Lần này Kỷ Nguyệt mua cho Quý Yến rất nhiều món, một chiếc váy Chanel mới nhất cộng thêm một đôi giày cao gót và túi xách LV bản giới hạn, một bộ đồ trang điểm, còn có hai bộ nội y ren gợi cảm.

Khi Quý Yến nhìn thấy hai bộ nội y ren không che được cái gì, cả người không tốt. Hai vợ chồng nhà này đang làm cái gì vậy, sao lại còn mua cho anh cái này, mấy đồ như vậy sao có thể đưa được? Nếu tặng cho Đường Đường thì không phải anh là biến thái à!

Quý Yến cảm thấy rất may mắn khi mình mở ra kiểm tra trước khi đưa cho Đường Đường.

Nhưng vấn đề hiện tại cất bộ nội y ở đâu bây giờ? Mang về nhà thì không được, trả lại cho Cố Trường An thì lại ra vẻ, vứt đi thì bị người dọn rác hiểu lầm, Quý Yến ngồi ở văn phòng nhìn chằm chằm hai bộ nội y thật lâu, lâu đến mức đôi mắt đỏ lên, cuối cùng quyết định cất nó vào ngăn kéo phía dưới khóa lại, vĩnh viễn không mở ra.

Sau khi giải quyết xong yếu tố bất hòa này, Quý Yến thấy những thứ khác cũng khá ổn rồi, tuy anh không hiểu biết phụ nữ nhiều những cũng biết không có phụ nữ không thích quần áo, giày, đồ trang điểm, không phải Đường Đường muốn đẹp lên sao, chắc chắn cô sẽ thích những món này.

Quý Yến mang những thứ này về nhà lần nữa, lần này Quý Tiểu Trạc không cần nghiên cứu cũng biết không phải cho cậu mà là của mẹ, vì thế vỗ vai ba cỗ vũ, “Lần này cố lên nha ba, đừng có chậm chạp như lần trước, đàn ông thì phải dứt khoát lên.”

Đột nhiên Quý Yến tự hỏi tại sao con trai mình lại nhiều lời như vậy, rốt cuộc là học từ ai? Lần này Quý Yến không có kéo dài, anh mang đồ đặt lên giường, Đường Đường vào phòng là có thể nhìn thấy.

Quả nhiên Đường Đường phát hiện trên giường có một cái hộp rất bự, kỳ quái nhìn nó khẳng định không phải đồ trong nhà, lại thấy nó được đặt ở nơi không giống như không được động vào, vì thề đưa tay mở ra.

Bên trong là một chiếc váy màu trắng, một đôi giày cao gót màu đỏ, một chiếc túi màu đỏ và một bộ trang điểm ghi toàn chữ nước ngoài.

Sao trong nhà lại có đồ cho phụ nữ thế này?

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Đường Đường nghi ngờ nhìn về phía nhà vệ sinh, Quý Yến đang tắm ở bên trong. Mấy món này không phải của cô mang về, cũng không có khả năng là của Tiểu Trạc, như vậy chỉ có thể là của Quý Yến, chỉ là anh lấy đồ của phụ nữ ở đâu vậy? Chẳng lẽ như hôm trước có người đưa cho anh hả?

Đường Đường suy nghĩ rồi vẫy tay với Quý Tiểu Trạc đang chơi lái xe ô tô ở phòng khách, “Bảo bảo, con tới đây một chút.”

Quý Tiểu Trạc được mẹ gọi, lập tức lái chiếc siêu xe của mình đến chỗ cô, “Mẹ gọi con có chuyện gì ạ?”

Đường Đường chỉ cái hộp trên giường, “Bảo bảo con biết đây là gì không? Ai cho vậy?”

Tròng mắt Quý Tiểu Trạc di chuyển, cảm thấy mình không thể tiết lộ sự kinh ngạc ba dành cho mẹ được, vì thế lắc đầu, “Con không biết, mẹ có thể đi hỏi ba thử xem.”

Đường Đường gật đầu, đang chuẩn bị đóng hộp lại thì cửa nhà vệ sinh ‘cành cạch’ một tiếng, Quý Yến đang lau tóc đi ra, thấy Đường Đường đã mở hộp trong mắt hơi khẩn trương.

“Chồng, em đang muốn hỏi anh nè, mấy cái này là của anh hả?”

Đối diện ánh mắt nghi ngờ của Đường Đường, Quý Yến nắm tay để lên môi khẽ ho, giọng nói không biểu hiện cảm xúc gì “Kỷ Nguyệt nói phụ nữ đều thích những món này, cho nên tôi kêu cô ấy mua cho em, em xem có thích không.”

Lại cho cô?

Đường Đường chớp mắt, cảm thấy Quý Yến mấy ngày nay rất kì lạ, sao cứ mua đồ cho cô vậy, cũng không phải ngày sinh nhật hay lễ, hơn nữa cô cũng không cần mấy món này, váy ở đây quá gợi cảm lại lộ tay lộ chân, sao cô dám mặc chứ; còn giày cao gót đeo vào rất đau chân, đôi này ít nhất cũng 8 phân, ước chừng bước hai bước phải vào bệnh viện rồi. Cuối cùng là đồ trang điểm, trạng thái da hiện giờ của cô rất kém, nếu dùng da sẽ kém hơn.

Cho nên mấy món này cô cũng chỉ để một bên thôi, đồ đắt như vậy tặng cho cô quá phí tiền.

Đường Đường cảm thấy tim thật đau, không khỏi nói ra nghi ngờ trong lòng, “Chồng à, sao anh lại mua cho em mấy món này? Quá lãng phí.”

Ánh mắt Quý Yến lóe lên, không biết nói như thế nào, suy nghĩ nửa ngày mới trả lời: “Ờ…. Mỗi ngày em ở nhà làm việc nhà, chăm sóc Tiểu Trạc vất vả, mua chút đồ này không lãng phí.”

Thì ra thấy cô vất vả muốn khen thưởng cô…. Trách không được anh lại đưa cho cô nhiều đồ như vậy. Chỉ là cô chăm sóc Tiểu Trạc có gì mà vất vả, đây là chuyện cô nên làm mà, sao còn phải khen thưởng chứ.

Nghe Văn Văn nói phụ nữ ở đây không đi làm kiếm tiền thì không có địa vị trong nhà, sẽ bị chồng ghét bỏ khinh thường, nhưng anh không chê cô còn khen cô, anh tốt quá rồi!

Anh tốt với người vợ mình không có tình cảm như vậy, nếu như đổi lại là người anh thích thì còn hạnh phúc biết bao nhiêu. Người nào được anh thích thật là may mắn, nếu như người đó là cô thì tốt rồi, đáng tiếc….

Nghĩ đến đây Đường Đường nhớ đến lời nói của Cố Yên Nhiên, trong lòng hơi thắt lại, cố gắng áp nỗi chua xót xuống, ngẩng đầu cảm ơn Quý Yến, “Cảm ơn anh, nhưng về sau không cần mua đâu, chăm sóc Tiểu Trạc là việc em nên làm, không cần mấy thứ này.” Đồ mua rồi không thể trả lại, cô vẫn nên nhận lấy, nhưng lần sau cũng không cần phải vậy, chỉ bằng cô ở đây ăn không uống không thôi cũng không cần được khen thưởng.

Quý Yến thấy cô nhận lấy, nhưng không có biểu cảm vui sướng gì, âm thầm nhíu mày, không biết cô thích hay là không, dứt khoát hỏi: “Vậy em có thích không?”

Thật ra Đường Đường không thích lắm, nhưng cô thấy anh có ý tốt mua đồ cho mình, nếu nói không thích sẽ đả kích anh, vì thế quyết định nói dối, mỉm cười gật đầu, “Ừ, em rất thích.”

Quý Yến nghe vậy nhẹ nhàng thở ra, trong mắt có ý cười, “Thích là tốt rồi.”

Đường Đường nhanh chóng cất đồ đạc vào trong tủ, rồi nói việc chính với Quý Yến, “Chồng à, sắp tới khai giảng rồi, chuyện đi học của con đã giải quyết xong chưa?”

Việc này Quý Yến đã xử lý xong xuôi, “Trong viện của chúng ta có một nhà trẻ, những đứa trẻ ở đây đều đi học ở đó, tôi đã đi chào hỏi rồi, ngày mai sẽ đưa Quý Tiểu Trạc đến báo danh, ngày mốt là có thể đi học.”

“Ồ, vậy tốt rồi, nhưng mà báo danh có cần chuẩn bị gì không? Hay để em mang con đi cho, công việc của anh bận rộn, dù sao em ở nhà cũng không có chuyện gì làm.”

Quý Yến lắc đầu, “Không sao, ngày mai tôi dành chút thời gian dẫn hai mẹ con em đi, em vẫn chưa quen với bên này, tôi dẫn em đi làm quen trước, sau đó em sẽ đưa đón Quý Tiểu Trạc đi học.”

Đường Đường nghĩ cũng đúng, cô không quen giáo viên ở đây, vẫn là Quý Yến đi theo cho quen trước cũng được, vì thế đồng ý, xoay người tìm ***p sách của cậu nhóc, chuẩn bị bút viết và sách vở xong xuôi, sau đó đưa cặp cho Quý Tiểu Trạc, “Bảo bảo, ngày mai con phải xách cặp đi học rồi.”

Quý Tiểu Trạc đang chuẩn bị cầm lấy cặp của mình, Quý Yến đã trước một bước cầm lấy, mở khóa kéo lấy một quyển bài tập ra, thấy bên trong trống rỗng, một trang cũng chưa làm.

Đây là vở số học, bao gồm phép cộng trừ dưới một trăm, từ khi Quý Tiểu Trạc nghỉ hè anh đã giao bài tập cho Quý Tiểu Trạc, anh sợ thằng bé ở nhà chỉ biết chơi bời, muốn rèn luyện đầu óc cho cậu, đỡ sau này đi học nắm không kịp, không nghĩ đến một trang thằng nhóc này cũng chưa làm.

Quý Yến vẫy tay kêu Quý Tiểu Trạc lại, xách cậu nhóc từ trong xe ra, “Quý Tiểu Trạc, giải thích cho ba, sao một trang con cũng chưa làm?”

Hai ngón tay Quý Tiểu Trạc xoắn vào nhau, cúi đầu nhìn xuống mặt đất không nói gì.

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

“Quý Tiểu Trạc, hai tháng qua ba không có kiểm tra bài tập con, bởi vì ba tin con là một đứa trẻ có ý thức, sẽ không quên làm bài tập, bây giờ con hãy giải thích cho ba nghe.”

Đường Đường không nghĩ cô chỉ tiện tay thu nhập bỏ sách vào cặp thôi lại xảy ra chuyện lớn như vậy, thấy tình huống không tốt, vội vàng cầm lấy bài tập trong tay Quý Yến, phát hiện đúng là trống trơn, vừa tự trách vừa tức giận.

Tức giận là Quý Tiểu Trạc một chữ cũng không viết, đi học là để có kiến thức, bài tập về nhà là chuyện học sinh phải làm, cho dù Đường Đường cưng chiều Quý Tiểu Trạc cũng sẽ không dung túng cho cậu nhóc không làm bài tập, cô không nghĩ Tiểu Trạc còn nhỏ mà đã chểnh mảng chuyện học như thế này.

Đường Đường cũng tự trách bản thân, vì cô không biết Quý Tiểu Trạc có bài tập về nhà, cô cho rằng giáo viên không giao nên cô cũng không quan tâm, nếu sớm biết Quý Tiểu Trạc có bài tập, mỗi ngày cô sẽ giám sát cậu nhóc làm cho xong.

Đường Đường xin lỗi nhìn Quý Yến, “Chồng ơi em xin lỗi, em không biết Tiểu Trạc có bài tập, nếu không đã bắt con làm, sau này em sẽ đốc thúc con.”

Quý Yến nhíu mày, xua tay với Đường Đường, “Đường Đường, chuyện này không phải do em, đây là việc riêng của Quý Tiểu Trạc. Nếu một người không biết mình nên làm gì và cần người giám sát, thì còn làm được trò trống gì?”

Đường Đường lúng ta lúng túng không nói chuyện, không khỏi thừa nhận Quý Yến nói rất đúng, có vẻ như sau này cô phải dạy bảo Tiểu Trạc nhiều hơn, là cô sơ sót.

Thấy mẹ tự trách như vậy, rốt cuộc Quý Tiểu Trạc ngẩng đầu lên nói chuyện, “Ba ơi, con cảm thấy mấy bài đó quá dễ, viết cái đó lãng phí thời gian nên mới không làm.”

Đường Đường nghe Quý Tiểu Trạc nói kinh ngạc mở to hai mắt, không nghĩ tới lý do của cậu nhóc là vậy.

Quý Yến lại không cảm thấy kinh ngạc trước lời nói của cậu nhóc, anh biết Quý Tiểu Trạc làm được, tên nhóc này rất thông minh, mấy phép tính cộng trừ này đối với cậu mà nói không phải là vấn đề, nhưng mục đích cũng không phải cho cậu nhóc luyện phép cộng trừ.

“Quý Tiểu Trạc, biết thì không cần làm nữa sao? Nếu con cảm thấy dễ không muốn làm, tại sao không nói với ba? Đây là thái độ ba dạy con hả?” Quý Yến biết có đôi khi con người thông minh quá sẽ thua bởi sự kiêu ngạo đó, khinh thường những cái đơn giản, nhưng đôi khi chính điều đơn giản ấy quyết định sự thành công hay thất bại của bạn, anh không hy vọng Quý Tiểu Trạc bởi vì sự thông minh của mình mà tự cao tự đại.

Quý Tiểu Trạc lại cúi đầu, im lặng rất lâu mới ngẩng đầu xin lỗi: “Con xin lỗi ba, con sai rồi, sau này sẽ không như thế nữa.”

Quý Yến không vì cậu nhóc xin lỗi mà tha thứ, nói: “Bây giờ làm sai thì phải chịu phạt, phạt con chạy năm vòng, có ý kiến không?”

Quý Tiểu Trạc lắc đầu, lớn tiếng nói: “Không có ý kiến!”

“Được, vậy bây giờ con mau làm xong bài tập đi, ngày mai phạt chạy.”

Quý Tiểu Trạc không nhiều lời lấy bút chì của mình ra, cầm sách bài tập ngồi lên bàn bắt đầu làm.

Đường Đường đối với chuyện hình phạt của Quý Yến không có ý kiến, nhưng nhìn đồng hồ đã là 9 giờ rồi, sao có thể làm xong chứ, không khỏi đề nghị với anh: “Bây giờ sắp đến giờ đi ngủ rồi, bảo bảo còn nhỏ không thể thức đêm, ngày mai hẵng làm được không?”

Quý Yến xua tay bảo cô đừng bận tâm, “Đừng lo lắng, tên nhóc đó làm rất nhanh, không thức đêm đâu, em cứ yên tâm đi tắm rửa đi.”

“Nhưng…” Sao Đường Đường có thể yên tâm được chứ, nhưng lại không thể nhúng tay vào, đành lo lắng đi lấy quần áo vào nhà vệ sinh tắm rửa, cô tắm lâu hơn mọi ngày, lúc đi ra vẫn thấy Quý Tiểu Trạc đang làm bài tập, cô đành chạy vào nhà vệ sinh chuẩn bị chậu ngâm chân cho Quý Yến, vừa mát xa chân cho anh vừa xem Quý Tiểu Trạc làm bài tập, trong lòng nghĩ chờ đến khi ngâm chân cho anh xong sẽ năn nỉ cho cậu nhóc, khiến cậu có thể đi ngủ sớm hơn.

Kết quả Đường Đường phát hiện, cô còn chưa mát xa xong Quý Tiểu Trạc đã cầm vở chạy lạch bạch đến đưa cho Quý Yến, “Ba ơi, con làm xong rồi.”

Quý Yến cầm lấy, “Ừ, để ba kiểm tra lại, con đi tắm đi, tắm xong chúng ta lại nói chuyện tiếp.”

Quý Tiểu Trạc biết mình làm sai, cho nên rất thông minh cầm lấy quần áo đi tắm, không dám làm trái ý ba cậu, cũng không dám nhõng nhẽo nói Đường Đường rửa chân cho.

Đường Đường ngạc nhiên với tốc độ của Quý Tiểu Trạc, động tác cũng ngừng lại nhìn đồng hồ, lúc này mới hơn hai tiếng mà!

Mới hai tiếng mà đã làm xong quyển số học á? Có phải Quý Tiểu Trạc viết bậy bạ lừa ba cậu không vậy?

Đường Đường sợ Quý Yến phát hiện Quý Tiểu Trạc làm qua loa mà trừng phạt sẽ nặng hơn, cho nên lo lắng không thôi, đôi mắt nhìn chăm chú quyển vở ttrong tay Quý Yến.

Quý Yến nhìn thấy vẻ mặt của Đường Đường, trong lòng buồn cười, vỗ vào vị trí bên cạnh mình, “Em cũng lên đây giúp tôi kiểm tra đi.”

Đường Đường tính từ chối, nhưng lại lo lắng cho Quý Tiểu Trạc, cuối cùng vẫn lên ngồi cạnh Quý Yến cùng anh xem bài tập cậu nhóc làm. Cô đến nơi này đã lâu, cho nên cũng học được con số và cách viết ở đây, bây giờ xem không có vấn đề gì.

Trước tiên Đường Đường đọc sơ một lượt, thấy trên vở chỗ nào cũng ghi đáp án đầy đủ, chỉ mới hai tiếng mà đã làm xong quả thật không tồi, nhưng không biết đáp án có chính xác không, nếu sai nhiều anh có tức giận hay không.

Đường Đường bắt đầu kiểm tra cho Quý Tiểu Trạc, sau đó cô rất ngạc nhiên, bởi vì cô phát hiện đề này thực sự không giống một đứa trẻ ba tuổi chưa đi học giải. Lúc đầu cô chỉ nghĩ Quý Tiểu Trạc biết một ít phép cộng trừ dưới mười mà thôi, nào biết con số lại lớn đến vậy, có những đề cho dù người lớn học qua cũng cần suy nghĩ một chút.

Đây thật sự là đề dành cho đưa trẻ ba tuổi sao?

Đọc Full Tại Truyenfull.vn

“Chồng à, những đề này con có thể làm được hả? Có phải hơi khó rồi không?”

Quý Yến sao có thể không nhìn ra sự nghi hoặc của Đường Đường, mở miệng giải thích: “Trí nhớ của Tiểu Tạc rất tốt, năng lực học tập và tư duy rất mạnh, đặc biệt là ở phương diện tính toán, lúc những đứa bé khác học đếm số, thì tên nhóc này biết tính toán cộng trừ dưới mười, sau đó tôi lại dạy nó tính nhẩm, hiện tại nắm rõ cộng trừ dưới một trăm như lòng bàn tay, cho nên nó mới thấy đơn giản không muốn làm.”

Đường Đường: “….” Hu hu, chắc cô là người ngốc nhất trong nhà phải không?

Thấy dáng vẻ muốn chửi thề của Đường Đường, Quý Yến cảm thấy rất đáng yêu, không tự chủ nói nhiều hơn, “Thực ra tôi biết việc này không khó khăn với Tiểu Trạc, nhưng tôi không muốn tên nhóc này khinh thường những việc đơn giản, cho dù đơn giản cũng phải coi trọng, nên tối nay mới phạt nó.”

Đường Đường lập tức đồng ý, so với Quý Yến cô không giáo dục thằng bé tốt bằng, may mắn có Quý Yến ở đây, bảo bảo có ba dạy dỗ sau khi lớn lên sẽ rất ưu tú.

Trong mắt Đường Đường hiện lên tia ngưỡng mộ, tâm trạng Quý Yến cũng tốt lên, tiếp tục nói: “Học kỳ này sẽ bắt đầu hướng dẫn Tiểu Trạc tính nhẩm phép nhân chia trong vòng một trăm, cái này có thể luyện tư duy và năng lực giải toán, chờ đến lúc thằng bé chính thức đi học sẽ được học những kiến thức sâu hơn.”

Tính nhẩm phép nhân chia trong vòng một trăm có thể tự học sao? Vậy có phải cô rất ngốc không? Đường Đường nhớ lại lúc nói chuyện phiếm với vợ đoàn trưởng, chị ấy nói Quý Yến tốt nghiệp thạc sĩ đại học S, đầu óc rất thông minh, tham gia quân ngũ tổn thất rất nhiều.

Bây giờ cô rất đồng ý với những lời này, đồng thời, cô cũng nhận thức được bản thân đang kéo chân bọn họ.

Khi Đường Đường đang kiểm tra đến câu số mười, Quý Yến đã kiểm tra xong, “Không sai cái nào, tên nhóc này làm rất nghiêm túc.”

Đường Đường im lặng buông sách xuống, đi làm chuyện riêng của mình.

Hết chương 40.

Tác giả có lời muốn nói: Một ngày nọ, Quý Yến trở lại văn phòng, mở ngăn tủ phía dưới cầm lấy hai bộ đồ lót mà anh đã thề không bao giờ lấy ra….
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện