Bây giờ cô sắp chết, mà nguyên nhân cũng là vì mặt dây chuyền này?!
Với ý định không để kẻ phía sau thành công, Cố Khanh cố gắng giơ tay trái của mình lên.
Sau đó, cô cắn chặt một phát.
Đem cả mặt dây chuyền được quấn bằng sợi tơ kia vào miệng, dùng hết sức lực để nuốt xuống.
Sau đó, cơ thể cô ngày càng nặng, mí mắt trở nên nặng nề, cuối cùng mọi thứ đều chìm vào bóng tối, cái gì cũng không biết.
Trước đây, cô luôn hoài nghi về việc con người sau khi chết đi có linh hồn hay không? Bây giờ, Cố Khanh đã xác định được.
Đúng là có thật!
Bởi vì sự tồn tại của cô đã chứng tỏ điều này.
Cố Khanh, người đã tỉnh lại từ trong bóng tối, cũng đã trở thành một hồn ma.
Cô nhìn vào cơ thể trong suốt của mình, có thể dễ dàng bay lượn trong không khí, không thể nhìn thấy, cũng không thể chạm vào bất cứ thứ gì. Cố Khanh cười cay đắng. Tại sao cuộc đời của cô lại khổ sở đến thế?!
25 năm trước, khi Cố Khanh còn là một đứa trẻ được bọc trong tã lót, không biết ai đã đem cô đặt trước cổng trại mồ côi.
Cô lớn lên trong một trại trẻ mồ côi, nhưng nhờ trí thông minh xuất sắc của mình, Cố Khanh đã đỗ đại học tại thành phố S với chuyên ngành văn học Trung Quốc của Khoa Tiếng Trung.
Sau khi tốt nghiệp, cô tìm được một công việc tại một công ty nước ngoài ở Thủ đô.
Cố Khanh vẫn nhớ rằng lần đầu tiên cô tham gia hội nghị đàm phán thương mại, cô được chọn làm trợ lý đi cùng Tổng giám đốc của công ty. Lúc ấy còn có ba người trợ lý đi cùng.
Nhưng cũng kể từ đó, Cố Khanh liên tiếp gặp phải những chuyện xui xẻo.
Trước tiên, trại trẻ mồ côi bị cháy và người mẹ nuôi của Cố Khanh đã thiệt mạng trong vụ hỏa hoạn.
Sau đó, trại trẻ mồ côi bị thu hồi vì các thủ tục giấy tờ không đầy đủ, số đồ đạc còn lại của mẹ nuôi cũng đã bị tịch thu.
Tiếp theo là công ty Cố Khanh làm việc bất ngờ tố cáo cô đã tiết lộ thông tin công ty và sa thải cô. Các công ty tại Thủ đô cũng từ chối tuyển dụng cô.
Sau một tháng liên tiếp tìm việc, mỗi lần ứng tuyển, các đối tác đều rất hài lòng với Cố Khanh, nhưng khi cô quay về nhà đợi thông tin, câu trả lời luôn là "Xin lỗi, chúng tôi đã tìm được người phù hợp với công việc".
Cuối cùng Cố Khanh cũng nhận ra có ai đó đang cố tình làm khó mình. Bởi vì không muốn mọi chuyện tệ hơn, cho nên thái độ của Cố Khanh dần trở nên khiêm tốn, chỉ muốn tìm một công việc để kiếm sống.
Nhưng không ngờ, trước khi Cố Khanh tìm được công việc mới, cô đã bị một kẻ cướp vào nhà tấn công và giết chết.
Linh hồn của cô dần rời khỏi thân xác, mà lúc này Cố Khanh cũng không quan tâm đến cơ thể lạnh lẽo của mình.
Mặc dù đã chết, nhưng ít nhất cô cũng muốn biết tại sao mình lại chết và cha mẹ của cô là ai.
Sau khi cố gắng kiểm soát bản thân bay về hướng của tên râu quai nón kia, Cố Khanh biết rõ đây cũng là manh mối duy nhất mà cô có được.
Khi vừa mới trở thành hồn ma, cô thậm chí không có tí sức lực nào, hiện tại đã có thể di chuyển chậm chạp.
Dường như không nhìn thấy Hắc Bạch Vô Thường, cũng không thấy linh hồn dần tan biến.
Mặc dù Cố Khanh không có cảm giác gì, nhưng trong bụng cô lại dâng lên một tia ấm áp. Liệu nó có liên quan đến mặt dây chuyền ngọc kia không?
Cố Khanh cảm giác lực kéo từ từ tăng lên, như muốn kéo linh hồn cô đến nơi khác.
Cô cố gắng chống lại, không muốn rời đi.
Dù đã chết rồi nhưng cô cũng phải tìm ra kẻ phía sau sai khiến tên sát nhân đó là ai chứ?!
Với ý định không để kẻ phía sau thành công, Cố Khanh cố gắng giơ tay trái của mình lên.
Sau đó, cô cắn chặt một phát.
Đem cả mặt dây chuyền được quấn bằng sợi tơ kia vào miệng, dùng hết sức lực để nuốt xuống.
Sau đó, cơ thể cô ngày càng nặng, mí mắt trở nên nặng nề, cuối cùng mọi thứ đều chìm vào bóng tối, cái gì cũng không biết.
Trước đây, cô luôn hoài nghi về việc con người sau khi chết đi có linh hồn hay không? Bây giờ, Cố Khanh đã xác định được.
Đúng là có thật!
Bởi vì sự tồn tại của cô đã chứng tỏ điều này.
Cố Khanh, người đã tỉnh lại từ trong bóng tối, cũng đã trở thành một hồn ma.
Cô nhìn vào cơ thể trong suốt của mình, có thể dễ dàng bay lượn trong không khí, không thể nhìn thấy, cũng không thể chạm vào bất cứ thứ gì. Cố Khanh cười cay đắng. Tại sao cuộc đời của cô lại khổ sở đến thế?!
25 năm trước, khi Cố Khanh còn là một đứa trẻ được bọc trong tã lót, không biết ai đã đem cô đặt trước cổng trại mồ côi.
Cô lớn lên trong một trại trẻ mồ côi, nhưng nhờ trí thông minh xuất sắc của mình, Cố Khanh đã đỗ đại học tại thành phố S với chuyên ngành văn học Trung Quốc của Khoa Tiếng Trung.
Sau khi tốt nghiệp, cô tìm được một công việc tại một công ty nước ngoài ở Thủ đô.
Cố Khanh vẫn nhớ rằng lần đầu tiên cô tham gia hội nghị đàm phán thương mại, cô được chọn làm trợ lý đi cùng Tổng giám đốc của công ty. Lúc ấy còn có ba người trợ lý đi cùng.
Nhưng cũng kể từ đó, Cố Khanh liên tiếp gặp phải những chuyện xui xẻo.
Trước tiên, trại trẻ mồ côi bị cháy và người mẹ nuôi của Cố Khanh đã thiệt mạng trong vụ hỏa hoạn.
Sau đó, trại trẻ mồ côi bị thu hồi vì các thủ tục giấy tờ không đầy đủ, số đồ đạc còn lại của mẹ nuôi cũng đã bị tịch thu.
Tiếp theo là công ty Cố Khanh làm việc bất ngờ tố cáo cô đã tiết lộ thông tin công ty và sa thải cô. Các công ty tại Thủ đô cũng từ chối tuyển dụng cô.
Sau một tháng liên tiếp tìm việc, mỗi lần ứng tuyển, các đối tác đều rất hài lòng với Cố Khanh, nhưng khi cô quay về nhà đợi thông tin, câu trả lời luôn là "Xin lỗi, chúng tôi đã tìm được người phù hợp với công việc".
Cuối cùng Cố Khanh cũng nhận ra có ai đó đang cố tình làm khó mình. Bởi vì không muốn mọi chuyện tệ hơn, cho nên thái độ của Cố Khanh dần trở nên khiêm tốn, chỉ muốn tìm một công việc để kiếm sống.
Nhưng không ngờ, trước khi Cố Khanh tìm được công việc mới, cô đã bị một kẻ cướp vào nhà tấn công và giết chết.
Linh hồn của cô dần rời khỏi thân xác, mà lúc này Cố Khanh cũng không quan tâm đến cơ thể lạnh lẽo của mình.
Mặc dù đã chết, nhưng ít nhất cô cũng muốn biết tại sao mình lại chết và cha mẹ của cô là ai.
Sau khi cố gắng kiểm soát bản thân bay về hướng của tên râu quai nón kia, Cố Khanh biết rõ đây cũng là manh mối duy nhất mà cô có được.
Khi vừa mới trở thành hồn ma, cô thậm chí không có tí sức lực nào, hiện tại đã có thể di chuyển chậm chạp.
Dường như không nhìn thấy Hắc Bạch Vô Thường, cũng không thấy linh hồn dần tan biến.
Mặc dù Cố Khanh không có cảm giác gì, nhưng trong bụng cô lại dâng lên một tia ấm áp. Liệu nó có liên quan đến mặt dây chuyền ngọc kia không?
Cố Khanh cảm giác lực kéo từ từ tăng lên, như muốn kéo linh hồn cô đến nơi khác.
Cô cố gắng chống lại, không muốn rời đi.
Dù đã chết rồi nhưng cô cũng phải tìm ra kẻ phía sau sai khiến tên sát nhân đó là ai chứ?!
Danh sách chương