Ngôn Lịch đầy cổ quái nhìn tổ hợp kì dị trước mặt.
Sao Tống phu nhân lại đi cùng Trầm tổng?
Sao Tống tổng lại nhìn vợ mình đi cùng người đàn ông khác?
Tống tổng mang theo cô gái nào đi cùng kia?
Sắc mặt Trầm tổng gì mà đen như đáy nồi thế ?
Ơ, thế Trầm phu nhân đâu rồi? Không phải chiều nay vừa gọi cho ông à?
Máu bát quái trong Ngôn Lịch cứ thế nổi lên nhưng ngoài mặt ông ta vẫn phải tỏ ra tế nhị.
Hào môn lắm chuyện mà.
Tống Hành ôm eo Diệp Minh Châu. Cô ta cũng rất phối hợp, yểu điệu dựa vào lồng ngực người đàn ông.
Diệp Y Y thấy một màn trước mắt này, tâm đau như dao cắt, gắt gao cắn môi dưới, vành mắt phiếm nước. Cô ta liếc sang Trầm Ngạn, vươn tay nhỏ định choàng tay anh. Anh ta lạnh nhạt bước sang một bên, giữ khoảng cách với Diệp Y Y.
Trầm Ngạn cực kỳ tức giận. Trên mặt cũng không còn nụ cười dịu dàng thường trực nữa. Ánh mắt loé lên tia tàn nhẫn.
Từ lúc bước vào bữa tiệc này là cô ả cứ lẽo đẽo theo anh.
Thậm chí còn đòi đụng vào tay anh nữa!!!
Đáng chết! Cơ thể ngọc ngà của anh chỉ thuộc về bé con thôi!
Ai cho cô ta đụng vào???
À thì ra cô chọn cái chết!!!
Đợi đấy!!!
Diệp Y Y cảm nhận được vẻ âm trầm, khủng bố bao quanh người đàn ông. Cô ta hạ tay xuống, cúi đầu đứng sang một bên. Đầy u oán nhìn chòng chọc Diệp Minh Châu.
Anh Hành và cô ta đang có một cuộc sống vợ chồng hạnh phúc.
Chị ta quay về để làm gì? Tiểu tam à?
Từ nhỏ tới lớn, cái gì Diệp Y Y cũng phải nhường nhịn Diệp Minh Châu. Sự yêu thương của bố mẹ, sự ngưỡng mộ của bạn bè, tình yêu của anh Hành.
Rõ ràng chị ta với anh Hành đã chia tay, cớ sao phải quay lại chen chân vào hạnh phúc của gia đình cô ta.
Tống Hành chào hỏi qua loa Ngôn Lịch. Sau đó, hắn ta châm biếm nhìn Trầm Ngạn: "Trầm tổng, bạn đồng hành của anh cũng thật là một cô gái xinh đẹp."
Ngôn Lịch đứng ra một bên lén dỏng tai nghe ngóng.
Hít drama của đám nhà giàu.
Chợt cảm thấy may mắn vì ông ta vẫn chưa có vợ.
Cẩu độc thân muôn năm!
Trầm Ngạn lạnh nhạt đáp: "Tôi không quen cô ta."
Diệp Y Y nghe anh nói, ủy ủy khuất khuất nhìn anh, thật đáng thương vô tội.
Trầm Ngạn cau mày...
Người phụ nữ này thật khiến người ta chán ghét.
Biết thừa là anh đã có vợ rồi mà còn cố tỏ vẻ thân cận.
Tống Hành thấy Diệp Y Y đáng thương, đầy dựa dẫm với Trầm Ngạn, trong lòng thật phiền phức và khó chịu.
Nữ nhân lẳng lơ!
Mới đêm qua còn dưới thân hắn ta rên rỉ, tối nay lại đòi ôm ấp người đàn ông khác rồi.
Chỉ giỏi câu dẫn đàn ông.
Bốn người mang bốn tâm trạng khác nhau đứng yên đó. Trầm Ngạn có một số vấn đề muốn hỏi Ngôn Lịch về mảnh đất kia \(mảnh đất mà Tiểu Hề Hề mua ấy \=\)\)\) nên cố nán lại đợi ông ta. Nhưng Tống Hành không muốn để cho vợ hắn ở riêng với người đàn ông khác nên cứ đứng nguyên một chỗ, trừng mắt nhìn Trầm Ngạn.
Trầm Ngạn:"..." Nhìn anh làm gì?
Quản vợ mình không tốt chạy lăng quăng khắp nơi, còn hại tốn thời gian của anh nữa.
Hai vợ chồng nhà này đúng là đáng chết như nhau mà!!
Ánh mắt u ám nhìn một bên tay trắng nõn của Diệp Y Y. Anh quyết định sẽ tìm cơ hội chặt tay cô ả.
Dám to gan đụng vào áo anh.
Về nhà cũng vứt luôn cái áo này vậy.
Bẩn rồi...
"Ngôn tiên sinh, buổi tối vui vẻ. Lần này tôi không có đến muộn đâu nhé." Giọng nói trong trẻo, ngọt ngào của thiếu nữ truyền đến. Tịnh Hề hất tóc, đạp giày cao gót bước tới. Chuột nhỏ nhìn tổ hợp bốn nhân vật kia, sôi hết máu lên.
Ăn dưa xem kịch.
Ăn dưa xem kịch.
Ăn dưa xem kịch.
"À, Hề tiểu thư..." Ngôn Lịch liếc đám người Tống Hành, cảm thấy có chút vi diệu.
Trầm phu nhân đến rồi kìa!
Ở bữa tiệc của ông ta đang có chuyện quỷ gì đây?
Thân ảnh tinh tế đến gần, mỗi bước đi của cô khiến làn váy phất phơ chuyển động. Bữa tiệc này, Tịnh Hề mặc một bộ đầm màu đen đuôi cá khoét lưng đầy gợi cảm. Cổ đầm được thiết kế kín đáo. Tóc uốn loã xoã thả buông xuống. Vừa thanh lịch mà không mất phần quyến rũ.
Cô đứng cạnh Ngôn Lịch, đáy mắt tươi cười. Mắt hạnh cong cong thành vành trăng non. Nhìn qua nữ chính đại nhân.
Diệp Y Y biết cô gái này...
Người này có ấn tượng rất sâu. Khi cô ta đi tham dự buổi đấu giá mua mảnh đất cùng anh Hành mấy tháng trước.
Tất nhiên rồi, vị khách không ngại ngùng một phát liền quất ra 611 tỉ liền cơ mà.
Muốn quên đâu có dễ.
Hình như cô ấy là vợ của Trầm tổng.
Trầm Ngạn thấy người đến là ai, mặt anh thả lỏng ra, ý cười tựa gió xuân thổi về. Song khi thấy phong cách ăn mặc của cô vợ nhỏ mặt liền thối lại.
Em ấy mặc cái kiểu gì thế?
Lưng sao hở lắm vậy?
Nhìn ánh mắt của đám đàn ông khác kìa!!!
Cơ thể của em ấy cũng chỉ nên cho anh nhìn thôi chứ!!!
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
\*\*Sắp hoàn, sắp hoàn, sắp hoàn tiểu thế giới này rồi.
Thấy quần chúng độc giả rất mong chờ thế giới sau. Tôi spoil trước là: "Ngăn cản anh trai nữ chính hủy diệt thế giới" nha.
Yêu, yêu, yêu nhiều.
Sao Tống phu nhân lại đi cùng Trầm tổng?
Sao Tống tổng lại nhìn vợ mình đi cùng người đàn ông khác?
Tống tổng mang theo cô gái nào đi cùng kia?
Sắc mặt Trầm tổng gì mà đen như đáy nồi thế ?
Ơ, thế Trầm phu nhân đâu rồi? Không phải chiều nay vừa gọi cho ông à?
Máu bát quái trong Ngôn Lịch cứ thế nổi lên nhưng ngoài mặt ông ta vẫn phải tỏ ra tế nhị.
Hào môn lắm chuyện mà.
Tống Hành ôm eo Diệp Minh Châu. Cô ta cũng rất phối hợp, yểu điệu dựa vào lồng ngực người đàn ông.
Diệp Y Y thấy một màn trước mắt này, tâm đau như dao cắt, gắt gao cắn môi dưới, vành mắt phiếm nước. Cô ta liếc sang Trầm Ngạn, vươn tay nhỏ định choàng tay anh. Anh ta lạnh nhạt bước sang một bên, giữ khoảng cách với Diệp Y Y.
Trầm Ngạn cực kỳ tức giận. Trên mặt cũng không còn nụ cười dịu dàng thường trực nữa. Ánh mắt loé lên tia tàn nhẫn.
Từ lúc bước vào bữa tiệc này là cô ả cứ lẽo đẽo theo anh.
Thậm chí còn đòi đụng vào tay anh nữa!!!
Đáng chết! Cơ thể ngọc ngà của anh chỉ thuộc về bé con thôi!
Ai cho cô ta đụng vào???
À thì ra cô chọn cái chết!!!
Đợi đấy!!!
Diệp Y Y cảm nhận được vẻ âm trầm, khủng bố bao quanh người đàn ông. Cô ta hạ tay xuống, cúi đầu đứng sang một bên. Đầy u oán nhìn chòng chọc Diệp Minh Châu.
Anh Hành và cô ta đang có một cuộc sống vợ chồng hạnh phúc.
Chị ta quay về để làm gì? Tiểu tam à?
Từ nhỏ tới lớn, cái gì Diệp Y Y cũng phải nhường nhịn Diệp Minh Châu. Sự yêu thương của bố mẹ, sự ngưỡng mộ của bạn bè, tình yêu của anh Hành.
Rõ ràng chị ta với anh Hành đã chia tay, cớ sao phải quay lại chen chân vào hạnh phúc của gia đình cô ta.
Tống Hành chào hỏi qua loa Ngôn Lịch. Sau đó, hắn ta châm biếm nhìn Trầm Ngạn: "Trầm tổng, bạn đồng hành của anh cũng thật là một cô gái xinh đẹp."
Ngôn Lịch đứng ra một bên lén dỏng tai nghe ngóng.
Hít drama của đám nhà giàu.
Chợt cảm thấy may mắn vì ông ta vẫn chưa có vợ.
Cẩu độc thân muôn năm!
Trầm Ngạn lạnh nhạt đáp: "Tôi không quen cô ta."
Diệp Y Y nghe anh nói, ủy ủy khuất khuất nhìn anh, thật đáng thương vô tội.
Trầm Ngạn cau mày...
Người phụ nữ này thật khiến người ta chán ghét.
Biết thừa là anh đã có vợ rồi mà còn cố tỏ vẻ thân cận.
Tống Hành thấy Diệp Y Y đáng thương, đầy dựa dẫm với Trầm Ngạn, trong lòng thật phiền phức và khó chịu.
Nữ nhân lẳng lơ!
Mới đêm qua còn dưới thân hắn ta rên rỉ, tối nay lại đòi ôm ấp người đàn ông khác rồi.
Chỉ giỏi câu dẫn đàn ông.
Bốn người mang bốn tâm trạng khác nhau đứng yên đó. Trầm Ngạn có một số vấn đề muốn hỏi Ngôn Lịch về mảnh đất kia \(mảnh đất mà Tiểu Hề Hề mua ấy \=\)\)\) nên cố nán lại đợi ông ta. Nhưng Tống Hành không muốn để cho vợ hắn ở riêng với người đàn ông khác nên cứ đứng nguyên một chỗ, trừng mắt nhìn Trầm Ngạn.
Trầm Ngạn:"..." Nhìn anh làm gì?
Quản vợ mình không tốt chạy lăng quăng khắp nơi, còn hại tốn thời gian của anh nữa.
Hai vợ chồng nhà này đúng là đáng chết như nhau mà!!
Ánh mắt u ám nhìn một bên tay trắng nõn của Diệp Y Y. Anh quyết định sẽ tìm cơ hội chặt tay cô ả.
Dám to gan đụng vào áo anh.
Về nhà cũng vứt luôn cái áo này vậy.
Bẩn rồi...
"Ngôn tiên sinh, buổi tối vui vẻ. Lần này tôi không có đến muộn đâu nhé." Giọng nói trong trẻo, ngọt ngào của thiếu nữ truyền đến. Tịnh Hề hất tóc, đạp giày cao gót bước tới. Chuột nhỏ nhìn tổ hợp bốn nhân vật kia, sôi hết máu lên.
Ăn dưa xem kịch.
Ăn dưa xem kịch.
Ăn dưa xem kịch.
"À, Hề tiểu thư..." Ngôn Lịch liếc đám người Tống Hành, cảm thấy có chút vi diệu.
Trầm phu nhân đến rồi kìa!
Ở bữa tiệc của ông ta đang có chuyện quỷ gì đây?
Thân ảnh tinh tế đến gần, mỗi bước đi của cô khiến làn váy phất phơ chuyển động. Bữa tiệc này, Tịnh Hề mặc một bộ đầm màu đen đuôi cá khoét lưng đầy gợi cảm. Cổ đầm được thiết kế kín đáo. Tóc uốn loã xoã thả buông xuống. Vừa thanh lịch mà không mất phần quyến rũ.
Cô đứng cạnh Ngôn Lịch, đáy mắt tươi cười. Mắt hạnh cong cong thành vành trăng non. Nhìn qua nữ chính đại nhân.
Diệp Y Y biết cô gái này...
Người này có ấn tượng rất sâu. Khi cô ta đi tham dự buổi đấu giá mua mảnh đất cùng anh Hành mấy tháng trước.
Tất nhiên rồi, vị khách không ngại ngùng một phát liền quất ra 611 tỉ liền cơ mà.
Muốn quên đâu có dễ.
Hình như cô ấy là vợ của Trầm tổng.
Trầm Ngạn thấy người đến là ai, mặt anh thả lỏng ra, ý cười tựa gió xuân thổi về. Song khi thấy phong cách ăn mặc của cô vợ nhỏ mặt liền thối lại.
Em ấy mặc cái kiểu gì thế?
Lưng sao hở lắm vậy?
Nhìn ánh mắt của đám đàn ông khác kìa!!!
Cơ thể của em ấy cũng chỉ nên cho anh nhìn thôi chứ!!!
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
\*\*Sắp hoàn, sắp hoàn, sắp hoàn tiểu thế giới này rồi.
Thấy quần chúng độc giả rất mong chờ thế giới sau. Tôi spoil trước là: "Ngăn cản anh trai nữ chính hủy diệt thế giới" nha.
Yêu, yêu, yêu nhiều.
Danh sách chương