại trừng mắt nhìn An Vũ Trạch một cái: "Ai cùng cậu là bạn tốt hử! Tôi với cậu mới không phải bạn tốt!"
Nói xong, Lăng Vu Đề liền ôm Điện Hạ nổi giận đùng đùng mà xoay người đi rồi.
An Vũ Trạch bị Lăng Vu Đề đột nhiên nổi bão làm cho không hiểu ra sao, lần đầu tiên cậu nhìn thấy Lăng Vu Đề phát tính tình như vậy, lại không hề có dấu hiệu.
Mình không có làm sai cái gì nha? Chẳng lẽ, cô ấy không muốn làm bạn bè với mình? Vậy sao cô ấy lại nói nhớ mình, cho nên tới gặp mình?
Thông minh như An Vũ Trạch, nghĩ thông suốt tại sao Lăng Vu Đề sẽ phát giận chỉ là vấn đề thời gian, nhưng hiện tại, một chốc một lát xác thật là không nghĩ ra được.
Nhưng thật ra Tô Bạch Vũ một bên lại nhìn ra vì sao Lăng Vu Đề sẽ sinh khí, cô nhìn vẻ mặt mờ mịt của An Vũ Trạch, nhàn nhạt nói: "Cô ấy thích cậu."
Cái gì?!
An Vũ Trạch kinh ngạc trừng mắt, hiển nhiên có chút không tin.
Thế nhưng lại tưởng tượng cho cẩn thận, hình như, xác thật là có ý như vậy một chút.
Nhưng mà, không phải hiện tại Tiểu Vu đã là bạn gái Phó Thời Sâm rồi sao?
"Mau đi huấn luyện!" Nói xong, Tô Bạch Vũ liền trực tiếp rời đi.
Suy nghĩ bị Tô Bạch Vũ đánh gãy, An Vũ Trạch cũng quyết định thành thành thật thật huấn luyện xong rồi nói sau.
Toàn bộ buổi sáng, nhóm dị năng giả vẫn luôn luyện dị năng, tập đội hình ngũ ăn ý phối hợp với nhau.
Dị năng ngự thú của An Vũ Trạch kỳ thật không có cách nào luyện ở giáo trường, nhưng thật ra cậu có thể luyện tập đao pháp. Rèn luyện các phương diện tố chất của thân thể mình.
Lăng Vu Đề dọn một cái ghế nhỏ ngồi ở bên ngoài giáo trường xem, Điện Hạ ngoan ngoãn rúc vào trong lồng ngực cô.
Ngẫu nhiên, Lăng Vu Đề cũng sẽ để Điện Hạ biến lớn cùng nhau luyện dị năng.
Ngay từ đầu dị năng hệ thủy cấp 3 của cô được phóng ra, cô liền thu được một ít tiếng cười nhạo từ những nữ dị năng giả thích Phó Thời Sâm cùng An Vũ Trạch.
Nhưng các cô suýt chút nữa bị Điện Hạ biến lớn phác gục lên mặt đất, rốt cuộc không dám cười Lăng Vu Đề.
Lăng Vu Đề luyện được rất khắc khổ, chờ dị năng tiêu hao xong, cô liền nghỉ ngơi trước một chút, khôi phục một ít, cô lại tiếp tục luyện.
Một buổi sáng, những dị năng giả đó đang huấn luyện, cô cũng đang luyện tập.
Giữa trưa thì Sâm mụ mụ không ở nhà ăn cơm, cho nên Lăng Vu Đề không nóng nảy trở về nấu cơm.
Lúc ăn cơm trưa, An Vũ Trạch thường thường sẽ ngẩng đầu đi nhìn Lăng Vu Đề, Lăng Vu Đề còn đang nổi nóng, ánh mắt nhìn tới nhìn lui, nhưng mà không nhìn An Vũ Trạch.
Phó Thời Sâm một bên không ngừng gắp đồ ăn cho Lăng Vu Đề, dặn dò cô ăn nhiều một chút. Dáng vẻ dịu dàng cẩn thận kia, làm không ít dị năng giả ở bên cạnh ồn ào.
Cuối cùng vẫn là Lăng Vu Đề đỏ mặt giải thích: "Mọi người hiểu lầm, tôi không phải bạn gái của Thời Sâm ca."
Lăng Vu Đề vừa nói xong, Phó Thời Sâm liền trắng mặt, mà những người ồn ào kia lập tức an tĩnh.
Nhìn thấy thần sắc khổ sở của Phó Thời Sâm, lúc này Lăng Vu Đề mới ý thức được, hoá ra, Phó Thời Sâm không phải coi cô trở thành em gái sao?!
Trời ạ!
"Tôi, tôi, tôi no rồi, hai người từ từ ăn!" Lăng Vu Đề đứng lên, nói một câu xong, cả vội rời khỏi nhà ăn.
Điện Hạ tung ta tung tăng mà đi theo phía sau Lăng Vu Đề ra ngoài.
An Vũ Trạch bị lời của Lăng Vu Đề kinh ngạc một chút, mà cái phần nhiều hơn trong lòng, thế nhưng là vui sướng!
Nhìn nhìn đồ ăn mình còn chưa có ăn xong, cậu chuẩn bị cơm nước xong liền đi hỏi Lăng Vu Đề một chút, có phải giống như Tô Bạch Vũ nói hay không: Thích cậu?
Lúc này An Vũ Trạch không có nghĩ tới, nếu đáp án của Lăng Vu Đề là thích thì, cậu muốn đáp lại Lăng Vu Đề như thế nào.
Một mình Lăng Vu Đề chạy đến giáo trường, cô có chút không biết làm sao.
Lâu như vậy tới nay, mục đích duy nhất của cô chính là công lược nam phụ đã chỉ định.
Cô chưa từng nghĩ tới, có thể có một người khác thích cô, hoặc là, yêu cô hay không!
Hiện tại đối mặt với tình huống như vậy, Lăng Vu Đề không biết nên làm cái gì bây giờ.
Trong tiểu thuyết, những nam phụ không chiếm được tình yêu, không phải đều thật sự đau đớn lắm hay sao!
Phó Thời Sâm, cũng sẽ đau lòng đi! Cô không thể yêu anh, cũng, không yêu anh.
Làm sao bây giờ?! Việc hiện tại cô nên làm có phải lập tức dọn khỏi nhà Phó Thời Sâm hay không?
Nhưng sau khi dọn đi, cô lại phải đi đâu đây?
Hay là, cô tìm được công tác cùng chỗ ở xong thì dọn đi?
Hoặc là, cô đi tìm An Vũ Trạch mượn tinh hạch thuê nhà trước?
"Có hứng thú tiến vào đội ngũ dị năng giả không?"
Một giọng nói đột nhiên vang lên từ phía sau dọa Lăng Vu Đề nhảy dựng.
Aya: Đoán xem là ai nào~~~
Chiều nay mình đang làm một cái bìa mới... tính ra thì cả bộ này có tới tận chín cái bìa @@ nhiều quá đi >.<
Danh sách chương