Phần một.

Mặc dù biết rõ Thain chỉ là "Bản thể", nhưng Mạc Vong không thể không thừa nhận, một màn trước mặt thật sự vô cùng đẹp mắt.

Thiếu niên bị đẩy ngã trên mặt đất, trên khuôn mặt tuấn mỹ tràn đầy vẻ kinh ngạc, trong con ngươi còn hiện lên một tia hoang mang, giống như không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, mà bên trên, "Cô gái" tóc vàng đang nằm trên người hắn, bởi vì góc  nhìn bị khuất, nên Mạc Vong không thể trực tiếp thấy rõ nét mặt của "Cô ấy", cho đến khi có một làn gió nhẹ thổi qua, sợi tóc vàng ónh ánh nhẹ nhàng bay lên, lộ ra vẻ mặt đỏ ửng trắng nõn.

Đôi môi tuyệt đẹp của hai người, vào lúc này.....Đang dính chặt.

Mạc Vong lặng lẽ bịt mũi, chẳng hiểu tại sao, cô lại cảm thấy bên trong dường như hơi nóng lên, giống như là một giây sau đó sẽ có cái gì đó chảy ra.

_____ Này, cảm giác thật là kỳ lạ.

_____Cảm giác có chỗ nào đó không đúng, nhưng lại.....Khụ khụ khụ, thích nghe ngóng.

____ Tê tê, có phải cô đã không cẩn thận mở ra một cánh cửa kỳ lạ rồi không? QAQ

Nhưng vào lúc này ____

"Tách tách!"

Tiếng chụp ảnh vang lên rõ ràng, khiến ba người vốn đang ngây người tại chỗ lấy lại được tinh thần.

Hai người trên đất vội vàng đẩy đối phương ra, không hẹn mà cùng lấy tay chùi môi thật mạnh, Mạc Vong quay đầu nhìn về hướng phát ra âm thanh, chỉ thấy một người vô cùng quen mắt đứng cách bọn họ không xa. Nhìn chiếc mũ màu đỏ trắng và bộ quần áo quen thuộc, một bộ râu trắng muốt rậm rạp, một cái túi thật to màu vàng......

"Ông già Noel?"

"Chính xác!" Người tới cười khì khì khẳng định câu nói của Mạc Vong.

Cô gái: "....." Âm thanh này....Chẳng lẽ là,: "Lục sư huynh?"

"Tiếp tục đoán đúng!" Ông già Noel Lục Minh Duệ nhảy nhót đi tới, quơ quơ máy chụp ảnh trong tay,: "Vậy  đứa bé ngoan này, lấy tấm ảnh vừa rồi làm phần thưởng  đem tặng cho em có được không?" 

Cô gái: "....." Mặc dù cũng rất muốn, nhưng mà,: "Ở nước nào ông già Noel có máy ảnh vậy?"

"Đây không phải là máy ảnh." Thiếu niên lắc đầu, rất xảo quyệt cất máy ảnh vào chiếc túi lớn sau lưng,: "Là quà tặng, anh chỉ mượn dùng một chút thôi."

"... ..."

"Minh Duệ!" Rốt cuộc Mục Tử Du cũng đứng lêm, sau khi dùng sức lau miệng mấy cái, quát nhẹ ra tiếng, âm thanh từ trước đến giờ luôn nhẹ nhàng giờ cũng xen lẫn một chút tức giận, có lẽ là bởi vì chuyện "Ngoài ý muốn" vừa rồi.

"Tử Du, đâu cần nghiêm túc như vậy, tớ cũng chỉ đùa một chút thôi mà." Lục Minh Duệ nhún vai một cái,: "Hơn nữa, có thể được một cô gái xinh đẹp như vậy....Tớ hâm mộ còn không kịp, cậu không vừa lòng cái gì cớ chứ?"

Một cánh tay đột nhiên kéo kéo váy cô gái.

Mạc Vong nghiêng đầu nhìn, phát hiện Thain vẫn còn đang ngồi chồm hỗm trên mặt đất, một tay che môi, trên đỉnh đầu dày đặc bóng tối đến mắt thường cũng nhìn thấy được.

"......Thain?" Làm thế nào đây, hắn giống như là bị đả kích rất lớn.....

"Tiểu Tỷ Tỷ......" Thiếu niên chậm rãi mở miệng, âm thanh vô cùng run rẩy, giống như người đã mất đi linh hồn,: "Thật xin lỗi, tôi đã làm trái với lời thề của mình rồi......" TAT rõ ràng đã thề với Ma Thần Đại Nhân, sẽ đem toàn bộ con người hiến tặng cho ngài, nhưng....Nhưng....

Mạc Vong: "......Lời thề?"

Lục Minh Duệ: "Âm thanh này.....Hắn là nam?"

Mục Tử Du: "......" Càng thêm dùng sức lấy khăn tay lau môi.

# đây thật sự là một chuyện cũ bi thương#

Rồi sau đó, ba người chỉ thấy mỹ nữ tóc vàng, không, là thiếu niên lảo đảo lắc lư đứng lên, sau đó, đi đến trước mặt Mục Tử Du, nắm lấy tay hắn, vô cùng thành khẩn nói: "Cậu yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm với cậu."

Mục Tử Du: "......"

"Vì vậy cậu có thể khiến tôi sinh con sao?"

Lục Minh Duệ: ".......Phốc! Ha ha ha ha ha!" Không sai, người này rất không hiền hậu mà cười lên.

Mà cô gái dang đờ đẫn rốt cuộc cũng phản ứng kịp, hiểu ra tình huống hiện tại, cực kỳ tức giận, một phát bắt được thiếu niên, lên tiếng " Thật vô cùng xin lỗi sư huynh!", hung hãn khiêng hắn chạy về phía đằng xa.

Lại không nói một màn này để lại cho hai thiếu niên ấn tượng "Khắc sâu" như thế nào, cô gái thật sự đã im lặng nghẹn họng!

Một lát sau, hai người đi đến chỗ không người.

Bị Ma vương bệ hạ ném trên mặt đất, Thain nghi ngờ không hiểu: "Tiểu Tỷ Tỷ bệ hạ?"

".....Cậu làm cái gì vậy?" Cô gái nâng trán,: "Lại có thể nói với sư huynh như vậy......"

Thiếu niên tó vàng giường như ý thức được điều gì, vội vàng quỳ một chân xuống: "Bệ hạ, xin hãy tha thứ cho tôi tự mình quyết định, nhưng mà, làm ơn hãy chấp nhận hôn sự của tôi."

"......" Người này rốt cuộc cứng đầu đến mức độ nào đây!

"Bởi vì, tôi không thể...." Ánh mắt của thiếu niên ảm đạm đi, "Khiến cho đứa bé của tôi không có một gia đình hoàn chỉnh."

"...." Đứa bé của hắn từ đâu đến vậy! Chỉ hôn một chút làm sao có thể có đứa bé! Hơn nữa bọ họ còn là hai người đàn ông!

"Thain, đủ rồi, không được tiếp tục gây phiền toái cho bệ hạ."

Thiến niên quay đầu theo bản năng: "Tiền bối Esther....."

Mặc dù mong đợi buổi vũ hội nhất là học sinh, nhưng dường như các giáo viên cũng đều được mời, mặc dù chỉ có một phần tới tham dự, và Esther "Cẩn thận bảo vệ bệ hạ" đương nhiên là mộ trong số đó. Nhưng mà suy nghĩ đến việc làm một "Tấm gương tốt", hắn chỉ mặc một bộ tây trang màu đen đơn giản, nhưng dù như vậy, nhưng khí thế tỏa ra từ toàn thân như trước vẫn khiến mọi người phải suy đoán xem có phải hắn đang cos nhân vật boss phản diện trong một bộ phim nào đó hay không.

Chậm rãi đi tới, Esther than nhẹ: "Thain, ngươi nên học hỏi nhiều vấn đề thông thường." Dứt lời, đi đến bên cạnh cô gái, cũng quỳ xuống,: "Bệ hạ, xin tha thứ cho sự lỗ mãng của hắn."

"Ngược lại, tôi không tức giận,....chỉ là,.....Lời của anh là có ý gì?"

"Là như vậy." Esther cẩn thận giải thích nói,: "Ở Ma giới, vợ chồng kết hợp là thông qua 'hôn môi' mà thành."

Mặc dù không hiểu rõ thế nào là "Vợ chồng kết hợp", nhưng cô gái vẫn đỏ ửng mặt theo bản năng, dò xét hỏi: "Ý của anh là....Người Ma giới chỉ cần....Khụ, hôn một chút, sẽ mang thai?"

Thanh niên chắc chắn gật đầu: "Đúng là như vậy."

"....." Việc nàu cũng quá không khoa học rồi! Cho dù là cô cũng biết, rõ ràng phải đi quá thân mật.....Khụ khụ khụ, gì kia, mới có thể có em bé!

"Chỉ là, Thain, dù vậy." Esther quay đầu nhìn về phía thiếu niên,: "Hai người đàn ông cũng không thể sinh con."

"! ! !" Thain giống như bị sét đánh, lộ ra vẻ mặt bừng tỉnh,: "Đúng vậy, mặc dù tôi mặc quần áo con gái, nhưng bản thân tôi là con trai mà!"

Mạc Vong hộc máu, trọng điểm ở chỗ này sao!

Esther tiếp tục đào tạo: "Hơn nữa, ở thế giới của bệ hạ, cho dù hôn môi cũng không thể mang thai."

".....Tiểu Tỷ Tỷ bệ hạ, thật đúng như vậy phải không?"

"......Ừ."

"Thật tốt quá!" Thain thở phào một cái,: "Tôi còn tưởng rằng... đã phản bội bệ hạ, thật sự là quá tốt!" Ngay sau đó hắn lại nghi hoặc hỏi,: "Như vậy, bệ hạ, tiền bối Esther, người ở đây mang thai bằng cách nào?"

Mạc Vong: "......"

"Tại sao hai người không nói chuyện?"

"......" Lần nữa X2

Thật ra thì, hai người không phải không muốn nói, mà là bọn họ đều không biết....

Mặc dù cô gái từ nhỏ đã ở thế giới này, nhưng rốt cuộc còn chưa mở được cánh cửa của thế giới mới vì chưa đủ tuổi, mà thanh niên chủ yếu dựa qua thứ được gọi là "Phim truyền hình" gì đó biết được một chút kiến thức thông thường ( trên thực tế khi lần đầu tiên hắn thấy nữ chính liên tục cùng nam chính nam phụ hôn môi đã bị dọa sợ, vô cùng lo lắng rốt cuộc cô ta sẽ sinh ra đứa trẻ như thế nào.....) nhưng bình thường TV cũng không có chiếu "Chi tiết", hắn biết mới là lạ!

Vì vậy....

"Đến lúc rồi, chúng ta cùng đi thôi?"

"Dạ, bệ hạ."

Thain: "Tiểu Tỷ Tỷ bệ hạ...... Tiền bối Esther...."

"Đúng rồi,Esther, Grays đâu?"

" Vừa vào cổng trường thì có một vài cô gái đến ngăn cản hắn, vì vậy tôi đã một mình đến trước."

"Như vậy à...."

Thain: "Vì sao hai người không để ý đến tôi vậy....."

Cho nên cái đề tài làm cho người ta lúng túng cứ như vậy qua đi, mà đến tận lúc này, Mạc Vong lại một lần nữa ý thức được, Ma giới của hắn cùng với thế giới này có rất nhiều điểm khác biệt, khiến cô không khỏi dâng lên lòng hiếu kỳ: "Esther, các anh kết hôn như thế nào?"

Sau khi suy tư một hồi, thanh niên trả lời: "Nghi thức có chút tương tự với lễ cưới phương Tây ở thế giới này, chỉ là địa điểm cử hành hôn lễ là ở Thần điện của Ma Thần Đại Nhân, ăn mặc trang điểm lộng lẫy mời người thân đến chúc phúc, trước mặt vị đại nhân kia lập ra khế ước hôn nhân, cả đời không được làm trái, nếu không sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc."

"... ....Trước mặt còn rất đẹp đẽ, nhưng phía sau đã có chút đáng sợ."

Thiếu niên cũng rất nghiêm tú trả lời: "Bệ hạ, bởi vì hôn nhân là một chuyện vô cùng thiêng liêng."

".....Ừ." Cô gái sửng sốt một chút, sau đó gật đầu một cái mỉm cười,: "Nói cũng phải." Cảm giác giống như Ma tộc cũng không tệ, 

đúng rồi,: "Nói vậy lễ cưới cũng là Ma Thần Đại Nhân chủ trì sao?"

"Đúng vậy."

"Vậy, sinh con rồi, cũng do Ma Thần Đại Nhân trông nom?"

"Không sai." Esther đưa ra câu trả lời khẳng định cho câu hỏi lần này,: "Sau khi sinh đứa bé ra, đều phải đưa đến Thần diện, đón nhận lời chúc phúc của vị đại nhân kia."

"......Cảm giác thật bận rộn."

Thanh niên cùng thiếu nữ cứ vừa đi vừa trò chuyện như vậy, rất nhanh, bọn họ đã trở lại khu vực lễ đường, cũng đúng luc này, nghe được tiếng kêu cứu rung động: "Người đâu! Cứu mạng! ! !"

"....." Tình... tình huống gì thế này?

       Phần hai

Mạc Vong sửng sốt một lúc, ngay sau đó phản ứng kịp, âm thanh kia hình như là của Grays, nhưng mà, vì sao hắn lại kêu thảm như vậy?

Cô vội vã nhìn về hướng phát ra âm thanh, liếc mắt một cái, trong nháy mắt đã nghẹn họng, nguyên nhân chính là ___ thanh niên tóc tím đang bị một đám phái nữ bao vây chặn đánh....

Chẳng biết tại sao, cô gái thật sự không có một chút nào gọi là ngoài ý muốn.

Từ ban đầu khi nhìn thấy hắn lợi dụng sắc đẹp để lừa gạt các cô gai giúp hắn quét sân, cô đã cảm thấy hắn sớm muộn gì cũng có ngày như thế, nhưng mà....Rốt cuộc cũng không nghĩ tới, lại có thể như vậy.....Khụ khụ khụ, rầm rộ như vậy.

"Bệ hạ!" Esther đã ngăn cản trước người cô gái.

".....Anh không cần khẩn trương đến vậy đâu?" Cô gái hết sức tự nhiên nắm lấy cánh tay thanh niên, từ sau lưng hắn đưa đầu ra tiếp tục nhìn về phía "Náo nhiệt", "Cũng không phải họ nhằm vào tôi."

"Không, tình huống có chút kỳ lạ...."

"Hả? Kỳ lạ chỗ nào?" Mạc Vong gãi gãi mặt,: "Ai bảo anh ta lừa gạt tình cảm phái nữ chứ." Coi như bị đánh cũng đáng đời chứ? Ghét nhất là mấy tên "Play boy"!

Esther lại lắc đầu một cái, nói rất nghiêm túc: " Qủa thực thái độ Grays đối với phái nữ tương đối tốt, nhưng tuyệt đối không phải người như vậy."

"......" Mặc dù biết Esther rất không có khả năng nói dối, nhưng Mạc Vong vẫn không đồng tình với câu nói này của hắn. Có câu nói "Không tìm đường chết sẽ không phải chết", nếu như Grays thật sự không làm gì, làm sao có thể gây ra tình trạng hiện giờ? Không thể nói bởi vì bộ dạng hắn đẹp, mọi người đều phát điên rồi? Mục sư huynh cũng đẹp trai như vậy, cũng không thấy có người đuổi giết hắn!

"Bệ hạ, ngài xem!"

"Hả?"

Mạc Vong nhìn theo hướng ngón tay của thanh niên, trong nháy mắt  囧 không nên ___ này này, mất mặt quá!

Không sai, chỗ cô thấy không phải ai khác, chính là tình cảnh Mục Tử Du bị một đám phái nữ đuổi giết.

"Đây rốt cuộc là....."

"Bệ hạ!" Nhưng vào lúc này, Grays chạy trốn tán loạn xung quanh rốt cuộc cũng thấy được tung tích hai người, trong nháy mắt ánh mắt hắn sáng lên, sau đó liền điên cuồng khua tay: "Esther, còn không mau tới giúp một tay!"

Thanh niên tóc tím vừa dứt lời, sau lưng hắn đột nhiên xuất hiện một cô gái nhào tới, con dao phay trong tay lóe ra ánh sánh lạnh chói mắt, không hề khách khí chút nào hung hăng bổ xuống đầu hắn.

Mạc Vong: "....." Mãi đến lúc này, cô cũng đã ý thức được có điểm không đúng. Vừa rồi do khoảng cách quá xa nên không thấy rõ ràng, giờ phút này nhìn lại, trong tay những cô gái kia đều cầm vũ khí,lại không thiếu các loại đạo cụ nguy hiểm, dù có thù oán thế nào đi chăng nữa, cũng không đến nỗi này chứ?

"Esther, nhanh đi!"

"Bệ hạ, một mình ngài có ổn không?"

Lời của hai người vang lên cùng lúc.

Thanh niên cùng thiếu nữ liếc nhau một cái, đã đạt thành loại ăn ý nào đó.

Cùng lúc đó ____

"Bệ hạ, ngài không sao chứ?" Thiếu niên tóc vàng chạy tới bên người cô gái.

"Thain, làm phiền cậu đi giúp bọn họ được không?" Mạc Vong chỉ ngón tay về phía Mục sư huynh, mặc dù có Lục su huynh ra tay giúp đỡ, nhưng không thể không nói, số lượng phái nữ quá nhiều, hơn nữa đều ôm quyết tâm "Cá chết lưới rách", mà các thiếu niên vẫn còn tỉnh táo nên không dám ra tay quá mạnh, vì vậy càng thêm lâm vào thế bị động.

"Tôi hiểu rồi." Thiếu niên trực tiếp vứt bỏ tóc giả, đá rơi giày cao gót xông tới.

Nhìn chăm chú vào tình cảnh hỗn loạn ở hai bên, Mạc Vong không nhịn được im lặng châm chọc: "Những người phụ nữ có sức khỏe thật sự quá đáng sợ". Đương nhiên trong lòng cô cũng rõ ràng, chuyện này tuyệt đối không bình thường. Mặc dù không biết rõ nguyên nhân ở đâu, nhưng nhất định có chỗ không đúng!

Cũng mãi đến lúc này, cô mới phát hiện theo như lời Esther nói: "Người bảo hộ đều là những người nổi bật nhất được chọn trong hàng nghìn người của Ma tộc" tuyệt đối không phải là nói láo. Thân hình thanh niên và thiếu niên nhanh chóng xuyên qua đám người, tốc độ nhanh đến nỗi dường như không xuất hiện bóng dáng, mà năng lượng ma pháp cô tăng thêm cũng chỉ có thể miễn cưỡng sử dụng ánh mắt dõi theo động tác của bọn họ, thỉnh thoảng vẫn mất tăm hơi.

Là một người chứng kiến cô còn kinh ngạc đến mức độ này, huống chi là một người không biết sự tình.

Vì vậy, Mục Tử Du và Lục Minh Duệ vô cùng kinh ngạc thấy chỉ trong vòng mấy phút ngắn ngủi, phái nữ vốn đang vây quanh bọn họ đều thi nhau ngã xuống, liên tiếp vâng lên âm thanh rơi xuống đất. Mà không đợi bọn họ kịp nói gì, hai người hoàn toàn không giống người bình thường này đã kéo một thanh niên khác xụi lơ hai chân đi về phía cô gái đứng đó không xa.

Thain hơi giãn gân cốt, hướng về phía Esther cũng đã làm xong tất cả cười nói: "Tiền bối, tôi giải quyết xong 76 người, còn anh?"

"83."

"Ài?" Thiếu niên tóc vàng thở dài,: "Qủa nhiên vẫn là tiền bối anh lợi hại." Ngay sau đó lại cười,: "Và, còn có sức quyến rũ của tiền bối Grays tương đối lớn."

Grays: "....." Hắn lệ rơi đầy mặt ôm lấy bắp đùi cô gái,: "Bệ hạ! ! Làm tôi sợ muốn chết! ! !"

Mạc Vong: "...." Đại ca, khóc đến thảm như vậy thật sự là không có vấn đề gì sao? Cô bất đắc dĩ thở dài, lấy ra một chiếc khăn tay, cúi người xuống lau mặt của hắn, lại vỗ vỗ đầu của hắn,: "Tốt rồi, tốt rồi, không sao."

"Bệ. . . . . . Nấc. . . . . . Xuống. . . . . . Nấc. . . . . . Ngài. . . . . . Nấc. . . . . . . . . . . . Nấc. . . . . . Nhân. . . . . . Nấc. . . . . . Từ. . . . . ."

"Được rồi, không cần nói." Cô gái thật là mất mặt, người này dù sao đi chăng nữa cũng là một trong những người bảo hộ? Tại sao có thể như vậy? Hơn nữa một đại nam nhân khóc đến trình độ như thế này thật sự không có vấn đề gì sao?

Giống như biết được suy nghĩ trong lòng cô gái, thiếu niên Thain cẩn thận từng li từng tí nhích lại gần, thấp giọng nói: "Bệ hạ, cái này thật sự không phải lỗi của tiền bối."

"Hả?"

"Trước kia tôi chỉ mới nghe nói, nhưng vừa rồi rốt cuộc cũng đã xác nhận được, tiền bối hình như có...." Âm thanh về sau càng nhỏ đến khó có thể nghe thấy.

"Chứng chán ghét nữ giới?" Có lẽ là bởi vì qua kinh ngạc, Mạc Vong không tự chủ hô lên. Một giây tiếp theo, cô vội vã che miệng lại, ngay sau đó nghe thấy tiếng khóc của thanh niên ôm cô ngừng lại trong chốc lát, rồi sau đó lại tuôn trào ra tiếng kêu thê thảm "A a a a", cô 囧 nghiêm mặt nói lời xin lỗi,: ".....Thật xin lỗi." Được rồi, cô gái đối với loại chuyện như thế này cũng không biết nên nói gì cho phải.

Nhưng mà, một Grays "Sát gái" lại có chứng "Chán ghét nữ giới", có thật không?

Esther dưới ánh mắt kinh ngạc và soi mói của cô gái, ho nhẹ một tiếng, gật đầu một cái, ngay sau đó, tận lực dùng một cách nói tương đối uyển chuyển giải thích. Đương nhiên, Grays cũng thi thoảng bổ sung nhân tiện khi dễ "Đối thủ lâu năm". Rất nhanh, cô gái đã tổng kết ra một chuyện xưa thê thảm như vậy ____

Từ việc Grays là người thừa kế thứ chín mươi chín của nhà hắn cũng có thể thấy được, lịch sử của tộc Brendel đã có từ lâu, đương nhiên, dùng cách nói tương đối thông tục chính là ___ vừa có tiền lại có thế. Nhưng điểm quỷ dị của gia tộc này chính là, đặc biệt mấy đời chỉ có con một....Khụ khụ khụ, Vợ chồng ở Ma giới động tác thân mật nhất cũng chỉ có hôn môi, sau đó nhờ hôn môi mới có thể tạo ra đứa bé, nhưng vô ý hôn môi một lần cũng có thể tạo ra đứa bé.

Đây hoàn toàn là muốn xem Ma Thần Đại Nhân  rộng lượng đến mức nào !

Nhưng đến thời cha của Grays, lại xảy ra một biến hóa quỷ dị, phía trước Grays, bọ họ lại có đến năm cô con gái. Theo như tình huống bình thường mà nói, năm nữ là một, thấy thế nào cũng nên thương yêu con trai, nhưng vấn đề là nhà hắn có nhiều đời như vậy! Vẫn là lầ đầu tiên có người sinh ra con gái! Có biết bao quý trọng! Ai cũng biết có được không? !

Vì vậy, Grays đáng thương từ nhỏ đã dưới bóng tối của Đại Nhân Môn tỷ tỷ mà lớn lên, mà các tỷ tỷ được yêu quý lại đặc biệt thích ôm lấy đệ đệ nhà mình chơi đùa đủ kiểu, siết chặt, xoa xoa, thay quần áo, quả thật giống như đem diện mạo khả ái của tiểu đệ đệ biến thành món đồ chơi tinh sảo. Cho đến lúc chẳng biết từ khi nào, tiểu Grays mắc phải "Chứng chán ghét nữ giới", tình huống lúc đầu rất nghiêm trọng, quả thực là vừa nhìn thấy phái nữ đã có thể ngất xỉu, nhưng được người nhà quan tâm chăm sóc và trị liệu, dần dần chuyển sang "Không thể tiếp xúc với phái nữ".

Chỉ có như vậy còn chưa tính, vấn đề là lòng tự ái của người này rất mạnh, không vui vì bị người khác chê cười ___ chỉ là không thể tiếp xúc cùng phái nữ mà thôi, cũng không thể ngăn cản hắn trở thành một thân sĩ!

Vì vậy biến thành sự việc hôm nay...

Chỉ cần không bị chạm vào, người này chính là thân sĩ tao nhã lễ độ, nhưng chỉ cần bị chạm một cái.... Thắp nến!

Nhân tiện nhắc đến cái đó giải thưởng "Kỹ thuật nhảy tao nhã nhất Ma giới" là thật, nhưng hắn cùng một bạn nam cùng nhau giành giải thưởng, khụ khụ khụ, hắn nhảy phần của nữ.

Mạc Vong nghe xong đầu đầy hắc tuyến: "Cho nên bị đuổi giết chỉ có thể chạy trốn sao?" Thật là phá hủy tam quan! Rõ ràng là "Công tử đào hoa", kết quả lại hoàn toàn không thể đụng vào phái nữ, tương phản này thật sự là muốn đột phá cả chân trời?

".....Vâng" Grays rưng rưng gật đầu, hắn lại không mang theo vũ khí bên người, muốn đánh bất tỉnh lại phải động vào đối phương, ngược lại có thể cướp lại vũ khí, nhưng nghĩ lại vũ khí trước đó đã bị bọn họ sờ qua....A a  a a, tốt nhất vẫn là chạy trốn đi, dù sao gặp Esther ném cho hắn là tốt rồi, dù sao phái nữ thấy người này luôn là nhượng bộ lui binh!

"Chờ một chút!" Vừa mới bắt đầu cô gái đã cảm thấy có chỗ không đúng, hiện giờ rốt cuộc phản ứng lại, cô lặng lẽ cúi đầu nhìn bắp đùi bị ôm, lại nhìn một chút Grays được xưng là có "Chứng chán ghét nữ giới", tại sao lại cảm thấy như là mình bị chơi.....

"Bệ ha?"

".......Tôi cũng là nữ."

Grays: "! ! !" Kinh hãi,: "Đúng vậy, bệ hạ ngài cũng là nữ!"

Mạc Vong: "...." Cô yên lặng siết chặt quả đấm, đột nhiên cảm thấy thật nhớ đánh người như thế nào?

Thain nghiêng đầu, lộ ra vẻ mặt vô cùng nghi hoặc: "Thì ra tiền bối vẫn không xem bệ hạ là phái nữ sao?'

Mạc Vong: "....." Thẳng thắn không bí mật xin hãy tự trọng! Cô không phải phái nữ thì chẳng lẽ là gay hay sao!

Esther: "......"

"Được rồi, Esther, anh đừng nói chuyện, không được đánh lại tôi!"

Nhìn chăm chú vào vẻ mặt buồn bực của cô gái, bị "Hạ lệnh ngậm miệng", ánh mắt Esther nhìn cô có chút bất đắc dĩ lại có nhiều hơn nhu hòa.

Bởi vì, lần này, bệ hạ anh minh vô cùng đã không cẩn thận đoán sai, hắn thật sự biết câu trả lời.

Ngay lần gặp đầu tiên, Grays có thể không hề trở ngại mà ôm lấy cô gái khóc lớn, khi đó hắn còn hơi kinh ngạc, nhưng ngay sau đó liền sáng tỏ, đại khái đây tất cả đều là bởi vì ___ vị đại nhân này đói với bọn họ là một nhân vật đặc biệt.

So với bất kì kẻ nào trên thế giới cũng đặc biệt hơn.

Và so với bất kỳ kẻ nào trên thế giới này cũng trân quý hơn

Ma vương bệ hạ độc nhất vô nhị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện