Hạng mục đầu tư cao thượng.
Với một đại gia có thể rót vào năm trăm tỉ, Ứng Long Sơn đương nhiên phải dùng thái độ ấm áp hiền hòa. Ứng Long Sơn dẫn họ đến bên lò sưởi, lấy ba tấm đệm mềm ra và pha hai tách cà phê hòa tan có đường. Nhìn tấm đệm đen bóng đến khó lòng nhìn ra màu sắc vốn có, Mammon quả thật không ngồi nổi, gã chỉ đành tỏ vẻ ngầu quỳ một chân xuống, nhận lấy cà phê và thưởng thức mùi hương của nó.
Ứng Long Sơn lại nhanh chóng ngồi xếp bằng lên đệm, “Uống thử xem. Nơi này lạnh muốn chết, nếu không uống gì ngọt ngọt thì không trữ được mỡ mà.”
Asmodeus ngờ rằng mình nghe nhầm, “Là không trữ được mỡ hay là không tiêu được mỡ?”
Ứng Long Sơn che kín cái bùng hình cầu của mình, “Như nhau cả ấy mà, đều nghe các ngài hết, bàn chuyện đầu tư trước đã.”
Bàn chuyện đầu tư, Mammon là chuyên gia. Ứng Long Sơn tuy cũng đã lăn lộn trên thương trường mấy chục năm nhưng đối mặt với con cáo già mấy vạn năm như Mammon, đương nhiên phải rơi vào thế yếu. Mammon mềm cứng đều áp dụng, cuối cùng cũng hỏi rõ được tình hình của căn cứ này.
Trước hết nói về ông cụ râu tóc bạc phơ. Ông ta chính là kẻ từng lừa gạt một Ứng Long Sơn vừa vào đời chưa lâu năm xưa, bảo rằng muốn xây nhà trên mặt trăng. Ứng Long Sơn mắng người này đã mấy chục năm, nào ngờ thế sự xoay vần, rốt cuộc vẫn cam tâm tình nguyện giúp ông cụ kia.
Trong lúc Ứng Long Sơn kể lại chuyện cũ, Asmodeus luôn nhìn ông ta bằng ánh mắt thương hại.
Ứng Long Sơn xấu hổ nói: “Lần trước ông ấy cũng chưa hẳn là gạt tôi, hoàn toàn đều do hoàn cảnh không cho phép. Lần này có chính phủ ủng hộ!”
Nhưng việc là chính phủ ủng hộ là phát triển tinh hạm chứ không phải di chuyển trái đất.
Ngoài việc chém gió, ông cụ râu tóc bạc phơ kia cũng có tài thật sự. Sau khi từ bỏ kế hoạch khai phá nhà cửa trên mặt trăng, ông ta bắt đầu gia nhập vào tổ nghiên cứu tinh hạm, đáng tiếc vẫn không giải quyết được vấn đều khó nhằn trong động cơ. Vì không có thành tích để báo cáo, dòng vốn của họ càng lúc càng thấp, vào lúc này, bộ phim “Lưu lạc địa cầu” xuất hiện như ánh sáng cuối đường hầm, mang lại ý tưởng mới cho bọn họ. Họ nghiên cứu ra nhiên liệu mới và vật liệu mới, lập được công lớn, nhưng vẫn còn một khó khăn về mặt kỹ thuật chưa được giải quyết. Ông cụ râu tóc bạc phơ nhờ vào các mối quan hệ riêng của mình và biết được các nước khác có thành quả nghiên cứu giải quyết được vấn đề này, nhưng giá đối phương đưa ra cao vô cùng, khiến ông ta không thể không đứng ra tìm lại những người năm xưa từng bị mình thuyết phục, một lần nữa kêu gọi vốn đầu tư – Đương nhiên, lời lẽ ông ta sử dụng rất động lòng người.
Ứng Long Sơn hưng phấn nói: “Chỉ cần giải quyết được vấn đề này, chúng ta có thể mang mô hình đi xin cấp phép, chỉ cần thông qua, vấn đề của thế giới sẽ được giải quyết.”
Mammon thẳng thắn vạch trần vấn đề trong suy nghĩ hão huyền của Ứng Long Sơn, “Từ lúc xin cấp phép cho tới sản xuất và đưa vào sử dụng không phải chuyện một sớm một chiều. Khi ấy mực nước biển đã tăng vọt, dù toàn cầu có được đông lạnh cấp tốc cũng khó lòng cứu vãn những vùng đất bị nhấn chìm. Vả lại rời xa mặt trời sẽ mang lại càng nhiều vấn đề nghiêm trọng hơn.”
Ứng Long Sơn về già bắt đầu có chút ấu trĩ, thể hiện trong thái độ ngoan cố chưa ngã chưa thôi, “Có thêm một phương pháp thì có thêm một con đường để lựa chọn. Hơn nữa ủng hộ kế hoạch này nào phải chỉ có mình tôi, chúng tôi lên mạng quyên góp, ở những nước khác cũng có rất nhiều người ủng hộ chúng tôi. Cô nàng Helen kia đã quyên góp tận năm triệu bảng Anh đấy.”
Ban đầu Asmodeus còn chưa nhớ ra Helen là ai, nhưng sau đó lập tức kinh ngạc.
Kẻ hủy diệt cùng kẻ hủy diệt đầu tư chung một hạng mục thật sự chỉ là trùng hợp thôi sao? Đặc biệt y còn nhớ là khi Helen mới rời khỏi khách sạn chưa lâu, kim định vị kẻ hủy diệt đột nhiên chỉ loạn xạ.
Thấy Mammon và Asmodeus hình như không hứng thú đầu tư cho lắm, Ứng Long Sơn bắt đầu sốt ruột. Năm trăm tỉ là một miếng mồi rất hấp dẫn, đúng lúc tới giờ dùng bữa, ông ta đích thân đi nhận cơm, tiện thể cho họ có không gian riêng để bàn bạc.
Asmodeus hỏi: “Nếu hạng mục này thành công sẽ gây ra ảnh hưởng thế nào cho chín giới?”
Mammon nhíu mày, “Khó nói lắm. Nhân giới rất đặc biệt, qua bao nhiêu năm phát triển độc lập, họ đã tự hình thành thế giới quan riêng cho mình. Tôi cần phải hỏi Meta thử xem.” Metatron năm xưa từng tham gia vào việc kiến tạo nhân giới.
Mammon đứng dậy đi ra ngoài, Asmodeus ở lại mà tự dưng thấy thấp thỏm chẳng hiểu vì sao. Theo tình hình trước mắt cho thấy, Kế hoạch Sao Băng quá mức viễn vông, cứ như Mammon từng nói, thiệt hại nó mang lại vượt xa lợi ích, cộng thêm tính khả thi vô cùng thấp. Nhưng hai kẻ hủy diệt tụ họp lại với nhau hình như quá giống điềm báo của tử vong, không tốt lành chút nào.
Lấy cơm về, Ứng Long Sơn phát hiện thần tài của mình chẳng thấy đâu nữa rồi thì cả kinh, Asmodeus phải ra sức an ủi ông ta.
Ứng Long Sơn vẫn rất căng thẳng, “Thế chừng nào anh ta mới quay lại?”
Asmodeus nhẩm tính lộ trình. Từ nhân giới xuống địa ngục, rồi từ địa ngục đi Con Thuyền Noah, sau đó quay lại…
Y nói: “Hai ba ngày chăng?”
Ứng Long Sơn đáp: “Chúng ta làm gì còn nhiều thời gian như vậy!” Nhớ tới lai lịch của Asmodeus, ông ta bỗng nhiên sinh lòng hoài nghi với số tài sản của Mammon. “Tài khoản của anh ta là thật đấy chứ? Không phải dùng phép thuật biến ra đấy chứ?”
Asmodeus đáp: “Anh ấy là người giàu có nhất trên đời theo đúng nghĩa đen.”
Ứng Long Sơn nửa tin nửa ngờ. Ông ta đi mượn điện thoại của người khác, hỏi rõ tên của Mammon rồi lên mạng tra thử.
“Mammon.”
“Mammon: Từ cổ, mang ý nghĩa giàu có. Được sử dụng trong kinh thánh như hóa thân của tiền tài…”
Tay cầm điện thoại của Ứng Long Sơn run lên, “Có phải tôi gõ nhầm tên rồi không?”
Asmodeus nhận lấy điện thoại, nhập tên mình vào rồi đưa cho ông ta xem.
Xem xong, trong lòng Ứng Long Sơn lập tức dậy sóng, không thể giữ bình tĩnh nổi nữa…
Làm sao mà bình tĩnh cơ chứ? Này khác hẳn với những gì ông ta từng tưởng tượng! Trước giờ Ứng Long Sơn luôn cho rằng Mông Đức Tư chẳng qua như kiểu quỷ soa dưới địa ngục thôi, có chút ít quyền lực nhưng bên trên vẫn có Diêm Vương quản lý, không dám gây là chuyện xấu xa gì. Giờ đây thực tế lại cho ông ta biết, người ta chính là một trong những ma vương tối cao của địa ngục?!
Ông ta khó tránh ngẫm lại những hành vi của mình từ lúc quen biết tới giờ.
Ứng Long Sơn hỏi: “Ngài lợi hại như vậy chẳng lẽ chưa từng nghĩ đến chuyện giải quyết vấn đề tan băng ở Bắc Cực và Nam Cực sao?”
Asmodeus trả lời ngắn gọn: “Đang giải quyết.”
Câu này nói ra chưa được bao lâu, biển và đại dương lại bắt đầu cuộn trào, sóng thần càn quét khắp nơi gây ra biến đổi khí hậu nghiêm trọng. Công cuộc di dân của các nước cuối cùng cũng được chính thức phát trên báo đài, giao thông toàn quốc đều do chính phủ điều khiển.
Sau đó, Mammon sầm mặt trở lại.
Asmodeus được sắp xếp vào ở trong một chiếc lều tạm bợ ngoài rừng. Ứng Long Sơn đang gọi điện cho người thân nên không có mặt ở đó.
Mammon đi thẳng vào đề: “Trong thế giới quan của nhân loại không có chín giới. Nhưng trong thế giới quan của chín giới, nhân giới và những giới khác có liên quan mật thiết với nhau. Nếu trái đất thật sự dịch khỏi vị trí ban đầu, sự cân bằng giữa chín giới có thể bị phá hủy.”
Asmodeus hỏi: “Sau khi phá hủy thì sẽ thế nào?”
Mammon không đáp.
Tuy là một ẩn số, nhưng rất có khả năng sẽ khiến cho lời tiên tri ứng nghiệm: “Khi trái đất đi đến điểm tận cùng, nhân loại sẽ xuất hiện kẻ hủy diệt, chín giới vì vậy mà biến mất, không có cách nào cứu vãn…”
Asmodeus đột nhiên kích động nói: “Tức là chúng ta phải ngăn cản không cho trái đất đi đến tận cùng!”
Y lẩm nhẩm lại lời tiên tri một lần nữa rồi tiếp: “Giả sử trái đất không sao, kẻ hủy diệt của nhân giới sẽ không thể phát huy tác dụng nữa.”
Mammon ngẫm nghĩ thấy suy luận này rất có lý.
Nhưng phải làm thế nào để trái đất không sao?
…
Ngăn cản Lucifer.
Asmodeus viết lời nhắn để lại rồi cùng Mammon rời khỏi căn cứ, bên ngoài đã đậu sẵn xe ngựa chiến rực lửa của địa ngục.
Trước sự ngạc nhiên của y, Mammon ra vẻ tự đắc, “Để tiết kiệm thời gian. Hơn nữa hiện tại mây rất dày, tốc độ của xe ngựa lại nhanh, sẽ không bị nhìn thấy đâu. Nếu cậu không yên tâm có thể dùng thêm thuật che mắt.”
Ngồi xe ngựa chiến của địa ngục ở nhân giới đúng là một trải nghiệm mới mẻ, tốc độ của nó vượt xa máy bay. Ngồi trên xe ngựa nhìn xuống đất liền chẳng khác nào ngồi trên xe hơi chạy với tốc độ hai trăm cây số giờ và ngắm phong cảnh, phong cảnh cứ thế mà lướt qua trong chớp mắt.
Tiến vào phạm vi của Bắc Cực, mây đen trên trời đều tụ rất thấp, điện xẹt khắp nơi, những ánh sét lóe lên chớp nhoáng trông hệt như ánh sáng phản chiếu từ lưỡi hái của tử thần. Nước biển bên dưới lay động dữ dội, biên độ nhấp nhô cao gần cả trăm mét, mỗi lần nước ập xuống là như nhấn chìm mọi âm thanh khác trên đời.
Ngựa chiến của địa ngục với kinh nghiệm dày dặn phóng thẳng vào giữa những đám mây, không khí ẩm ướt đến khó chịu.
Tầm nhìn phía trước bị chắn mất, họ không phân biệt được chiến trường là ở nơi nào.
Ngựa chiến băng qua Bắc Cực với tốc độ chóng mặt.
Mammon cùng Asmodeus xuống xe và chia nhau ra tìm.
Asmodeus bay tà tà trên mặt biển, sóng dữ ập tới từ cả phía trước lẫn sau, chốc chốc, trước mặt đột nhiên sẽ xuất hiện một bức tường nước biển cao ngút, chốc chốc, sau lưng lại hụt xuống một cái hố sâu, giả sử là người yếu tâm lý chắc đã bị sự thất thường của biển hù chết.
Y lao đi mấy cây số, tiện tay vớt lên một cái xác dơi, trông thi thể có lẽ là chết chìm. Y lại bay về trước thêm một đoạn nữa, cuối cùng cũng nhìn thấy ánh sáng.
Không phải là ánh sét lạnh lẽo vô tình, mà là ánh hào quang thiêng liêng mang đến hy vọng vô hạn.
Asmodeus bèn tăng tốc. Bất thình lình, một thanh kiếm lửa khổng lồ từ dưới biển đâm thẳng lên trời khiến cho nước biển sôi trào đột ngột. Asmodeus muốn đổi hướng bay cũng chẳng còn kịp nữa rồi, nước biển nóng rực đã ồ ạt ập tới, nhấn chìm y chỉ trong nháy mắt.
Y thụp xuống biển mấy chục mét, đứng yên trong nước đợi một lúc cho tới khi ánh lửa của kiếm biến mất mới lặng lẽ bơi tới hướng của ánh hào quang ấm áp.
Ban nãy nhờ lửa soi sáng, y nhìn thấy Lucifer đang đứng giữa những tầng mây. Khác hẳn với phong thái thường ngày, mái tóc của Lucifer ướt đẫm, nước nhỏ từng giọt xuống mặt, quần áo dính sát vào người.
Khi thanh kiếm khổng lồ huơ về phía hắn, ánh mắt của Lucifer cuối cùng cũng đanh lại.
Cả Michael và Lucifer đều thật sự nổi giận, giờ đây muốn ngăn cản chiến tranh sợ rằng sẽ không dễ như y từng tưởng tượng.
Asmodeus dè dặt, cẩn thận bơi đến phía dưới của ánh hào quang rồi trồi lên mặt nước… Ánh hào quang lại sáng lên ở nơi khác mất rồi.
Raphael phụ trách công tác hậu cần và cứu thương đang vô cùng bận rộn. Bởi Lucifer từ chối không muốn giảng hòa, Michael gọi các thiên sứ xuống chiến trường thông qua Con Thuyền Noah. Vì vậy hiện nay đại đa số các thiên sứ có mặt ở chiến trường đều là người thật.
Chàng cứu người càng phí sức hơn. May mà các huyết tộc tự biết sức chiến đấu của mình có hạn nên sớm đã rút khỏi chiến trường, quay sang giúp đỡ nhân loại rút lui, vì vậy chàng đỡ phải tốn công cổ vũ khích lệ họ nữa. Về phần thiên sứ… Mấy chuyện cổ vũ này chẳng cần thiết cho lắm.
Đang than ngắn thở dài, Raphael đột nhiên cảm thấy giày mình bị kéo một cái, chàng bèn vội nhìn xuống xem thử. Đối phương giấu mình dưới biển, nhìn không rõ mặt mũi cho lắm nhưng đôi cánh đen kia thì chẳng giấu vào đâu cho được, nhất định không phải phe ta. Chàng đánh ra một cơn gió tiễn cả người lẫn sóng cùng dạt ra xa.
Mặt biển gợn sóng, người nọ lộ ra nửa gương mặt đang giương mắt ngơ ngác nhìn chàng.
Raphael: “…”
Ối! Trời hỡi!
Chàng co giò đuổi theo.
Với một đại gia có thể rót vào năm trăm tỉ, Ứng Long Sơn đương nhiên phải dùng thái độ ấm áp hiền hòa. Ứng Long Sơn dẫn họ đến bên lò sưởi, lấy ba tấm đệm mềm ra và pha hai tách cà phê hòa tan có đường. Nhìn tấm đệm đen bóng đến khó lòng nhìn ra màu sắc vốn có, Mammon quả thật không ngồi nổi, gã chỉ đành tỏ vẻ ngầu quỳ một chân xuống, nhận lấy cà phê và thưởng thức mùi hương của nó.
Ứng Long Sơn lại nhanh chóng ngồi xếp bằng lên đệm, “Uống thử xem. Nơi này lạnh muốn chết, nếu không uống gì ngọt ngọt thì không trữ được mỡ mà.”
Asmodeus ngờ rằng mình nghe nhầm, “Là không trữ được mỡ hay là không tiêu được mỡ?”
Ứng Long Sơn che kín cái bùng hình cầu của mình, “Như nhau cả ấy mà, đều nghe các ngài hết, bàn chuyện đầu tư trước đã.”
Bàn chuyện đầu tư, Mammon là chuyên gia. Ứng Long Sơn tuy cũng đã lăn lộn trên thương trường mấy chục năm nhưng đối mặt với con cáo già mấy vạn năm như Mammon, đương nhiên phải rơi vào thế yếu. Mammon mềm cứng đều áp dụng, cuối cùng cũng hỏi rõ được tình hình của căn cứ này.
Trước hết nói về ông cụ râu tóc bạc phơ. Ông ta chính là kẻ từng lừa gạt một Ứng Long Sơn vừa vào đời chưa lâu năm xưa, bảo rằng muốn xây nhà trên mặt trăng. Ứng Long Sơn mắng người này đã mấy chục năm, nào ngờ thế sự xoay vần, rốt cuộc vẫn cam tâm tình nguyện giúp ông cụ kia.
Trong lúc Ứng Long Sơn kể lại chuyện cũ, Asmodeus luôn nhìn ông ta bằng ánh mắt thương hại.
Ứng Long Sơn xấu hổ nói: “Lần trước ông ấy cũng chưa hẳn là gạt tôi, hoàn toàn đều do hoàn cảnh không cho phép. Lần này có chính phủ ủng hộ!”
Nhưng việc là chính phủ ủng hộ là phát triển tinh hạm chứ không phải di chuyển trái đất.
Ngoài việc chém gió, ông cụ râu tóc bạc phơ kia cũng có tài thật sự. Sau khi từ bỏ kế hoạch khai phá nhà cửa trên mặt trăng, ông ta bắt đầu gia nhập vào tổ nghiên cứu tinh hạm, đáng tiếc vẫn không giải quyết được vấn đều khó nhằn trong động cơ. Vì không có thành tích để báo cáo, dòng vốn của họ càng lúc càng thấp, vào lúc này, bộ phim “Lưu lạc địa cầu” xuất hiện như ánh sáng cuối đường hầm, mang lại ý tưởng mới cho bọn họ. Họ nghiên cứu ra nhiên liệu mới và vật liệu mới, lập được công lớn, nhưng vẫn còn một khó khăn về mặt kỹ thuật chưa được giải quyết. Ông cụ râu tóc bạc phơ nhờ vào các mối quan hệ riêng của mình và biết được các nước khác có thành quả nghiên cứu giải quyết được vấn đề này, nhưng giá đối phương đưa ra cao vô cùng, khiến ông ta không thể không đứng ra tìm lại những người năm xưa từng bị mình thuyết phục, một lần nữa kêu gọi vốn đầu tư – Đương nhiên, lời lẽ ông ta sử dụng rất động lòng người.
Ứng Long Sơn hưng phấn nói: “Chỉ cần giải quyết được vấn đề này, chúng ta có thể mang mô hình đi xin cấp phép, chỉ cần thông qua, vấn đề của thế giới sẽ được giải quyết.”
Mammon thẳng thắn vạch trần vấn đề trong suy nghĩ hão huyền của Ứng Long Sơn, “Từ lúc xin cấp phép cho tới sản xuất và đưa vào sử dụng không phải chuyện một sớm một chiều. Khi ấy mực nước biển đã tăng vọt, dù toàn cầu có được đông lạnh cấp tốc cũng khó lòng cứu vãn những vùng đất bị nhấn chìm. Vả lại rời xa mặt trời sẽ mang lại càng nhiều vấn đề nghiêm trọng hơn.”
Ứng Long Sơn về già bắt đầu có chút ấu trĩ, thể hiện trong thái độ ngoan cố chưa ngã chưa thôi, “Có thêm một phương pháp thì có thêm một con đường để lựa chọn. Hơn nữa ủng hộ kế hoạch này nào phải chỉ có mình tôi, chúng tôi lên mạng quyên góp, ở những nước khác cũng có rất nhiều người ủng hộ chúng tôi. Cô nàng Helen kia đã quyên góp tận năm triệu bảng Anh đấy.”
Ban đầu Asmodeus còn chưa nhớ ra Helen là ai, nhưng sau đó lập tức kinh ngạc.
Kẻ hủy diệt cùng kẻ hủy diệt đầu tư chung một hạng mục thật sự chỉ là trùng hợp thôi sao? Đặc biệt y còn nhớ là khi Helen mới rời khỏi khách sạn chưa lâu, kim định vị kẻ hủy diệt đột nhiên chỉ loạn xạ.
Thấy Mammon và Asmodeus hình như không hứng thú đầu tư cho lắm, Ứng Long Sơn bắt đầu sốt ruột. Năm trăm tỉ là một miếng mồi rất hấp dẫn, đúng lúc tới giờ dùng bữa, ông ta đích thân đi nhận cơm, tiện thể cho họ có không gian riêng để bàn bạc.
Asmodeus hỏi: “Nếu hạng mục này thành công sẽ gây ra ảnh hưởng thế nào cho chín giới?”
Mammon nhíu mày, “Khó nói lắm. Nhân giới rất đặc biệt, qua bao nhiêu năm phát triển độc lập, họ đã tự hình thành thế giới quan riêng cho mình. Tôi cần phải hỏi Meta thử xem.” Metatron năm xưa từng tham gia vào việc kiến tạo nhân giới.
Mammon đứng dậy đi ra ngoài, Asmodeus ở lại mà tự dưng thấy thấp thỏm chẳng hiểu vì sao. Theo tình hình trước mắt cho thấy, Kế hoạch Sao Băng quá mức viễn vông, cứ như Mammon từng nói, thiệt hại nó mang lại vượt xa lợi ích, cộng thêm tính khả thi vô cùng thấp. Nhưng hai kẻ hủy diệt tụ họp lại với nhau hình như quá giống điềm báo của tử vong, không tốt lành chút nào.
Lấy cơm về, Ứng Long Sơn phát hiện thần tài của mình chẳng thấy đâu nữa rồi thì cả kinh, Asmodeus phải ra sức an ủi ông ta.
Ứng Long Sơn vẫn rất căng thẳng, “Thế chừng nào anh ta mới quay lại?”
Asmodeus nhẩm tính lộ trình. Từ nhân giới xuống địa ngục, rồi từ địa ngục đi Con Thuyền Noah, sau đó quay lại…
Y nói: “Hai ba ngày chăng?”
Ứng Long Sơn đáp: “Chúng ta làm gì còn nhiều thời gian như vậy!” Nhớ tới lai lịch của Asmodeus, ông ta bỗng nhiên sinh lòng hoài nghi với số tài sản của Mammon. “Tài khoản của anh ta là thật đấy chứ? Không phải dùng phép thuật biến ra đấy chứ?”
Asmodeus đáp: “Anh ấy là người giàu có nhất trên đời theo đúng nghĩa đen.”
Ứng Long Sơn nửa tin nửa ngờ. Ông ta đi mượn điện thoại của người khác, hỏi rõ tên của Mammon rồi lên mạng tra thử.
“Mammon.”
“Mammon: Từ cổ, mang ý nghĩa giàu có. Được sử dụng trong kinh thánh như hóa thân của tiền tài…”
Tay cầm điện thoại của Ứng Long Sơn run lên, “Có phải tôi gõ nhầm tên rồi không?”
Asmodeus nhận lấy điện thoại, nhập tên mình vào rồi đưa cho ông ta xem.
Xem xong, trong lòng Ứng Long Sơn lập tức dậy sóng, không thể giữ bình tĩnh nổi nữa…
Làm sao mà bình tĩnh cơ chứ? Này khác hẳn với những gì ông ta từng tưởng tượng! Trước giờ Ứng Long Sơn luôn cho rằng Mông Đức Tư chẳng qua như kiểu quỷ soa dưới địa ngục thôi, có chút ít quyền lực nhưng bên trên vẫn có Diêm Vương quản lý, không dám gây là chuyện xấu xa gì. Giờ đây thực tế lại cho ông ta biết, người ta chính là một trong những ma vương tối cao của địa ngục?!
Ông ta khó tránh ngẫm lại những hành vi của mình từ lúc quen biết tới giờ.
Ứng Long Sơn hỏi: “Ngài lợi hại như vậy chẳng lẽ chưa từng nghĩ đến chuyện giải quyết vấn đề tan băng ở Bắc Cực và Nam Cực sao?”
Asmodeus trả lời ngắn gọn: “Đang giải quyết.”
Câu này nói ra chưa được bao lâu, biển và đại dương lại bắt đầu cuộn trào, sóng thần càn quét khắp nơi gây ra biến đổi khí hậu nghiêm trọng. Công cuộc di dân của các nước cuối cùng cũng được chính thức phát trên báo đài, giao thông toàn quốc đều do chính phủ điều khiển.
Sau đó, Mammon sầm mặt trở lại.
Asmodeus được sắp xếp vào ở trong một chiếc lều tạm bợ ngoài rừng. Ứng Long Sơn đang gọi điện cho người thân nên không có mặt ở đó.
Mammon đi thẳng vào đề: “Trong thế giới quan của nhân loại không có chín giới. Nhưng trong thế giới quan của chín giới, nhân giới và những giới khác có liên quan mật thiết với nhau. Nếu trái đất thật sự dịch khỏi vị trí ban đầu, sự cân bằng giữa chín giới có thể bị phá hủy.”
Asmodeus hỏi: “Sau khi phá hủy thì sẽ thế nào?”
Mammon không đáp.
Tuy là một ẩn số, nhưng rất có khả năng sẽ khiến cho lời tiên tri ứng nghiệm: “Khi trái đất đi đến điểm tận cùng, nhân loại sẽ xuất hiện kẻ hủy diệt, chín giới vì vậy mà biến mất, không có cách nào cứu vãn…”
Asmodeus đột nhiên kích động nói: “Tức là chúng ta phải ngăn cản không cho trái đất đi đến tận cùng!”
Y lẩm nhẩm lại lời tiên tri một lần nữa rồi tiếp: “Giả sử trái đất không sao, kẻ hủy diệt của nhân giới sẽ không thể phát huy tác dụng nữa.”
Mammon ngẫm nghĩ thấy suy luận này rất có lý.
Nhưng phải làm thế nào để trái đất không sao?
…
Ngăn cản Lucifer.
Asmodeus viết lời nhắn để lại rồi cùng Mammon rời khỏi căn cứ, bên ngoài đã đậu sẵn xe ngựa chiến rực lửa của địa ngục.
Trước sự ngạc nhiên của y, Mammon ra vẻ tự đắc, “Để tiết kiệm thời gian. Hơn nữa hiện tại mây rất dày, tốc độ của xe ngựa lại nhanh, sẽ không bị nhìn thấy đâu. Nếu cậu không yên tâm có thể dùng thêm thuật che mắt.”
Ngồi xe ngựa chiến của địa ngục ở nhân giới đúng là một trải nghiệm mới mẻ, tốc độ của nó vượt xa máy bay. Ngồi trên xe ngựa nhìn xuống đất liền chẳng khác nào ngồi trên xe hơi chạy với tốc độ hai trăm cây số giờ và ngắm phong cảnh, phong cảnh cứ thế mà lướt qua trong chớp mắt.
Tiến vào phạm vi của Bắc Cực, mây đen trên trời đều tụ rất thấp, điện xẹt khắp nơi, những ánh sét lóe lên chớp nhoáng trông hệt như ánh sáng phản chiếu từ lưỡi hái của tử thần. Nước biển bên dưới lay động dữ dội, biên độ nhấp nhô cao gần cả trăm mét, mỗi lần nước ập xuống là như nhấn chìm mọi âm thanh khác trên đời.
Ngựa chiến của địa ngục với kinh nghiệm dày dặn phóng thẳng vào giữa những đám mây, không khí ẩm ướt đến khó chịu.
Tầm nhìn phía trước bị chắn mất, họ không phân biệt được chiến trường là ở nơi nào.
Ngựa chiến băng qua Bắc Cực với tốc độ chóng mặt.
Mammon cùng Asmodeus xuống xe và chia nhau ra tìm.
Asmodeus bay tà tà trên mặt biển, sóng dữ ập tới từ cả phía trước lẫn sau, chốc chốc, trước mặt đột nhiên sẽ xuất hiện một bức tường nước biển cao ngút, chốc chốc, sau lưng lại hụt xuống một cái hố sâu, giả sử là người yếu tâm lý chắc đã bị sự thất thường của biển hù chết.
Y lao đi mấy cây số, tiện tay vớt lên một cái xác dơi, trông thi thể có lẽ là chết chìm. Y lại bay về trước thêm một đoạn nữa, cuối cùng cũng nhìn thấy ánh sáng.
Không phải là ánh sét lạnh lẽo vô tình, mà là ánh hào quang thiêng liêng mang đến hy vọng vô hạn.
Asmodeus bèn tăng tốc. Bất thình lình, một thanh kiếm lửa khổng lồ từ dưới biển đâm thẳng lên trời khiến cho nước biển sôi trào đột ngột. Asmodeus muốn đổi hướng bay cũng chẳng còn kịp nữa rồi, nước biển nóng rực đã ồ ạt ập tới, nhấn chìm y chỉ trong nháy mắt.
Y thụp xuống biển mấy chục mét, đứng yên trong nước đợi một lúc cho tới khi ánh lửa của kiếm biến mất mới lặng lẽ bơi tới hướng của ánh hào quang ấm áp.
Ban nãy nhờ lửa soi sáng, y nhìn thấy Lucifer đang đứng giữa những tầng mây. Khác hẳn với phong thái thường ngày, mái tóc của Lucifer ướt đẫm, nước nhỏ từng giọt xuống mặt, quần áo dính sát vào người.
Khi thanh kiếm khổng lồ huơ về phía hắn, ánh mắt của Lucifer cuối cùng cũng đanh lại.
Cả Michael và Lucifer đều thật sự nổi giận, giờ đây muốn ngăn cản chiến tranh sợ rằng sẽ không dễ như y từng tưởng tượng.
Asmodeus dè dặt, cẩn thận bơi đến phía dưới của ánh hào quang rồi trồi lên mặt nước… Ánh hào quang lại sáng lên ở nơi khác mất rồi.
Raphael phụ trách công tác hậu cần và cứu thương đang vô cùng bận rộn. Bởi Lucifer từ chối không muốn giảng hòa, Michael gọi các thiên sứ xuống chiến trường thông qua Con Thuyền Noah. Vì vậy hiện nay đại đa số các thiên sứ có mặt ở chiến trường đều là người thật.
Chàng cứu người càng phí sức hơn. May mà các huyết tộc tự biết sức chiến đấu của mình có hạn nên sớm đã rút khỏi chiến trường, quay sang giúp đỡ nhân loại rút lui, vì vậy chàng đỡ phải tốn công cổ vũ khích lệ họ nữa. Về phần thiên sứ… Mấy chuyện cổ vũ này chẳng cần thiết cho lắm.
Đang than ngắn thở dài, Raphael đột nhiên cảm thấy giày mình bị kéo một cái, chàng bèn vội nhìn xuống xem thử. Đối phương giấu mình dưới biển, nhìn không rõ mặt mũi cho lắm nhưng đôi cánh đen kia thì chẳng giấu vào đâu cho được, nhất định không phải phe ta. Chàng đánh ra một cơn gió tiễn cả người lẫn sóng cùng dạt ra xa.
Mặt biển gợn sóng, người nọ lộ ra nửa gương mặt đang giương mắt ngơ ngác nhìn chàng.
Raphael: “…”
Ối! Trời hỡi!
Chàng co giò đuổi theo.
Danh sách chương