chapter content


chapter content
3hiếp Nhiên vung vẩy nhiệm vụ trong tay như thể đang vui đùa, đáng tiếc Phương Lượng lại không chú ý tới

“Cứ vào thứ ba hằng tuần, Lương Phỉ sẽ tới Tước Để" nơi hắn ta điều hành để chơi và bàn chuyện làm ăn

Đến lúc đó, em trà trộn vào, tìm một thời gian hợp lý, dán thứ này vào chỗ mà hắn ta không chú ý.”

Nói xong, anh ta liền giao cho Nhiếp Nhiên một máy nghe trộm mini.

Cô cực kỳ quen thuộc với loại máy nghe trộm này, đây là dòng máy nghe trộm đời mới nhất, kiếp trước thường được dùng để dán lên trên người những nhân vật quan trọng

Nó gần như trong suốt, chỉ có khác là, nó sẽ không phản xạ3ánh sáng khi có nguồn sáng hắt lên, thật sự như một thể hòa hợp với mục tiêu bị nó dính lên vậy.

Cho nên, hiển nhiên là mục tiêu nhiệm vụ của cô lúc này cực kỳ quan trọng

Nhiếp Nhiên vừa đùa nghịch chiếc máy nghe trộm trong tay, vừa nghe Phương Lượng nói tiếp: “Theo tin tình báo chúng ta thu thập được, hầu hết thời gian hắn ta đều ở khu vực ăn chơi uống rượu công cộng dưới tầng một đánh bài một lúc, sau đó mới đi bàn công việc làm ăn

Cho nên, tôi nghĩ đó sẽ là thời cơ tốt nhất của em.”

“Vâng, càng lộn xộn càng dễ giết người.” Nhiếp Nhiên nói xong liền nhận được ánh mắt có ý cảnh cáo1của Phương Lượng, cô liền cười xòa: “Em chỉ đùa thôi mà.” “Nhớ kĩ, không được làm việc lỗ mãng.” Cô vội vàng đứng lên, thẳng sống lưng trả lời: “Rõ!” Nhiếp Nhiên cảm thấy càng ngày mình càng thích ứng được với cơ thể này hơn.

Bởi vì hành động bí mật một mình nên cô không thể trở lại phòng ngủ, để phòng ngừa bại lộ.

Thế nên, sau khi nhận được mệnh lệnh, cô liền chuẩn bị đơn giản rồi rời khỏi doanh trại quân đội, tới ở một khách sạn cách Tước Để không xa

Vì thế, không hề gặp mặt được các đồng đội trở về vào buổi tối.

Mà đám đồng đội kia thấy cô không ở phòng thì rất vui vẻ, dù sao không có6cô, không khí trong phòng ngủ càng hài hòa hơn.

Ngược lại, Lý Kiêu lại cực kỳ chú ý tới việc Nhiếp Nhiên đột nhiên mất tích, vì thế còn cố ý hỏi giáo quan

Đương nhiên giáo quan sẽ không nói cho cô biết tình hình thực tế, chỉ nói là Nhiếp Nhiên có việc nên xin nghỉ phép

Nhiếp Nhiên dành thời gian hai ngày để thăm dò rõ ràng tình hình của Tước Đế, ghi nhớ kĩ cửa thoát hiểm và thời điểm nhân viên an ninh giao cả, chỉ chờ đến ngày mai là thứ ba, Lương Phỉ sẽ xuất hiện.

Giữa trưa hôm sau, cô hóa trang lại gương mặt mình, nhìn thoáng qua sẽ có cảm giác cô là con lại vậy

Đây là quy củ cũ4của cô, không bao giờ dùng gương mặt thật để gặp người ngoài, để đề phòng khi có chuyện bất ngờ thì có thể dùng một gương mặt khác

Có điều, kiếp trước có thể dùng mặt nạ giả, còn bây giờ cô chỉ đành phải dựa vào hóa trang để thay đổi.

Sau khi thay một chiếc váy dài màu đen, lúc cô vào Tước Để thì bên trong đã đầy ắp tiếng người cười nói ồn ào, chẳng trách ở đây kinh doanh 24/24, bởi một khi tiến vào bên trong sẽ có cảm giác như đi vào một thế giới hoàn toàn khác, ồn ào, xa hoa, lãng phí.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện