Edit by: Tô Đình
---------------
Chương 2:
Có thể trở thành nam chủ của một thế giới, diện mạo của Nam Cung Ngự này thật sự rất xuất sắc.
Nam chủ ngồi đối diện cô ngũ quan tinh xảo, mày kiếm, mắt sáng, đặc biệt là làn da trắng noãn kia...chậc...chậc, khiến nữ nhân phải ghen tị
Nam Cung Ngự ngồi bên cửa sổ, ánh mặt trời bên ngoài chiếu vào, làm cho hình dáng hoàn mỹ của hắn tỏa ra một tầng hào quang. Điểm nhấn là đôi mắt đen láy đó, dưới ánh mặt trời như ánh lên kim sắc, nhàn nhạt lấp lánh!
Nhan khống Tô Lạc Y khụ một tiếng: "Chúng ta ăn cơm không?!"
Nam Cung Ngự im lặng, câu hỏi này của Tô Lạc Y, hắn không nhất thiết phải trả lời. Đến nhà ăn không ăn cơm chẳng lẽ tới để ngủ sao?
Tô Lạc Y cũng biết bản thân nhiều lời, dứt khoát giữ im lặng...Đang muốn cúi đầu ăn cơm, cặp mắt vô tình liếc qua hộp cơm của Nam Cung Ngự, nháy mắt sáng rực.
Nam Cung Ngự thong thả cầm đũa lại cảm nhận được tầm mắt nóng rực như hổ rình mồi của ai đó, lấp lánh nhìn...đùi gà trong khay cơm của mình. Khóe miệng hắn bất chợt cong nhẹ, kẹp đùi gà bỏ vào hộp cơm của Tô Lạc Y.
Tô Lạc Y được quan tâm, chợt nhớ tới nữ chủ ngày mai sẽ tới trường học, cô phải nhanh chóng, dứt khoát cùng nam chính vạch rõ giới hạn! Haizzz...cô đến đây không phải vì chuyện ăn đùi gà mà là muốn cùng nam chủ giải trừ hôn ước! Nhưng nhà ăn này đông người như vậy không thích hợp để nói chuyện riêng tư.
"Nam Cung Ngự buổi tối chúng ta cùng nhau ăn một bữa cơm đi?"
Nam Cung Ngự gật đầu: "Được". Thực tế, hắn vẫn có điểm cảm tình đối với vị hôn thê trên danh nghĩa này.
Tô Lạc Y nhìn Nam Cung Ngự, rồi tò mò hỏi hệ thống: "Hệ thống, nếu như Nam Cung Ngự không muốn giải trừ hôn ước thì làm sao?"
"Ta cảm thấy nếu kí chủ muốn giải trừ hôn ước với hắn, hắn đại khái sẽ vui tới nhảy múa đi!"
Tô Lạc Y: hệ thống rác rưởi!
- --------------------------------
Buổi tối, nhà hàng cơm tây...
Nhà hàng này phong cách rất ưu nhã, giá cả cũng tương đối ổn định...
Hai người ngồi tương đối gần, Nam Cung Ngự gọi cơm, sau đó hỏi Tô Lạc Y muốn ăn thêm cái gì hay không.
Tô Lạc Y nhìn thực đơn, trả lời không cần, thầm nghĩ đồ ăn ở đây cũng quá đắt!
Nam Cung Ngự không suy nghĩ nhiều như vậy, hắn căn bản không quan tâm đến giá tiền, lại gọi thêm một đĩa đồ ngọt.
"Em lúc trước hình như rất thích ăn đồ ngọt"
Đó là nguyên chủ thích ăn, còn cô đối với đồ ngọt thực sự chán ghét!
Nhưng Tô Lạc Y đang dùng thân thể của nguyên chủ, vì vậy cho dù nội tâm có chán ghét cỡ nào thì ngoài mặt vẫn cười ngọt ngào: "Đúng vậy, em rất thích ăn đồ ngọt".
Nam Cung Ngự bị nụ cười của cô làm cho thất thần một hồi mới ổn định lại nói: "Vậy trước tiên gọi món này!"
Tô Lạc Y cười cười, hỏi hệ thống sao lại thế này!!!
Hê thống: "Sao?"
"Ta xem nguyên tác, nam chủ đối với vị hôn phu này không có hảo cảm. Hơn nữa nam chủ không phải là ngạo mạn, mắt cao hơn đầu sao?!"
Hệ thống trầm mặc nói: "Ta thấy nam chủ không có cuồng ngạo đâu. Ngược lại cũng rất đáng yêu đấy chứ!"
Tô Lạc Y kiên nhẫn giải thích: "Tiểu thuyết vườn trường không phải đa số nam chủ tính cách đều kiêu ngạo sao? Ôn nhu săn sóc như thế này là tính cách của nam phụ a!"
Hệ thống dự cùng Tô Lạc Y bàn luận vài câu, đột nhiên kinh ngạc: "Nhận thấy tình địch gần đây!"
"Tình địch? Ở đâu?"
"Ở phía sau kí chủ, nữ phục vụ"
Tô Lạc Y quay đầu lại, nhìn thấy nữ phục vụ diện mạo xinh đẹp đáng yêu đang mang cơm cho khách.
Từ góc độ của Tô Lạc Y chỉ thấy được sườn mặt kia của tình địch, hai má phiếm hồng, mắt to, phảng phất có tinh quang. Nữ phục vụ cười nhẹ, cúi đầu 90 độ theo lễ nghi.
Tô Lạc Y cười cười sau đó thu hồi ánh mắt hướng tới Nam Cung Ngự.
"Nam Cung Ngự, em đã suy xét kĩ rồi, lúc trước chúng ta còn nhỏ đều không hiểu sự tình..."
Nam Cung Ngự nhìn cô.
"...Chúng ta nay đã lớn, cho nên...bản thân cũng cần có người mình thích. Chúng ta giải trừ hôn ước đi!"
---------------
Chương 2:
Có thể trở thành nam chủ của một thế giới, diện mạo của Nam Cung Ngự này thật sự rất xuất sắc.
Nam chủ ngồi đối diện cô ngũ quan tinh xảo, mày kiếm, mắt sáng, đặc biệt là làn da trắng noãn kia...chậc...chậc, khiến nữ nhân phải ghen tị
Nam Cung Ngự ngồi bên cửa sổ, ánh mặt trời bên ngoài chiếu vào, làm cho hình dáng hoàn mỹ của hắn tỏa ra một tầng hào quang. Điểm nhấn là đôi mắt đen láy đó, dưới ánh mặt trời như ánh lên kim sắc, nhàn nhạt lấp lánh!
Nhan khống Tô Lạc Y khụ một tiếng: "Chúng ta ăn cơm không?!"
Nam Cung Ngự im lặng, câu hỏi này của Tô Lạc Y, hắn không nhất thiết phải trả lời. Đến nhà ăn không ăn cơm chẳng lẽ tới để ngủ sao?
Tô Lạc Y cũng biết bản thân nhiều lời, dứt khoát giữ im lặng...Đang muốn cúi đầu ăn cơm, cặp mắt vô tình liếc qua hộp cơm của Nam Cung Ngự, nháy mắt sáng rực.
Nam Cung Ngự thong thả cầm đũa lại cảm nhận được tầm mắt nóng rực như hổ rình mồi của ai đó, lấp lánh nhìn...đùi gà trong khay cơm của mình. Khóe miệng hắn bất chợt cong nhẹ, kẹp đùi gà bỏ vào hộp cơm của Tô Lạc Y.
Tô Lạc Y được quan tâm, chợt nhớ tới nữ chủ ngày mai sẽ tới trường học, cô phải nhanh chóng, dứt khoát cùng nam chính vạch rõ giới hạn! Haizzz...cô đến đây không phải vì chuyện ăn đùi gà mà là muốn cùng nam chủ giải trừ hôn ước! Nhưng nhà ăn này đông người như vậy không thích hợp để nói chuyện riêng tư.
"Nam Cung Ngự buổi tối chúng ta cùng nhau ăn một bữa cơm đi?"
Nam Cung Ngự gật đầu: "Được". Thực tế, hắn vẫn có điểm cảm tình đối với vị hôn thê trên danh nghĩa này.
Tô Lạc Y nhìn Nam Cung Ngự, rồi tò mò hỏi hệ thống: "Hệ thống, nếu như Nam Cung Ngự không muốn giải trừ hôn ước thì làm sao?"
"Ta cảm thấy nếu kí chủ muốn giải trừ hôn ước với hắn, hắn đại khái sẽ vui tới nhảy múa đi!"
Tô Lạc Y: hệ thống rác rưởi!
- --------------------------------
Buổi tối, nhà hàng cơm tây...
Nhà hàng này phong cách rất ưu nhã, giá cả cũng tương đối ổn định...
Hai người ngồi tương đối gần, Nam Cung Ngự gọi cơm, sau đó hỏi Tô Lạc Y muốn ăn thêm cái gì hay không.
Tô Lạc Y nhìn thực đơn, trả lời không cần, thầm nghĩ đồ ăn ở đây cũng quá đắt!
Nam Cung Ngự không suy nghĩ nhiều như vậy, hắn căn bản không quan tâm đến giá tiền, lại gọi thêm một đĩa đồ ngọt.
"Em lúc trước hình như rất thích ăn đồ ngọt"
Đó là nguyên chủ thích ăn, còn cô đối với đồ ngọt thực sự chán ghét!
Nhưng Tô Lạc Y đang dùng thân thể của nguyên chủ, vì vậy cho dù nội tâm có chán ghét cỡ nào thì ngoài mặt vẫn cười ngọt ngào: "Đúng vậy, em rất thích ăn đồ ngọt".
Nam Cung Ngự bị nụ cười của cô làm cho thất thần một hồi mới ổn định lại nói: "Vậy trước tiên gọi món này!"
Tô Lạc Y cười cười, hỏi hệ thống sao lại thế này!!!
Hê thống: "Sao?"
"Ta xem nguyên tác, nam chủ đối với vị hôn phu này không có hảo cảm. Hơn nữa nam chủ không phải là ngạo mạn, mắt cao hơn đầu sao?!"
Hệ thống trầm mặc nói: "Ta thấy nam chủ không có cuồng ngạo đâu. Ngược lại cũng rất đáng yêu đấy chứ!"
Tô Lạc Y kiên nhẫn giải thích: "Tiểu thuyết vườn trường không phải đa số nam chủ tính cách đều kiêu ngạo sao? Ôn nhu săn sóc như thế này là tính cách của nam phụ a!"
Hệ thống dự cùng Tô Lạc Y bàn luận vài câu, đột nhiên kinh ngạc: "Nhận thấy tình địch gần đây!"
"Tình địch? Ở đâu?"
"Ở phía sau kí chủ, nữ phục vụ"
Tô Lạc Y quay đầu lại, nhìn thấy nữ phục vụ diện mạo xinh đẹp đáng yêu đang mang cơm cho khách.
Từ góc độ của Tô Lạc Y chỉ thấy được sườn mặt kia của tình địch, hai má phiếm hồng, mắt to, phảng phất có tinh quang. Nữ phục vụ cười nhẹ, cúi đầu 90 độ theo lễ nghi.
Tô Lạc Y cười cười sau đó thu hồi ánh mắt hướng tới Nam Cung Ngự.
"Nam Cung Ngự, em đã suy xét kĩ rồi, lúc trước chúng ta còn nhỏ đều không hiểu sự tình..."
Nam Cung Ngự nhìn cô.
"...Chúng ta nay đã lớn, cho nên...bản thân cũng cần có người mình thích. Chúng ta giải trừ hôn ước đi!"
Danh sách chương