Cảm xúc của An Đông Khải đã có chút mất kiểm soát.

Anh ta hét lớn: “Không thể nào, tôi không tin, nhà họ. An tuyệt đối không thể nào biến mất.”

Bên cạnh anh ta, Chu Bỉnh Khôn và Vũ Tạ Hoa, cho. dù họ đã biết được lai lịch của Lý Quân rất kinh khủng thì họ cũng không thể tin được.

Làm sao một gia tộc đã tồn tại hàng trăm năm tuổi lại dễ dàng ngã xuống như vậy.

Lý Quân không để ý tới An Đông Khải, người đang điên cuồng lúc này, mà nhìn Lương Dũng.

“Lão đầu đã làm tất cả những chuyện này?”

Lương Dũng gật đầu: “Đúng vậy, ông chủ biết thiếu gia bị oan, lập tức ra lệnh cho người tiêu diệt nhà họ An.”

“Lão đầu bây giờ đang ở đâu?” Lý Quân hít sâu một hơi.

Sau khi ra tù, người anh muốn gặp nhất chính là ông. “Tôi không biết.”

Lương Dũng trả lời.

“Điện thoại của ông ấy thì sao?”


“Tôi...” Trán Lương Dũng đổ mồ hôi.

“Ông vẫn nói là ông không biết đi?”

Giọng điệu của Lý Quân đột nhiên trở nên nghiêm khắc.

Lương Dũng cúi đầu xuống. “Ra là như vậy.” Lý Quân thở dài.

Anh biết đó là ý của ông lão, Lương Dũng sẽ không bao giờ dám đi ngược lại ý muốn của ông.

Bên kia, An Đông Khải đã lấy điện thoại ra gọi cho người ở thủ đô.

Người anh ta gọi là một người anh em của anh ta.

“Tiểu Lục, nói cho tôi biết nhà họ An có chuyện gì vậy?”

Trong điện thoại, Tiểu Lục vẫn còn hơi bối rối. “Không có chuyện gì, nửa tiếng trước em vừa mới ra khỏi nhà họ An, Tam ca, anh bị sao vậy? Nhà họ An có thể xảy ra chuyện gì?”

Nghe vậy, An Đông Khải đột nhiên thở phào nhẹ nhõm, ngẩng đầu nhìn mọi người, cười nói:

“Mấy người có nghe thấy không? Nghe rõ không? Nhà họ An không sao, nhà họ An làm sao có thể bị gì được?"

Lý Quân nhìn đối phương một cách thương hại. Lương Dũng đã nói như vậy thì chắc chắn không sai. Anh giễu cợt: “Sao bây giờ anh không kêu người anh em của anh về nhà họ An xem như thế nào, cũng để cho anh thấy rõ." “Hừi Đừng dọa ông đây, đi thì đi. “ “Tiểu Lục, nhanh, cậu về nhà họ An xem thử đi.” Nói xong, anh ta cúp điện thoại.

Anh ta nhấn gọi cho một số khác.

“Tôi sẽ gọi cho An Đông, gia chủ nhà họ An, ngay. bây giờ.”

Điện thoại đổ chuông một lúc lâu nhưng không ai trả lời.

Lúc này, sắc mặt An Đông Tê dần dần trầm xuống.

Anh ta cố gắng gọi một số người khác trong nhà họ An nhưng kết quả vẫn như vậy.

Ngay sau đó, điện thoại của anh ta đổ chuông.


Là Tiểu Lục gọi tới.

Ngay khi điện thoại được kết nối, giọng nói mang theo tiếng khóc từ phía bên kia truyền đến.

“Anh ba, hết rồi, nhà họ An xong rồi, gia chủ đã bị bắt, tất cả các công ty trong nhà họ An đã phá sản trong vòng nửa tiếng... Anh ba, phải xử lý như thế nào đây? Làm sao bây giờ?”

Đầu bên kia điện thoại, Tiểu Lục đã ngã quy.

Cánh tay của An Đông Khải bất lực rũ xuống, đôi mắt của anh ta trở nên trống rỗng.

Nhà họ An thật sự xong đời, chỉ vì anh ta báo thù cho nhà họ An, cũng bởi vì anh ta ỷ vào nhà họ An quyền thế, chạy tới Sở Châu.

Vũ Tạ Hoa bên cạnh sửng sốt, ánh mắt lộ ra vẻ khó tin.

Hắn nhìn Lý Quân, không khỏi nuốt nước bọt. Nhà họ An thật sự đã biến mất.

Chưa đầy nửa tiếng, thế lực phía sau Lý Quân đã phá huỷ một gia tộc, khiến nó biến mất khỏi thế giới này.

Chu Bỉnh Khôn cảm thấy giống như bản thân đang nằm mơ, quá đáng sợ.

“Tổng đốc Vũ, tôi nghĩ chúng ta có thể nói chuyện rồi.

Lý Quân mỉm cười nhìn Vũ Tạ Hoa nói.

Chuyện sinh tử của vị tổng đốc một tay che trời ở Sở Châu này phụ thuộc vào suy nghĩ của Lý Quân.


Nhưng Lý Quân không có ý định giết hắn, người này vẫn còn hữu dụng.

Dù sao, hắn chỉ là một tay sai của nhà họ An.

Và từ trước đến nay, tay sai không có lòng trung thành, có thể được sử dụng cho mục đích riêng của mỗi người.

Vũ Tạ Hoa vội vàng gật đầu như gà mổ thóc.

“Ông chủ Lý, tất cả những gì tôi làm đều là do nhà họ An ép buộc tôi, nhà họ An dựa vào bối phận gia tộc mình để làm xăng bậy, thực sự đáng hận.”

Hắn không ngốc, đương nhiên biết lúc này mình không thể có liên quan gì đến nhà họ An nữa.

“Tôi tin anh.” Lý Quân khẽ gật đầu.

Người của Ưng Dương Vệ đều lộ vẻ mặt tò mò nhìn Lý Quân, cuối cùng họ cũng nhìn thấy người đàn ông mạnh mẽ vô song trong miệng boss.

Bối cảnh quả thực kinh thiên động địa, có thể xưng là thủ đoạn thông thiên, nhưng điều khiến họ có chút thất vọng chính là đối phương nhìn không giỏi chiến đấu như boss nói.

Thư ký xinh đẹp của Trần Hán Đình cũng lẳng lặng dùng đôi mắt xinh đẹp của mình đánh giá Lý Quân.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện