Editor: ChieuNinh_dd.lequydon

Một đám nương tử quân chống lại một đám kiếm tu trực lai trực vãng, hiện trường giống như tu la trận.

Thân Đồ Hoàng đứng ở vị trí phía dưới chưởng môn Tẩy Kiếm Tông Âu Chính Dương, thân thể thẳng tắp như tùng, khuôn mặt cương nghị lạnh lùng, giống như một thanh kiếm sắc ra khỏi vỏ đả thương người, khiến người ta không thể bỏ qua.

Chưởng môn Hoa Tích của Tuần Hoa Tông nhịn không được liếc hắn một cái, đối với việc Âu Chính Dương mang theo đệ tử trẻ tuổi bên người, có chút khó hiểu.

Nhưng mà lúc này cũng không phải thời điểm chú ý loại chuyện này, Hoa Tích thu liễm tâm thần, cân nhắc lần này làm như thế nào để Tuần Hoa Tông tổn thất hạ tới thấp nhất.

Trưởng lão Hoa Lăng của Tuần Hoa Tông là người tính khí táo bạo, gặp mặt liền quát hỏi: "Đồ đệ Nhã Chính của ta đâu? Các ngươi giam hắn ở nơi nào? Còn không thả hắn ra?"

Chưởng môn Âu Chính Dương Tẩy Kiếm Tông cười tủm tỉm nói: "Hoa Lăng sư muội đừng vội, tuy rằng Yến sư điệt làm người không đoan chính, nhưng Tẩy Kiếm Tông chúng ta cũng nói đạo lý, vẫn chưa làm chuyện gì quá mức với Yến sư điệt. Việc làm lúc trước của Yến sư điệt, tin tưởng các ngươi đã rõ ràng đi?"

Tẩy Kiếm Tông và Tuần Hoa Tông từ trước quan hệ thân thiết, hai tông bên ngoài thường xuyên lấy xưng hô sư huynh đệ, sư tỷ muội gọi lẫn nhau.

Hoa Tích mặt bình tĩnh, lạnh giọng nói: "Âu sư huynh, trong này có phải có cái gì hiểu lầm hay không?"

Khi Tẩy Kiếm Tông giam giữ Yến Nhã Chính trong mật lao, trước tiên thì đưa tin cho Tuần Hoa Tông, ở trong tin đề cập chuyện Yến Nhã Chính làm, người Tuần Hoa Tông gần như không thể tin được. Mặc kệ Yến Nhã Chính có làm loại chuyện này hay không, Tẩy Kiếm Tông và Tuần Hoa Tông không thể trở mặt. Bằng không nếu hai tông đánh nhau, sẽ tiêu hao tài nguyên và sức chiến đấu hai tông, đối với phát triển của hai tông môn cũng không tốt.

Hoa Lăng là người bao che khuyết điểm, phụ họa nói: "Khẳng định là có cái hiểu lầm gì đó, Nhã Chính là đứa nhỏ có lễ phép, làm sao sẽ làm chuyện như vậy?"

Âu Chính Dương không để ý đến nàng, nói với đại đồ đệ bên cạnh: "Hoàng nhi, con đi mật lao mang Yến sư điệt tới đây."

Thân Đồ Hoàng đáp ứng một tiếng, xoay người đi ra đại điện.

Nghe được lời nói của Âu Chính Dương, sắc mặt của người Tuần Hoa Tông mới tốt hơn một ít.

Mặc kệ Yến Nhã Chính làm cái gì, đầu tiên hắn là đệ tử Tuần Hoa Tông, hơn nữa là đệ tử ngay cả chưởng môn Hoa Tích cũng xem trọng. Có thể nói, địa vị của Yến Nhã Chính ở Tuần Hoa Tông giống như địa vị của Thân Đồ Hoàng ở Tẩy Kiếm Tông, đều là đệ tử nhận được tông môn coi trọng, làm sao cam lòng bị hủy diệt? Càng không cần phải nói, việc này liên quan mặt mũi tông môn, mặc kệ chuyện như thế nào, đầu tiên phải biết rõ ràng, hạ tổn thất tới thấp nhất.

Âu Chính Dương lại không nghĩ tới khiến cho chuyện này trở nên nhẹ nhàng rồi bỏ qua, hắn cười nói: "Mấy vị sư muội, thực không dám giấu giếm, kêu bọn muội đến đây, cũng là Tẩy Kiếm Tông chúng ta phát hiện một ít chuyện thú vị. Mặc kệ như thế nào, chuyện Yến sư điệt đã làm, đều đã xúc phạm tới căn cơ của Tẩy Kiếm Tông, chỉ mong đến lúc đó mấy vị sư muội chớ mềm lòng, cho Tẩy Kiếm Tông một câu trả lời thỏa đáng mới tốt."

Lời nói, nói đến sắc mặt Hoa Tích và mấy nương tử quân khẽ biến.

Âu Chính Dương nói lời này rất khách khí, nhưng ý tứ trong lời nói tuyệt không khách khí, đây chính là đánh tiếng, người nghe được vô cùng nghẹn khuất, làm sao có phong cách hành sự của kiếm tu cương trực?

Lại nói đến, đệ tử Tẩy Kiếm Tông ở Tấn Thiên đại lục làm việc lấy "ngay thẳng, chính trực" nổi tiếng, nhưng mỗi một chưởng môn Tẩy Kiếm Tông đương nhiệm làm việc cũng không ngay thẳng, ngược lại cay độc giống như hồ ly, rất ít có thể để cho người ta chiếm tiện nghi. Bọn họ đều nhịn không được hoài nghi, khi Tẩy Kiếm Tông tuyển chưởng môn, đều không phải là thực lực cường giả lên ngôi, mà là chuyên môn tuyển chọn loại hồ ly tâm tư thông minh nặng này.

***

Mật lao của Tẩy Kiếm Tông xưa nay thần bí, không người nào biết nó ở đâu, cửa vào ở đâu, chỉ có thể đoán có lẽ nó là ở bên trong một bí cảnh.

Trong mật lao kín không kẽ hở, giam giữ vài người.

Yến Nhã Chính bị giam giữ lúc này đã nửa tháng, thời gian nửa tháng tuy nói không lâu, nhưng đối với tù nhân mà nói, lại vô cùng dài lâu.

Trong mật lao không có linh khí, càng giống như Thế Tục giới cấp thấp.

Đối với người tu luyện mà nói, không có linh khí, thì không thể tu luyện, khí mạch trong thân thể không có được bổ sung linh khí, tiếp tục lâu dài, thân thể sẽ suy yếu đi từng chút một, cuối cùng sẽ giống một phàm nhân bình thường, dần dần già đi, thẳng cho đến hao hết tuổi thọ mà tử vong.

Mấy ngày nay Yến Nhã Chính bị giam giữ ở trong này, không ai tới thăm hắn, người không thể tu luyện, thời gian liền phá lệ lâu dài gian nan. Nhưng mà hắn vẫn hờ hững thong dong, vẫn chưa lộ ra chút nôn nóng nào, giống như là được mời đi làm khách, làm cho đệ tử Tẩy Kiếm Tông giám thị hắn vô cùng kinh dị.

Nghe được tiếng bước chân, Yến Nhã Chính ngẩng đầu nhìn qua, thì nhìn thấy Thân Đồ Hoàng đứng trước cửa lao.

Đệ tử Chấp Pháp đường đi theo Thân Đồ Hoàng mở cửa lao ra, đi đến trước mặt Yến Nhã Chính, buộc hai cái Linh Hoàn Khấu lên trên cổ tay hắn, mới mang hắn đi ra ngoài.

Yến Nhã Chính vuốt vuốt ống tay áo có chút nếp nhăn, hỏi Thân Đồ Hoàng: "Nô Song sư muội đâu? Hiện tại nàng như thế nào?"

Thân Đồ Hoàng liếc hắn một cái, xoay người rời đi.

Yến Nhã Chính đứng ở nơi đó, thể hiện rõ hắn không trả lời, hắn ta sẽ không đi.

Cuối cùng vẫn là người Chấp Pháp đường nói: "Nàng rất tốt, ở trong địa lao Chấp Pháp đường, chỉ cần ngươi phối hợp, thì nàng không có việc gì."

Yến Nhã Chính nghe nói như thế, nở nụ cười một tiếng, ý tứ hàm xúc không rõ liếc mắt nhìn người Chấp Pháp đường đó một cái, cất bước đuổi kịp Thân Đồ Hoàng.

Khi Thân Đồ Hoàng mang theo Yến Nhã Chính bị buộc Linh Hoàn Khấu đi tới, toàn bộ đại điện tràn ngập mùi thuốc súng nồng đậm.

Sắc mặt của chưởng môn Tuần Hoa Tông và mấy vị trưởng lão lúc này phá lệ khó coi.

Tương phản với bọn họ, Chưởng môn Tẩy Kiếm Tông Âu Chính Dương vẫn là dáng vẻ cười tủm tỉm, khuôn mặt Phong chủ Linh Kiếm phong Võ Thịnh tiếp khách lạnh nhạt. Phong chủ mấy phong còn lại thần sắc không đồng nhất, trong đó lấy sắc mặt Phong chủ Kim Đao phong Từ Văn càng không tốt, nhìn Yến Nhã Chính đi vào, ánh mắt đó giống như muốn ăn luôn hắn.

Nếu không phải tại xú tiểu tử này mê hoặc nữ nhi của ông ta, Nô Song sẽ vì hắn mà phản bội Tẩy Kiếm Tông sao? Nếu không phải tông môn giam giữ Yến Nhã Chính, không để cho người ta đi vào thăm, Từ Văn cũng nhịn không được vọt vào, một đao chém chết tiểu tử này.

"Nhã Chính, con không sao chứ?" Hoa Lăng nhìn thấy đệ tử, lập tức hỏi.

Yến Nhã Chính tác phong như cũ, khẽ cười với sư phụ, quay sang chưởng môn Tẩy Kiếm Tông nói: "Âu Dương chưởng môn, việc này là một mình ta gây nên, không quan hệ với Tuần Hoa Tông. Mà nói ra, ta cũng không xem như là đệ tử của Tuần Hoa Tông." Dien*dan*le*quy*don ChieuNinh

Nghe nói như thế, sắc mặt người Tuần Hoa Tông nhịn không được đổi đổi.

Hoa Lăng đang muốn mở miệng, bị chưởng môn Hoa Tích đè lại.

Âu Chính Dương hơi hơi gật đầu, nói: "Yến sư điệt phải chứng minh việc này không quan hệ với Tuần Hoa Tông như thế nào?"

Yến Nhã Chính khẽ cười một tiếng: "Ta có thể chứng minh, nhưng mà trước đó, ta muốn gặp Nô Song."

Nghe nói như thế, tất cả mọi người nhịn không được kinh ngạc nhìn hắn, ngay cả Phong chủ Kim Đao phong Từ Văn cũng kinh ngạc vạn phần. Hắn vẫn luôn nghĩ Yến Nhã Chính là vì giành địa mạch Đoạn Tinh nhai mà lợi dụng nữ nhi, nữ nhi ngốc đó của ông ta nào biết đâu rằng lời nói nam nhân là không thể tin, thế nhưng ngây ngốc tin tưởng hắn, giống như bạch nhãn lang giúp đỡ hắn mưu đồ với tông môn sinh dưỡng mình, quả thực cực kì ngu xuẩn.

Nhưng hiện tại xem ra, giống như cũng không phải là như thế.

"Yến sư điệt là ý gì?" Âu Chính Dương tiếp tục hỏi.

Yến Nhã Chính cũng không giấu giếm, nói thẳng: "Nói vậy các ngươi đã từ chỗ Nô Song sư muội biết được lai lịch của ta. Đây là ta giao cho nàng, nếu kế hoạch thất bại, thì để cho nàng nói ra, như thế các ngươi cũng sẽ không trừng phạt nàng. Ta nói đúng có phải không?"

Đám kiếm tu ngay thẳng Tẩy Kiếm Tông nhịn không được nhíu mày, Yến Nhã Chính này nói đúng, sau khi từ chỗ Từ Nô Song biết được lai lịch chân chính của Yến Nhã Chính, lại trải qua một phen tra xét rõ ràng, biết lời nói của nàng là đúng, bọn họ mới không có xử lý nàng trước tiên.

Làm không tốt, việc này sẽ trở thành chuyện trọng đại quan hệ toàn bộ Tấn Thiên đại lục.

Cùng so sánh với Tẩy Kiếm Tông đã hiểu rõ, Tuần Hoa Tông rõ ràng có chút lờ mờ, không rõ bọn họ đang đánh cái bí hiểm gì.

Âu Chính Dương hơi hơi suy tư, liền để cho người đi dẫn Từ Nô Song tới.

Từ Nô Song lập tức đã bị người Chấp Pháp đường mang tới đây, trên người nàng mặc một thân váy Nguyệt Hoa như cũ, trên người không có một vật trang sức nào, sắc mặt vô cùng tiều tụy, có lẽ nửa tháng qua cũng không tốt.

Khi nhìn đến Yến Nhã Chính trong đại điện, nàng hai mắt sáng ngời kêu lên: "Yến sư huynh."

Yến Nhã Chính tao nhã cười yếu ớt với nàng, ôn nhu nói: "Nô Song sư muội, muội khỏe không?"

Từ Nô Song hốc mắt ửng đỏ, nghẹn ngào nói: "Muội không sao, chỉ là vẫn luôn rất lo lắng cho huynh."

Nàng cũng biết việc Yến Nhã Chính tính toán sẽ gây bất lợi cho Tẩy Kiếm Tông, nhưng với Tẩy Kiếm Tông mà nói, làm sao cũng không phải một con đường rộng thênh thang chứ? Nhưng nàng lo lắng người tông môn không tin lời nàng nói, muốn xử tử Yến Nhã Chính, nửa tháng qua sống vô cùng dày vò.

Yến Nhã Chính không nhìn người ở đây, đưa tay sờ sờ đầu nàng, than thở nói: "Nô Song, để muội chịu ủy khuất."

Từ Nô Song lắc đầu, muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng cái gì cũng nói không nên lời.

Yến Nhã Chính xác nhận Từ Nô Song không có việc gì rồi, mới xoay người nhìn về phía Âu Chính Dương, nói: "Âu Dương chưởng môn, chúng ta làm giao dịch đi."

Âu Chính Dương bất động thanh sắc hỏi: "Giao dịch gì?"

"Về tương lai Tấn Thiên đại lục!"

Âu Chính Dương không nói chuyện.

Mà đám người Tuần Hoa Tông đã hoàn toàn mê mang, giống như là nghe không hiểu rốt cuộc bọn họ đang nói cái gì.

***

Người Tuần Hoa Tông sau khi đến Tẩy Kiếm Tông, Sở Chước cũng chú ý việc này, muốn nhìn một chút phát triển của chuyện này.

Nhưng nàng không nghĩ tới, chuyện phát triển được nhanh chóng như thế, vượt qua nàng tưởng tượng. Dien*dan*le*quy*don ChieuNinh

Chỉ qua mấy ngày, chợt nghe nói Từ Nô Song đã được thả ra khỏi từ trong địa lao Chấp Pháp đường, Yến Nhã Chính cũng trở lại Tẩy Kiếm Tông, chưởng môn Tuần Hoa Tông ở lại Tẩy Kiếm Tông làm khách, nhìn cách thức, dường như có dự tính làm khách lâu dài.

Không chỉ có như thế, Tẩy Kiếm Tông đột nhiên phát rộng thiệp mời cho các thế lực Tấn Thiên đại lục, mời bọn họ tiến đến Tẩy Kiếm Tông tham gia hôn lễ.

Hôn lễ của ai?

Đương nhiên là hôn lễ của ái nữ Từ Nô Song của Phong chủ Kim Đao phong Tẩy Kiếm Tông cùng với Yến Nhã Chính Tuần Hoa Tông. 

Nghe được tin tức này, mọi người mới hiểu được vì sao đột nhiên chưởng môn Tuần Hoa Tông đến Tẩy Kiếm Tông làm khách, thì ra là thế.

Trong lúc nhất thời, giống như mọi người đều quên mất chuyện lúc trước Từ Nô Song bị Chấp Pháp đường nhốt vào địa lao, đều nói đến cọc hôn sự này. Chỉ có mấy người nhịn không được nhắc tới, nhưng không có đáp án.

"Rốt cuộc lúc trước Từ sư muội phạm chuyện gì, thế nhưng bị Chấp Pháp đường nhốt lại, cũng không có giải thích nào."

"Đúng vậy, Từ phong chủ đối với việc này thế nhưng cũng không nháo, bởi người Chấp Pháp đường giam giữ, hiện tại cũng không đứng ra nói lời nào cho nữ nhi mình, giống như hận không thể để cho mọi người đều quên đi mới tốt."

"Trong này nhất định có cái nội tình gì đó không muốn người khác biết."

"Nếu không, đến hỏi đại sư huynh?"

"Thôi đi, đừng nhớ ăn không nhớ đánh, đại sư huynh sẽ đẩy người xuống sườn núi."

Một đám đệ tử Tẩy Kiếm Tông lại tiến đến chỗ đỉnh núi Tẩy Thiên phong nói chuyện phiếm bát quái, đều thảo luận việc này.

So với bọn họ dám tán gẫu không dám hỏi, Sở Chước thì trực tiếp đến hỏi.

Thân Đồ Hoàng vừa thấy nàng, theo bản năng đã muốn đi.

Sở Chước ở trong lòng hắn, đã biến thành một người phiền toái. Đối với người không muốn giải thích mà nói, chỉ cần vừa thấy được người muốn bắt hắn giải thích, hắn sẽ không muốn quan tâm.

"Thân Đồ công tử, đừng như vậy, tốt xấu gì chuyện lần này, ta cũng là kẻ bị hại, thế nào cũng phải làm cho rõ ràng, không phải sao?" Sở Chước lấy cớ vô cùng hợp lý.

Thân Đồ Hoàng: "... Ngươi muốn biết cái gì?"

"Đương nhiên là hôn lễ Yến Nhã Chính và Từ Nô Song, thế nào lại đột nhiên muốn tổ chức hôn lễ?"

"Ích lợi giao dịch." Thân Đồ Hoàng lời nói ngắn gọn dễ hiểu.

Sở Chước như có chút suy nghĩ nói: "Chẳng lẽ giao dịch này là nói Yến Nhã Chính nguyện ý trở thành người liên hệ giữa Tấn Thiên đại lục và Linh thế giới sao?" ChieuNinh~dien~dan~lequydonD^d^l^q^d

Thân Đồ Hoàng đơ, theo bản năng hỏi lại: "Làm sao mà ngươi biết?"

Sau khi hỏi xong, sắc mặt hắn hơi cương, yên lặng đưa Sở Chước nhập vào danh sách người phiền toái không thể chọc.

Sở Chước vẻ mặt ngượng ngùng cười nói: "Kỳ thực ta cũng đoán vậy, lúc trước Chiêm thúc thúc có thể là xem ở phần lần này ta chịu tội, nói ra với ta một hai câu. Hơn nữa có được tin tức từ chỗ của ngươi, lại cân nhắc suy nghĩ, thì có thể chấp vá bảy tám phần."

Thân Đồ Hoàng lại muốn xoay người bỏ đi.

Sở Chước vẫn có nghi vấn: "Yến Nhã Chính đã không phải người Tấn Thiên đại lục, hôn lễ của hắn và Từ Nô Song đáng tin sao?"

Phong tục thế giới này và phong kiến cổ đại ở đời trước mà Sở Chước biết, vẫn xem trọng lệnh của cha mẹ, lời của mối mai. Nhưng mà làm người tu luyện nghịch thiên, có vài thời điểm cũng không câu nệ tiểu tiết, chỉ cần ngươi có thực lực, đạo đức thế tục này hơn nữa còn lễ giáo quy củ cái gì đó, hoàn toàn chính là cái rắm.

Nhưng mà nam nữ ở trong hôn lễ, vẫn xem trọng một chút.

Yến Nhã Chính không phải người Tấn Thiên đại lục, ai biết hắn thành hôn ở Tấn Thiên đại lục, khi trở lại gia tộc ở Linh thế giới, gia tộc của hắn có thể thừa nhận Từ Nô Song là nàng dâu Yến gia hay không? Càng không cần phải nói ở trong mắt vài người của Linh thế giới, người Huyền thế giới giống như kẻ quê mùa từ nông thôn đến, thân phận người trong thành và nông dân chênh lệch quá lớn, rất nhiều người cũng không xem trọng.

"Bọn họ sẽ lập ra huyết khế." Thân Đồ Hoàng hồi đáp.

Nghe được "huyết khế", thần sắc Sở Chước có chút vi diệu.

Huyết khế này nghe là điềm xấu, kì thực cũng là một loại khế ước hôn nhân vô cùng vững chắc, khế ước hai người không quan hệ huyết thống đến với nhau, huyết mạch tương liên, vinh nhục cùng nhau, nếu như một bên nghĩ muốn thương tổn bên còn lại, chính mình cũng sẽ bị tổn thương. Huyết khế làm cho hai người không quan hệ huyết thống biến thành tồn tại thân mật nhất, không thể thương hại lẫn nhau với đối phương, cả đời liên hệ cùng một chỗ, là khế ước cực kì vững chắc.

"Ai ra chủ ý?" Sở Chước tò mò hỏi, thuần túy là bát quái (nhiều chuyện).

Thân Đồ Hoàng lại không biết hiện tại nàng chính là bát quái, còn tưởng rằng đầu óc người này lại không biết chuyển tới đâu, đành phải nói: "Phong chủ Kim Đao phong đề xuất."

Sở Chước hiểu rõ, tuy rằng chuyện Yến Nhã Chính mưu đồ địa mạch Đoạn Tinh nhai không thành, nhưng lưu lại ấn tượng ác liệt ở Tẩy Kiếm Tông như cũ. Cho dù cảm tình của hắn đối với Từ Nô Song là thật, Từ Văn cũng không thể tin được. Chẳng qua nữ nhi ngốc của hắn một lòng buộc ở trên người đối phương, cọc hôn sự này lại là chưởng môn cũng tán thành, không có cách nào khác, Từ Văn đành phải đề xuất để cho bọn họ lập ra huyết khế ở trong hôn lễ.

"Đúng rồi, Yến Nhã Chính thật sự có thể liên hệ đại lục ở Linh thế giới sao?" Sở Chước hỏi.

Thân Đồ Hoàng hoài nghi nhìn nàng: "Ngươi hoài nghi hắn?"

"Cũng không phải là hoài nghi, đây không phải thói thường của con người sao? Tấn Thiên đại lục ngăn cách lâu như vậy, có rất ít người biết ở ngoài đại lục còn có đại lục, không biết làm thế nào mới có thể liên hệ cùng đại lục khác, càng không cần phải nói là đại lục cao cấp. Yến Nhã Chính làm thế nào đi đến Tấn Thiên đại lục, lại làm thế nào có thể trở về, mấy thứ này đều là vấn đề có sẵn, không biết lúc ấy Âu chưởng môn có hỏi rõ ràng không?"

Thân Đồ Hoàng: "......"

Thân Đồ Hoàng thâm trầm liếc nhìn nàng một cái, nói: "Ta sẽ phản ánh việc này với chưởng môn."

Trên mặt Sở Chước lộ ra một cái tươi cười phá lệ ngọt ngào: "Vậy cứ quyết định như vậy, vất vả Thân Đồ công tử."

Thân Đồ Hoàng mặt lạnh rời khỏi.

Trên đường xuống núi, A Chiếu lại tới đón Sở Chước.

Sở Chước ôm nó, dọc theo đường đi nhỏ giọng nói với nó chuyện nàng biết được từ chỗ Thân Đồ Hoàng, cuối cùng tổng kết nói: "Cũng không biết Yến Nhã Chính này có phải phát hiện một đường không gian thông đạo ổn định thông tới Linh thế giới hay không, hoặc là có pháp bảo khác có thể xuyên qua hai giới..."

Lúc trước Sở Chước tìm Thân Đồ Hoàng tìm hiểu việc này, cũng đều không phải là nhàn rỗi không có chuyện gì, hoặc là tò mò.

So với mấy người vừa biết được Linh thế giới, đời trước nàng chính là người tu luyện đều đi qua tất cả ngay cả Đại Hoang giới được hướng tới nhất. Chỉ tiếc nàng vừa đến Đại Hoang giới không lâu, thì không hay ho bị ám sát mà chết, trùng sinh trở về, một khi trở lại trước giải phóng.

Đời trước nàng trải qua có thể nói là vô cùng phong phú, mang theo một đám khế ước thú, chạy một cái đại lục lại một cái đại lục, thăng cấp đánh quái, tự nhiên biết thông đạo không gian giữa đại lục và đại lục vô cùng bí ẩn. Thậm chí rất nhiều thông đạo không gian cũng không ổn định, hơi không cẩn thận sẽ không hay ho cuốn vào trong gió lốc không gian, cuối cùng thân rơi xuống con đường tiêu tan. ChieuNinh~dien~dan~lequydonD^d^l^q^d

Lúc ấy nàng có thể từ Tấn Thiên đại lục chạy đến Linh thế giới, cũng là trải qua một phen đau khổ, thiếu chút nữa thì đã bị cuốn đi vào gió lốc không gian.

Khi đó tình huống quá mức hung hiểm, Sở Chước đời này cũng không muốn lại trải qua một lần, nếu có có sẵn thông đạo không gian ổn định, có thể an toàn đến Linh thế giới, nàng tự nhiên lựa chọn loại này.

Đời này có thể trùng sinh, nàng cũng rất là tiếc mệnh.

A Chiếu an tĩnh nghe nàng nói chuyện, một cái đuôi không tự chủ vung lên, phủi đến vung đi ở trên cánh tay của nàng.

Khi Yến Nhã Chính và Tẩy Kiếm Tông giao dịch, A Chiếu ngồi xổm ở trên xà nhà, nghe được rõ ràng một hai, tuy rằng trong lòng lơ đễnh, nhưng cũng biết cái này đối với Tấn Thiên đại lục mà nói, quả thật là một cái cơ hội hiếm có.

Trên Tấn Thiên đại lục không hiế, thiên tài kinh tài tuyệt diễm, chính là chịu đựng linh khí đại lục có hạn, tốc độ tu luyện của bọn họ khắp nơi không nhanh, cũng không có cách nào tu luyện đến cấp rất cao. Nếu cho bọn hắn một cơ hội có thể đến thế giới cấp rất cao để tu luyện, có lẽ sẽ kỳ ngộ bất đồng.

Người tu luyện nghịch thiên mà đi, chỉ có không ngừng phá tan gông cùm, mới có thể có con đường thênh thang.

A Chiếu còn muốn Sở Chước nhanh chóng trưởng thành, về sau cùng đi Đại Hoang giới xưng vương xưng bá đây.

Cho nên đối với việc này, nó vô cùng vui mừng khi thấy việc đã thành, hiếm khi không có đi gây sự, nhìn tình huống thế lực Tấn Thiên đại lục và Yến Nhã Chính giao dịch mà bình tĩnh.

***

Hôn lễ của Yến Nhã Chính và Từ Nô Song vào một tháng sau.

Thời gian một tháng, người tu luyện Tấn Thiên đại lục nhận được thiệp mời đều tới tham gia hôn lễ trước, khiến cho buổi hôn lễ này nghiễm nhiên trở thành việc trọng đại của toàn bộ Tấn Thiên đại lục.

Đối với võ giả cấp thấp mà nói, chỉ nhìn đến cọc hôn lễ này là đám hỏi (liên hôn) Tẩy Kiếm Tông và Tuần Hoa Tông, tự nhiên không giống người thường. Nhưng đối với thế lực tam tông tứ tộc ngũ môn mà nói, bọn họ nhìn đến cũng là một cái cơ hội có lợi cho con cháu gia tộc, cho dù là người tu luyện bế quan tu luyện, cũng đều xuất quan, tự mình chạy tới Tẩy Kiếm Tông.

Không có một thế lực nào nguyện ý buông tha cho cơ hội có thể làm cho tông môn hoặc gia tộc cao hơn một tầng này.

Hết chương 34.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện