Thẩm Sơ Tĩnh ngắt lời nói: “Không đâu, phụ thân mẫu thân chắc chắn sẽ bình an hỉ nhạc, sống lâu trăm tuổi.”
Thẩm phu nhân nhợt nhạt cười, “Mẫu thân chỉ muốn các con bình bình an an, còn sống lâu trăm tuổi gì đó đều không quan trọng.”
Khóe mắt Thẩm Sơ Tĩnh chợt đỏ.
Tô Lạc Y nói: “Một nhà chúng ta đều sẽ bình bình an an, sống lâu trăm tuổi.”
Thẩm phu nhân cầm lên đôi đũa, nức nở nói: “Đừng nói chuyện nữa, ăn cơm ăn cơm, tất cả những món này đều do ta làm cả đấy!”
Nghĩ tới kiếp trước sau khi vào cung, hiểu rõ hậu cung nhân tâm hiểm ác, trong lòng Thẩm Sơ Tĩnh hiện tại đối người trong nhà ỷ lại càng sâu.
Hệ thống: “Độ hảo cảm của tình địch tăng 5, kí chủ cố lên!"
Tô Lạc Y đang nhả xương cá suýt chút nữa nuốt lại, ngơ ngác: Cái gì?!
Nhìn sang Thẩm Sơ Tĩnh đang rũ mắt, Tô Lạc Y vẫn không nói nên lời: “Hảo cảm có thể tăng thì tốt." Sau đó lại buồn rầu: "Hệ thống, không lâu nữa tình địch phải gả vào cung làm Hoàng Hậu, ta sẽ không còn cơ hội xoát độ hảo cảm nữa sao?”
Hệ thống: “Kí chủ cũng có thể gả cho hoàng đế mà!”
Tô Lạc Y bĩu môi: “Thôi bỏ đi, tuy ta đang có 15 điểm hảo cảm, nhưng ta cũng không nghĩ đem hảo cảm xoát đến giá trị âm.”
- -------------
Rốt cuộc cũng tới ngày Thẩm Sơ Tĩnh xuất giá, bởi vì lần này không đơn giản chỉ gả vào hoàng cung, mà còn tổ chức đại điển sắc phong Hoàng Hậu, toàn bộ nghi thức đều thập phần trang nghiêm túc mục, mọi người đều cẩn trọng, lo sợ sẽ xuất hiện sai sót.
Bên trong phòng, Thẩm Sơ Tĩnh đã trang điểm xong, Tô Lạc Y lưu loát đi vào, lén lút đem điểm tâm nhét vào tay Thẩm Sơ Tĩnh, “Tỷ tỷ, nghe nói tân nương tử cả ngày đều không thể ăn gì, tỷ đừng để bị đói.”
Thẩm Sơ Tĩnh ngày thường đã xinh đẹp, trang điểm lên ngũ quan lại càng linh động, khuôn mặt cũng càng tinh xảo mỹ lệ.
Thẩm Sơ Tĩnh từ trong tay áo lấy ra một cái khăn tay, mở ra, bên trong là bánh bí đỏ, “Tỷ tỷ cũng đã chuẩn bị đồ ăn, cảm ơn Y Y. Y Y muốn ăn bánh bí đỏ không?”
Tô Lạc Y trong lòng mất mát, lần này tình địch gả đi chính là lần thứ hai, đối với việc nhỏ nhặt, tự nhiên cũng sẽ không xem nhẹ.
Thẩm Sơ Tĩnh thấy Tô Lạc Y xị mặt trong lòng lại có chút ấm áp.
Hiện tại Tiểu Lạc Y vẫn thật sự yêu quý nàng, vẫn ỷ lại người tỷ tỷ là nàng.
Nghĩ như vậy, Thẩm Sơ Tĩnh đem bánh bí đỏ đặt lên bàn: “Bánh bí đỏ có chút dính, hay là ta vẫn nên ăn điểm tâm đi.”
Tuy rằng ăn điểm tâm sẽ rớt ra vụn bánh, nhưng Thẩm Sơ Tĩnh lại không muốn nhìn thấy muội muội không vui.
Lúc này muội muội của nàng ngây thơ đáng yêu như vậy, sau này có lẽ không sẽ không còn trông thấy nữa...
Thẩm Sơ Tĩnh xoa đầu Tô Lạc Y, có chút không đành lòng.
Hệ thống: “Độ hảo cảm +5, tổng độ hảo cảm là 20.”
Đôi mắt Tô Lạc Y lập tức sáng lên, “Ta yêu tỷ tỷ nhất!” Ta yêu tình địch như vậy, sau này phải cho ta nhiều điểm hảo cảm hơn đó!
Thẩm Sơ Tĩnh lại đem bánh bí đỏ đưa cho Tô Lạc Y, “Cái này muội cầm lấy, hôm nay khả năng sẽ có chút mệt.”
Tô Lạc Y: “Hì hì, tỷ tỷ mới là người mệt nhất đó!”
Không chỉ có ban ngày mệt đâu, buổi tối... Khụ khụ! Thẩm Sơ Tĩnh không phải tài xế già, không nghe ra ý tứ trong lời nói của Tô Lạc Y, chỉ nghĩ tiểu muội đang đau lòng cho mình, mỉm cười “Được, tỷ tỷ phải đi rồi.”
Tô Lạc Y cắn một ngụm bánh bí đỏ thì không ăn nữa, bánh bí đỏ quá ngọt, nàng căn bản không thích.
Nhìn Thẩm Sơ Tĩnh mũ phượng khăn voan, trong lòng Tô Lạc Y cảm khái, hướng hệ thống nói: “Xiêm y tân nương này khẳng định rất quý giá!”
Hệ thống đồng tình: “Ở thế giới của kí chủ, bộ y phục này chắc đủ để mua một căn biệt thự cỡ nhỏ.”
Tô Lạc Y tấm tắc, “Đúng là xã hội phong kiến mà!” Sau đó đi theo phía sau Thẩm Sơ Tĩnh, cùng tham gia đại điển sắc phong Hoàng Hậu.
Tới nơi, Tô Lạc Y nhìn mọi người, mặt ai nấy đều không biểu tình, trong lòng bắt đầu cùng hệ thống nói chuyện phiếm, “Nếu không phải nơi này trang trí toàn màu đỏ, chỉ xem qua vẻ mặt của bọn họ, ta còn tưởng rằng mình đang tham dự tang lễ đó!”
Hệ thống: “Kí chủ không cần lo, kí chủ đi sai một bước liền có người cử hành lễ tang.”
Tô Lạc Y: Không có cách nào phản bác.
Thẩm phu nhân nhợt nhạt cười, “Mẫu thân chỉ muốn các con bình bình an an, còn sống lâu trăm tuổi gì đó đều không quan trọng.”
Khóe mắt Thẩm Sơ Tĩnh chợt đỏ.
Tô Lạc Y nói: “Một nhà chúng ta đều sẽ bình bình an an, sống lâu trăm tuổi.”
Thẩm phu nhân cầm lên đôi đũa, nức nở nói: “Đừng nói chuyện nữa, ăn cơm ăn cơm, tất cả những món này đều do ta làm cả đấy!”
Nghĩ tới kiếp trước sau khi vào cung, hiểu rõ hậu cung nhân tâm hiểm ác, trong lòng Thẩm Sơ Tĩnh hiện tại đối người trong nhà ỷ lại càng sâu.
Hệ thống: “Độ hảo cảm của tình địch tăng 5, kí chủ cố lên!"
Tô Lạc Y đang nhả xương cá suýt chút nữa nuốt lại, ngơ ngác: Cái gì?!
Nhìn sang Thẩm Sơ Tĩnh đang rũ mắt, Tô Lạc Y vẫn không nói nên lời: “Hảo cảm có thể tăng thì tốt." Sau đó lại buồn rầu: "Hệ thống, không lâu nữa tình địch phải gả vào cung làm Hoàng Hậu, ta sẽ không còn cơ hội xoát độ hảo cảm nữa sao?”
Hệ thống: “Kí chủ cũng có thể gả cho hoàng đế mà!”
Tô Lạc Y bĩu môi: “Thôi bỏ đi, tuy ta đang có 15 điểm hảo cảm, nhưng ta cũng không nghĩ đem hảo cảm xoát đến giá trị âm.”
- -------------
Rốt cuộc cũng tới ngày Thẩm Sơ Tĩnh xuất giá, bởi vì lần này không đơn giản chỉ gả vào hoàng cung, mà còn tổ chức đại điển sắc phong Hoàng Hậu, toàn bộ nghi thức đều thập phần trang nghiêm túc mục, mọi người đều cẩn trọng, lo sợ sẽ xuất hiện sai sót.
Bên trong phòng, Thẩm Sơ Tĩnh đã trang điểm xong, Tô Lạc Y lưu loát đi vào, lén lút đem điểm tâm nhét vào tay Thẩm Sơ Tĩnh, “Tỷ tỷ, nghe nói tân nương tử cả ngày đều không thể ăn gì, tỷ đừng để bị đói.”
Thẩm Sơ Tĩnh ngày thường đã xinh đẹp, trang điểm lên ngũ quan lại càng linh động, khuôn mặt cũng càng tinh xảo mỹ lệ.
Thẩm Sơ Tĩnh từ trong tay áo lấy ra một cái khăn tay, mở ra, bên trong là bánh bí đỏ, “Tỷ tỷ cũng đã chuẩn bị đồ ăn, cảm ơn Y Y. Y Y muốn ăn bánh bí đỏ không?”
Tô Lạc Y trong lòng mất mát, lần này tình địch gả đi chính là lần thứ hai, đối với việc nhỏ nhặt, tự nhiên cũng sẽ không xem nhẹ.
Thẩm Sơ Tĩnh thấy Tô Lạc Y xị mặt trong lòng lại có chút ấm áp.
Hiện tại Tiểu Lạc Y vẫn thật sự yêu quý nàng, vẫn ỷ lại người tỷ tỷ là nàng.
Nghĩ như vậy, Thẩm Sơ Tĩnh đem bánh bí đỏ đặt lên bàn: “Bánh bí đỏ có chút dính, hay là ta vẫn nên ăn điểm tâm đi.”
Tuy rằng ăn điểm tâm sẽ rớt ra vụn bánh, nhưng Thẩm Sơ Tĩnh lại không muốn nhìn thấy muội muội không vui.
Lúc này muội muội của nàng ngây thơ đáng yêu như vậy, sau này có lẽ không sẽ không còn trông thấy nữa...
Thẩm Sơ Tĩnh xoa đầu Tô Lạc Y, có chút không đành lòng.
Hệ thống: “Độ hảo cảm +5, tổng độ hảo cảm là 20.”
Đôi mắt Tô Lạc Y lập tức sáng lên, “Ta yêu tỷ tỷ nhất!” Ta yêu tình địch như vậy, sau này phải cho ta nhiều điểm hảo cảm hơn đó!
Thẩm Sơ Tĩnh lại đem bánh bí đỏ đưa cho Tô Lạc Y, “Cái này muội cầm lấy, hôm nay khả năng sẽ có chút mệt.”
Tô Lạc Y: “Hì hì, tỷ tỷ mới là người mệt nhất đó!”
Không chỉ có ban ngày mệt đâu, buổi tối... Khụ khụ! Thẩm Sơ Tĩnh không phải tài xế già, không nghe ra ý tứ trong lời nói của Tô Lạc Y, chỉ nghĩ tiểu muội đang đau lòng cho mình, mỉm cười “Được, tỷ tỷ phải đi rồi.”
Tô Lạc Y cắn một ngụm bánh bí đỏ thì không ăn nữa, bánh bí đỏ quá ngọt, nàng căn bản không thích.
Nhìn Thẩm Sơ Tĩnh mũ phượng khăn voan, trong lòng Tô Lạc Y cảm khái, hướng hệ thống nói: “Xiêm y tân nương này khẳng định rất quý giá!”
Hệ thống đồng tình: “Ở thế giới của kí chủ, bộ y phục này chắc đủ để mua một căn biệt thự cỡ nhỏ.”
Tô Lạc Y tấm tắc, “Đúng là xã hội phong kiến mà!” Sau đó đi theo phía sau Thẩm Sơ Tĩnh, cùng tham gia đại điển sắc phong Hoàng Hậu.
Tới nơi, Tô Lạc Y nhìn mọi người, mặt ai nấy đều không biểu tình, trong lòng bắt đầu cùng hệ thống nói chuyện phiếm, “Nếu không phải nơi này trang trí toàn màu đỏ, chỉ xem qua vẻ mặt của bọn họ, ta còn tưởng rằng mình đang tham dự tang lễ đó!”
Hệ thống: “Kí chủ không cần lo, kí chủ đi sai một bước liền có người cử hành lễ tang.”
Tô Lạc Y: Không có cách nào phản bác.
Danh sách chương