Chờ tôi đến gần, anh vươn tay nhặt mấy mảnh rác vụn vướng trên tóc tay, thuận tay vuốt lại kiểu tóc đuôi ngựa bị tôi làm cho rối bời, cười nói, “Từ bao giờ mà em trở thành người bạo lực như vậy?”

Tôi hừ lạnh, “Ngay từ trước , anh luôn xếp em vào loại người xử sự thô lỗ đó thôi. Anh tốt với em như vậy, làm sao em dám phụ kì vọng của anh.” Tôi đẩy tay anh ra, tự mình phủi bụi trên người.

Nhìn anh mặc một thân âu phục chỉn chu, nghĩ bằng đầu gói cũng biết vừa đi dự tiệc cùng Chu Tuyền. Biết vậy, tôi nói ra một câu chua loét, “Đêm nay ăn vận chói lòa còn được sánh bước cùng mỹ nhân Chu Tuyền , thích thật nha. Cũng đúng thôi, cô ấy so với em thì xinh đẹp, kiêu sa hơn nhiều.”

Tiêu Quân cười , trêu tức tôi:”Chẳng phải em vừa uống bia sao? Sao anh thấy lỗ tai cứ ê ẩm thế nào ấy?” ( Nhím : ăn phải dấm nguyên chất chứ còn sao nữa)

“Đấy là vì em ăn nhầm phải một hũ dấm gạo lâu năm, nên giờ mới ê ẩm như vậy.” Quả nhiên tôi có bản năng làm phụ nữ đánh ghen. Chỉ nghĩ đến việc anh ôm eo cô ta, cùng sánh bước, cười đùa trong yến tiệc, tôi chỉ muốn quay lại đánh nhau một trận nữa với Chu Tuyền.

Vừa dứt lời,một bàn tay nắm lấy tay tôi, anh kéo tôi đi chen vào đám đông thác loạn trong quán, đi thẳng về phía cửa chính.

Bị hành động của anh làm cho mù mờ, tôi ấp úng hỏi: “Tiêu Quân, anh định làm gì vậy?”

Anh quay đầu lại, miệng khẽ cười, gương mặt điển trai làm người ta vừa say mê, ngọt ngào vừa sợ hãi tựa như hương vị Satan Encarnación , “Chúng ta đến khách sạn bên cạnh thuê phòng, bộ dạng này của em làm anh rất hung phấn.”

Tôi bị lời của anh làm cho “ºƟº”, cười ngượng ngùng. Tôi nói, “Chúng ta về nhà rồi làm không phải tốt hơn sao?”

“Quá xa.” Anh trả lời ngắn gọn.

“Vậy đến văn phòng?”

“Em có chắc văn phòng đủ điều kiện để chúng ta thoải mái suốt đêm?” Tiêu Quân cười xấu xa ( Anh này xứng đáng được đề cử trong mục “ Những nam chính biến thái nhất”).

Ánh sáng trong quán bar bỗng làm tôi chói mắt, hai chân vô lực, lảo đảo muốn ngã. Lão đại yêu dấu của tôi ơi, tôi vừa đánh nhau với người ta suốt nửa tiếng đó, lấy đâu ra sức mà chiến đấu cả đêm với anh nữa! ! hơn nữa, tuy tôi đã hiểu chuyện giữa anh và Chu Tuyền, nhưng không đồng nghĩa với việc tôi tha thứ cho việc anh lừa dối tôi. Anh đừng có được thể lấn tới mà đòi này đòi nọ nhé. . . . . .

“Tiêu Quân, anh đừng có quá phận, tôi còn đang tức anh đó có biết không!” Kháng cự mà không một chút sức lực – nghe càng giống làm nũng. Tôi bị chính mình làm cho hoảng loạn.

Anh cũng chẳng trả lời, kiên quyết kéo tay tôi đến khách sạn năm sao bên cạnh quán bar. Nhìn bộ dạng của anh , người nào không biết lại tưởng anh ta đi cứu hỏa dập lửa – à quên, đúng là anh ta đi dập lửa mà – nhưng không phải anh ta dập lửa mà là tôi phải dập lửa cho anh ta.

Vừa vào phòng, Tiêu Quân tựa như con chó săn bị bỏ đói lâu ngày, lao vào cắn xé , tôi có cố thế nào cũng không thoát ra nổi, “Tiêu Quân, anh để em tắm đã. Vừa rồi đánh nhau ra nhiều mồ hôi, sẽ hôi lắm.”

Quả nhiên anh ta ngoan ngoãn ngửi trên cổ tôi , kết luận, “Hôi thật!”

“Khốn khiếp. . . . . . Không ai bảo anh hôn.” Bị lời của anh làm tắc họng, tôi vừa thở hổn hển, vừa quát.

“Tuy nhiên, mồ hôi và bụi bẩn cũng rất kích dục của đàn ông, em không biết à?” Anh cười, rồi lại cúi xuống cắn vào cổ tôi.

“Tiêu Quân, anh có thể ghê tởm hơn được nữa không! A. . . . . .” Cả người đột nhiên bị anh bế lên, tôi bị ngạc nhiên mà hét lên, theo phản xạ ôm chặt lấy cổ ảnh.

Bước vào bồn tắm, hai người không còn mảnh vải nào – nước từ vòi hoa sen phun ra bắn vào người ngồi sau, hạt nước li ti xen vào giữa hai người. Tôi chợt hiểu ra, thì ra tắm cũng là tinh hoa của chuyện phòng the , cơ thể đàn ông khỏe mạnh, cường tráng phía sau thật kích thích, hơn nữa sữa tắm làm sự ma sát giữa hai cơ thể càng trơn trượt hơn. Nhìn những cơ bắp sinh động, đẹp đẽ chứa đựng những năng lượng vô hạn, tôi cũng … có chút mong chờ .

Bộ phận đại diện chon đàn ông chống đỡ lấy eo, mông tôi ngày càng nóng bỏng, ngày càng chiếm nhiều diện tích… Tựa như một căn bệnh truyền nhiễm – cơ thể tôi từ thấp đến cao đều cảm nhận được sự khô nóng, bỏng rát ấy .

(Nhím : Còn những 1557 chữ nữa toàn những H.. Làm sao đây)

Anh giữ chặt cằm tôi, làm tôi không thể cựa quậy được nữa, buộc phải thừa nhận nụ hôn cuồng nhiệt ấy, đầu lưỡi dây dưa, thi nhau đánh chiếm địa bàn, màn dạo đầu nồng nàn cho một trận làm tình kịch tính. Tay còn lại bôi sữa tắm lên khắp cơ thể tôi, thừa cơ vuốt ve trên từng tấc da tấc thịt. Tiện tay đưa đẩy bổ gò bông đào bên trái, lại không rảnh rỗi mà dày vò nụ hồng phấn bên phải. Tôi thở hổn hển, không thể không thừa nhận anh đang làm tôi kích thích kinh khủng.

Chân ngày càng mềm nhũn, cái vật đang cương cứng dính đầy sữa tắm tùy tiện đút vào khe nằm giữa hai bên mông , sau đó phía trước, phía sau đồng loạt ma sát . Tôi như bị dòng điện chạy qua, cảm giác hung phấn sung sướng tột độ, lại thấy hư vô khó nắm bắt khiến tôi thiếu chút nữa là phát điên. Cơ thể bất giác đè chặt xuống, ngầm ý ra hiệu cho anh mau chóng làm xong, nhưng tên đàn ông bất lương này làm như không thấy

“Kiềm chế một chút, chúng ta có cả buổi tối cơ mà.” Tên đàn ông khốn khiếp này rút đầu lưỡi ra , rồi mân mê đầu lưỡi và môi tôi .

“Từ bao giờ mà anh biết dịu dàng như vậy chứ.” Tôi buồn cười trừng mắt nhìn anh, bàn tay vươn tới, nắm lấy cái thứ dục vọng to lớn ấy, vuốt, ma sát – chứng kiến nó như sắp nổ tung đến nơi, anh dường như cũng bị kích động, thở mạnh một hơi , bàn tay đang không ngừng bạo ngược ngực tôi cũng gia tang lực. Tôi đắc ý nhìn anh, nháy mắt, “Thế nào, đã muốn vào chưa?”

Anh nhíu mày, rất thoải mái phối hợp với hoạt động của tay tôi, lắc lắc cái mông, “Anh không ngại ra trên tay em.”

Tôi trợn tròn mắt, oán giận nói: “Anh thật tùy tiện . . . . .”

Anh dường như rất tán đồng, gật đầu, “Phải, rất tùy tiện. Nếu được, anh sẵn lòng ra trên ngực em.. Tuy nhiên, có vẻ. . . . . . Rất khó khăn. . . . . .”

Tôi tức giận nắm chặt hơi cái quan trọng của anh, anh liền hít mạnh , “Anh dám chê ngực em nhỏ! ! !”

Anh lại cúi đầu, hôn khẽ vào ngực tôi, “Rất vừa vặn.”

Dưới thân nóng ướt muốn chết đi. Ngoài sữa tắm trắng mịn còn có một dịch lỏng trắng nữa hòa cùng, cơ thể co giật từng đợt, nụ hoa nắm sau hai cánh hoa cũng sẵn sàng chờ đón cho một trận kịch liệt,.,. vậy mà tên chết tiệt này vẫn còn muốn hành hạ người ta.

Tay Tiêu Quân chậm rãi đi xuống, miết lên vùng tam giác yếu đuối của tôi. Một ngón tay xen vào đường mật đạo chật chội, ngón tay linh hoạt mau chóng đưa cơ thể tôi lên cực điểm.

Thủy triều ồ ạt đánh tới làm tôi lảo đảo chút nữa là trượt ngã vào bồn tắm, may là Tiêu Quân phản ứng nhanh, đỡ lấy tôi, một chân len giữa hai chân tôi. Tôi ôm lấy khuỷu tay anh, hai chân càng bó chặt lấy chân anh …. Rất tình cờ, trên bức tường đối diện có một chiếc gương cỡ lớn, ở góc độ chuẩn xác này có thể thấy rõ phía dưới tôi – không rõ chất dịch trắng đó là của tôi hay sữa tắm. Thậm chí còn thấy rõ khe cửa mật đạo hồng phấn.

Mặt tôi đỏ bừng, ý muốn rút chân lại. Tiêu Quân đương nhiên nhận ra sự tình bên trong, cánh tay mạnh mẽ giữ chặt tôi không cho tôi xuống dưới, còn tà ác thổi vào tai tôi, “Đúng là phong thủy trong khung kính. Em xem, thật là đẹp.”

“Tiêu Quân, mau buông em ra.” Ngượng ngùng, đau đớn, và sự hưng phấn tột cùng đều có trong mắt tôi, hoàn toàn không có một chút ý ra lệnh nào.

Anh chắc chắn không bỏ qua cơ hội đột phát thú tính trong người, ngón tay đút trong mật đạo tôi càng không ngừng tạo kích thích, vào sâu hơn, anh hạ lưu nói: “Tử Kỳ, mau nhìn vào gương xem nụ hoa của em mút lấy ngón tay anh .” Nói xong, anh còn bế tôi tiến thêm mấy bước để lại gần gương hơn, bắt buộc tôi phải nhìn vào cảnh có một không hai ấy.

« Ách . . . . .” Hai mắt nhất quyết không nhìn vào đó, chuyển tầm mắt nhìn chỗ khác, lông mao vùng kín bị sữa tắm dính ra, càng làm lộ rõ cái hình ảnh đó, có không muốn nhìn nó cũng đập vào mắt. Đường mật đạo co giật liên tục nuốt trọn ngón tay của anh. Vừa dừng lại thì bị cử động của ngón tay đó làm cho co giật trở lại – ngày càng mãnh liệt.

Ngón tay anh trong cơ thể tôi cũng không rảnh rang , cử động liên tục. Từ trong gương nhìn có thể thấy rất rõ, ngón tay mỗi lần rút ra đều mang ra rất nhiều dịch lỏng cơ thể tôi.

Nếu lúc này có thể ngất đi thì tốt quá, không mất công tò mò xem người ta đùa bỡn cơ thể mình thế nào.

Hiển nhiên, việc tra tấn tôi thế này là thú vui của tên đàn ông không có lương tâm này, “A. . . . . .” Tôi lại kêu ra tiếng.

Anh nhanh chóng rút tay ra, đột ngột đâm mạnh vật khổng lồ vào cơ thể tôi. Tựa như cơn sóng thần đánh mạnh vào bờ - mọi thứ kìm nén như vỡ òa, không thể kiềm chế được bất kì cảm xúc, tiếng động nào, tất cả cảm xúc lan dần đến tứ chi, lan ra toàn cơ thể. Người phía sau tôi chắc cũng không thoái mái gì, nãy giờ bận rộn đùa nghịch, hẳn chỗ đó khó chịu lắm rồi. Lúc này được thỏa mãn, anh cũng vội vàng thở, phần eo đã bắt đầu cử động đụng chạm mạnh mẽ

Hai tay túm lấy tấm kính trên tường, hai chân như nhũn ra chịu đựng từng cơn cử động của anh, ánh mắt mơ màng nhìn hai người trong gương, gương mặt ngày càng đỏ hồng.

Mỗi lần anh ra vào, thân thể tôi đều phải cử động theo, làm bộ ngực cũng theo đó mà phập phồng lên xuống, thật đúng là hình ảnh dâm mị kích thích, khiến người ta càng lên đỉnh một lần nữa.

Cơ thể tôi nhạy cảm mà co rút lại, anh càng mạnh mẽ tiến sâu vào, càng tạo nhiều cảm giác, anh kéo lấy một chân tôi, ra sức ấn sâu thêm.

Thân thể hai người hòa làm một, ngày càng nóng bỏng. Chỗ kết hợp ngày càng nhiều dịch lỏng, tiếng nước va chạm nhau nghe thật… trong cái không gian đầy mùi kích tình này.

Hết phòng tắm lại tới phòng ngủ, chưa hết còn lên tới đầu giường. Quả nhiên người thợ thiết kế rất thoải mái, tuy bị đè lên đầu giường cũng không có đau lắm Đã 2h sáng mà tôi vẫn đang trong tư thế cong mông lên, giang hai chân ra, dù đã buồn ngủ muốn chết mà vẫn vận động không ngừng. Đáng ghét nhất là người đàn ông kia chẳng có vẻ gì là mệt mỏi. Càng không có ý tứ muốn nghỉ ngơi, cứ liên tục không ngừng nghỉ.

Sớm đã không còn chút sức lực phản kháng nào, toi thả mặc cơ thể cho anh điều khiển. Dù vậy, từng đợt kích thích anh tạo ra trong cơ thể tôi hoàn toàn không nhạt nhòa mà còn sắc bén hơn, độ sát thương rất lớn.

Đầu óc choáng váng nặng nề, tôi nghe tiếng nói của mình như nỉ non, nhưng lại rất giống đang lên án hành vi bất nhân của ai đó, “Ân. . . . . . Tiêu uân. . . . . . A. . . . . . Chờ em. . . . . . Chờ em khôi phục sức khỏe, em nhất định sẽ báo thù .”

Người đàn ông sớm đã hóa thân thành ác thú cười hắc hắc “Chờ khi nào em lấy lại sức rồi hãy nói. Giờ nói giống như đang nỉ non vậy đó.”

Lời anh nói khiến đầu óc tôi như nổ tung, trời đất lảo đảo. Rốt cục cũng được như mong muốn mà ngất đi.

Sau này mỗi lần nhớ lại lần đó, tôi vẫn thắc mắc, lúc đó tôi ngất là do mệt quá? Hay bị chọc giận mà ngất đi ? Cuộc phỏng vấn riêng tư:

Kịch trường biến thái :

Tuyết Mặc: ách. . . . . . Ngôn Tử à, hôm nay trông rất thiếu tinh thần a!

Ngôn Tử Kỳ: vớ vẩn, bị thịt cả buổi thì làm sao có tinh thần! !

Tuyết Mặc: ách. . . . . . Tiêu Quân hôm nay nhìn rất có tinh thần a!

Tiêu Quân: Vớ vẩn, làm thịt người ta suốt cả đêm làm sao không có tinh thần! !

Tuyết Mặc: 囧, vậy hôm nay chúng ta … Thế này đi,hãy nói về một câu nói sến sến nào đó mà mình từng nói với đối phương?

Ngôn Tử Kỳ: Sến? Hẳn là”Em thích anh.”

Tiêu Quân: tChụt. . . . . Chụt . . . . . ( hôn Ngôn Tử )

Tuyết Mặc: Tiêu Quân làm gì mà hôn cô ấy như vậy! !

Tiêu Quân: Tôi chưa bao giờ nói mấy câu sến…, tôi luôn luôn hành động, ví dụ thế này. . . . . . ( trò với Ngôn Tử)

Tuyết Mặc: ngừng! ! Không được có hành động đáng khinh trước mặt tôi! ! !

Tiêu Quân: Hừ . . . . . Không phải bà đang nhìn hăng say đó sao!

Ngôn Tử: . . . . . .

Tuyết Mặc: ( ngã xuống đất chảy máu mũi)
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện