Bóng lưng của người đàn ông biến mất sau cánh cửa, Diệp Y Y đau khổ lấy tay che miệng, nước mắt lăn dài.
Tịnh Hề âm thầm đánh giá nữ chính. Nói thế nào nhỉ? Nữ chính không được coi là xinh đẹp lắm, kém cô tận một tỉ con phố. Gương mặt thanh tú, con ngươi linh động. Vẻ đẹp này giống em gái hàng xóm hơn.
Hơ hơ hơ, thua xa ta đây!!!
Mặt của ta là đẹp đến nỗi có thể ăn thay cơm đấy.
\[...\] Trong tình huống này kí chủ còn tự luyến được.
Một người một chuột bốc phét tung trời với nhau. Nữ chính đại nhân vẫn ngồi góc giường khóc lóc sụt sùi.
Đang lúc này, chuột nhỏ vội vàng nói: \[ Kí chủ, kí chủ! Đến phần hay nhất đêm nay rồi. Chúng ta xem tiếp nào.\]
Tịnh Hề buồn...
Hết kẹo mút rồi!!!
Chuột nhỏ nhìn cô, nó lấy từ trong không gian ra mấy cái nữa: \[ Kí chủ, ngài ăn tiếp đi nè.\]
Ừm, kí chủ thích nhất ăn kẹo.
Cho cô ấy ăn kẹo đảm bảo cô ấy siêu ngoan.
Loại kẹo mút mà chuột nhỏ cho cô ăn cực ngon, so sánh với mới cái mua ở siêu thị thì mlem hơn nhiều.
Tịnh Hề cất bớt vào túi, để ăn dần.
Đây là hàng hiếm đó, ở thị trường không có bán đâu.
Tiếng bước chân dồn dập lại gần, cửa lại mở ra một lần nữa. Đôi mắt Diệp Y Y kinh hãi nhìn về phía cửa.
Không chỉ Diệp Y Y đâu, cả Tịnh Hề cũng run rẩy lắm chứ...
Cụ nhà nó!!! Nam chính chơi ác vậy.
Tra nam, tra nam, tra nam, tra nam... Chuyện quan trọng nhắc lại trăm lần vẫn không đủ.
Tịnh Hề kéo chuột nhỏ lui sâu vào góc tường. Căn phòng vừa nãy còn rộng bỗng chốc trở nên chật chội. Hai, ba gã đàn ông to cao đứng ở cửa phòng. Ánh mắt nóng rực nhìn Diệp Y Y. Tống Hành chỉ thẳng vào cô ta, tàn nhẫn nói : "Chơi chết ả đàn bà này. Xong việc thì gửi video cho tôi." Nói xong, mắt hắn thờ ơ liếc qua cô gái váy trắng trên giường. Cố bỏ qua cảm giác kì lạ nảy mầm trong lòng, quay người bước đi.
Diệp Y Y gào to: "Anh Hành, anh không thể đối xử với em như vậy được. Anh là chồng của em cơ mà." Hắn là chồng cô...
Sao hắn ta có thể ác độc đến mức đem vợ mới cưới tặng cho gã đàn ông khác chứ?
Cho dù hắn không yêu cô thì cũng không được làm thế...
Chỉ vì chị gái cô dời đi ư?
Một trong ba gã đàn ông nhìn Diệp Y Y, có chút ngập ngừng: "Làm thế này có tốt không?"
Đây chính là phu nhân trên danh nghĩa của Tống tổng đấy. Chưa kể ả đàn bà này cũng là Nhị tiểu thư của Diệp gia nữa.
Nhỡ đâu...
Một gã khác cười đầy thô thiển, gã ta bước lại gần: " Mày lo cái gì! Tống tổng bảo chúng ta làm thì cứ nghe theo thôi. Với lại..." Gã ta trợn mắt đầy hưng phấn: "Không phải ai cũng có tư cách được ngủ với Tống phu nhân đâu."
Chuyện này nghìn năm có một đó!
Diệp Y Y sợ hãi lùi xa, cô ta lắc lắc đầu: " Không, không, các người đừng tới đây, đừng tới đây mà..."
Tịnh Hề nhìn cảnh ba nam đè một nữ phía bên kia, giật giật khoé môi hỏi chuột nhỏ: "Thế trong truyện này nữ chính không sạch à?"
Nam chính thực sự làm chuyện này, đảm bảo tương lai hối hận đến chết vẫn không đủ!!! \( là tôi một dao xiên chết mẹ ổng luôn á chứ đâu có não tàn như bà nữ chính này.\)
Tịnh Hề chợt cảm thấy so với Tống Hành, Trầm Ngạn đỡ tra hơn nhiều. Tuy cô chưa gặp mặt anh ta nhưng ít nhất sống còn có tiền tiêu, thoải mái, tiêu dao tự tại. Về sau không phải chịu cảnh ngược thành bãi phân giống nữ chính đại nhân.
\[...\] Ta thực muốn biết xem ai có bản lĩnh mới ngược được cô?
\[ Kí chủ cứ bình tĩnh đi. Nữ chính ở thế giới này sạch không thua kém xà phòng đâu.\]
Tịnh Hề:"..." Sạch không thua kém xà phòng là cái quỷ gì???
Con chuột béo ngu ngốc này lại đọc sách gì mà so sánh buồn cười như vậy?
Tịnh Hề ngồi ăn kẹo xem tiếp, váy cưới của Diệp Y Y lúc này đã bị xé rách một nửa, lộ ra cái áo lót màu hường phấn và làn da trắng mập. Chân cô ả bị hai gã đàn ông trói cột vào giường tạo thành hình chữ 人. Một gã sờ vào phần chân, bàn tay gần đưa đến phần đùi rồi luồn vào trong váy, đi sâu...đi sâu hơn nữa...
Tịnh Hề và chuột nhỏ trố mắt nhìn bàn tay mất dạy của gã ta chui dần vào, suýt thì phun máu...
Sắp đến cảnh lột quần rồi ư???
Không có cảnh ném quần như trong tưởng tượng. Gã đàn ông đang cười dâm đãng bèn cứng người lại, gã ta sợ hãi lui ra một chút, lắp bắp: "Ả ta dám cắn lưỡi tự sát!"
Hai tên còn lại cũng nhìn theo, chỉ thấy từ miệng của Diệp Y Y trào ra máu tươi, cô ta căm hận nhìn mấy tên đàn ông, giãy dụa vì đau.
Tịnh Hề thấy kịch này mẹ nó quá gay cấn. Ai dè nữ chính thanh cao đến mức phải cắn lưỡi tự tử chứ?
\[ Kí chủ à, Diệp Y Y rất yêu Tống Hành, cô ta tình nguyện đi chết còn hơn trao thân cho người khác. Đây cũng là lí do chính trong sáu năm sinh hoạt cùng một nhà với Trầm Ngạn mà cô ả không bị anh ta ấy ấy đấy.\]
Trầm Ngạn không ép buộc cô ta sao?
Là nam phụ ác độc thì nên làm vậy chứ???
Chuột nhỏ dè dặt một chút, đại khái là nó sợ kí chủ ghét bỏ nam phụ xong không thèm làm nhiệm vụ nữa: \[ Kí chủ, anh ta không nỡ.\]
Tịnh Hề:"..." Nữ chính sẽ không bao giờ lăn giường với nam phụ đâu.
Chuột nhỏ là lo lắng thừa thãi rồi, Tịnh Hề chỉ yêu tiền của Trầm Ngạn mà thôi.
Tịnh Hề âm thầm đánh giá nữ chính. Nói thế nào nhỉ? Nữ chính không được coi là xinh đẹp lắm, kém cô tận một tỉ con phố. Gương mặt thanh tú, con ngươi linh động. Vẻ đẹp này giống em gái hàng xóm hơn.
Hơ hơ hơ, thua xa ta đây!!!
Mặt của ta là đẹp đến nỗi có thể ăn thay cơm đấy.
\[...\] Trong tình huống này kí chủ còn tự luyến được.
Một người một chuột bốc phét tung trời với nhau. Nữ chính đại nhân vẫn ngồi góc giường khóc lóc sụt sùi.
Đang lúc này, chuột nhỏ vội vàng nói: \[ Kí chủ, kí chủ! Đến phần hay nhất đêm nay rồi. Chúng ta xem tiếp nào.\]
Tịnh Hề buồn...
Hết kẹo mút rồi!!!
Chuột nhỏ nhìn cô, nó lấy từ trong không gian ra mấy cái nữa: \[ Kí chủ, ngài ăn tiếp đi nè.\]
Ừm, kí chủ thích nhất ăn kẹo.
Cho cô ấy ăn kẹo đảm bảo cô ấy siêu ngoan.
Loại kẹo mút mà chuột nhỏ cho cô ăn cực ngon, so sánh với mới cái mua ở siêu thị thì mlem hơn nhiều.
Tịnh Hề cất bớt vào túi, để ăn dần.
Đây là hàng hiếm đó, ở thị trường không có bán đâu.
Tiếng bước chân dồn dập lại gần, cửa lại mở ra một lần nữa. Đôi mắt Diệp Y Y kinh hãi nhìn về phía cửa.
Không chỉ Diệp Y Y đâu, cả Tịnh Hề cũng run rẩy lắm chứ...
Cụ nhà nó!!! Nam chính chơi ác vậy.
Tra nam, tra nam, tra nam, tra nam... Chuyện quan trọng nhắc lại trăm lần vẫn không đủ.
Tịnh Hề kéo chuột nhỏ lui sâu vào góc tường. Căn phòng vừa nãy còn rộng bỗng chốc trở nên chật chội. Hai, ba gã đàn ông to cao đứng ở cửa phòng. Ánh mắt nóng rực nhìn Diệp Y Y. Tống Hành chỉ thẳng vào cô ta, tàn nhẫn nói : "Chơi chết ả đàn bà này. Xong việc thì gửi video cho tôi." Nói xong, mắt hắn thờ ơ liếc qua cô gái váy trắng trên giường. Cố bỏ qua cảm giác kì lạ nảy mầm trong lòng, quay người bước đi.
Diệp Y Y gào to: "Anh Hành, anh không thể đối xử với em như vậy được. Anh là chồng của em cơ mà." Hắn là chồng cô...
Sao hắn ta có thể ác độc đến mức đem vợ mới cưới tặng cho gã đàn ông khác chứ?
Cho dù hắn không yêu cô thì cũng không được làm thế...
Chỉ vì chị gái cô dời đi ư?
Một trong ba gã đàn ông nhìn Diệp Y Y, có chút ngập ngừng: "Làm thế này có tốt không?"
Đây chính là phu nhân trên danh nghĩa của Tống tổng đấy. Chưa kể ả đàn bà này cũng là Nhị tiểu thư của Diệp gia nữa.
Nhỡ đâu...
Một gã khác cười đầy thô thiển, gã ta bước lại gần: " Mày lo cái gì! Tống tổng bảo chúng ta làm thì cứ nghe theo thôi. Với lại..." Gã ta trợn mắt đầy hưng phấn: "Không phải ai cũng có tư cách được ngủ với Tống phu nhân đâu."
Chuyện này nghìn năm có một đó!
Diệp Y Y sợ hãi lùi xa, cô ta lắc lắc đầu: " Không, không, các người đừng tới đây, đừng tới đây mà..."
Tịnh Hề nhìn cảnh ba nam đè một nữ phía bên kia, giật giật khoé môi hỏi chuột nhỏ: "Thế trong truyện này nữ chính không sạch à?"
Nam chính thực sự làm chuyện này, đảm bảo tương lai hối hận đến chết vẫn không đủ!!! \( là tôi một dao xiên chết mẹ ổng luôn á chứ đâu có não tàn như bà nữ chính này.\)
Tịnh Hề chợt cảm thấy so với Tống Hành, Trầm Ngạn đỡ tra hơn nhiều. Tuy cô chưa gặp mặt anh ta nhưng ít nhất sống còn có tiền tiêu, thoải mái, tiêu dao tự tại. Về sau không phải chịu cảnh ngược thành bãi phân giống nữ chính đại nhân.
\[...\] Ta thực muốn biết xem ai có bản lĩnh mới ngược được cô?
\[ Kí chủ cứ bình tĩnh đi. Nữ chính ở thế giới này sạch không thua kém xà phòng đâu.\]
Tịnh Hề:"..." Sạch không thua kém xà phòng là cái quỷ gì???
Con chuột béo ngu ngốc này lại đọc sách gì mà so sánh buồn cười như vậy?
Tịnh Hề ngồi ăn kẹo xem tiếp, váy cưới của Diệp Y Y lúc này đã bị xé rách một nửa, lộ ra cái áo lót màu hường phấn và làn da trắng mập. Chân cô ả bị hai gã đàn ông trói cột vào giường tạo thành hình chữ 人. Một gã sờ vào phần chân, bàn tay gần đưa đến phần đùi rồi luồn vào trong váy, đi sâu...đi sâu hơn nữa...
Tịnh Hề và chuột nhỏ trố mắt nhìn bàn tay mất dạy của gã ta chui dần vào, suýt thì phun máu...
Sắp đến cảnh lột quần rồi ư???
Không có cảnh ném quần như trong tưởng tượng. Gã đàn ông đang cười dâm đãng bèn cứng người lại, gã ta sợ hãi lui ra một chút, lắp bắp: "Ả ta dám cắn lưỡi tự sát!"
Hai tên còn lại cũng nhìn theo, chỉ thấy từ miệng của Diệp Y Y trào ra máu tươi, cô ta căm hận nhìn mấy tên đàn ông, giãy dụa vì đau.
Tịnh Hề thấy kịch này mẹ nó quá gay cấn. Ai dè nữ chính thanh cao đến mức phải cắn lưỡi tự tử chứ?
\[ Kí chủ à, Diệp Y Y rất yêu Tống Hành, cô ta tình nguyện đi chết còn hơn trao thân cho người khác. Đây cũng là lí do chính trong sáu năm sinh hoạt cùng một nhà với Trầm Ngạn mà cô ả không bị anh ta ấy ấy đấy.\]
Trầm Ngạn không ép buộc cô ta sao?
Là nam phụ ác độc thì nên làm vậy chứ???
Chuột nhỏ dè dặt một chút, đại khái là nó sợ kí chủ ghét bỏ nam phụ xong không thèm làm nhiệm vụ nữa: \[ Kí chủ, anh ta không nỡ.\]
Tịnh Hề:"..." Nữ chính sẽ không bao giờ lăn giường với nam phụ đâu.
Chuột nhỏ là lo lắng thừa thãi rồi, Tịnh Hề chỉ yêu tiền của Trầm Ngạn mà thôi.
Danh sách chương