Edit by Đình Ân
- ------
Chương 16:
Tuy rằng Tô Lạc Y rất kiên định muốn cự tuyệt việc đính hôn, nhưng cha mẹ cô ngoài mặt làm như xem náo nhiệt nhưng thực chất lại muốn giúp Tô Lạc Y quyết định chuyện này.
Ở trong lòng, Tô Lạc Y hướng hệ thống khóc ròng: “Hệ thống, ba mẹ nguyên chủ không có yêu nguyên chủ!”
Hệ thống: “Ngươi có thời gian khóc lóc, không bằng ngẫm lại xem phải hoàn thành nhiệm vụ như thế nào.”
Tô Lạc Y thở dài: “Được được được, làm nhiệm vụ.”
Rất nhanh cũng đã đến sinh nhật Nam Cung Ngự, từ sáng sớm, hắn đã đến Tô gia.
Trong phòng khách, Nam Cung Ngự lễ phép cười hướng Tô mẫu chào hỏi: “Bác gái, chào buổi sáng.”
Tô mẫu vội vàng trả lời: “Sao hôm nay lại đến đây sớm như vậy?”
Nam Cung Ngự giải thích nói: “Mẹ con tặng Lạc Y bộ lễ phục đính hôn, nhờ con đem qua cho Lạc Y.”
Là lễ phục cho buổi đính hôn, Nam Cung Ngự đã thử trước quần áo của mình, cảm thấy cũng không tệ. Hắn đến đây đưa đồ cũng chỉ là mượn cớ muốn gặp mặt Tô Lạc Y, cũng muốn xem cô thử đồ.
Cô gái ngốc Tô Lạc Y này vóc dáng không tồi, mặc bộ lễ phục này lên hẳn rất được đi?
Nam Cung Ngự nghĩ như vậy.
Tô Mẫu hơi ngạc nhiên, sau đó cười nói: “Sáng nay rời giường con bé đã vội chạy ra ngoài, nói muốn cùng bạn nó đi mua lễ phục. Con đợi một chút, ta sẽ gọi điện thoại bảo Lạc Y trở về nhanh thôi.”
Nam Cung Ngự hơi kinh ngạc.
Trước khi tổ chức đính hôn, phát đi thiệp mời thì sẽ phải chuẩn bị lễ phục. Mẹ của Nam Cung Ngự biết số đo của Tô Lạc Y, cho nên đặt lễ phục không hề lo lắng việc không vừa vặn. Nhưng hiện tại Tô Lạc Y lại tự mình đi chọn lễ phục, có phải cô căn bản không đem lễ đính hôn này để ở trong lòng? Khóe miệng Nam Cung Ngự vẫn giương lên như cũ, chỉ là trong mắt hắn lại hiện lên một mảnh đen, không có chút ý cười.
Vốn dĩ khi nghe nói sẽ cùng Tô Lạc Y đính hôn, hắn ngoài mặt đạm nhiên, nhưng trong lòng vẫn có chút kinh hỉ.
Nhưng hiện tại...
“Lạc Y? Con đang chọn lễ phục sao?"
"Không cần chọn nữa, nhà thông gia đã chuẩn bị rồi, thằng nhóc Nam Cung cũng đã đưa tới.”
“Được được, con phải mau trở về đấy.”
Tô mẫu cúp điện thoại, cười nói: “Lạc Y nói hiện tại nó đang trở về.”
Nam Cung Ngự cười ôn hòa: “Vâng con chờ cô ấy trở lại.”
Tô Lạc Y về tới Tô gia nhưng không chỉ có một mình. Đi bên cạnh cô là Lâm Sơ Tuyết. Hai người cười cười nói nói, thấp giọng thảo luận cũng không biết đang nói cái gì.
Bước vào biệt thự, Tô Lạc Y hướng mẹ mình giới thiệu, “Mommy, đây là bạn của con, Lâm Sơ Tuyết.”
Lâm Sơ Tuyết lễ phép hơi cúi người, “Cháu chào bác.”
Tô mẫu cười, “Cô gái ngoan, ngồi đi.”
Tô Lạc Y lúc này mới nhìn đến pha Nam Cung Ngự đang ngồi trên sofa. Ánh mắt hắn cũng tự nhiên mà nhìn cô.
Tô Lạc Y hơi giật mình, ngượng ngùng nói: “Anh còn chưa rời đi sao?”
Lâm Sơ Tuyết cũng nhìn Nam Cung Ngự, cô đã biết Nam Cung Ngự là hôn phu của Lạc Y nên không có gì khó hiểu khi Nam Cung Ngự xuất hiện ở đây. Lên tiếng chào hỏi “Nam Cung đồng học, chào”
Nam Cung Ngự hơi gật đầu, sau đó hướng Tô Lạc Y nói: “Lễ phục anh đã mang tới rồi, em thử xem có hợp ý hay không?”
Tô Lạc Y cầm lấy bộ lễ phục, “Vâng”
Sau đó cô quay đầu nói với Lâm Sơ Tuyết “Tớ với cậu cùng đi, đi.”
Mặt Nam Cung Ngự tối sầm.
Có một khuê mật luôn đi theo bám dính vị hôn thê của mình thật sự rất phiền phức!
Lễ phục rất tinh xảo, Tô Lạc Y cũng rất thích.
Lâm Sơ Tuyết cũng cảm thán nhà giàu thực không tệ chút nào.
Cho nên khi Tô Lạc Y thay bộ lễ phục ra, thời điểm mặc lại bộ quần áo cũ xuống lầu, cô liền nhìn thấy vẻ mặt Nam Cung Ngự, biểu tình của hắn giống như nhìn thấy quỷ.
Tô mẫu nói: “Lạc Y, sao con không mặc thử lễ phục?”
Tô Lạc Y nói: “Con đã thử qua, rất đẹp, sau đó đã thay ra rồi.”
Lâm Sơ Tuyết bên cạnh làm chứng: “Đúng vậy đúng vậy, Lạc Y mặc bộ lễ phục đó lên thật sự rất xinh đẹp!”
Tô mẫu: “……” Ta còn chưa trông thấy thì đẹp cái con khỉ!
Nam Cung Ngự: “……”
Lạc Y, lần này xem như em thắng, bây giờ không thể nhưng tối nay tôi lại vẫn có thể xem em mặc bộ lễ phục này như thế nào!
Tô Lạc Y nói: “Lễ phục con để trong phòng, bây giờ con sẽ cùng Sơ Tuyết ra ngoài xem phim, mommy trưa nay con sẽ không về nhà ăn cơm đâu.”
Tô mẫu gật đầu, “Ở bên ngoài chú ý an toàn.”
- --------
Nam cung ngự đổ Lạc Y rồi 🤣
- ------
Chương 16:
Tuy rằng Tô Lạc Y rất kiên định muốn cự tuyệt việc đính hôn, nhưng cha mẹ cô ngoài mặt làm như xem náo nhiệt nhưng thực chất lại muốn giúp Tô Lạc Y quyết định chuyện này.
Ở trong lòng, Tô Lạc Y hướng hệ thống khóc ròng: “Hệ thống, ba mẹ nguyên chủ không có yêu nguyên chủ!”
Hệ thống: “Ngươi có thời gian khóc lóc, không bằng ngẫm lại xem phải hoàn thành nhiệm vụ như thế nào.”
Tô Lạc Y thở dài: “Được được được, làm nhiệm vụ.”
Rất nhanh cũng đã đến sinh nhật Nam Cung Ngự, từ sáng sớm, hắn đã đến Tô gia.
Trong phòng khách, Nam Cung Ngự lễ phép cười hướng Tô mẫu chào hỏi: “Bác gái, chào buổi sáng.”
Tô mẫu vội vàng trả lời: “Sao hôm nay lại đến đây sớm như vậy?”
Nam Cung Ngự giải thích nói: “Mẹ con tặng Lạc Y bộ lễ phục đính hôn, nhờ con đem qua cho Lạc Y.”
Là lễ phục cho buổi đính hôn, Nam Cung Ngự đã thử trước quần áo của mình, cảm thấy cũng không tệ. Hắn đến đây đưa đồ cũng chỉ là mượn cớ muốn gặp mặt Tô Lạc Y, cũng muốn xem cô thử đồ.
Cô gái ngốc Tô Lạc Y này vóc dáng không tồi, mặc bộ lễ phục này lên hẳn rất được đi?
Nam Cung Ngự nghĩ như vậy.
Tô Mẫu hơi ngạc nhiên, sau đó cười nói: “Sáng nay rời giường con bé đã vội chạy ra ngoài, nói muốn cùng bạn nó đi mua lễ phục. Con đợi một chút, ta sẽ gọi điện thoại bảo Lạc Y trở về nhanh thôi.”
Nam Cung Ngự hơi kinh ngạc.
Trước khi tổ chức đính hôn, phát đi thiệp mời thì sẽ phải chuẩn bị lễ phục. Mẹ của Nam Cung Ngự biết số đo của Tô Lạc Y, cho nên đặt lễ phục không hề lo lắng việc không vừa vặn. Nhưng hiện tại Tô Lạc Y lại tự mình đi chọn lễ phục, có phải cô căn bản không đem lễ đính hôn này để ở trong lòng? Khóe miệng Nam Cung Ngự vẫn giương lên như cũ, chỉ là trong mắt hắn lại hiện lên một mảnh đen, không có chút ý cười.
Vốn dĩ khi nghe nói sẽ cùng Tô Lạc Y đính hôn, hắn ngoài mặt đạm nhiên, nhưng trong lòng vẫn có chút kinh hỉ.
Nhưng hiện tại...
“Lạc Y? Con đang chọn lễ phục sao?"
"Không cần chọn nữa, nhà thông gia đã chuẩn bị rồi, thằng nhóc Nam Cung cũng đã đưa tới.”
“Được được, con phải mau trở về đấy.”
Tô mẫu cúp điện thoại, cười nói: “Lạc Y nói hiện tại nó đang trở về.”
Nam Cung Ngự cười ôn hòa: “Vâng con chờ cô ấy trở lại.”
Tô Lạc Y về tới Tô gia nhưng không chỉ có một mình. Đi bên cạnh cô là Lâm Sơ Tuyết. Hai người cười cười nói nói, thấp giọng thảo luận cũng không biết đang nói cái gì.
Bước vào biệt thự, Tô Lạc Y hướng mẹ mình giới thiệu, “Mommy, đây là bạn của con, Lâm Sơ Tuyết.”
Lâm Sơ Tuyết lễ phép hơi cúi người, “Cháu chào bác.”
Tô mẫu cười, “Cô gái ngoan, ngồi đi.”
Tô Lạc Y lúc này mới nhìn đến pha Nam Cung Ngự đang ngồi trên sofa. Ánh mắt hắn cũng tự nhiên mà nhìn cô.
Tô Lạc Y hơi giật mình, ngượng ngùng nói: “Anh còn chưa rời đi sao?”
Lâm Sơ Tuyết cũng nhìn Nam Cung Ngự, cô đã biết Nam Cung Ngự là hôn phu của Lạc Y nên không có gì khó hiểu khi Nam Cung Ngự xuất hiện ở đây. Lên tiếng chào hỏi “Nam Cung đồng học, chào”
Nam Cung Ngự hơi gật đầu, sau đó hướng Tô Lạc Y nói: “Lễ phục anh đã mang tới rồi, em thử xem có hợp ý hay không?”
Tô Lạc Y cầm lấy bộ lễ phục, “Vâng”
Sau đó cô quay đầu nói với Lâm Sơ Tuyết “Tớ với cậu cùng đi, đi.”
Mặt Nam Cung Ngự tối sầm.
Có một khuê mật luôn đi theo bám dính vị hôn thê của mình thật sự rất phiền phức!
Lễ phục rất tinh xảo, Tô Lạc Y cũng rất thích.
Lâm Sơ Tuyết cũng cảm thán nhà giàu thực không tệ chút nào.
Cho nên khi Tô Lạc Y thay bộ lễ phục ra, thời điểm mặc lại bộ quần áo cũ xuống lầu, cô liền nhìn thấy vẻ mặt Nam Cung Ngự, biểu tình của hắn giống như nhìn thấy quỷ.
Tô mẫu nói: “Lạc Y, sao con không mặc thử lễ phục?”
Tô Lạc Y nói: “Con đã thử qua, rất đẹp, sau đó đã thay ra rồi.”
Lâm Sơ Tuyết bên cạnh làm chứng: “Đúng vậy đúng vậy, Lạc Y mặc bộ lễ phục đó lên thật sự rất xinh đẹp!”
Tô mẫu: “……” Ta còn chưa trông thấy thì đẹp cái con khỉ!
Nam Cung Ngự: “……”
Lạc Y, lần này xem như em thắng, bây giờ không thể nhưng tối nay tôi lại vẫn có thể xem em mặc bộ lễ phục này như thế nào!
Tô Lạc Y nói: “Lễ phục con để trong phòng, bây giờ con sẽ cùng Sơ Tuyết ra ngoài xem phim, mommy trưa nay con sẽ không về nhà ăn cơm đâu.”
Tô mẫu gật đầu, “Ở bên ngoài chú ý an toàn.”
- --------
Nam cung ngự đổ Lạc Y rồi 🤣
Danh sách chương