Tắm xong nàng bay thật nhanh lên giường nằm xuống hưởng thụ cảm giác thoải mái chăn ấm nệm êm..oa..thật là thoải mái quá đi.

“ Vân Thương, Tuyệt Tình cả Xuân Mai nữa ba người về phòng nghĩ ngơi trước đi , mai chúng ta lên đường, tối nay không cần hậu hạ ta đâu.”

“Dạ”.

Lưu Nguyệt chìm vào giấc ngủ chẳng được bao lâu cửa sổ chi..nha..một bóng đen vụt vào..trong bóng đêm Bích Nguyệt duy trì hơi thở ổn định, nàng cười lạnh không biết tên xấu số nào đêm khuya dám lẻn vào phòng nàng đúng là ăn gan hùm mật gấu mà..dang chuẩn bị vận công giải quyêt hắn thì thấy cả người hắn ngã đùng xuống sàn nhà hơi thở suy nhược..

“Này,t ên hỗn đản nào ban đêm chạy vào phòng ta, muốn chết lăn ra ngoài đường mà chết..”

Thắp sáng đèn trong phòng, nàng lật người hắn dậy..oa..thì ra là một cái tuyệt thế mỹ nam nha! Đúng là sổ hưởng có khác..hahaha..gặp ta xem như ngươi may mắn đi..Dìu hắn ngồi dậy , nàng dùng nội công truyền vào người hắn bức độc ra..chu choa..ai chơi cổ trùng ghê gớm vậy ..loại này nàng chỉ có thể áp chế không cho phát tác , muốn giải hết cũng cần thời gian dài..nếu giờ nàng luyện Kim Liên Thần công tầng thứ chín chắc hắn sẽ được cứu sống..

Một mỹ nam tuấn mỹ như vầy chết cũng tiếc à..

Xung quanh khách điếm bị quan phủ bao vây..tiếng người xôn xao binh lính tập kết thành một vòng, có thể nói trận hình này một con kiến cũng khó lọt nha!

Cố gắng mở mắt ra , đập vào mắt hắn là một thiếu nữ̉ mang trên người chiếc mặt nạ hình cánh bướm chỉ để lộ đôi mắt thật to và cái miệng xinh xắn..Nàng đang cười chúm chím nhìn hắn..

“Này, ngươi là ai ? Tại sao lại trúng độc cổ trùng Huyết Tinh..tại sao lại xuất hiện trong phòng của ta ? Tại sao quan phủ lai tìm bắt ngươi..?”.Bích Nguyệt dùng bộ mặt đáng đánh đòn hỏi hắn..

“ Tại hạ Mộc Thanh Ly..đa tạ cô nương ra tay giúp đỡ, tại hạ không dám liên lụy cô nương , xin cáo từ , ngày sau nhất định thi ân báo đáp..khụ..khụ..”.

“Bước đi còn không vững nói chi là rời khỏi đây, nơi này đã bị quan phủ bao vây, ngươi trên người lại trúng cổ độc , cho dù có mọc cánh cũng khó thoát nha!”.

Nàng mới không thèm cứu hắn đâu, chẳng qua hắn là thuần Dương nam tử nên mới lưu hắn một mạng, nhưng muốn cứu cũng phải là hắn cầu xin nàng mới được.

“Khụ…khụ..xin cô nương ra tay tương trợ, có yêu cầu gì ta cung sẽ đáp ứng nàng”..Mộc Thanh Ly mặt mày tái nhợt môi không chút huyết sắc hơi thở đứt quảng..

“Nga, ta không cần ngươi làm gì khó khăn a , chỉ cần ngươi ngoan ngoãn làm phu quân của ta ba năm sau ba năm ngươi có thể rời đi..giữa ta và ngươi không can hệ gì nhau..độc trên người ta cũng sẻ giải hết giúp ngươi..yên tâm không lo tịch mịch..bạc mỗi tháng cấp ngươi một nghìn lượng tiêu xài hàng tháng”..

Khuôn mặt bị che khuất dưới lớp mặt nạ cánh bướm , tư thế lười nhác, dáng người chuẩn xinh..lời nói không đứng đắng xíu nào..

Bích Nguyệt sải dài nằm trên giường nói chuyện với Mộc Thanh Ly. “ À quên, mỗi ngày ngươi sẽ ngủ̃ với ta..gặp ta ở bất cứ nơi nào cũng phải hôn ta một cái biết không..? Phủ đệ nhà ta cũng nhiều phu quân..haha..”

“ Được, ta đồng ý với nàng..”.Mộc Thanh Ly ngã sầm , tưởng rằng té hảo đau nhưng lại rơi vào vòng tay mềm mại ám áp của nữ̉ nhân.

Mùi thơm nhàn nhạt trên người nàng thoang thoảng nơi chóp mũi của hắn .

Hương vị này rất đặc biệt....

Nàng kéo hắn lên giường xé toang quần áo trên người Mộc Thanh Ly, nhanh chóng phủ kín chăn trên người hắn .

Phất tay làm tắt nến..Bích Nguyệt ôm Mộc Thanh Ly , da thịt tiếp súc , hơi thở hòa quyện , nàng bắt đầu truyền nội công áp chế cổ trùng trong thân thể hắn..

Mộc Thanh Ly khuôn mặt phím hồng hai má..cả người nóng ran..hơi thở dồn dập..

“ Đừng rộn, nằm yên để ta điều trị..ổn định hơi thở lại..”.

Bích Nguyệt nhếch môi cười nhẹ ...nam nhân này đang xấu hổ sao ...thật đáng yêu !
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện