Ở trong một khắc tiếng động đứng im đó, người trên thuyền phát hiện cặp mắt trong thức hải rốt cục tiêu thất.
Ngay sau đó bọn họ cảm giác được thân thể chợt nhẹ, cảm giác nặng nề ở trên người biến mất, không chỉ có thân thể bắn ra năng động, linh lực trong không khí cũng điên cuồng mà vọt tới hướng thân thể, rất nhanh trong kinh mạch liền đầy mãn linh lực, lực lượng quen thuộc trở về, không còn mặc người chém giết nữa.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ mặt mũi bầm dập đứng lên, xông tới kêu lên: "Sở tỷ, Tầm Châu ca diệt thủy yêu sao?"
Sở Chước nắm kiếm đứng ở đầu thuyền, quay đầu liếc hắn một cái, tiếp theo ánh mắt lại chuyển một vòng ở trên mặt những người khác, nhìn đến bộ dạng mặt mũi bầm dập của nhóm người này, có chút buồn cười, nói: "Hẳn là vậy, ánh mắt thủy yêu trong thức hải các ngươi có phải đã tiêu thất hay không?"
Mặc Sĩ Thiên Kỳ gật đầu.
"Vậy thì đúng rồi."
Đang nói, đột nhiên thấy mặt nước khôi phục bình tĩnh một lần nữa tạo nên tầng tầng gợn sóng, người trên thuyền nhìn xem mà căng thẳng trong lòng, tưởng thủy yêu lại tới nữa.


Nào biết một thanh âm rầm vang lên, chỉ thấy một con rùa nhỏ từ trong nước chui ra, một cột nước đưa nó đến trước thuyền.
Sở Chước vội vàng mở che phòng hộ ra, để cho nó tiến vào.
Đợi khi bé rùa trở lại trên thuyền, lúc này Sở Chước mới nhìn đến trên mai rùa của nó còn có hai giọt bọt nước ngưng tụ không tiêu tan, một giọt là màu đạm bạc, một giọt là màu lam nhạt.
Khi dị thủy màu đạm bạc nhìn đến Sở Chước, vèo một cái liền bay tới mi tâm của nàng, nhập vào trong thức hải của nàng.

Mà giọt dị thủy màu lam nhạt đó, thì chậm rãi phai nhạt ở trên mai màu xanh thẫm của bé rùa, sau đó tiêu thất.
Thấy một màn như vậy, Sở Chước hiểu rõ trong lòng.
Giọt dị thủy màu lam nhạt đó đã bị Huyền Uyên thu phục.
Uyên Đồ Huyền Quy là yêu thú thuộc tính thủy, mà trên người có huyết mạch Huyền Vũ, tuy rằng huyết mạch vẫn chưa thức tỉnh, nhưng nó đối với dị thủy vẫn là có tác dụng khắc chế tự nhiên, giọt dị thủy màu lam nhạt gặp được nó, tự nhiên chỉ có thể bị nó thúc giục.

Có được dị thủy rồi, sức chiến đấu của bé rùa cũng sẽ trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều, Sở Chước đối với cái này vô cùng vui vẻ.
"Huyền Uyên, Tầm Châu ca đâu?" Sở Chước cười hỏi.
Huyền Uyên quay đầu nhìn về phía trong hồ, nói:【Tầm Châu ca giết thủy yêu, rất nhanh sẽ trở về.】
Tuy rằng nghe không hiểu lời bé rùa nói, nhưng mà Sở Chước có thể từ trong tứ chi của nó biết tình huống coi như không tệ, sờ sờ mai rùa của nó, cười nói: "Đệ có thể thu phục giọt dị thủy đó, giỏi quá! Không có nó quấy rối, chúng ta cũng không cần luống cuống tay chân."

Bé rùa vô cùng cao hứng ngang đầu lên, vì có thể đến giúp chủ nhân mà cao hứng.
Lại một lát sau, Bích Tầm Châu đã trở lại.
Bích Tầm Châu vượt nước mà đến, bóng dáng cao to xuyên qua ở trong U Thủy lâm, tuyết y lưu ly, tay áo phiêu phiêu, tiên tư tú dật.

Một khắc đó, người nhẹ nhàng mà đến, giống như lăng ba tiên tử trên nước, một đám nam nhân trên thuyền nhìn xem mà không chuyển mắt, thiếu chút nữa quên lăng ba tiên tử vượt nước mà đến này kỳ thực là một nam nhân hàng thật giá thật.
Chỉ có người tu luyện tu vi Tinh Linh cảnh mới không cần mượn dùng bất luận linh khí gì mà đứng giữa không trung, Bích Tầm Châu lúc này giống như là hư không bay tới, mọi người nhìn xem mà cực kinh ngạc.
Thẳng đến khi hắn dần dần tiếp cận, mọi người mới chú ý tới dưới chân hắn vốn giẫm lên băng tơ.
Lấy hắn làm trục tâm, vô số băng tơ cuốn lấy linh mộc trong U Thủy lâm, Bích Tầm Châu đó là đạp băng tơ mà đến, làm cho người ta cảm giác giống như lăng ba tiên tử vượt nước mà đi.
Bích Tầm Châu điểm nhẹ mũi chân, từ mặt nước nhảy đến trên thuyền, tóc đen và tay áo nhẹ nhàng mà giương lên, rất nhanh liền thuận theo rơi xuống phía sau.
Hắn nâng lên một đôi mắt loại băng sương tuyết triệt nhìn qua, thấy người trên thuyền đều khôi phục một thân linh lực, liền thản nhiên quay đầu, nhìn về phía Sở Chước, nói: "Thủy yêu đã diệt trừ."

Nghe nói như thế, người trên thuyền đều cao hứng lên, đều tới cảm tạ Bích Tầm Châu ra tay.
"Bích tiền bối, không biết người kinh động thủy yêu còn sống không?" Tư Không Tiền thăm dò, biết có người đặc biệt kinh động thủy yêu, mục đích là vì giết chết Tư Không Gia Hòa, tự nhiên không thể làm ra vẻ mặc kệ, muốn nhìn một cái đối phương rốt cuộc sử cái thủ đoạn gì.
Bích Tầm Châu nói: "Khi ta đến, người nọ đã chết bởi trong tay thủy yêu."
Lần này sở dĩ sẽ kinh động thủy yêu, chính là có người tu luyện trước tiên ẩn vào U Thủy lâm, ở sau khi bọn họ tiến vào đặc biệt kinh động thủy yêu, mục đích chính là muốn cho thủy yêu ra tay giết chết bọn họ ở chỗ này.

Bày ra hết thảy, tự nhiên là người tu luyện có thù oán cùng Phần Nguyệt cung, vì có thể
.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện