Buổi tối hôm đó, Phù Âm và Thời Việt cùng chơi tổ hợp Lữ Bố, Điêu Thuyền đánh trận thứ hạng, đánh hơn hai tiếng rưỡi đồng hồ, trực tiếp đánh được bảy trận thắng liên tiếp.

Trong vòng hai tiếng rưỡi này, đối thủ bị Điêu Thuyền của Thời Việt kích sát có thể chất thành núi nhỏ, bình thường rất khó lấy được ngũ sát, thì hiện tại anh liên tục ngũ sát năm lần.

Lục Thanh Vũ sau khi vào game, nhìn thấy bảng thành tích của anh, không khỏi phun tào: "Cậu đánh Phù Âm đánh trận thứ hạng có cần bán mạng như vậy không?"

Thời Việt bình thản nói: "Tùy tiện chơi."

Lục Thanh Vũ: "............."

Tùy tiện đánh cậu đã lấy được ngũ sát, vậy lúc cậu chơi nghiêm túc, có phải trong vòng 6 phút khiến cho đối phương phải đầu hàng không? Vừa lúc Lưu Tư Nguyên vừa đánh xong một trận thứ hạng, chủ động liên hệ Lục Thanh Vũ muốn tổ đội, Lục Thanh Vũ liền gửi lời mời sang cho Thời Việt: "Mười giờ rồi, đi tổ đội."

Thời Việt thực sự có chút không nỡ đối với Phù Âm, anh luôn cảm thấy chơi với Phù Âm, so với cùng hai đồng đội luyện tập thú vị hơn nhiều. Nhưng đã quy định trước là mười giờ tổ đội luyện tập, anh cũng không thể để hai người đợi, chỉ có thể gửi tin nhắn cho Phù Âm: "Anh đi cùng bọn họ tổ đội, ngày mai lại cùng chơi với em."

Phù Âm gửi lại một cái icon vẫy tay tạm biệt: "Cố lên."

Sau khi anh rời đi, Phù Âm cũng tự mình đi đánh thứ hạng, cô lại lấy Hoa Mộc Lan của mình ra. Chỉ là, không có đồng đội trung đơn Điêu Thuyền giúp đỡ dẫn nhịp, Hoa Mộc Lan của cô đánh bảy trận, thua ba thắng 4, tỷ lệ thắng cũng tạm được, đẳng cấp của cô cũng biến thành vương giả tối cường 8 sao.

Sau khi thăng lên vương giả tối cường, để có thể tăng sao là rất khó, đa phần người chơi vương giả tối cường trình độ tương đối bình thường, đều đạt trên dưới 10 sao, Phù Âm trong vài tiếng đồng hồ đã từ mức phổ cấp lên tới 8 sao, đây nói rõ trình độ của cô không tính là kém, dù sao cũng trên mức trung bình.

Phù Âm đối với bản thân có chút tự tin, thấy thời gian không còn sớm, lại quay đầu đi trận ghép đội luyện chiến sĩ.

Đánh đến mười hai giờ đêm, nhận được tin nhắn giục đi ngủ của Thời Việt, cô mới tắt game đi ngủ.

Hình như cô đối với việc anh giục ngủ mỗi tối đã thành thói quen rồi thì phải?

Hoặc có thể nói, mỗi tối trước khi tắt máy phải giục cô đi ngủ, đã thành thói quen của Việt ca?

Nhìn thấy anh gửi câu "Mau ngủ đi, không được thức khuya", trong lòng Phù Âm như có dòng nước ấm chảy vào, nằm trên giường rất nhanh thiếp đi, đánh một giấc mộng đẹp, đến khi mở mắt đã là sáng sớm hôm sau.

Tiết học cả ngày hôm này cô đặc biệt có tinh thần, đến cả toán cao cấp phức tạp tựa hồ cũng không khó như vậy.

Bởi vì năm nhất có vài môn cần thi giữa kỳ, Phù Âm mấy hôm này chỉ ôn tập, thời gian lên mạng giảm đi, mỗi tối đều hẹn Thời Nhan cùng đi tự học. Cô không có bỏ game, những trước khi trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp chính thức, là một sinh viên năm nhất đại học, môn nên học cô vẫn nên học tốt, không thể đem toàn bộ học phí vứt như rác được.

Thời Việt rất nhanh phát hiện thời gian lên mạng của Phù Âm ít đi, hỏi em gái mới biết, gần đây buổi tối từ tám giờ đến mười giờ cô đều dành thời gian ra tự học, Thời Việt tuy rằng có chút mất mát không thể cùng cô chơi game, nhưng vẫn dùng thân phận huynh trưởng chủ động khích lệ cô: "Em vẫn là sinh viên, học hành quan trọng, khi nào thi xong lại chơi game."

Phù Âm đáp: "Em hiểu ạ, tuần sau là thi xong, đến lúc đó em sẽ báo với anh ^_^"

***

Sau một tuần, kỳ thi giữa kỳ kết thúc, thành tích rất nhanh được công bố, Phù Âm đứng thứ ba trong lớp.

Thời Việt nghe được tin này, liền gửi cho cô bao lì xì 200 tệ: "Phần thường đứng thứ ba, muốn chút đồ ăn vặt đi."

Phù Âm không nhịn được nói: "Anh luôn gửi cho em tiền tiêu vặt như vậy cũng không tốt đi!"

Thời Việt: "Anh cũng gửi cho Nhan Nhan."

Nhưng anh là anh trai của Nhan Nhan, cho em gái tiền tiêu vặt là bình thường. Em tính là gì của anh? Anh gửi em tiền tiêu vặt làm gì?

Câu hỏi này Phù Âm muốn hỏi lại nhịn xuống, bởi vì cô biết Thời Việt hiện tại có thể vẫn chưa rõ ràng, chỉ là quen tính mà chăm sóc cô mà thôi. Cô không muốn chọc thủng lớp giấy mỏng này khiến cho quan hệ của họ cứng ngắc, hơn nữa, cô còn đợi làm tuyển thủ của chiến đội Thời Việt, nếu quan hệ có vấn đề, giấc mơ của cô liền tiêu.

Phù Âm ấp xuống xúc động muốn tỏ tình, tiếp nhận bao lì xì của anh rồi nói "Cảm ơn Việt ca", sau đó liền gửi anh một lời mời đánh thứ hạng.

Mấy ngày chưa cùng tổ đội, Phù Âm phát hiện tài khoản của Thời Việt đã lên tới 30 sao, từ trong danh sách bạn bè, có thể thấy tài khoản của Lục Thanh Vũ cũng tăng thêm không ít sao, xem ra khoản thời gian này bọn họ ba người ngày ngày cùng nhau huấn luyện. Phù Âm hỏi: "Anh cùng Vũ thần còn có Tiểu Nguyên, vẫn tập hợp lúc 10 giờ sao?"

Thời Việt đáp: "Tối nay chiến đội Lục Thanh Vũ có việc, đã báo không thể online."

Phù Âm hỏi: "Vậy gọi thêm Tiểu Nguyên nha?"

Thời Việt: "Đừng gọi."

Anh vẫn thích cùng Phù Âm tổ đội, nếu gọi thêm Lưu Tư Nguyên, luôn cảm thấy cùng Tiểu Âm nói chuyện không tiện.

Cuối cùng, hai người cùng nhau vào trận.

Phù Âm số một chọn Lữ Bố, Thời Việt số hai, trực tiếp chọn Điêu Thuyền, nhưng hai người vẫn chưa nhấn chuẩn bị.

Cái loại ăn ý này làm Phù Âm không nhịn được cười khẽ, chủ động đánh chữ nói với những đồng đội khác: "Số 1 số 2 song bài, mọi người đánh biên, dã, phụ được không?"

Đồng đội số 3 nói: "Tôi tùy tiện. Hơn nữa đại ca anh liền nói như vậy, tụi này nếu lại cướp vị trí, cảm giác giống như đánh gẫy uyên ương vậy."

Đồng đội số 4 trêu ghẹo: "Anh em, cậu dùng Lữ Bố dẫn gái được không đó? Có thể dẫn thắng không?"

Quả nhiên, ai nhìn thấy Lữ Bố Điêu Thuyền đồng thời xuất hiện, đều sẽ tự động nghĩ Lữ Bố là nam, Điêu Thuyền là nữ.

Phù Âm giải thích: "Điêu Thuyền nhà tôi rất trâu, thêm nữa, Điêu Thuyền mới là nam, đại thần dẫn nằm."

Mọi người: "............"

Thời Việt cười khẽ, không biết tại sao, anh đặc biệt thích Phù Âm nói "Điêu Thuyền nhà tôi", thích cô dùng ngữ khí ngắn gọn nói với đồng đội "Điêu Thuyền rất trâu". Điêu Thuyền của anh thực sự chơi rất tốt, nhưng thực ra Lữ Bố của Phù Âm cũng không kém chút nào.

Đồng đội rất nhanh chọn xong tướng, đội hình là thượng đơn Lữ Bố, đánh dã Triệu Vân, trung đơn Điêu Thuyền, hạ đơn Lão Phu Tử và phụ trợ Trương Phi, đội hình này đặc biệt nhiều thịt, da dày thao tác chuẩn, nhưng xuất trận không qua đủ, cần phải bốn giữ một, tập trung phát triển cho Điêu Thuyền nếu không lúc đánh đoàn, đủ phòng không đủ công.

Mà đội hình của đối phương, thượng đơn Quan Vũ, trung đơn Doanh Chính, đánh dã A Kha, phụ trợ Đông Hoàng Thái Nhất còn có xạ thủ Tôn Thượng Hương.

Đông Hoàng Thái Nhất là sau khi thấy Thời Việt chọn Điêu Thuyền chọn ra, đặc biết lấy ra đối đầu, bởi vì Đông Hoàng Thái Nhất có thể dùng đại chiêu trói trụ Điêu Thuyền, làm Điêu Thuyền không thể bay tới bay lui, phối hợp với đồng đội nhanh chóng gϊếŧ chết Điêu Thuyền, cũng tính là phụ trợ có thể khống chế Điêu Thuyền tương đối tốt.

Nhưng Tôn Thượng Hương, sự lựa chọn này làm Phù Âm có chút không hiểu, không nhịn được là hỏi: "Hiện tại không gian tồn tại của xạ thủ không tốt, trận vương giả ít chọn xạ thủ đi?"

Thời Việt nghe được giọng cô truyền tới, bèn kiên nhẫn đáp: "Không sai, gần nhất đánh trận vương giả, tựa hồ đều là chọn chiến sĩ đường biên, xạ thủ rất ít thấy. Nhưng xạ thủ lợi hải vẫn là có người dùng, xạ thủ hậu kỳ đặc biệt bạo phát, hơn nữa tay dài, đẩy tháp đặc biệt nhanh. Ít người chơi xạ thủ bởi vì họ không có ý thức bảo hộ xạ thủ, xạ thủ rất khó tồn tại. Nhưng nếu như là song bài, dẫn theo một đồng đội phụ trợ mở mic, xạ thủ sẽ phát triển rất tốt."

Phù Âm gật đầu, màn hình tải xong, bắt đầu vào trận.

Vừa vào trận, phụ trợ Trương Phi bên mình ở kênh công khai đánh chữ: "Đối diện là Phong Tử sao?"

Phù Âm còn cho rằng hắn đang mắng người*, mày không khỏi nhíu lại, kết quả đối diện có ID người chơi "Phong Tử" gửi lại một mặt cười: "Hắc hắc, chào bạn!"

*ở đây Phù Âm hiểu lầm là mắng người vì chữ "phong tử" trong tiếng trung mang nghĩa kẻ điên, thằng điên =)))).

Phù Âm: "........."

Thực sự có người đặt tên như vậy sao!

Người chơi Trương Phi có chút kích động: "Phong ca, em là fan não tàn của anh!"

Theo sau đó, đối phương cũng có người chơi đánh chữ: "Có Phong ca dẫn bay rồi!"

Đánh dã Triệu Vân bên mình đánh chữ: "Phong ca là đang trực tiếp sao? Có bao nhiêu người xem rồi? Hồi hộp quá!"

Lão Phu Tử phe mình cũng đánh một dãy hôn gió, nói: "Chào tất cả các vị đang xem trực tiếp, thay tôi gửi chút hoa tươi cho Phong ca nha."

Phù Âm lúc này mới ý thức được, bọn họ lại đụng phải đội chủ bá.

Cô không nhịn được hỏi: "Vị Phong ca này, rất nổi tiếng sao?"

Không lâu trước đây cô còn gặp một vị chủ bá, nhưng mới vào trận đã ba qua khoác lác nói mình sẽ lấy được ngũ sát, Phù Âm sau đó còn search tìm kênh trực tiếp của hắn, chỉ là một chủ bá nhỏ có tầm hai vạn fan, trình độ vẫn chưa tới, thích khoác lác thu hút công chúng.

Nhưng vị chủ bá này, tất cả đồng đội đều biết hắn? Xem ra cũng rất nổi tiếng?

Thời Việt bình thản nói: "Phong Tử là chủ bá có hơn trăm vạn fan, phong cách trực tiếp đặc biệt dí dỏm, vì vậy khá được chào đón. Cậu ta quen biết rất nhiều người trong giới game, trước đó còn mời anh phỏng vấn trực tiếp, anh vẫn chưa đáp ứng."

Anh ngừng một chút, nói: "Đông Hoàng Thái Nhất cùng cậu ta song bài, cũng là chủ bá có số fan vượt qua số trăm vạn."

Phù Âm trong lòng "lộp cộp" một tiếng, đáp: "Vậy trận này có phải rất khó đánh?"

Thời Việt cười khẽ nói: "Không sao cả, chút nữa em phối hợp với anh, đánh bay đường dưới của bọn họ."

***

Lúc này, trong phòng trực tiếp có không ít fan đang bình luận liên tục: "Phong Tử trận này lại chơi đại tiểu thư sao?" "Tôn Thượng Hương của A Phong vẫn là rất mạnh, tiêu chuẩn quốc phục!" "Tôn Thượng Hương đánh Điêu Thuyền rất ổn, Đông Hoàng cũng khả năng chế ngự Điêu Thuyền, cảm thấy trận này đối diện sẽ thua!" "Phong ca thực sự là người nắm giữ xạ thủ nha!" "Tối nay đã đánh liên tục 10 trận xạ thủ rồi, thắng mười trận, trận cuối đánh xong liền tắt máy!" "Lữ Bố và Điêu Thuyền đối diện dùng skin tình lữ giáng sinh, mọi người có phát hiện không? Nói không chừng là một cặp tình nhân đấy!" "Phong ca nhanh gϊếŧ đôi tình nhân đó, giúp cẩu độc thân chúng tôi trút khí!"

Trực tiếp có hơn trăm vạn người xem, tự nhiên cũng được gắn ở đầu trang.

Gốc phải màn hình có một hình đại diện nhỏ, trên đó là một chàng trai tóc ngắn đẹp trai cười híp mắt đang cầm điện thoại, nói: "Có cặp đôi hay không thì không cần để ý, đã là cẩu độc thân lên tiếng nhiều như vậy, tôi trận này liền đại biểu cẩu độc thân diệt đôi tình nhân này. Mọi người đừng gấp, đại tiểu thư đầu kỳ phát triển, đợi tới hậu kỳ đi, tôi một tên cắm thẳng vào đôi tình nhân này!"

Bởi vì có Đông Hoàng ở, mở trận đối phương liền phản lam, Triệu Vân phe mình cũng đi phản lam, song phương tương đương đổi khu lấy buff xanh.

Song phương mở trận phát triển ổn định, Tôn Thượng Hương và Đông Hoàng, hai người cùng đánh Lữ Bố, trực tiếp áp Lữ Bố ở sau tháp đánh.

Phù Âm trận này đặc biệt rụt rè, từ đầu đến cuối không dám đi ra khỏi tháp, một lòng trốn phía sau tháp quét binh.

Vị chủ bá nào đó cười híp mắt: "Người anh em này không được nha! Dẫn gái chơi còn nhát như vậy, tôi cảm thấy sau khi đánh xong trận này, em gái Điêu Thuyền có thể sẽ chia tay với cậu đấy. Nên làm sao đây mọi người, tôi đột nhiên có loại cảm giác đánh gẫy uyên ương, tới, tôi hát cho mọi người nhe một bài."

Sau đó vị chủ bá hát với giọng điệu lệch tông tới mười vạn tám ngàn dặm, làm cho không ít fan đau đầu la hét: "Đừng hát nữa!" "Cái giọng ca này cũng quá cảm quá tâm linh, khiến cho tôi nháy mắt từ trong trạng thái mơ màng trở nên thanh tỉnh!" "Phong Tử mau im miệng, nghe cậu hát sẽ bị tổn thọ đấy!" "Tôi đã nhanh trí rút tai nghe ra rồi 23333"

Khu bình luận một mảnh vui đùa, mỗ chủ bá thao tác đại tiểu thư nhanh chóng quét binh.

Lữ Bố thực sự quá nhát, hắn vẫn cho rằng Lữ Bố trình độ chẳng ra sao, lại gặp chủ bá như hắn, chỉ có thể trốn sau tháp, đợi một chút nữa Đông Hoàng đạt cấp 4 liền có thể áp tháp cường sát.

Vào lúc này, trên người Lữ Bố đột nhiên xuất hiện vầng sáng thăng cấp--- Bởi vì Lữ Bố luôn một mình kiếm kinh nghiệm, so với bọn họ hai người tốc độ nhanh hơn chút.

Sau đó, Lữ Bố luôn rất nhút nhát, đột nhiên trở nên khác thường, trực tiếp nhảy cao mở đại chiêu, xông đến trước mặt Tôn Thượng Hương kích bay hắn.

Tựa hồ là cùng lúc, Điêu Thuyền từ trong lùm cỏ nhào ra, không chút do dự mở đại chiêu, trong nháy mắt, hoa cầu trong tay trực tiếp nện lên mặt Tôn Thượng Hương.

Đông Hoàng lúc này vẫn chưa đủ cấp 4, lực áp chế đối với Điêu Thuyền vẫn chưa đủ.

Hắn muốn bảo vệ Tôn Thượng Hương rút lui, nhưng lại không kịp.

Vị trí hiện tại của Điêu Thuyền thực sự thuận lợi, Tôn Thượng Hương lăn người tháo chạy, Điêu Thuyền vẫn có thể dự đoán trước được vị trí lăn của hắn, dùng kỹ năng 2 chuẩn xác đánh qua, kỹ năng 1 giảm tốc, lại kỹ năng 2 lần nữa hoa cầu bão tác, làm Tôn Thượng Hương trực tiếp chết đi.

Mà bên này, Lữ Bố bắt giữ Đông Hoàng đánh cho tàn máu, Điêu Thuyền quay đầu liên tiếp đánh hai trái cầu hoa, thu được đầu của Đông Hoàng.

---- Double kill!

Điêu Thuyền trực tiếp lấy được song sát.

Màn hình trực tiếp liên tục hiện ra bình luận "6666!"

Mỗ chủ bá sắc mặt có chút khó coi, lắc đầu nói: "Em gái Điêu Thuyền có chút lợi hại nha! Tôi khinh suất rồi, đáng lẽ phải dùng lóe sáng."

Nhóm fan không khách khí chọc ghẹo hắn: "Anh còn nói là đại diện cẩu độc thân đánh uyên ương, kết quả thế nào, là bị cặp đôi đối diện trực tiếp vả mặt!" "Chủ bá, cẩu lương ăn ngon không?" "Ở trước mặt hơn trăm vạn người bị cường sát, cậu còn có mặt mũi tự nhận là quốc phục Tôn Thượng Hương!" "Chủ bá hết thời, xóa theo dõi!" "Cho anh một ít thăm hỏi từ cẩu độc thân, xoa một chút đầu chó của anh." "Phong Tử cậu đừng có hát nữa, cậu hát tặng người ta lạnh lẽo, cuối cùng bản thân liền tự đông rồi."

Mỗ chủ bá: "............"

Hắn cũng không muốn nha!

Là một chủ bá, da mặt nhất định phải dày, lúc bị fan ghét bỏ, cũng có thể tự nhiên như không.

Tôn Thượng Hương hương tiêu ngọc vẫn rất nhanh hồi sinh, mỗ chủ bá tiếp tục nói đùa: "Lúc nãy là do thao tác sai lầm của tôi, khinh suất khinh suất! Tôi cho rằng trình độ của em gái Điêu Thuyền bình thường, lúc người ta nhào tới gϊếŧ tôi, tôi còn không mở lóe sáng!"

Tuy nhiên lúc hắn thao tác Tôn Thượng Hương đi lấy buff đỏ, đột nhiên Triệu Vân từ trong lùm cỏ xông ra, một cái phi tiêu nện thẳng vào mặt hắn.

Trương Phi đi theo bên cạnh, hiển nhiên là hai người đang ngồi đợi hắn.

Hắn bất đắc dĩ chỉ có thể dùng lóe sáng chạy trốn, mặt khổ qua nói: "Lóe sáng hết rồi."

Xem ra, vậy ra những fan hâm mộ lúc vào trận đối với hắn khách khí, sau khi bộc lộ xong liền chạy tới khu dã tập kích hắn, vậy có tốt không?

Sau khi dùng xong lóe sáng Tôn Thượng Hương vẫn còn có chút nguy hiểm, hắn lập tức gọi vị chủ bá Niên Niên cùng song bài với hắn chạy tới bảo hộ, hai người lén lút quét binh, không dám bừa bãi áp tháp.

Nhưng vào lúc này, Doanh Chính đường giữa đột nhiên treo---- là bị Triệu Vân và Điêu Thuyền núp trong lùm cỏ gϊếŧ chết, Điêu Thuyền lại lấy được một kill.

Ba kills trong tay trang bị của Điêu Thuyền có thể dùng từ hào nhoáng để hình dung.

Đợi đến thời gian làm lạnh xong lóe sáng của Tôn Thượng Hương, Điêu Thuyền lại một lần nữa du tẩu đến đường trên.

Đông Hoàng ý thức không tệ, thấy anh xuất hiện, quả quyết một hơi trói lấy, rồi nhanh gọi: "Nhanh gϊếŧ nhanh gϊếŧ! Nhanh gϊếŧ Điêu Thuyền đi!"

Người bị Đông Hoàng trói không cách nào động đậy, Điêu Thuyền lúc này chỉ như một tấm bia, nhưng đồng dạng, Đông Hoàng bản thân cũng không thể động đậy.

Tôn Thượng Hương dùng chiêu nhào lộn xạ kích, vừa muốn cường sát Điêu Thuyền, kết quả Lữ Bố đột nhiên xông tới, trực tiếp mở đại chiêu nhảy tới bên cạnh Điêu Thuyền bảo hộ, cường ngạnh đuổi Tôn Thượng Hương đi. Điêu Thuyền bị Đông Hoàng trói mất nửa cây máu, hiệu quả khống chế biến mất, sau đso liền mở một đại chiêu đánh qua.

Đại chiêu này của Điêu Thuyền chỉ trong nháy mắt, giống như một cơn gió khó nắm bắt.

Đông Hoàng nháy mắt bị tàn, Điêu Thuyền nhẹ nhàng ném một quả cầu hoa lấy được đầu người.

Tôn Thượng Hương quyết đoán bán bạn tháo chạy, Lữ Bố rất dũng mãnh truy đuổi hắn đến tháp sau.

Trùng hợp một đợt binh đi tới, Tôn Thượng Hương tàn máu trốn sau tháp muốn hộ ngoại tháp, kết quả, Lữ Bố đang tàn máu, cư nhiên dám xông đến!

Lữ Bố tay cầm thương xông tới dưới tháp, chịu phải thương hại từ tháp phòng ngự, Điêu Thuyền tùy thân đi theo, trong tay cầu hoa nhanh chóng ném tới, đánh Tôn Thượng Hương từ tàn thành tật.

Không có lóe sáng Tôn Thượng Hương chi có thể lăn người tháo chạy, nhưng mà, Điêu Thuyền quá mạnh, trực tiếp truy hắn một đường, một quả cầu hóa ném giảm tốc, Tôn Thượng Hương lại lần nữa bị gϊếŧ.

Mỗ chủ bá: "..............."

Điêu Thuyền chết tiệt, ta cùng ngươi có thù oán gì!

Không thể nhẫn nhịn được nữa, mỗ chủ bá trực tiếp ở bảng công khai đánh chữ: "Điêu Thuyền đối diện 6666! Thao tác quá điêu luyện rồi, nói xem, là đại thần phương nào?"

Thời Việt bình thản đánh hai chữ: "Đoán xem."

Mỗ chủ bá: "........."

Đoán em gái ngươi!

Không gian trực tiếp đã trở nên bạo loạn.

Tuy nói Phong Tử bình thường không quá đoan chính, lúc phát trực tiếp cũng hay vui đùa, còn thích hát các loại giọng điệu, nhưng thực lực của hắn đều được đa phần mọi người khẳng định, hơn nữa, hiện tại đa phần các chủ bá đều chơi chiến sĩ, trung đơn hoặc đánh dã, chuyên môn chơi xạ thủ rất ít. Hắn là thiên hướng xạ thủ, đây chính là sức hút lớn nhất đối với đám người thích chơi xạ thủ.

Nếu như hắn kém, cũng sẽ không có nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp nguyện ý cùng hắn đánh trận thủy hữu.

Tôn Thượng Hương của hắn thực lực rất tốt, hậu kỳ bạo phát một tên một người, là loại sát khí toàn trường tung hoàng, trận trận MVP.

Hơn nữa dưới tình huống được đồng đội bảo vệ tốt, Tôn Thượng Hương của hắn ở trong đoàn chiến lăn vòng xạ kích, linh hoạt lại thô tục, số lần lấy được tam sát, tứ sát thậm chí là ngũ sát đều dư sức.

Nhưng hôm nay, hắn thực sự bị Điêu Thuyền gϊếŧ đến có chút hoài nghi nhân sinh!

Nhưng mà, lúc trực tiếp chuyện bị lật xe cũng không phải chưa từng xảy ra, mỗ chủ bá bị cường sát hai lần, trên mặt biểu hiện bình tĩnh, vừa hát tặng bản thân bài lạnh lẽo, vừa đánh chữ hỏi: "Em gái Điêu Thuyền và anh trai Lữ Bố thực sự là một cặp sao? Tôi sai rồi, tôi không nên đánh hội đồng Lữ Bố nhà các người, có thể đừng nhìn chằm chằm tôi được không, cẩu độc thân rất lạnh tâm."

Thời Việt như cũ lãnh đạm, chỉ đánh hai chữ: "Ngược rồi."

Chủ bá cả mặt mơ hồ: "Cái gì ngược rồi?"

Sau đó, người chơi Lữ Bố từ đầu đến cuối luôn rụt rè, ở thời khắc mấu chốt lại có thể đánh dũng mãnh, cái vị có ID gọi là Âm Phù, cuối cùng đánh ra một hàng chữ: "Ý của anh ấy là anh nói ngược rồi, tôi mới là nữ, Điêu Thuyền là nam, Điêu Thuyền nhà tôi 6 không?"

Mỗ chủ bá: "............"

Chủ bá bị một đống cẩu lương dồn họng tâm trạng bạo phát, lại thêm vừa vào trận đã chết hai lần, hận không thể lập tức giơ cờ đầu hàng.

Lúc này hơn trăm vạn người xem trực tiếp, đồng thời đánh ra một hàng "6666666"

Còn có không ít người nói: "Woa, Lữ Bố là gái chơi nha, tôi cũng muốn có bạn gái soái khí như vậy!!" "Em gái cầu gả! Em gái cầu thêm bạn tốt!"

.............

Trận này trong làn đạn bình luận loạn xạ kết thúc.

Số kills của Điêu Thuyền quá nhiều trang bị tăng nhanh, lúc mở đoàn chiến phát ra bạo chiêu, không ai có thể cản nổi cầu hoa, lại thêm thao tác của Điêu Thuyền điêu luyện, thích khách cũng không gϊếŧ được anh, kết quả trận đoàn chiến ở cao địa bị Điêu Thuyền đánh thành tứ sát, thạch anh trực tiếp bị đẩy vỡ.

Mỗ chủ bá ngại ngùng gãi đầu: "Hơ hơ hơ, hôm nay thắng liên tục chín trận, trận cuối cùng thua, tôi quyết định ôm nỗi nhục nhã này kết thúc buổi phát sóng."

Fan đều đang cười trêu hắn: "Trước mặt fan bị cường sát nhiều như vậy, có mất mặt không!" "Chủ bá của nỗi nhục, sau này hát ngự phục đi!" "Không ai tò mò đôi phu thê kia là ai sao? Phối hợp cũng quá ăn nhịp rồi!" "Tiểu tỷ tỷ Lữ Bố và tiểu ca ca Điêu Thuyền, tôi đã vào game kết bạn với hai người rồi!"

Màn hình lướt vài vạn bình luận, Phong Tử nói vài câu tạm biệt rồi đóng trang trực tiếp.

Sau đó hắn lại vào game gửi lời mời kết bạn với người chơi Điêu Thuyền Thời gian tĩnh tại và người chơi Lữ Bố Âm Phù.

***

Phù Âm đánh xong trận đấu, liền bị dọa sợ, danh sách lời mời kết bạn của

cô đột nhiên thần bí có thêm rất nhiều người gửi tới!

Giọng cô không khỏi có chút run rẩy: "Việt ca, sao lại có nhiều người kết bạn như vậy?"

Thời Việt vẫn là bộ dạng bình tĩnh: "Phong Tử mở trực tiếp người xem lên tới trăm vạn, ID của chúng ta, mọi người đều nhìn thấy. Chỉ cần ở cùng khu weixin, lấy ID ra search là tìm ra em, đại khái là do vừa nãy em chơi tốt, lại nói bản thân là nữ, vậy nên có nhiều người kết bạn với em."

Trong đó khẳng định có không ít trạch nam đáng chết âm mưu bất chính, nghe được em là con gái liền muốn tiếp cạn em.

Nghĩ tới đây, Thời Việt càng thêm lạnh lẽo: "Em cứ từ chối toàn bộ là được."

Phù Âm "Ồ" một tiếng, lập tức đem từng cái từ chối, hơn nữa còn đóng luôn chức năng nhận lời mời kết bạn.

Thời Việt cũng từ chối toàn bộ, nhưng mà, anh lại đồng ý lời mời của "Phong Tử".

Rất nhanh, có tin nhắn riêng gửi tới: "Đại ca, tôi phục rồi, có thể cho tôi cái chết minh bạch không, anh rốt cuộc là ài? Đừng bảo tôi đoán, đám tuyển thủ các người ngày ngày đổi tài khoản nhỏ, tôi thực sự đoán không ra."

Thời Việt nhẹ nâng khóe môi, đáp: "Tôi là Thời Việt."

Mỗ chủ bá: ".........."

Mịe nó, sao có thể là vị tôn đại thần đó, trách không được bản thân bị ngược chết hai lần liên tiếp!

Nhưng mà hắn chưa từng nghe nói Thời Việt có bạn gái nha? Vậy nên, em gái hôm nay chơi Lữ Bố là người phương nào?

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~(^_^)~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện