Một thời gian ngắn đi qua, xác định Lăng Thịnh Duệ đã loạn ý tình mê, Chu Dực vòng qua bên bàn ăn hình tròn, ẵm anh đặt lên trên, sau đó đè xuống.

Mặt bàn rất lớn, đủ để hai người nằm lên, một bên Chu Dực hôn anh, một bên bắt đầu cởi nút áo sơ mi của anh.

Sau lưng anh tiếp xúc với mặt bàn cứng rắn, phía trước thì bị Chu Dực ép tới thở không nổi, vô thức muốn lấy tay y ra. Bởi vì đang say rượu, thân thể anh trở nên mềm nhũn, không có một chút khí lực nào,hai tay đặt trên ngực Chu Dực làm hai người tựa như một đôi tình nhân đang âu yếm nhau.

Chu Dực vùi đầu vào cổ anh,tinh tế vừa hôn vừa cắn làn da nhẵn nhụi kia, thân thể Lăng Thịnh Duệ vẫn rất mẫn cảm, bị y liếm lộng như thế, một cổ hỏa nhiệt trong cơ thể cứ từ từ bốc cháy lên toàn thân anh.

“Ưm…..”

Anh lắc nhẹ đầu nhưng cũng không thoát được đôi môi nóng bỏng của Chu Dực, hai chân Chu Dực ở giữa người anh đang thử thăm dò vào trong nơi mẫn cảm kia, tạo ra âm thanh ma sát lẫn nhau. Cảm giác tê dại từ phía dưới truyền lên, theo dây thần kinh chạy dọc khắp toàn thân.

Thân thể Lăng Thịnh Duệ càng ngày càng nóng…..

Chu Dực cởi cúc áo cuối cùng ra, giật mạnh ra hai bên, nửa thân trên thon dài của nam nhân đều lộ ra, cân xứng mà rắn chắc, màu da lúa mạch dưới ánh đèn sáng chói của phòng khách càng thêm sáng sủa khỏe mạnh lại thêm chiếc áo sơ mi thuần trắng làm nền khiến anh càng trở nên mê người.

Chu Dực không chuyển mắt nhìn thân thể xích lõa của anh, hô hấp càng thêm dồn dập.

Tay y xoa nhẹ lên cái bụng rắn chắc của anh, rồi di chuyển quanh theo đường cong tuyệt mĩ ngay thắt lưng mà sờ.

Cảm giác được có người chạm đến, thân thể anh hơi giãy dụa một chút. Anh cảm thấy thân thể càng ngày càng nóng, toàn thân như bị ngâm trong nham thạch nóng cháy vậy, dòng nhiệt lưu không ngừng cuồn cuộn trong cơ thể anh.

Thật là khó chịu…..

So với bàn tay ôn hòa nhiệt độ thấp của Chu Dực, nó làm cho thân thể nóng hầm hập của anh như được dòng nước tản ra giải đi không ít nhiệt độ, Lăng Thịnh Duệ hỗn loạn, vô thức nắm chặt tay Chu Dực, nắm chặt tay y, dời nó xuống dưới hai chân mình.

(Kaze: dụ thụ, cái này không thể hoàn toàn trách ảnh nha thúc -_-)

Cái nơi, xuất phát ra cổ nhiệt độ nóng nhất…..

Hành động của Lăng Thịnh Duệ, làm cho tư duy (vốn chẳng còn) của Chu Dực tạm thời đình chỉ, cái này, chuyện này là đang chủ động mê hoặc mình? Nhưng y rất nhanh phát hiện ra, Lăng Thịnh Duệ…… chỉ là làm theo bản năng thôi, thân thể anh khó chịu mà giãy dụa, tiếng rên rỉ nhẫn nhịn không kiềm chế được phát ra từng tiếng nhỏ trong cổ họng anh, thường thường dùng răng cắn nhẹ làm môi dưới anh hồng lên, con mắt nheo lại, nhãn thần ướt át vô cùng mê ly.

Hiệu quả của cồn thật ngoài dự đoán của người ta mà, trên thân người kia dần dần nhiễm từng tầng đỏ ửng, hòa với màu sắc vốn có của da anh, càng thêm mê người, trên đó còn nhỏ một tầng mồ hôi mỏng manh màu bạc.

(Kaze: mồ hôi zì màu bạc ta:v hay edit sai r:v)

Hình ảnh này, chỉ có thể dùng hai chữ gợi cảm để hình dung.

Yết hầu Chu Dực có chút khô khan, tay y đang bị Lăng Thịnh Duệ nắm chặt đặt giữa hai chân anh, lòng bàn tay phủ lên một vật nhỏ đang dần dần cứng lên.

Cách một tầng vải, cảm giác nóng rực không ngừng cuồn cuộn truyền đến tay y.

Đôi mắt đen của Chu Dực càng trở nên u ám, tay y bắt đàu xoa, chỉ là hơi động thôi, khiến cho Lăng Thịnh Duệ khó chịu không nhịn được cong thắt lưng lên, lại bị Chu Dực đè mạnh xuống.

Lăng Thịnh Duệ cầm tay Chu Dực, muốn y lại chạm vào, anh vốn muốn nhờ đối phương giúp giải nhiệt độ này, không ngờ càng ngày lại càng nóng, Chu Dực nhẹ nhàng thoát khỏi tay anh, sau đó kéo khóa quần của anh, tay phải linh hoạt chui vào trong.

(Kaze: …. Bộ…. ai say rượu cũng động tình hả ta:v Trạch: đính chính lại là không có nha, t cũng uống mà có bị gì đâu -_-)

Quần trong của đối phương sớm đã bị dịch thể chảy ra từ đỉnh tiểu bảo bối làm ướt một mảng nhỏ, tay Chu Dực chui vào trong quần nhỏ nhẹ nhàng cầm lấy tiểu bảo bối của anh, nương theo dịch trơn mà chậm rãi lên xuống.

Thân thể Lăng Thịnh Duệ mãnh liệt run lên một cái, đôi mắt trợn to, không hề có tiêu cự nhìn chằm chằm Chu Dực, nhãn thần vô tội đó khiến Chu Dực thiếu chút nữa không thể nào cầm cự nổi.

Định lại thần trí của mình, Chu Dực cầm lấy chai rượu đỏ trên bàn, đổ từ từ lên người Lăng Thịnh Duệ.

Dịch thể đỏ sậm từ từ khuếch tán rộng ra như một đóa hoa đang nở rộ, dòng dịch thể làm giảm đi phần nào lửa nóng trên người anh.

Buộc thân thể anh bình tĩnh lại.

Chu Dực cúi người xuống, vùi đầu xuống bụng anh mút và hôn. Rượu đỏ theo đầu lưỡi chảy xuống yết hầu, cứ như là đệ nhất mĩ vị vậy.

Y vươn tay, bắt đầu lợt hết quần áo anh ra.

Lăng Thịnh Duệ vô thức muốn nắm đầu y kéo ra, muốn ngăn hành động trên bụng mình của y, đầu Chu Dực trên bụng anh, dùng hàm răng nhẹ nhàng day cắn, dịch thể lạnh lẽo đang dần tản ra trên thân thể anh, trượt dần xuống dưới mông, dính trên áo sơ mi của anh, và những dấu hồng ngân tiên diễm cũng dần dần khuếch tán ra.

Thân thể thon dài của người kia thoắt ẩn thoắt hiện trên nền đỏ tươi, hiện ra vài phần xa hoa.

Kiên cường và quyến rũ, hai thứ kết hợp vô cùng hoàn mỹ…

Sau khi kéo quần anh xuống dưới đầu gối, y lần thứ hai cầm lấy chai rượu đỏ đổ vào hạ thân Lăng Thịnh Duệ đang bừng bừng hung phấn.

Bảo bối thẳng tắp của người kia bị bao vây bởi dịch thể màu đỏ mê người, run rẩy một cái.

“A…A!”

Kích thích mạnh mẽ làm Lăng Thịnh Duệ thiếu chút nữa kêu lên sợ hãi, thần trí cũng khôi phục một chút, nhưng cũng không đủ tỉnh táo để giải thích chuyện đang diễn ra trên người mình, Chu Dực cười nhìn anh, ngửa đầu uống một ngụm rượu xong, cuối xuống nuốt lấy bảo bối của Lăng Thịnh Duệ vào miệng mình.

Khoang miệng Chu Dực rất ấm áp, mà rượu thì lạnh lẽo, làm anh bị vây hãm trong hai trạng thái như băng như lửa, gây ra kích thích vui vẻ đến tận cùng.

Chu Dực chăm chú ngậm bảo bối của anh, bắt đầu phun ra nuốt vào.

Phương thức khẩu giao mang đến kích thích cực kỳ mãnh liệt, hai chân Lăng Thịnh Duệ như nhũn ra, mười ngón tay đan vào tóc Chu Dực, cố sức kéo ra.

“Ưm… không được, dừng lại đi, thật khó chịu….”

Lăng Thịnh Duệ không ức chế được tiếng rên rỉ nữa, tuy trong miệng toàn là không được, nhưng hai tay thì lại càng cố sức ép chặt đầu Chu Dực, muốn y nuốt sâu mạnh hơn.

Chu Dực càng làm nhanh hơn nữa.

Toàn bộ phòng khách bây giờ đều là tiếng thở dốc và âm thanh khẩu giao của hai người kia.

Lăng Thịnh Duệ đạt cao trào nhanh hơn Chu Dực dự đoán, hơn nữa rất mãnh liệt, rất nhanh, một cảm giác gì đó nổi lên trong người Lăng Thịnh Duệ, anh cong thắt lưng, xuất ra toàn bộ trong  miệng Chu Dực.

Chu Dực híp mắt suy nghĩ, nuốt xuống hết dịch thể cực nóng kia.

Đợt cao trào dần dần qua đi, cả người anh hư thoát ngồi phịch trên bàn, mở to hai mắt hít từng ngụm khí mà thở hổn hển.

Chu Dực nhả ra bảo bối đã mềm nhũn trong miệng mình, nắm lấy ót, hôn lên miệng anh.

Y muốn Lăng Thịnh Duệ nếm thử vị đạo của chính mình.

Mỹ vị như thế…..

Chu Dực dùng động tác ôn nhu mà tấn công khoang miệng Lăng Thịnh Duệ, không để lại chút dấu vết, đầu lưỡi đảo qua trong miệng anh, liếm từng ngóc ngách mẫn cảm. Lưỡi hai người quấn cùng một chỗ, rượu đỏ và dịch thể của người kia tạo ra một hỗn hợp đặc biệt, khuếch tán ra trong miệng hai người, anh bị hôn không thở nỗi nữa, nước bọt trong suốt không kịp nuốt chảy xuống theo khóe miệng anh.

Thu lại khoảng cách, tay y vòng phía sau anh, ngón tay tham nhập vào mông anh, ngay cửa huyệt đóng chặt mà nhẹ nhàng đè xuống.

Xảy ra kích thích bất ngờ, huyệt khẩu đang đóng chặt cũng vô thức khép kín hơn nữa.

Chu Dực không chút lưu tình nào đâm một ngón tay vào, rồi hai ngón….. cho đến khi Lăng Thịnh Duệ không nhịn được nữa mà rên lên y mới dừng lại, sau đó bắt đầu trừu sáp trong thân thể người kia, liên tục mở rộng ra cho anh.

Thân thể Lăng Thịnh Duệ run lên càng lợi hại, sau vài lần, Chu Dực rút ngón tay ra, hoàn toàn cởi luôn cái quần của anh ra, sau đó mới kéo khóa quần của mình, dục vọng tho to cứng rắn liền phóng ra ngoài. Y hoàn toàn không có kiên trì cởi hết đồ của mình, trực tiếp tách hai chân anh ra, đè thân thể tới.

Phân thân cực nóng tiến sát vào cửa huyệt chặt chẽ kia, chậm rãi đẩy vào.

Nóng quá…..

Thật là khó chịu…..

Đột nhiên bị lấp đầy làm anh rất không thích ứng được, cau mày, hai tay để trên vai Chu Dực, cực lực muốn ngăn động tác của y lại. Trong mắt Chu Dực hiện lên một tia quang mang, trong lúc vào thì chợt dừng lại, đợi cho anh thích ứng được mới tiếp tục, nắm chặt thắt lưng anh, dục vọng hoàn toàn tiến vào cơ thể anh.

“Ư…A……a” Lăng Thịnh Duệ mở to hai mắt.

Phân thân của Chu Dực vừa vặn đỉnh vào điểm mẫn cảm của anh, làm cơ thể run lên mãnh liệt, da đầu đều tê rần, cả người nhuyễn xuống.

Chu Dực không hề hạ thủ lưu tình, chỉ dừng một lát rồi mạnh mẽ đâm tới. Sau một thời gian dài trừu sáp, y ôm lấy người bên dưới, mình thì ngồi lên bàn, để anh ngồi đối diện với mình, hai chân anh mở ra ngồi thẳng trên đùi y.

Thân thể Lăng Thịnh Duệ không ngừng vì Chu Dực mà xóc nảy, vô thức dùng hai chân cuốn lấy eo y, hai tay cũng ôm chặt lấy cổ y.

Chu Dực cuối đầu, tại điểm nổi lên giữa ngực anh nhẹ nhàng dùng hàm răng cắn cắn nó.

Tư thế này mang đến bao nhiêu cảm giác khác lạ và kích thích không chịu được, phân thân Chu Dực cứ ma sát qua điểm mẫn cảm của anh làm cho bảo bối vốn đa mềm nhũn một lần nữa ngóc đầu dậy.

Chu Dực vươn tay cầm lấy nó, trượt lên trượt xuống.

Chu Dực vong tình mê loạn chiếm lấy nam nhân, cái ghế y để chân vì động tác ma sát mãnh liệt của hai người mà tạo ra âm thanh chói tai, áo và quần của y vẫn chỉnh tề trên người, cho dù hoạt động có kịch liệt thế nào cũng không mảy may rối loạn, phân thân ra vào trong hậu huyệt người kia tạo ra vô số âm thanh vô cùng dâm mỹ, dịch thể ngay nơi hai người kết hợp từ từ chảy ra, dính trên quần tây, đặc biệt mê loạn.

 (Kaze: chém hết sức có thể rồi:v)

Động tác càng ngày càng nhanh, chiếc áo sơ mi của anh từ từ tuột xuống sau lưng, lộ ra đôi vai tròn tròn, tay áo quấn chặt quanh đường cong của cánh tay.

Càng che dấu lại càng hiển lộ mê người.

Một bên Chu Dực cắn hạt châu trên ngực anh, một bên y cởi áo mình ra, vì nút thắt quá khó mở, y trực tiếp xé nó luôn, lộ ra cơ ngực rắn chắc của mình, băng nút bị mạnh bạo xé ra rơi rãi trên mặt bàn phát ra âm thanh thanh thúy.

Trong lúc cởi áo mình, Chu Dực đặt người kia lên bàn, lật lại, hình thành tư thế tiến nhập từ phía sau, sau đó vươn tay cởi thắt lưng mình ra, chỉ là, vì y nhìn thấy giữa mông người dưới có một chữ “Trình” nhất thời làm động tác của y dừng lại.

(Kaze: hí hí biết nó có nghĩa zì hôn:v)

Đây là cái gì?

Hình xăm?

Chu Dực không tin vào mắt mình, một người bảo thủ như Lăng Thịnh Duệ mà lại xăm?

Không, sai rồi, tuyệt đối không phải Lăng Thịnh Duệ tự động nguyện ý xăm.

Phản ứng đầu tiên của Chu Dực là nghi ngờ hai anh em họ Phương, trong ấn tượng của y, hai người họ coi anh ta là nô lệ mà đối xử, vậy thì chuyện gì mà không dám làm? Chỉ là, y nhìn chữ “Trình” rõ như ban ngày này, đột nhiên ý thức được có chút sai sai, anh em họ Phương trong tên tuyệt đối không có chữ này!

Trong lòng Chu Dực càng ngày càng trầm xuống, nếu  không phải là hai người kia, vậy thì còn có ai nữa?

Y không thể tượng tượng được người này lại còn có người khác, anh ta dây dưa với hai anh em kia đã cho y một cú sốc đẫm máu rồi, vậy mà bây giờ lại òi ra thêm những người khác nữa!

Trong lòng y không biết được là đang có tư vị như thế nào.

(Kaze: tội anh:v anh là người ăn sau chót luôn đó anh:v há há há há)

Y nhớ lại lúc hai người gặp nhau, Lăng Thịnh Duệ nói từng đi du lịch với một người ngoại quốc, vốn y cho rằng đây chỉ lý do của anh thôi, nhưng bây giờ y lại hoài nghi đó là sự thật.

Nhãn thần phúc tạp của y nhìn chằm chằm phần mông của anh, dục vọng hừng hực thiêu đốt dần dần như chìm vào nước lạnh, thân thể hoàn toàn bị vây vào trạng thái bừng bừng hưng phấn, nhưng tâm thì từ từ lạnh xuống. Y không thể tưởng tượng được, Lăng Thịnh Duệ sẽ vì tiền mà bán đứng chính mình, thậm chí để cho người khác để lại ký hiệu buồn cười này trên người……

Động tác của Chu Dực dừng lại, khiến thân thể uể oải không chịu nổi của Lăng Thịnh Duệ rốt cuộc có thể nghỉ ngơi, anh đang ghé trên bàn ngủ ngon lành.

Mấy ngày nay ở phòng tạm giam anh không thể nào ngủ ngon được, nay lại nhờ thêm tác dụng của cồn, anh ngủ rất say, phân thân hoàn toàn chôn trong người của Chu Dực anh cũng không cảm nhận được.

Chu Dực nhìn anh, nhìn dáng ngủ bình an của anh, thấy có chút tức giận.

Người này là của y, vậy mà lại có quan hệ không rõ với những người khác, hoàn toàn không thể xác định được là ai….

Tức giận không chỗ phát tiết, Chu Dực động thật mạnh thắt lưng, thô bạo hành động làm Lăng Thịnh Duệ tỉnh lại.

Lăng Thịnh Duệ phát ra một tiếng rên, chậm rãi mở mắt ra, nhãn thần vô tội nhìn sự tức giận của Chu Dực, rõ ràng chỉ là một người vô sỉ vì tiền mà bán thân, tại sao lại có ánh mắt sạch sẽ thế này?

(Kaze: ôi! Hiểu lầm chết người -_-)

Chu Dực có thể là người tốt, nhưng y còn chưa tới mức có thể tha thứ cho loại chuyện này, vốn Lăng Thịnh Duệ ở trong lòng y nguyên bản là một người ôn nhuận nho nhã, nay hình tượng thẳng tắp giảm xuống.

Ánh mắt Chu Dực càng ngày càng lạnh, hai tay chế trụ thắt lưng người bên dưới, một nữa động thân thật mạnh vào trong.

Không hề có một chút ôn nhu vốn có nào, chỉ có thô bạo phát tiết dục vọng mà thôi.

Ngọn lửa vô danh dần nổi lên trong lòng của y, Chu Dực thật lâu mới lý giải được ngọn lửa đó tên gì.

Đố kị.

Y đố kị với những người từng tiếp xúc với anh ta, dù nam hay nữ, y cảm thấy kinh ngạc vì dục vọng chiếm giữ mãnh liệt này của mình, trước đó y để ý đến Lăng Thịnh Duệ, thậm chí không tiếc để anh ở lại bên cạnh hai anh em Phương gia, vậy mà giờ đây y lại có tâm tình này.

Từ lúc nào đã bắt đầu, người khác mà cũng có thể khơi lên dục vọng tình cảm của y?

Chu Dực là loại người dù việc gì cũng không loạn, bình thường đụng tới một việc khó nào y cũng có thể lãnh tĩnh giải quyết, chỉ là bây giờ hoàn toàn không giống, phẫn nộ và ghen tuông trong lòng cứ như đám cỏ dại mọc rất nhanh, cứ cuốn lấy như vậy, làm tâm của y loạn lên như cào cào.

Y cứ từng chút từng chút thâm nhập thân thể người kia, nhìn người dưới vì động tác xông lên mãnh liệt của y mà thở dốc rên rỉ, cảm giác rất là thỏa mãn.

(Kaze: cha nào cũng biến thái:v)

Lăng Thịnh Duệ bị động tác “yêu thương” của y mà nhỏ giọng nức nở, vô cùng đáng thương nhìn gương mặt biến hóa của Chu Dực.

Nhìn biểu tình thống khổ nhẫn nhịn của anh, chẳng hiểu sao, một nơi nào đó trong lòng y chợt trở nên mềm mại, tức giận dần dần giảm xuống.

Băng lãnh trong mắt từ từ hòa tan, khóe miệng dần dần cong lên. Đó là dáng cưới của một người tràn đầy ý chí xâm lược, giống như chỉ nhìn thấy con mồi, bản tính xâm lược và dục vọng độc chiếm bị khơi ra của một con dã thú.

Không phải hiện giờ người này đang ở bên y sao? Y mới là người chiến thắng cuối cùng, còn về quá trình, không cần quan trọng như vậy.

Chu Dực cười lắc đầu, vì tình cảm hỗn loạn của mình mà cảm thấy buồn cười, một lần nữa ôm lấy Lăng Thịnh Duệ, y xuống khỏi bàn đi về phía phòng ngủ, đặt y trên giường, sau đó lại đè lên, tiếp tục “công trình” cày cấy vừa bị ngắt đoạn lúc nãy.

Y không ngừng quấn quýt lấy anh, còn về hình xăm kia, ngày nào đó đến y viện xóa đi là được….

Chu Dực bất kể thời gian, cũng không thể hiện là y không tức giận, trên chiếc giường kia, y ép buộc Lăng Thịnh Duệ làm ra đủ mọi tư thế để phát tiết dục vọng của mình.

Có lẽ phải nói là nghiêm phạt….

Trong một thời gian dài ma sát, Lăng Thịnh Duệ đến mở mắt cũng không được, anh ghé vào giường, thừa nhận trùng kích và thể lực kinh người của Chu Dực, dục vọng của đối phương liên tục ra vào trong cơ thể anh, nội bích vì một thời gian rất dài hoạt động mà trở nên sưng đỏ không chịu được, dịch thể trong suốt theo từng động tác của Chu Dực mà chảy ra ngoài.

Chu Dực đặt tay trên lưng anh, môi chậm rãi dời xuống nhẹ nhàng hôn môi anh, sau đó tạo ra một loạt vết hôn ngân dài chỉnh tề bên dưới.

Lăng Thịnh Duệ hay tay đau đớn, đôi môi trắng bệt, hơi hơi cúi đầu, vô thức rên rỉ, mồ hôi nóng hổi tràn ra, khiến da thịt càng thêm nhẵn nhụi, mồ hôi vì động tác kịch liệt của y không ngừng chảy xuống, ra giường mất trật tự bên dưới vì chất dịch mà nhiễm ướt một mảng lớn.

Trong phòng tràn đầy âm thanh giao hợp vô cùng dâm mỹ, trên ra giường trắng noãn là hai bóng người không ngừng giao hợp với nhau.

Trong một trận chạy nước rút cực nhanh, Chu Dực hoàn toàn nhập vào sâu trong thân thể Lăng Thịnh Duệ, dòng tinh dịch nóng hổi bắn toàn bộ vào trong người anh, dũng mãnh bắn vào chỗ sâu nhất của anh, nội bích mẫn cảm, Lăng Thịnh Duệ bị kích thích, cùng nhau phun trào.

Mảnh cường kéo tới rất nhanh làm cho một người gần như hư thoát là Lăng Thịnh Duệ trước mắt tối sầm, cái gì cũng không biết.

Anh bị làm đến ngất đi rồi….
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện