- Sở thiên sư uy vũ!

Trong đám người lập tức truyền ra những tiếng hô hào, ánh mắt sùng bái nhìn Sở Hạo.

- Sở thiên sư uy vũ!

Đám người không ngừng hô hào, từng người đều kích động.

Bình thường, cảnh tượng này chỉ có thể thấy trong phim ảnh, hiện tại ở ngay trước mặt mình, mọi người đều kích động.

Sắc mặt Mộc Vũ Huân tốt hơn nhiều, nhìn thấy chị gái đi tới, cô ta bật khóc.

- Chị, hu hu…

Mộc Vũ Phi an ủi cô ta.

- Không sao rồi.

Lúc này Mộc Vũ Phi mới hiếu kỳ hỏi:

- Đúng rồi, em biết Sở thiên sư à?

Mộc Vũ Huân lau nước mắt, gật đầu nói:

- Anh ta là bạn học của em, em không ngờ, anh ta thật sự có bản lĩnh, trước kia em nhìn lầm.

Mộc Vũ Phi gật đầu:

- Một lát nữa em đi xin lỗi Sở thiên sư, nếu như hôm nay không có anh ta, chúng ta có thể sống sót hay không, điều này rất khó nói.

Mộc Vũ Huân gật đầu.

Sở Hạo đắc ý vui vẻ, hắn chưa từng được hoan nghênh như thế, thật đúng là thoải mái.

- Sở thiên sư, cậu nhất định phải cứu con trai tôi.

Lúc này, bác cả của Mộc Vũ Huân khóc lóc đi đến trước mặt Sở Hạo, mấy người khiêng một thanh niên đến, đây là cha của người thanh niên bị quỷ nhập.

Sở Hạo đau đầu, tên gia hỏa này bị quỷ nhập vào người, hắn cũng không biết phải làm sao bây giờ, hiện tại hắn chỉ là một người mới trong hệ thống bắt quỷ trang bức.

Sở Hạo nói:

- Để tôi đi xem một chút.

Hắn đi đến chỗ người thanh niên hôn mê, giả bộ bắt mạch, đồng thời mở cửa hàng trên hệ thống ra.

Sở Hạo nhất thời vui vẻ nở hoa, trong cửa hàng này có rất nhiều đồ, có các loại pháp khí, tướng thuật, bắt quỷ… Các loại vật phẩm, nhiều vô số kể.

Sở Hạo nhìn thấy hiên viên kiếm trâu bò trong truyền thuyết, thế mà cần 10 vạn điểm trang bức.

Mẹ kiếp.

10 vạn điểm trang bức, hiện tại hắn mới có 6 điểm trang bức.

Sở Hạo tiếp tục nhìn xem:

Chín Chữ Chân Thư: "Lâm, binh, đấu, giả, giai, trận, liệt, tiền, hành." Mỗi một chữ có năng lực đạo gia thuật khác nhau.

Kim Đồng Vạn Năm Hạn Bạt: Nuốt tinh hoa của nhật nguyệt, uy lực lớn vô cùng, kim đồng có thể mê hoặc người, người bị cắn, sau 10 giây biến thành Hạn Bạt.

Thiên Cơ Thần Toán: Tính toán tường tận thiên hạ, tính toán tương lai, tính toán tam sinh tam thế.

Địa Tàng Hồ Lô: Gọi tên hung vật, trả lời một tiếng, lập tức bị thu vào trong địa tàng hồ lô.

Nhìn thấy hệ thống bảo vật này, Sở Hạo hoàn toàn ngây người.

Đây… Quá trâu bò rồi!

Thần khí bắt quỷ trong đó, tùy tiện lấy ra một cái đều có uy lực kinh người!

Chỉ là điểm trang bức có chút cao.

Sở Hạo không quan tâm.

Ừm…Hắn sẽ cố gắng trang bức.

- Mẹ nó, đây không phải là Tầm Long Quyết ư? Thế mà chỉ cần 100 điểm trang bức.

Sở Hạo nhìn thấy Qủy Xuy Đăng (Ma thổi đèn) bên trong Tầm Long Quyết, đây chính là trung tâm của thuật phong thủy, là chí bảo của Mô Kim Hiệu Úy (Đây là những thuật ngữ xuất hiện trong tiểu thuyết Ma Thổi Đèn.)

- Mẹ nó chứ! Còn có cả Hắc Kim Cổ Đao từ trong quan tài của Đại Trương Khởi Linh trong Đạo Mộ Bút Ký.

Ma thổi đèn và đạo mộ bút ký thật sự quá nổi danh, những thứ đồ xuất hiện trên sách, thế mà đều đó.

Mắt Sở Hạo sáng rực.

Ngay sau đó, Sở Hạo nhìn thấy một thứ, cả người hắn không bình tĩnh được.

- Nữ quỷ Điêu Thuyền: Đệ nhất mỹ nữ thời tam quốc, một khúc cầm làm thiên hạ khiếp sợ, cần 500 điểm trang bức.

- Nữ quỷ Tiểu Kiều: Mỹ nữ tuyệt sắc của thời kỳ tam quốc, một chiếc quạt chém quỷ, cần 500 điểm trang bức.

- Nữ quỷ Ngu Cơ: Đệ nhất mỹ nữ nhà Tần, năng lực song kiếm, cần 500 điểm trang bức.

Điêu Thuyền, Tiểu Kiều, Ngu Cơ đều là một trong bốn mỹ nữ nổi danh nhất thời cổ đại, thế mà cũng có trong cửa hàng!

Sở Hạo chảy nước miếng, thật muốn nhìn xem một chút, hắn hận không thể mua ngay lập tức.

- Ồ?

Sở Hạo ồ lên một tiếng, bởi vì hắn nhìn thấy, không chỉ có nữ quỷ, còn có không ít thiếu tướng quỷ.

Ví dụ như… Triệu Vân!

Ví dụ như… Quan Vũ!

Ví dụ như… Lữ Bố!

Ví dụ như… Gia Cát Lượng.

- Đậu má!

Sở Hạo phát ra một tiếng theo bản năng, hù dọa những người ở đây.

Một số người nhát gan bị một tiếng này của hắn dọa sợ tới mức đặt mông ngồi dưới đất, còn cho rằng quỷ đến.

- Sở… Sở thiên sư, có phải không thể cứu được con trai tôi không?

Bác cả của Mộc Vũ Huân khóc nói, vốn dĩ con trai ông ta nhiều bệnh, hiện tại bị quỷ nhập vào người, nhìn trên phim ảnh, người bị quỷ nhập vào người, nhẹ thì cả đời bệnh nặng, nặng thì trực tiếp tử vong.

Sở Hạo xấu hổ, hắn không nói gì, nhanh chóng tìm kiếm trên cửa hàng.

- Khu âm phù: Trừ âm khí trong cơ thể, giá trị 1 điểm trang bức.

Sở Hạo quyết định mua nó, tên gia hỏa này bị quỷ nhập vào người, trong cơ thể anh ta nhất định có âm khí rất nặng.

- Đinh.. Ký chủ mua khu âm phù, còn lại 5 điểm trang bức.

Sau khi mua xong khu âm phù, Sở Hạo liền biết cách dùng nó, trong hệ thống có hướng dẫn, vừa học liền biết, rất thuận tiện.

Sở Hạo lui lại, nghiêm túc nói:

- Các người tránh ra.

Mọi người vội vàng lùi lại, nhất là những người trẻ tuổi, trừng mắt to nhìn Sở Hạo, nhìn không chớp mắt.

Sở Hạo lấy ra khu âm phù, đó là một lá bùa màu vàng, trên đó vẽ phù chú.

Sở Hạo chắp tay trước ngực thì thầm:

- Thái thượng lão quân, cấp cấp như ý lệnh.

“Phù” một tiếng, khu âm phù bốc cháy.

- Đinh… Ký chủ trang bức thành công, nhận được 1 điểm trang bức.

Chỉ thấy đám người này há to miệng, bọn họ rõ ràng không nhìn thấy bật lửa, lá bùa thế mà tự cháy, giống như trong phim điện ảnh, thật sự rung động.

Sở Hạo đem lá bùa cháy đến cạnh chàng trai trẻ liền nghe được tiếng hét thê lương, trong nháy mắt liền biến mất.

Tiếng hét thê lương này là âm khí Lý Mai Thanh lưu lại.

Chỉ là điều khiến cho người ta rung động chính là, tất cả mọi người ở đây đều có thể nghe được rõ ràng tiếng hét thảm này, ai nấy đều cảm thấy da đầu tê dại.

- Tiếng hét… Vừa rồi… Là gì?

Có người sắc mặt trắng bệch, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ.

- Tôi cũng nghe thấy.

- Đính… Ký chủ mang đến rung động trang bức, nhận được 2 điểm trang bức.

Giá trị ban thưởng của rung động trang bức cao hơn.

Chàng trai tỉnh lại:

- Cha, con sao thế?

Bác cả của Mộc Vũ Huân nhìn thấy con trai mình tỉnh lại, ông ta mừng như điên, liên tục cảm ơn ân cứu mạng của Sở Hạo.

Cuối cùng, tất cả đều kết thúc.

Sở Hạo được lòng mọi người, trái một tiếng Sở thiên sư, phải một tiếng Sở thiên sư.

Sở Hạo bày ra tư thái thế ngoại cao nhân, nghênh đón sự sùng bái của bọn họ, trong lòng hết sức đắc ý.

Lúc này một người đàn ông trung niên dẫn theo Mộc Vũ Phi và Mộc Vũ Huân đến bên cạnh Sở Hạo.

Người đàn ông trung niên cảm kích nói:

- Cảm ơn cậu đã cứu con gái tôi, tôi rất biết ơn cậu.

Sở Hạo nghe nói qua cha của Mộc Vũ Huân là một người có lai lịch lớn, là chủ tịch tập đoàn Mộc Long, là ông chủ có khối tài sản 10 tỷ nhân dân tệ.

Trước đó con gái ông ta bị bóp cổ, ông ta muốn qua ngăn cản, kết quả bị một chưởng đánh bay ra ngoài, trực tiếp hôn mê bất tỉnh, lúc này mới tỉnh.

- Không có gì, tôi và Mộc Vũ Huân là bạn học, tôi không thể không giúp.

Sở Hạo chính khí nói.

Mộc Vũ Huân cảm động, trước đó cô ta hiểu lầm Sở Hạo rồi.

Cha Mộc Vũ Huân cười nói:

- Vũ Huân, con còn không nhanh cảm ơn Sở thiên sư đi.

Mộc Vũ Huân không dám nhìn thẳng Sở Hạo, trước đó cô ta còn “vạch trần” thân phận của hắn.

Mộc Vũ Huân cảm thấy Sở Hạo trở nên xa lạ, cô ta vẫn luôn cho rằng Sở Hạo là tên lừa đảo, kết quả người ta có một thân bản lĩnh.

- Xin lỗi Sở thiên sư, tôi… Tôi không nên hoài nghi anh.

Nhìn thấy không!

Hoa khôi thì sao chứ?

Còn không phải dưới sự uy vũ của bản thiên sư, ngoan ngoãn xin lỗi.

Trong lòng Sở Hạo vô cùng dễ chịu, từ đầu đến chân đều thoải mái.

(Chưa xong còn tiếp.)
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện