Hầu Quang Diệu thẫn thờ đứng đó, nghe Đường Kính Chi gọi mới tỉnh lại,
vội gần đầu sai thủ hạ dẫn ngựa tới. Đường Kính Chi giờ mới nhận ra sắc
mặt Hầu Quang Diệu xám xịt, biết ông ta lo lắng điều gì, nhưng chẳng
biết an ủi ra sao.
Lúc nãy Đường Kính Chi trốn nhanh, lại có người bảo vệ nên con ngựa đen và trắng không bị thương, y và Ngọc Nhi nhanh chóng lên ngựa, cùng Hầu Quang Diệu tới Trình phủ.
Lúc này Trình phủ đã náo loạn, Trình phu nhân hay tin tướng công bị ám sát, chỉ biết khóc chết đi sống lại, còn may vị quản gia trong phủ từng trải lão luyện, mau mắn lệnh người tìm danh uy tới chẩn trị cho chủ tử.
Tới khi Đường Kính Chi tới nơi thì mấy y sư đã hội chẩn xong, đang kê đơn thuốc, lệnh người tới hiệu thuốc gần nhất bốc thuốc.
Vì Trình Uy trọng thương hôn mê, có khách quan trọng tới, Trình phu nhân phải ra tiếp đãi, vừa thấy Trình phu nhân khóc sưng húp mắt đi vào, Hầu Quang Diệu đã nóng lòng chạy tới hỏi:
- Trình phu nhân, không biết thương thế của Trình đại nhân ra sao? Có nghiêm trọng không? Trình Uy là võ tướng, nhưng từ nhỏ lại ham mê đọc sách, không giống những võ tướng bình thường hành xử thô lỗ, thích đại gia khuê tú ngoan ngoãn hiền huệ, cho nên cưới một kiều thê sinh ra trong nhà quan văn.
Trình phu nhân xinh đẹp yêu kiều, bước đi như dương liễu trước gió, tính cách nhu nhược nhút nhát, trước đó thấy tướng công toàn thân là máu, sợ tới giờ người vẫn run rẩy chưa hoàn hồn được.
Nghe Hầu Quang Diệu hỏi, Trình phu nhân chưa nói được gì hai hàng lệ trong treo đua nhay chảy xuống má:
- Bẩm tri châu đại nhân, phu quân thiếp thân vừa về tới cửa nhà thì bị kẻ gian tập kích, trúng một mũi lang nha tiễn, hơn nữa còn có kịch độc.
- Hả?
Hầu Quang Diệu cuống lên:
- Vậy mấy vị y sự đã tìm ra là loại độc gì chưa?
- Tìm ra rồi, nhưng mấy vị y sư nói độc tính quá mạnh, phát tác lại nhanh, cho dù dùng tốc độ nhanh nhất sắc thuốc giải độc, chỉ e, chi e...
Trình phu nhân không nói hết được, nước mắt giàn dụa:
Đường Kính Chi đi tới giục:
- Trình phu nhân đừng khóc, mau đưa chúng tôi tới chỗ Trình đại nhân dưỡng thương. Trên người ta có thuốc giải độc, có thể trì hoãn thời gian chất độc trong cơ thể phát tác.
Thuốc giải độc trên người Đường Kính Chi là do Lâm Úc Hương chế ra, loại dược hoàn này có thể giải được rất nhiều loại thuốc độc có độc tố thông thường, gặp phải kịch độc, nó có thể trì hoãn thời gian phát tác, để người trúng độc tìm y sư giải độc.
Đường Kính Chi nhớ lời dặn của kiều thê, đi xa luôn chuẩn bị rất nhiều loại thuốc đem trên người.
Trình phu nhân mừng rỡ, kích động không nói lên lời, rối rít đưa tay mời, rồi đi trước dẫn đường.
Trình phủ dù rất lớn, nhưng bọn họ đi với tốc độ nhanh nhất, chẳng bao lâu tới phòng ngủ của Trình Uy, lúc này trong phòng trừ mấy nha hoàn, còn có ba vị y sư tóc trắng bạc phơ đang sốt ruột đi đi lại lại.
Mặc dù bọn họ nhận ra thứ thuốc độc mà đám thích khách dùng, nhưng loại độc tố này phát tác quá nhanh, chớp mắt đã tấn công vào tim. Mà sắc thuốc thì lại tốn thời gian, khó nói còn kịp cứu Trình Uy.
Thấy ba người bọn họ đi vào, mấy vị y sư vội thi lễ.
- Tình hình Trình đại nhân ra sao rồi?
Vì tận lực tranh thủ thời gian, Đường Kính Chi không đợi hai người kia đã hỏi trước, vừa nói tay vừa cho vào lòng, lấy ra bình ngọc màu xanh, mở nút gỗ, đổ ra viên thuốc màu trắng.
Lúc này thương thế Trình Uy làm trọng, phép tắc lễ nghi tạm bỏ qua, một vị y sư trả lời:
- Thương thế của Trình đại nhân không đáng kể, song kịch độc chẳng mấy chốc sẽ vào tim, hiện giờ không thể nói chắc được gì ...
Nghe y sư nói bi quan như thế, Trình phu nhân dùng khăn lụa che miệng khóc.
Đường Kính Chi không nhiều lời, đưa dược hoàn cho vị y sư già:
- Thứ dược hoàn gặp độc nhẹ có thể giải, độc mạnh có thể trì hoãn thời gian phát tác, ông thử xem nó có thể cho Trình đại nhân uống vào không?
Mặc dù Lâm Úc Hương đã nói dược tính lẫn hiệu dụng của loại thuốc này, nhưng Đường Kính Chi vẫn cẩn thận đưa cho mấy vị y sư già xem xét, nếu không chẳng may loại dược hoàn này xung đột với kịch độc trong cơ thể Trình Uy, khiến hắn chết thì y không gánh nổi trách nhiệm.
Mấy vị sư già nhận lấy dược hoàn, luận phiên nhau đưa lên mũi ngửi, nhìn màu sắc, người mừng rỡ, người thì gật gù, hiển nhiên viên thuốc giải này đã được bọn họ chấp nhận.
Những người hành nghề y lâu năm bọn họ chỉ cần nhìn vào màu sắc cùng ngửi mùi thuốc là có thể biết dược hoàn đó do những loại thảo dược nào chế luyện thành.
- Trình phu nhân, ba chúng tôi đều thấy thuốc giải độc này có lẽ có hiệu quả, ít nhất cũng không gây ra sự cố gì, có thể thử một phen.
Đại diện của ba vị y sư lên tiếng, bọn họ không biết thân phận của Đường Kính Chi, tất nhiên phải trưng cầu ý kiến của Trình phu nhân, như thế dù xảy ra chuyện gì cũng giảm nhẹ phần nào tội.
- Mau cho lão gia nhà ta uống.
Trình phu nhân lúc này bệch cấp loạn cầu y, đồng ý ngay tức thì.
Vị y sư già đi tới giường, dùng lực ấn dưới cằm Trình Uy, đợi hắn mở miệng rồi, cho thuốc vào, lấy nước ấm trong tay nha hoàn cho hắn uống, đưa thuốc vào trong bụng.
Làm xong tất cả, mọi người ngồi xung quanh giường chờ đợi, không ai nói gì.
Ước chừng một tuần trà sau, ba vị y sư phát hiện sắc mặt Trình Uy có chuyển biến, một người bắt mạch, sắc mặt hiện vẻ vui mừng:
- Bẩm phu nhân, chất độc trong cơ thể Trình đại nhân đã được kiềm chế, tình hình này chúng tôi có thể nắm chắc tám phần giải được thứ độc này.
Trình phu nhân người nhẹ đi, lại chảy nước mắt nói:
- Các vị nhất định phải tận lực, ngàn vạn lần đừng lơ là, đợi lão gia nhà ta khỏi rồi, Trình phủ nhất định tạ ơn trọng hậu.
Ba vị y sư liền lui ra đi thúc dục tiểu đồng sắc thuốc giải.
- Đa tạ công tử ra tay cứu giúp, thiếp thân xin có lễ.
Tới lúc này Trình phu nhân vẫn còn chưa biết thân phận của Đường Kính Chi, nên xưng hô chung chung:
- Trình phu nhân, vị này không phải là công tử gì, mà là Trung Nghĩa bá.
Hầu Quang Diệu lên tiếng giới thiệu thay, sắc mặt ông ta khá hơn nhiều, chỉ cần Trình Uy giữ được mạng thì tình hình không bi quan lắm, cho dù cái chức tri châu không giữ nổi, nhiều lắm bị mất chức về quê, còn tính mạng không lo nữa.
- A.
Trình phu nhân không nghĩ vị thanh niên trẻ này là quý tộc, vội nhún người thi lễ vạn phúc:
- Thiếp thân không biết thân phận của Trung Nghĩa bá, nên nói lỡ lời, xin bá gia trách tội.
- Phu nhân quá lời rồi, mời đứng dậy đi.
Nửa canh giờ sau ba vị y sư bê thuốc giải độc vào, thứ thuốc giải này không chỉ chú trọng thành phần dược liệu, khi sắc chú ý sức lửa cùng thời gian đun, nếu thiếu cái nào cũng không có hiệu quả.
Đợi ba vị y sư cho Trình Uy uống thuốc xong, sắc mặt của hắn thay đổi rõ rệt, đã dần dần khôi phục vẻ hồng hào.
Tới đây Trình phu nhân mới hoàn toàn yên tâm, không khóc nữa.
Thấy Trình Uy đã qua cơn nguy kịch, Đường Kính Chi và Hầu Quang Diệu không quấy rầy thêm, lên tiếng cáo từ. Rời Trình phủ, Đường Kính Chi cưỡi ngựa đi thật chậm, vuốt ve bờm con ngựa trắng, đầu suy nghĩ.
Nếu như toàn bộ thích khách là do Thuận vương phái tới, vậy vì sao hắn muốn giết Trình Uy?
Đêm nay Nguyên Tuyền thành định sẵn là một đêm không ngủ, trước sau hết một vị bá tước tới Tuyên Uy tướng quân bị hành thích, chỉ khổ những nha dịch và quân sĩ thủ thành, dù là người đã về nhà ngủ cũng bị dựng dậy, phải đi gõ cửa từng nhà từng hộ tróc nã thích khách.
Tức thì từ đầu thành tới cuối thành, khắp nơi vang lên tiếng quát tháo, tiếng chó sủa, náo loạn cả lên, làm người dân cực kỳ lo sợ.
Lúc nãy Đường Kính Chi trốn nhanh, lại có người bảo vệ nên con ngựa đen và trắng không bị thương, y và Ngọc Nhi nhanh chóng lên ngựa, cùng Hầu Quang Diệu tới Trình phủ.
Lúc này Trình phủ đã náo loạn, Trình phu nhân hay tin tướng công bị ám sát, chỉ biết khóc chết đi sống lại, còn may vị quản gia trong phủ từng trải lão luyện, mau mắn lệnh người tìm danh uy tới chẩn trị cho chủ tử.
Tới khi Đường Kính Chi tới nơi thì mấy y sư đã hội chẩn xong, đang kê đơn thuốc, lệnh người tới hiệu thuốc gần nhất bốc thuốc.
Vì Trình Uy trọng thương hôn mê, có khách quan trọng tới, Trình phu nhân phải ra tiếp đãi, vừa thấy Trình phu nhân khóc sưng húp mắt đi vào, Hầu Quang Diệu đã nóng lòng chạy tới hỏi:
- Trình phu nhân, không biết thương thế của Trình đại nhân ra sao? Có nghiêm trọng không? Trình Uy là võ tướng, nhưng từ nhỏ lại ham mê đọc sách, không giống những võ tướng bình thường hành xử thô lỗ, thích đại gia khuê tú ngoan ngoãn hiền huệ, cho nên cưới một kiều thê sinh ra trong nhà quan văn.
Trình phu nhân xinh đẹp yêu kiều, bước đi như dương liễu trước gió, tính cách nhu nhược nhút nhát, trước đó thấy tướng công toàn thân là máu, sợ tới giờ người vẫn run rẩy chưa hoàn hồn được.
Nghe Hầu Quang Diệu hỏi, Trình phu nhân chưa nói được gì hai hàng lệ trong treo đua nhay chảy xuống má:
- Bẩm tri châu đại nhân, phu quân thiếp thân vừa về tới cửa nhà thì bị kẻ gian tập kích, trúng một mũi lang nha tiễn, hơn nữa còn có kịch độc.
- Hả?
Hầu Quang Diệu cuống lên:
- Vậy mấy vị y sự đã tìm ra là loại độc gì chưa?
- Tìm ra rồi, nhưng mấy vị y sư nói độc tính quá mạnh, phát tác lại nhanh, cho dù dùng tốc độ nhanh nhất sắc thuốc giải độc, chỉ e, chi e...
Trình phu nhân không nói hết được, nước mắt giàn dụa:
Đường Kính Chi đi tới giục:
- Trình phu nhân đừng khóc, mau đưa chúng tôi tới chỗ Trình đại nhân dưỡng thương. Trên người ta có thuốc giải độc, có thể trì hoãn thời gian chất độc trong cơ thể phát tác.
Thuốc giải độc trên người Đường Kính Chi là do Lâm Úc Hương chế ra, loại dược hoàn này có thể giải được rất nhiều loại thuốc độc có độc tố thông thường, gặp phải kịch độc, nó có thể trì hoãn thời gian phát tác, để người trúng độc tìm y sư giải độc.
Đường Kính Chi nhớ lời dặn của kiều thê, đi xa luôn chuẩn bị rất nhiều loại thuốc đem trên người.
Trình phu nhân mừng rỡ, kích động không nói lên lời, rối rít đưa tay mời, rồi đi trước dẫn đường.
Trình phủ dù rất lớn, nhưng bọn họ đi với tốc độ nhanh nhất, chẳng bao lâu tới phòng ngủ của Trình Uy, lúc này trong phòng trừ mấy nha hoàn, còn có ba vị y sư tóc trắng bạc phơ đang sốt ruột đi đi lại lại.
Mặc dù bọn họ nhận ra thứ thuốc độc mà đám thích khách dùng, nhưng loại độc tố này phát tác quá nhanh, chớp mắt đã tấn công vào tim. Mà sắc thuốc thì lại tốn thời gian, khó nói còn kịp cứu Trình Uy.
Thấy ba người bọn họ đi vào, mấy vị y sư vội thi lễ.
- Tình hình Trình đại nhân ra sao rồi?
Vì tận lực tranh thủ thời gian, Đường Kính Chi không đợi hai người kia đã hỏi trước, vừa nói tay vừa cho vào lòng, lấy ra bình ngọc màu xanh, mở nút gỗ, đổ ra viên thuốc màu trắng.
Lúc này thương thế Trình Uy làm trọng, phép tắc lễ nghi tạm bỏ qua, một vị y sư trả lời:
- Thương thế của Trình đại nhân không đáng kể, song kịch độc chẳng mấy chốc sẽ vào tim, hiện giờ không thể nói chắc được gì ...
Nghe y sư nói bi quan như thế, Trình phu nhân dùng khăn lụa che miệng khóc.
Đường Kính Chi không nhiều lời, đưa dược hoàn cho vị y sư già:
- Thứ dược hoàn gặp độc nhẹ có thể giải, độc mạnh có thể trì hoãn thời gian phát tác, ông thử xem nó có thể cho Trình đại nhân uống vào không?
Mặc dù Lâm Úc Hương đã nói dược tính lẫn hiệu dụng của loại thuốc này, nhưng Đường Kính Chi vẫn cẩn thận đưa cho mấy vị y sư già xem xét, nếu không chẳng may loại dược hoàn này xung đột với kịch độc trong cơ thể Trình Uy, khiến hắn chết thì y không gánh nổi trách nhiệm.
Mấy vị sư già nhận lấy dược hoàn, luận phiên nhau đưa lên mũi ngửi, nhìn màu sắc, người mừng rỡ, người thì gật gù, hiển nhiên viên thuốc giải này đã được bọn họ chấp nhận.
Những người hành nghề y lâu năm bọn họ chỉ cần nhìn vào màu sắc cùng ngửi mùi thuốc là có thể biết dược hoàn đó do những loại thảo dược nào chế luyện thành.
- Trình phu nhân, ba chúng tôi đều thấy thuốc giải độc này có lẽ có hiệu quả, ít nhất cũng không gây ra sự cố gì, có thể thử một phen.
Đại diện của ba vị y sư lên tiếng, bọn họ không biết thân phận của Đường Kính Chi, tất nhiên phải trưng cầu ý kiến của Trình phu nhân, như thế dù xảy ra chuyện gì cũng giảm nhẹ phần nào tội.
- Mau cho lão gia nhà ta uống.
Trình phu nhân lúc này bệch cấp loạn cầu y, đồng ý ngay tức thì.
Vị y sư già đi tới giường, dùng lực ấn dưới cằm Trình Uy, đợi hắn mở miệng rồi, cho thuốc vào, lấy nước ấm trong tay nha hoàn cho hắn uống, đưa thuốc vào trong bụng.
Làm xong tất cả, mọi người ngồi xung quanh giường chờ đợi, không ai nói gì.
Ước chừng một tuần trà sau, ba vị y sư phát hiện sắc mặt Trình Uy có chuyển biến, một người bắt mạch, sắc mặt hiện vẻ vui mừng:
- Bẩm phu nhân, chất độc trong cơ thể Trình đại nhân đã được kiềm chế, tình hình này chúng tôi có thể nắm chắc tám phần giải được thứ độc này.
Trình phu nhân người nhẹ đi, lại chảy nước mắt nói:
- Các vị nhất định phải tận lực, ngàn vạn lần đừng lơ là, đợi lão gia nhà ta khỏi rồi, Trình phủ nhất định tạ ơn trọng hậu.
Ba vị y sư liền lui ra đi thúc dục tiểu đồng sắc thuốc giải.
- Đa tạ công tử ra tay cứu giúp, thiếp thân xin có lễ.
Tới lúc này Trình phu nhân vẫn còn chưa biết thân phận của Đường Kính Chi, nên xưng hô chung chung:
- Trình phu nhân, vị này không phải là công tử gì, mà là Trung Nghĩa bá.
Hầu Quang Diệu lên tiếng giới thiệu thay, sắc mặt ông ta khá hơn nhiều, chỉ cần Trình Uy giữ được mạng thì tình hình không bi quan lắm, cho dù cái chức tri châu không giữ nổi, nhiều lắm bị mất chức về quê, còn tính mạng không lo nữa.
- A.
Trình phu nhân không nghĩ vị thanh niên trẻ này là quý tộc, vội nhún người thi lễ vạn phúc:
- Thiếp thân không biết thân phận của Trung Nghĩa bá, nên nói lỡ lời, xin bá gia trách tội.
- Phu nhân quá lời rồi, mời đứng dậy đi.
Nửa canh giờ sau ba vị y sư bê thuốc giải độc vào, thứ thuốc giải này không chỉ chú trọng thành phần dược liệu, khi sắc chú ý sức lửa cùng thời gian đun, nếu thiếu cái nào cũng không có hiệu quả.
Đợi ba vị y sư cho Trình Uy uống thuốc xong, sắc mặt của hắn thay đổi rõ rệt, đã dần dần khôi phục vẻ hồng hào.
Tới đây Trình phu nhân mới hoàn toàn yên tâm, không khóc nữa.
Thấy Trình Uy đã qua cơn nguy kịch, Đường Kính Chi và Hầu Quang Diệu không quấy rầy thêm, lên tiếng cáo từ. Rời Trình phủ, Đường Kính Chi cưỡi ngựa đi thật chậm, vuốt ve bờm con ngựa trắng, đầu suy nghĩ.
Nếu như toàn bộ thích khách là do Thuận vương phái tới, vậy vì sao hắn muốn giết Trình Uy?
Đêm nay Nguyên Tuyền thành định sẵn là một đêm không ngủ, trước sau hết một vị bá tước tới Tuyên Uy tướng quân bị hành thích, chỉ khổ những nha dịch và quân sĩ thủ thành, dù là người đã về nhà ngủ cũng bị dựng dậy, phải đi gõ cửa từng nhà từng hộ tróc nã thích khách.
Tức thì từ đầu thành tới cuối thành, khắp nơi vang lên tiếng quát tháo, tiếng chó sủa, náo loạn cả lên, làm người dân cực kỳ lo sợ.
Danh sách chương