Một hơi thở cường hãn khủng bố tràn ngập ở toàn bộ trong chỗ sâu Huyết sa mạc.
Người trên Huyết sa mạc căn bản không kịp trốn, đã bị bao phủ ở trong uy áp khủng bố, thân thể cứng đờ, bị áp chế đến từ trên phi kiếm ngã quỵ, ngã xuống Huyết cát.
"Phi phi phi!"
Ba người đều bị cát dính đầy một mặt, chỉ có A Chiếu nhẹ nhàng nhảy đến trên Huyết cát, bước đi tao nhã tiến độ nhịp điệu, tiến đến bên cạnh nữ tu ngã trên mặt đất, xem xét tình huống của nàng.
Sở Chước phun ra Huyết cát, ngẩng đầu liền nhìn thấy tiểu yêu thú sáp tới, chống lại cặp dị đồng tử mỹ lệ của nó, theo bản năng vươn tay chụp tới tiện thể vơ tiểu yêu thú đến trong lòng che chở.
Ba người thật vất vả từ trong Huyết cát bò lên, quay đầu thì thấy được cách đó không xa nửa cái đầu thò ra từ trong Huyết cát.
Cho dù chỉ là nửa đầu, ở trong mắt ba người, nghiễm nhiên giống như quái vật lớn, không khỏi hoảng sợ.
"Đây đây đây...!đây là cái thứ gì vậy?" Mặc Sĩ Thiên Kỳ cà lăm.
"Hẳn là con Huyết mãng xà đi." Sở Chước thanh âm bình tĩnh, nếu như xem nhẹ sắc mặt trắng bệch của nàng, môi mím thật chặc, càng có sức thuyết phục.
Thạch Nghịch: "...!..." Đột nhiên không muốn nói chuyện.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ quay đầu nhìn về phía Thạch Nghịch, vẻ mặt thành khẩn nói: "Thạch tiền bối, lúc trước không phải ngươi nói muốn thu phục con Huyết mãng xà này sao? Hiện tại nó bước ra, ngươi lên đi."
Thạch Nghịch: "...!..."
Thạch Nghịch sâu sắc cảm giác được tầm mắt con Huyết mãng xà rơi xuống trên người mình, nháy mắt có một loại xúc động muốn nhấn Mặc Sĩ Thiên Kỳ xuống Huyết cát để cho hắn ăn cát.
Đậu móa, con Huyết mãng xà này thế nhưng có thể có thể nghe hiểu lời bọn họ nói a a a a! Nó đã chăm chú nhìn mình ! ! !
Thạch Nghịch lau mặt một cái, khổ bức nói: "Đừng nói đùa, nhìn hơi thở vị Huyết mãng xà tiền bối này, đã vượt qua Nhân Hoàng cảnh, hẳn là Tinh Linh cảnh, ta một người tu luyện Nhân Vương cảnh nho nhỏ, nào dám mơ tưởng? Tuyệt đối không thể nào!"
Nghe vậy, Sở Chước cùng Mặc Sĩ Thiên Kỳ quăng cái nhìn khinh bỉ liếc mắt hắn một cái, sau đó tiếp tục khẩn trương nhìn chằm chằm nửa cái đầu thò ra từ trong Huyết cát, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Huyết mãng xà uy áp rất mạnh, ba người ở dưới uy áp bao phủ xuống, giống như Tôn Ngộ Không bị năm ngón tay Phật tổ Như Lai trấn áp, thậm chí ngay cả dũng khí chạy trốn cũng bị áp chế.
Uy áp đáng sợ như vậy, cũng không giống như là Nhân Hoàng cảnh, so với cảnh giới này thì rất cao, dĩ nhiên là phía trên Tinh Linh cảnh.
Tinh Linh cảnh...!Sở Chước có nháy mắt hoảng hốt.
Đây là cảnh giới đời trước nàng chưa đạt tới, tuy rằng trước kia cũng từng cảm giác qua cao thủ Tinh Linh cảnh áp chế, nhưng khi đó ít nhất nàng đã là Nhân Hoàng cảnh, áp lực không lớn như vậy.
Hiện tại tự mình trải qua, bị áp chế đến không thể động đậy, thì mới biết được chênh lệch hai bên trong đó.
Đây là một loại áp chế đáng sợ của cảnh giới giả cao đối với cảnh giới giả thấp, chỉ bằng uy áp, cũng đã làm cho người ta đánh mất sức phản kháng.
"Vậy, vậy, vậy...!hiện tại sao, sao, sao...!làm sao bây giờ?" Mặc Sĩ Thiên Kỳ lắp bắp hỏi, giọng nói đắng chát được có thể vắt ra nước.
Thạch Nghịch đặt mông ngồi ở chỗ kia, buông tay nói: "Không làm sao bây giờ, chờ nó coi chúng ta làm điểm tâm mà ăn luôn đi."
Mặc Sĩ Thiên Kỳ trợn mắt nhìn hắn ta, hắn còn không muốn chết đâu.
Thạch Nghịch càng không muốn chết, nhịn không được thở dài: "Ta rõ ràng nhắc nhở qua, nơi ngũ độc này tụ tập đầy đủ, dưới Huyết cát có một con Huyết mãng xà thực lực cường hãn chiếm cứ nơi đây, tốt nhất không cần kinh động nó ..."
Nhưng kết quả thì sao? Không cần nghĩ cũng biết ma quỷ đầu sỏ kinh động đắc tội Huyết mãng xà là ai, lôi bạo đạn hơn nữa gốc Luyện Vân Long Đằng thích chui vào trong Huyết cát gây sự, thực lôi con Huyết mãng xà chạy ra.
Luyện Vân Long Đằng quấn ở trên cánh tay Mặc Sĩ Thiên Kỳ cảm giác được hắn oán niệm, nhịn không được căng thẳng, lá cây run lên run lên.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ rụt đầu, có chút sợ.
Hắn cũng không nghĩ tới Tiểu Vân dùng lực như vậy, thực sự lôi Huyết mãng xà ra.
Luyện Vân Long Đằng là linh thực chiến đấu, mỗi lần khi chiến đấu, nếu như cần phóng thích bản thể mà nói, cần phải có một điểm tựa làm vật chịu tải, mới có thể phát huy thực lực bản thể, cho nên cần phải do một bộ phận bản thể chui vào trong cát, dùng cái này đến chống đỡ bản thể còn lại của nó.
Nào biết đâu nó ở trong cát tung lên đến hoan hỉ, thế nhưng không cẩn thận kinh động Huyết mãng xà dưới cát.
Phải nói, bọn họ nào biết đâu rằng thì ra Huyết mãng xà này ngay ở dưới cát, nếu biết, tuyệt đối sẽ không lựa chọn chống lại mấy tên hồng y nhân ở trong này.
Chiến sủng của mình gây ra phiền toái, cho dù chết cũng chỉ có thể chịu.
Ngay tại khi bọn họ ngừng thở, chờ đợi chuyện sắp phát sinh, đầu con Huyết mãng xà hoàn toàn thò ra từ trong Huyết cát, chỉ là một cái đầu, tiếp theo là
https://ichapt.sstruyen.com/public/images/storyimg/20210602/voithu.png.
Người trên Huyết sa mạc căn bản không kịp trốn, đã bị bao phủ ở trong uy áp khủng bố, thân thể cứng đờ, bị áp chế đến từ trên phi kiếm ngã quỵ, ngã xuống Huyết cát.
"Phi phi phi!"
Ba người đều bị cát dính đầy một mặt, chỉ có A Chiếu nhẹ nhàng nhảy đến trên Huyết cát, bước đi tao nhã tiến độ nhịp điệu, tiến đến bên cạnh nữ tu ngã trên mặt đất, xem xét tình huống của nàng.
Sở Chước phun ra Huyết cát, ngẩng đầu liền nhìn thấy tiểu yêu thú sáp tới, chống lại cặp dị đồng tử mỹ lệ của nó, theo bản năng vươn tay chụp tới tiện thể vơ tiểu yêu thú đến trong lòng che chở.
Ba người thật vất vả từ trong Huyết cát bò lên, quay đầu thì thấy được cách đó không xa nửa cái đầu thò ra từ trong Huyết cát.
Cho dù chỉ là nửa đầu, ở trong mắt ba người, nghiễm nhiên giống như quái vật lớn, không khỏi hoảng sợ.
"Đây đây đây...!đây là cái thứ gì vậy?" Mặc Sĩ Thiên Kỳ cà lăm.
"Hẳn là con Huyết mãng xà đi." Sở Chước thanh âm bình tĩnh, nếu như xem nhẹ sắc mặt trắng bệch của nàng, môi mím thật chặc, càng có sức thuyết phục.
Thạch Nghịch: "...!..." Đột nhiên không muốn nói chuyện.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ quay đầu nhìn về phía Thạch Nghịch, vẻ mặt thành khẩn nói: "Thạch tiền bối, lúc trước không phải ngươi nói muốn thu phục con Huyết mãng xà này sao? Hiện tại nó bước ra, ngươi lên đi."
Thạch Nghịch: "...!..."
Thạch Nghịch sâu sắc cảm giác được tầm mắt con Huyết mãng xà rơi xuống trên người mình, nháy mắt có một loại xúc động muốn nhấn Mặc Sĩ Thiên Kỳ xuống Huyết cát để cho hắn ăn cát.
Đậu móa, con Huyết mãng xà này thế nhưng có thể có thể nghe hiểu lời bọn họ nói a a a a! Nó đã chăm chú nhìn mình ! ! !
Thạch Nghịch lau mặt một cái, khổ bức nói: "Đừng nói đùa, nhìn hơi thở vị Huyết mãng xà tiền bối này, đã vượt qua Nhân Hoàng cảnh, hẳn là Tinh Linh cảnh, ta một người tu luyện Nhân Vương cảnh nho nhỏ, nào dám mơ tưởng? Tuyệt đối không thể nào!"
Nghe vậy, Sở Chước cùng Mặc Sĩ Thiên Kỳ quăng cái nhìn khinh bỉ liếc mắt hắn một cái, sau đó tiếp tục khẩn trương nhìn chằm chằm nửa cái đầu thò ra từ trong Huyết cát, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Huyết mãng xà uy áp rất mạnh, ba người ở dưới uy áp bao phủ xuống, giống như Tôn Ngộ Không bị năm ngón tay Phật tổ Như Lai trấn áp, thậm chí ngay cả dũng khí chạy trốn cũng bị áp chế.
Uy áp đáng sợ như vậy, cũng không giống như là Nhân Hoàng cảnh, so với cảnh giới này thì rất cao, dĩ nhiên là phía trên Tinh Linh cảnh.
Tinh Linh cảnh...!Sở Chước có nháy mắt hoảng hốt.
Đây là cảnh giới đời trước nàng chưa đạt tới, tuy rằng trước kia cũng từng cảm giác qua cao thủ Tinh Linh cảnh áp chế, nhưng khi đó ít nhất nàng đã là Nhân Hoàng cảnh, áp lực không lớn như vậy.
Hiện tại tự mình trải qua, bị áp chế đến không thể động đậy, thì mới biết được chênh lệch hai bên trong đó.
Đây là một loại áp chế đáng sợ của cảnh giới giả cao đối với cảnh giới giả thấp, chỉ bằng uy áp, cũng đã làm cho người ta đánh mất sức phản kháng.
"Vậy, vậy, vậy...!hiện tại sao, sao, sao...!làm sao bây giờ?" Mặc Sĩ Thiên Kỳ lắp bắp hỏi, giọng nói đắng chát được có thể vắt ra nước.
Thạch Nghịch đặt mông ngồi ở chỗ kia, buông tay nói: "Không làm sao bây giờ, chờ nó coi chúng ta làm điểm tâm mà ăn luôn đi."
Mặc Sĩ Thiên Kỳ trợn mắt nhìn hắn ta, hắn còn không muốn chết đâu.
Thạch Nghịch càng không muốn chết, nhịn không được thở dài: "Ta rõ ràng nhắc nhở qua, nơi ngũ độc này tụ tập đầy đủ, dưới Huyết cát có một con Huyết mãng xà thực lực cường hãn chiếm cứ nơi đây, tốt nhất không cần kinh động nó ..."
Nhưng kết quả thì sao? Không cần nghĩ cũng biết ma quỷ đầu sỏ kinh động đắc tội Huyết mãng xà là ai, lôi bạo đạn hơn nữa gốc Luyện Vân Long Đằng thích chui vào trong Huyết cát gây sự, thực lôi con Huyết mãng xà chạy ra.
Luyện Vân Long Đằng quấn ở trên cánh tay Mặc Sĩ Thiên Kỳ cảm giác được hắn oán niệm, nhịn không được căng thẳng, lá cây run lên run lên.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ rụt đầu, có chút sợ.
Hắn cũng không nghĩ tới Tiểu Vân dùng lực như vậy, thực sự lôi Huyết mãng xà ra.
Luyện Vân Long Đằng là linh thực chiến đấu, mỗi lần khi chiến đấu, nếu như cần phóng thích bản thể mà nói, cần phải có một điểm tựa làm vật chịu tải, mới có thể phát huy thực lực bản thể, cho nên cần phải do một bộ phận bản thể chui vào trong cát, dùng cái này đến chống đỡ bản thể còn lại của nó.
Nào biết đâu nó ở trong cát tung lên đến hoan hỉ, thế nhưng không cẩn thận kinh động Huyết mãng xà dưới cát.
Phải nói, bọn họ nào biết đâu rằng thì ra Huyết mãng xà này ngay ở dưới cát, nếu biết, tuyệt đối sẽ không lựa chọn chống lại mấy tên hồng y nhân ở trong này.
Chiến sủng của mình gây ra phiền toái, cho dù chết cũng chỉ có thể chịu.
Ngay tại khi bọn họ ngừng thở, chờ đợi chuyện sắp phát sinh, đầu con Huyết mãng xà hoàn toàn thò ra từ trong Huyết cát, chỉ là một cái đầu, tiếp theo là
https://ichapt.sstruyen.com/public/images/storyimg/20210602/voithu.png.
Danh sách chương