Lý Quân nhìn một hồi, sau đó cảm thấy không có hứng thú nên xoay người đi ra ngoài.

Vương Uyển Uyển định đi cùng anh nhưng Lý Quân lại bảo cô cứ ở lại với bạn mình.

Đây cũng là điều Vương Uyển Uyển muốn, cho nên cô ở lại.

Ngược lại Cố Văn giống như một tuỳ tùng nhỏ, đi theo bên cạnh Lý Quân.

Chuyện này làm cho sắc mặt Dương Cường càng ngày càng khó coi.

Đến mức tiền thắng đưa tới tay cũng cảm thấy không vui.

“Không hiểu thằng nhóc này lừa gạt Cố Văn bằng cách nào nữa.” Dương Cường bất mãn phàn nàn.

“Lý Quân cứu mạng cha Cố Văn, có lẽ Cố Văn cảm thấy cảm kích anh ta thôi.” Vương Uyển Uyển nói.

Trên thực tế, cô cũng cảm thấy Cố Văn hơi quá nghe. lời Lý Quân.

Trước mặt Lý Quân, cô ấy dường như đã mất đi chủ kiến, hoàn toàn không giống đại tiểu thư vô song thường ngày của nhà họ Cố.

Chẳng lẽ là bởi vì Lý Quân cứu cha cô ấy? Hay vì nguyên nhân gì khác?


Đúng lúc này, đột nhiên một giọng nói vang lên bên cạnh.

“Vừa rồi mấy người đang nói cái gì liên quan đến y thuật vậy, chuyện gì xảy ra?”

Một cặp nam nữ đi tới.

Người phụ nữ mặc một bộ đồ màu trắng nhà Đường, có cảm giác tiên khí.

Rất nhiều người có mặt chỉ trong nháy mắt đã biết lai lịch của cô, là người của công ty Dược Vương.

Đây là đồng phục của công ty Dược Vương.

Và mặc dù người đàn ông bên cạnh cô không nổi bật, có thể nói là rất bình thường, nhưng ngay cả Vương Uyển Uyển cũng thể hiện một chút cung kính.

Bởi vì đó là Vũ Quang, con trai của thống đốc Sở Châu.

Có thể khiến con trai thống đốc đích thân đi cùng, điều này cho thấy người phụ nữ này có địa vị không thấp trong công ty Dược Vương.

Quả nhiên, sau khi Vũ Quang đi tới, anh ta chủ động giới thiệu: “Đây là Tống Trấn, con gái của chủ tịch công ty Dược Vương, cô ấy rất có hứng thú với chủ đề mà mọi người vừa thảo luận.”


Vũ Quang xuất hiện, mọi người có mặt đều ít nhiều câu nệ hơn.

Ngay cả Dương Cường vừa rồi tinh thần còn đang phấn chấn cũng lập tức kiềm chế lại.

Ở Sở Châu, Phủ Thống Đốc là nơi có thế lực lớn nhất.

So với người ta, bối cảnh của Dương Cường không đáng nhắc đến.

Nghe Vũ Quang hỏi, Vương Uyển Uyển giải thích: “Thời gian trước người đứng đầu nhà họ Cố bị xe tông, ban đầu vốn đã chết, nhưng sau đó lại cứu được..."

Vương Uyển Uyển kể lại chuyện về Lý Quân cho họ biết.

Nghe xong, Tống Trấn đột nhiên có chút hứng thú.

“Công ty Dược Vương của tôi không chỉ kinh doanh dược liệu mà còn tinh thông về y học, nhưng chuyện có thể đưa người từ Quỷ Môn quan trở về thì ngay cả bác sĩ hàng đầu của công ty Dược Vương của tôi cũng khó có thể làm được, tôi rất có hứng thú với anh ta.”

“Anh ta vừa mới ra ngoài, hẳn là ở bên ngoài hóng gió.

“Tống tiểu thư muốn gặp anh ta thì cứ đi hỏi thử là được.” Người đàn ông bên cạnh nói.

“Được.” Tống Trấn gật đầu.

Ban đầu cô muốn vào xem thử rồi đánh bạc, nhưng khi nghe nói có thần y, cô đột nhiên không có hứng thú với bài bạc nữa.

Vũ Quang bên cạnh khế cau mày.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện