[Tôi đoán “Cửu Chuyển Luân Hồi” là xuống địa ngục chiên giòn, “Mệnh Nguyên Đại Bổ” chắc là sữa bò… nói ngắn gọn chính là: sữa tươi chiên giòn.]

[Lứa cư dân mạng này, thật đáng sợ!]

[Ờ, tôi mới vào, streamer này còn chưa làm gì hết mà, chỉ là làm chút đồ ăn thôi, mấy người kích động cái gì?]

[Người mới à? Vậy thì bạn lạc vào chỗ nguy hiểm rồi, đây là giáo phái tẩy não, nguy hiểm cực kỳ đó.]

[Người mới hãy mau rút lui, khi còn chưa lún sâu.]

[??? Là ý gì đây? Bây giờ để giữ chân fan còn phải nói ngược nữa hả?]

[Bạn nói đúng đấy!]

[Bạn nói đúng đấy!]

Fan mới: ……

Anh ta lại hấp tấp nhìn lướt qua thông báo, phía trên viết gì đó đại loại như tích đủ hoa đỏ có thể đổi được cái gì cái gì…

Hừ!

Chỉ là sữa tươi chiên giòn thôi mà, có thể làm khó một người biết nấu ăn và có nhà bếp như anh ta sao? Những fan mới bị thu hút nhờ quảng cáo vẫn kiên quyết ở lại, còn một nhóm khác vốn không hứng thú với ẩm thực thì sau khi do dự cũng chọn ở lại với tâm lý khác:

[Tôi muốn xem thử streamer này rốt c.uộc có gì mà thu hút được nhiều người đến vậy.]

Thao Dang

Mà lúc này, ông chú Bảy đã giới thiệu xong các nguyên liệu cơ bản rồi:

“…gạo, trứng gà, đường trắng, bột bắp, bột mì thường, sữa bò… nhớ chuẩn bị vụn bánh mì, không có cũng không sao, dùng bánh bao khô thay cũng được.”

“Không có bánh bao khô cũng không sao, có bột mì là được.”

Ông ngừng lại, lại bổ sung thêm: “Nếu đến bột mì cũng không có thì chắc vẫn còn gạo chứ?”

“Nếu ngay cả gạo cũng không có… ừm… ừm…” Ông lão nhíu mày suy nghĩ khổ sở:

“Nếu cái gì cũng không có thì sữa bò cứ uống đi, đừng để lãng phí.”

Bình luận:[…]

[Hahahahaha cười c.h.ế.t mất, làm giáo viên cho cư dân mạng thời nay thật là gian nan.]

[Ông chú Bảy ơi, tôi còn chẳng có cả sữa bò nữa…]

[Thầy ơi, em cũng không có sữa bò, có thể gửi cho em một phần không ạ?]

[Đám fan đầy mưu mô, hề hề, nhưng ông chú Bảy rõ ràng là không đọc bình luận trực tiếp đâu mà hahahaha!]

[Mấy người còn đang vận dụng trí óc lanh lợi, tôi thì đã đặt mua nguyên liệu giao tận nhà rồi.]

[Giơ điện thoại lên và quét sạch siêu thị dưới nhà.]

[Người đi làm không vội chút nào, dù gì cũng đang đi làm, tối xem lại bản phát sóng cũng được mà!]

[Cùng là người làm công, cận Tết rồi vẫn phải tăng ca huhuhu.]

[Streamer ơi! Sắp Tết rồi, xin hãy bán nhiều trà một chút đi! Mỗi ngày em ngồi canh router cướp hàng từng túi nhỏ một… một tháng nay mới cướp được có ba túi thôi đó.]

[Ghen tị với streamer quá, em đã hơn một tháng không cướp được lần nào rồi… nếu không phải chỉ giới hạn cho fan cũ, chắc phe đầu cơ cũng xuất hiện luôn rồi.]

[Ờ thì, streamer bán hàng cũng chẳng có gì mới, mấy người còn thuê người đóng giả nữa hả.]

[Ừ đúng, giả đó, dù sao thì fan mới như bạn cũng không mua được, nghĩ sao thì tùy.]

[Tôi chỉ hỏi một câu, bạn đang châm chọc gì vậy?]

[Tôi thấy bạn có chứng hoang tưởng bị hại nên mới chiều lòng bạn thôi.]

Lượng fan mới đổ vào quá nhiều, bầu không khí hòa hợp trong phòng phát sóng cũng bị ảnh hưởng, Trương Yến Bình dứt khoát ra tay.

Xong rồi!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

[Tài khoản chưa xem đủ 1 giờ, giới hạn số lần phát ngôn.]

Dù việc này có thể khiến fan mới bất mãn, thậm chí bỏ đi. Nhưng Kiều Kiều đâu có livestream để kiếm thêm fan?

Miễn là cậu giữ chân được những fan cũ trung thành cho nền tảng livestream là đã quá đủ để họ cảm tạ trời đất rồi.

Quả nhiên vừa cài đặt xong, không khí trong phòng livestream lập tức yên ắng trở lại. Dù gì những người kiên trì theo dõi Kiều Kiều đến giờ đều là những người có kiên nhẫn.

Đang suy nghĩ thì bỗng thấy người đứng đầu bảng, “Năm trăm năm”, hào phóng donate 5 chữ số, kèm theo một dòng bình luận đặc biệt với hiệu ứng cầu vồng lấp lánh:

[Fan mới cứ kiên nhẫn xem đi, đầu tư không lỗ đâu.]

Hay thật, đại gia đã lên tiếng, chứng tỏ streamer này đúng là có sức hút. Mọi người bèn yên lặng trở lại.

Chỉ có Trương Yến Bình vừa chăm chú đọc đi đọc lại các bình luận của fan mới, lại quay sang nhìn Kiều Kiều đang bận rộn chuẩn bị nguyên liệu trong khung hình, bất chợt hỏi Tống Đàm:

“Em có phát hiện ra không, Kiều Kiều bây giờ trông như một người bình thường rồi đấy.”

“Hả?” Tống Đàm ngẩng đầu khỏi điện thoại: “Thật sao?”

“Thật đó!”

Trương Yến Bình chỉ vào dòng bình luận: “Em không nhận ra à? Hồi trước lúc Kiều Kiều vừa mới livestream, người mới vào nghe cậu ấy nói chuyện là có thể cảm giác được tình trạng đặc biệt của cậu ấy ngay.”

“Nhưng bây giờ, Kiều Kiều nói lâu như vậy rồi, mà vẫn chưa có ai vì chuyện đó mà bình luận cả.”

Nụ cười vẫn trong trẻo như xưa, ánh mắt vẫn sáng lấp lánh, cách nói chuyện vẫn mang theo chút ngốc nghếch đáng yêu.

Nhưng hiện tại, Kiều Kiều lại trông có phần điềm tĩnh và tự tin hơn trước.

Tống Đàm ngẫm nghĩ một lúc, phát hiện đúng là như vậy thật.

Cô liền vui vẻ hẳn lên: “Có lẽ là do chúng ta ở bên nhau suốt ngày, nên mới không để ý đến…”

“Chờ chút, để em gọi mẹ em đến xem luôn!”

Chẳng mấy chốc, dù Kiều Kiều vẫn đang nghiêm túc nấu nướng trong bếp, cả nhà lại đều tụ tập trước ống kính điện thoại, chăm chú quan sát. Ngô Lan thì càng thêm mãn nguyện:

“Được được được!”

“Hôm trước mẹ còn nói thầy giáo Tần và ông chú Bảy thật giỏi, Kiều Kiều được họ dạy dỗ nên mới trầm ổn thế này… Nhưng hôm đó mẹ còn thấy chưa rõ lắm.”

“Giờ nhìn Kiều Kiều trên màn hình này, trông chẳng phải là một đứa trẻ bình thường, rất ngoan ngoãn sao!”

Bà cũng chẳng mong gì nhiều, chỉ mong không phải ai gặp Kiều Kiều lần đầu cũng săm soi chuyện đó, nếu không dù tâm lý có tốt mấy cũng không chịu nổi.

Hiện giờ như vậy là tốt rồi!

Như vậy là tốt rồi!



Kiều Kiều thì hoàn toàn không hay biết người nhà mình đang cảm động như thế nào, cậu lúc này đang chăm chú làm theo hướng dẫn của ông chú Bảy, chọn nguyên liệu loại nhỏ, kiên nhẫn dạy mọi người cách làm:

“Vì sữa chiên phải để vào tủ lạnh 2 đến 3 tiếng nên giờ làm món này trước.”

Ông chú Bảy ở bên bổ sung: “Ta học được một món sữa áp chảo trên mạng, ai không có vụn bánh mì hay vụn bánh bao thì lát nữa học món này cũng được.”

“Nhìn kỹ nhé, làm sữa chiên là đổ 250ml sữa bò vào nồi… thơm ghê á! Kiều Kiều này, lát nữa bánh bao sữa làm xong, nhớ gói cho ta một xửng mang về nha.”

“Vâng ạ.” Kiều Kiều ngoan ngoãn gật đầu: “Ngày mai chú Trương còn vắt sữa bò ở bãi cỏ đó ạ, con mang cho ông một xô nhé! Thật sự là thơm quá!”

Ông chú Bảy nghĩ ngợi: ngày mai về nhà quét dọn dọn dẹp, chuẩn bị lại gian bếp, chiều con trai mình cũng sẽ về rồi…

“Để hôm kia đi, mai không kịp làm, hôm kia mang cho ta một xô là được.”

“Hôm nay làm cho mấy đứa ăn trước, tay nghề của con còn chưa tới, làm không ngon bằng ta đâu.”

Ông đã hoàn toàn quên mình đang lên sóng, giờ nói chuyện y hệt như bình thường. Mà Kiều Kiều cũng không để tâm, chỉ tươi rói cười lớn:

“Đúng vậy đó! Ông chú Bảy là sư phụ siêu lợi hại ạ!”

Cậu nói thẳng thắn như vậy, lại vô cùng nhiệt tình, khiến ông lão hơi gượng gạo trên mặt, nhưng trong lòng thì vui muốn nổ tung, nhịn một chút rồi c.uối cùng vẫn cười toe toét:

“Tất nhiên rồi! Ta tùy tiện dạy vài chiêu thôi, chỉ cần học cho ra hồn, là có thể ra ngoài làm đầu bếp lớn rồi đó… Nào, con phải học cho thật đàng hoàng vào!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện