Ngay cả Diệp Tiêu cũng bị Lý Quân giế t chết, cô sao có thể ngăn cản Lý Quân.

Nghĩ đến những lời chế giễu của mình trước đây, nếu Lý Quân này muốn cái mạng này của cô, thì cô chắc chăn không còn cơ hội sống sót.

Cô thực sự muốn tát mình vài cái, sao mồm miệng của cô lại rẻ mạt đến như vậy!

Uống trà ở nhà không thơm sao, nhất định phải chạy đến đây xem náo nhiệt, lần này là tự hại mình rồi.

Công ty Hồng Hà vui lừng hoan hô.

Niềm vui sống sót sau thảm họa tràn ngập trái tim họ.

Tuy nhiên, trong lòng Lý Quân rất bình tĩnh, anh chỉ mới gi ết chết Diệp Tiêu thôi mà, có gì phải ngạc nhiên? Nói thật, nếu Diệp Tiêu bị giam cầm trong nhà tù số 4, thì hắn cũng chẳng là gì cả.

“Lý, ông chủ Lý, tôi sai rồi.”

Khi Lý Quân hướng mắt nhìn về phía Thuỷ Tiên Nhi, Thuỷ Tiên Nhi gần như muốn quỳ xuống dưới chân Lý Quân.


Cô thực sự sợ hãi.

Nhưng năm nay, có không ít kẻ đã chết dưới tay Thuỷ Tiên Nhi. Trước giờ cô luôn là người quyết định sống chết của những kẻ khác, nhưng bây giờ khi ranh giới sống chết đến trước mắt cô, cô mới biết thế nào là sợ hãi.

Nhìn dáng vẻ sợ hãi của Thuỷ Tiên Nhi, Lý Quân đột nhiên nở nụ cười.

“Lúc nãy không phải bà chủ Thủy rất mạnh sao? Sao cô lại chịu thua một cách dễ dàng như vậy chứ?”

“Trước đó cô cho tôi hai cơ hội, cho nên bây giờ tôi cũng sẽ cho cô một cơ hội.”

“Tôi có thể tha cho cô, nhưng cô phải trả một cái giá nào đó.”

Vừa nói, ánh mắt Lý Quân quét qua dáng người thướt tha của Thuỷ Tiên Nhi.

Thuỷ Tiên Nhi đột nhiên hoảng sợ.

Thật ra, ngoài kia có tin đồn cô là người phụ nữ của Diệp Tiêu, nhưng sự thật thì, cô và Diệp Tiêu chỉ hợp tác. với nhau thôi.

Cô thậm chí còn chưa có bạn trai, chẳng lẽ cô lại hi sinh thân thể của mình cho Lý Quân để đổi lấy đường sống?

Thuỷ Tiên Nhi cắn chặt đôi môi đỏ mọng, ánh mắt lộ ra chút thương xót.

Sau khi do dự một lúc lâu, cô nghiến răng và nói: “Chỉ cần cậu bỏ qua cho tôi, cậu muốn tôi làm gì cũng được.”

Nói ra câu này, cô đã phải dùng hết sự cam đảm cuối cùng của bản thân.

“Thật không?” Lý Quân cười tinh nghịch.

“Nếu bà chủ Thủy đã nói như vậy, thì lập tức lấy ra một trăm triệu đổi lấy cái mạng của mình đi.”

“Cái gì?”

Thủy Tiên Nhi bỗng nhiên trừng to mắt, lộ ra vẻ ngạc nhiên.

“Chỉ một trăm triệu thôi sao?”


Cô buột miệng thốt ra.

“Sao thế? Bà chủ Thủy chê ít quá à?”

“Không, không.”

Thuỷ Tiên Nhi cảm thấy bất ngờ và vui mừng đến mức không kịp suy nghĩ, phản ứng cũng có chút chậm chạp.

“Sếp Lý yên tâm, tôi sẽ cho người đi lấy phiếu chỉ một trăm triệu cho cậu.”

“Không cần đâu. Bây giờ tôi phải lên máy bay, đến lúc đó cô cho người đem đến biệt thự Tây Tử Đường ở Chu Châu là được.”

“Cậu không sợ tôi quyt nợ sao?”

Thuỷ Tiên Nhi không nhịn được hỏi lại.

“Cô dám không?”

Lý Quân cười như không cười nói.

Thuỷ Tiên Nhi không khỏi khựng lại.

Đúng vậy, cô dám không?


Người như Lý Quân, làm sao cô dám quyt nợ.

“Sếp Lý, cậu đừng lo lắng, tôi nhất định sẽ cho người đưa đến cho cậu.”

“Được rồi, ông chủ Chu, chúng ta cũng nên đi thôi.” Lý Quân bước đến chiếc ô tô.

Duẫn Á Duẫn cũng được dìu ngồi lên xe.

Những cây đại thụ chặn đường được người của Diệp Tiêu vớt lên, đoàn xe chậm rãi rời đi.

Và ngay lúc này, Thuỷ Tiên Nhi vẫn đang đứng yên ở chỗ đó, cô có một cảm giác giống như đang mơ.

Diệp Tiêu chết thảm như vậy, mà cô lại thoát chết. Nhưng sau đó, mặt cô loé lên một tia sáng.

Ngay sau khi Diệp Tiêu qua đời, việc kinh doanh đổ thạch phỉ thúy của Biên Nam sẽ phải cải tổ.

Trên núi không có hổ, khỉ sẽ xưng vương, Diệp Tiêu đi rồi, ai có thể qua mặt được cô?

Đưa cho Lý Quân một trăm triệu, nhưng cô lại có thể kiếm được hàng tỷ, thậm chí hàng chục tỷ. Thật đúng là thần tài đến nhà rồi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện