.
Gã nọ không hề để ý tới sự uy hiếp của Kiều Sanh, chỉ lạnh lùng nói một câu là gã ta đã truyền tin xong, còn nghe hay không là quyền của Kiều Sanh, sau đó xoay người đi.
Kiều Sanh ngồi trên giường, nhìn chằm chằm theo đối phương, mắt ngày càng tối.
Gã ta mở cửa sổ, đang định nhảy xuống.
Kiều Sanh giơ súng lên, nhắm ngay lưng gã ta.
Sau đó, nổ súng.
Viên đạn theo nòng súng… bắn ra, ghim vào thân thể người nọ. Gã ta lảo đảo một cái, thiếu chút nữa té xuống, gã vội vàng vịn lấy cửa sổ, xoay lại nhìn Kiều Sanh. Đôi mắt không cảm xúc ấy đầy vẻ kinh ngạc, dường như gã không ngờ rằng Kiều Sanh sẽ bắn gã.
Kiều Sanh không chút do dự, sau khi bắn phát súng thứ nhất, y lại bóp cò bắn phát thứ hai.
Lại bắn trúng.
Gã nọ ngã từ cửa sổ xuống, rơi vào hoa viên.
Kiều Sanh xuống giường, đi tới trước cửa sổ nhìn ra xem.
Trên đường mòn trong hoa viên có vết máu, tỏa ra ánh sáng màu dưới ngọn đèn, còn gã trúng hai phát súng đó lại không thấy đâu.
Chạy…
Kiều Sanh buông súng, cảm thấy tiếc nuối khi không thể giết chết vị khách không mời đó.
Alex không chờ nổi đã cuồng vọng phái người xông vào Kiều gia, Kiều Sanh cảm thấy rất khó chịu. Tuy là y đã sớm đoán được sẽ có ngày này, cũng đã chuẩn bị tiếp chiêu, nhưng y ghét phải bị động thế này. Hơn nữa, uy lực của súng Desert Eagle nổi tiếng là mạnh mẽ, vậy mà vừa rồi cái gã bị trúng hai phát súng đó vẫn chạy thoát, thực lực đúng là không thể khinh thường.
Kiều Sanh vốn định giết gã ta nhằm mục đích giết gà dọa khỉ.
Hiện giờ xem ra, thực lực đám thuộc hạ của Alex đã vượt quá tưởng tượng của y…
Mắt Kiều Sanh trầm xuống, giống như màn đêm lúc này.
Kiều Sanh vốn không để tâm tới chuyện này, nhưng hôm sau người hầu phát hiện vết máu lạ trong hoa viên, vội vàng báo cho Chu quản gia, Chu quản gia lập tức báo ngay cho Kiều Mạc Nhiên. Kiều Mạc Nhiên rất xem trọng việc này, ông ta đích thân tới hoa viên xem tình hình.
Vết máu bắt đầu từ cửa sổ phòng Kiều Sanh, kéo dài tới ngoài cửa lớn Kiều gia…
Kiều Mạc Nhiên nhíu mày.
Ông ta xuất thân từ hắc đạo, rất nhạy cảm với chuyện thế này. Ông ta lập tức đi tìm Kiều Sanh, hỏi rõ tình hình.
Lúc Kiều Mạc Nhiên gõ cửa, Kiều Sanh còn đang ngủ.
Y rất ghét bị quấy rầy khi ngủ, y uể oải ra mở cửa, phát hiện người nọ là Kiều Mạc Nhiên, lập tức tỉnh hơn phân nửa.
Kiều Sanh hỏi: “Ba, chào buổi sáng, tìm con có chuyện gì không?”
Thấy y thản nhiên như chưa từng xảy ra chuyện gì, Kiều Mạc Nhiên nghi hoặc: “Có phải tối qua chỗ con đã xảy ra chuyện gì không?”
Thật ra Kiều Sanh đã đoán được mục đích tới đây của ông ta, không hề giấu diếm: “Có một gã liều lĩnh xông vào thôi!”
“Con có bị thương không?”
“Không có!”
“Vậy thì tốt rồi!” Kiều Mạc Nhiên gật đầu, “Người hầu phát hiện vết máu trong hoa viên, sợ tới mức suýt báo cảnh sát, cũng may là con không sao cả!”
“Người có chuyện là gã đó. Gã ta trúng hai phát, giờ chắc là đang trốn trong bệnh viện nào đó!”
“Ba sẽ cho người tới điều tra bản ghi chép nhập viện của những bệnh viện gần đây, để xem có thể lần ra manh mối tên đó không!” Nói tới đó, mắt Kiều Mạc Nhiên trở nên lạnh lùng, “Tuy là Kiều gia đã rời khỏi hắc đạo lâu rồi nhưng cũng chưa tới mức ai muốn tới làm phiền Kiều gia cũng được!”
Kiều Mạc Nhiên tỏ ra rất quan tâm nhưng Kiều Sanh lại chẳng thèm để ý, đây là chuyện của y, y muốn tự mình giải quyết.
Kiều Mạc Nhiên nhìn Kiều Sanh, nói: “A Sanh, con đã mạnh mẽ hơn rồi!”
“Đây không phải là điều tất yếu sao?” Kiều Sanh đáp.
“Vậy thì tốt rồi! Ba tung hoành hắc bạch lưỡng đạo mấy chục năm, con ba sinh ra dĩ nhiên cũng không kém!” Kiều Mạc Nhiên gật đầu: “Con, Tử Việt và Mộ Đình đều rất vĩ đại, có các con, tương lai sau này của Kiều thị không cần phải lo nữa. Tập đoàn Kiều thị là tâm huyết cả đời của ba, ba sẽ không để bất kỳ ai hủy diệt nó!” Dừng một chút, ông ta lại thản nhiên nói: “Phải rồi, chuyện lần trước, bác Trịnh đã tha thứ cho con, Lâm Na cũng không còn bị ám ảnh. Hôm nào rảnh, con tới thăm Lâm Na đi, con bé vẫn chưa bỏ ý định đính hôn với con, Kiều thị và Trịnh thị là hai tập đoàn lớn nhất, nếu như có thể kết thân sẽ càng thêm lớn mạnh!”
“Vâng!” Kiều Sanh lạnh lùng đáp. Y hạ mi, che đi sự lạnh nhạt trong mắt mình.
Từ đầu tới cuối, Kiều Mạc Nhiên chỉ nghĩ tới Kiều thị, con cái chỉ là công cụ của ông ta…
…
Trong ngày hôm đó, Kiều Mạc Nhiên phái người điều tra toàn bộ bệnh viện trong thành phố Y, nhưng không tra được gì, cũng không có ai bị trúng đạn phải vào viện.
Cứ như thế, đường dây mối nhợ cũng bị đứt không còn vết tích.
Qua mấy ngày sau, Kiều Sanh nhận được một mail lạ.
Mỗi ngày, mail của Kiều Sanh vẫn hay có những mail spam, y thường không để tâm mà xóa luôn một mạch. Nhưng sang hôm sau, lại vẫn có mail như thế gởi tới, sau nhiều lần xóa đi, cuối cùng Kiều Sanh cũng cảnh giác, mở một mail trong số đó xem thử.
Trong mail chỉ có một câu: Click vào đường link bên dưới, đó là quà tôi tặng cho em đấy!
Phía dưới là một đường link, Kiều Sanh click vào, lập tức mở ra một link download.
Kiều Sanh nhíu mày, mở hết mấy mail chưa kịp xóa ra xem, phát hiện mail nào cũng giống nhau, nhưng địa chỉ download lại khác.
Cảm thấy không ổn, Kiều Sanh bèn download một file từ một link bất kỳ.
Dung lượng file rất lớn, nhìn đuôi phía sau thì đó là một video clip.
Tải xong, Kiều Sanh mở ra xem.
Mở đầu clip là một gian phòng xa hoa, hơi u ám, sau đó hình ảnh chuyển tới một thanh niên trần trụi.
Thanh niên đó đang ngồi trên ghế, tay bị trói vào thành ghế, đầu rũ xuống.
Tuy là nhìn không rõ khuôn mặt người trong clip, nhưng Kiều Sanh vừa thấy đã biết đó là ai.
Là chính y…
Bàn tay giữ chuột của Kiều Sanh siết ngày càng chặt.
Hình ảnh dừng lại, chừng mấy chục giây sau, có một người đàn ông cao lớn đi tới gần chiếc ghế đang giam giữ Kiều Sanh, nâng cằm y lên.
Trong clip, Kiều Sanh bị bắt nhìn về phía màn hình.
Mặt y tiều tụy, ánh mắt không tiêu cự, giống như đã bị trói lâu rồi.
Gã ấy hôn rất thô bạo, Kiều Sanh chau mày, trông rất thống khổ, đồng thời cũng phát ra tiếng rên, nhưng lại bị tiếng thở gấp và tiếng nước che mất.
Nụ hôn cuồng bạo đó kéo dài chừng một phút, cuối cùng gã ta cũng buông Kiều Sanh – đang hấp hối- ra, mở trói cho hai tay y đang bị cột vào thành ghế.
Trên cổ tay y có hai vết hằn đỏ tươi…
Kiều Sanh nhìn màn hình, phong ba trong ánh mắt ngày càng dữ dội.
Gã đàn ông luôn đưa lưng về phía màn hình ấy… Kiều sanh biết gã ta là ai.
Alex…
Cố dằn xuống tức giận muốn tắt clip, Kiều Sanh lại xem tiếp.
Nội dung tiếp đó không cần nghĩ cũng biết, chỉ là trình độ biến thái của Alex đã vượt quá tưởng tượng của y. Gã ta ép Kiều Sanh làm nhiều lần, còn bắt y phải làm những động tác cực khó để phối hợp gã, hơn nữa gã còn đặc biệt thích trói người, cho dù Kiều Sanh vốn không có khả năng phản kháng, nhưng gã vẫn trói hai tay y ở đầu giường.
Hình ảnh thật rõ ràng, có thể thấy rõ cả quá trình và cả nơi bọn họ mập hợp…
Âm thanh *** dật vang lên bên tai và cả tiếng thở dốc của hai người đang quấn lấy nhau.
Hình ảnh ngày càng khó coi, Kiều Sanh không nhịn được nữa, tắt clip.
Clip rất dài nhưng y chỉ xem được một phần ba, hai phần ba còn lại e là lại càng dữ dội.
Hơn nữa, từ đầu tới cuối clip không hề thấy rõ mặt Alex…
Kiều Sanh cười lạnh.
Alex, mày muốn làm phiền tao tới vậy sao? Được lắm, mày đã thành công chọc tao giận rồi đấy.
Kiều Sanh không xem mấy clip khác, y xóa hết những mail Alex gởi tới. Trước đó, y cũng không quên gởi trả lại một tin nhắn.
Nội dung rất đơn giản: Tao sẽ đích thân tiễn mày xuống địa ngục, Alex.
Mail vừa gởi đi không bao lâu, mới đó đã có mail đáp trả về.
… Sanh đáng yêu, chẳng lẽ em không biết, em luôn ở trong Địa Ngục sao? … Tao sẽ cho mày thấu hiểu Địa Ngục thật sự.
… Hử? Tôi rất chờ mong. Sanh của tôi, em đúng là đã trở nên mạnh mẽ. Nhưng tôi vẫn thích em của trước đây, giống như cái clip ấy, vẫn mê người như vậy, tôi hận không thể mãi mãi trói em ở trên giường.
… Mày sẽ không bao giờ có cơ hội đó.
… Sanh, sự khoan dung của tôi dành cho em có giới hạn, hãy trở về cạnh tôi, tôi sẽ không để ý những lỗi lầm trước đây của em.
Cuộc nói chuyện tới đó là ngừng, y không đáp lại, cũng không xem mail Alex gởi tới nữa. Y xóa hết đống mail ấy, rồi đổi một địa chỉ email khác. Mấy ngày sau đó, Alex không còn quấy rầy y nữa, y không lo clip ấy sẽ truyền ra ngoài. Với cấp bậc biến thái của Alex, gã ta sẽ không làm ra chuyện thiếu iốt như thế.
Gã nọ không hề để ý tới sự uy hiếp của Kiều Sanh, chỉ lạnh lùng nói một câu là gã ta đã truyền tin xong, còn nghe hay không là quyền của Kiều Sanh, sau đó xoay người đi.
Kiều Sanh ngồi trên giường, nhìn chằm chằm theo đối phương, mắt ngày càng tối.
Gã ta mở cửa sổ, đang định nhảy xuống.
Kiều Sanh giơ súng lên, nhắm ngay lưng gã ta.
Sau đó, nổ súng.
Viên đạn theo nòng súng… bắn ra, ghim vào thân thể người nọ. Gã ta lảo đảo một cái, thiếu chút nữa té xuống, gã vội vàng vịn lấy cửa sổ, xoay lại nhìn Kiều Sanh. Đôi mắt không cảm xúc ấy đầy vẻ kinh ngạc, dường như gã không ngờ rằng Kiều Sanh sẽ bắn gã.
Kiều Sanh không chút do dự, sau khi bắn phát súng thứ nhất, y lại bóp cò bắn phát thứ hai.
Lại bắn trúng.
Gã nọ ngã từ cửa sổ xuống, rơi vào hoa viên.
Kiều Sanh xuống giường, đi tới trước cửa sổ nhìn ra xem.
Trên đường mòn trong hoa viên có vết máu, tỏa ra ánh sáng màu dưới ngọn đèn, còn gã trúng hai phát súng đó lại không thấy đâu.
Chạy…
Kiều Sanh buông súng, cảm thấy tiếc nuối khi không thể giết chết vị khách không mời đó.
Alex không chờ nổi đã cuồng vọng phái người xông vào Kiều gia, Kiều Sanh cảm thấy rất khó chịu. Tuy là y đã sớm đoán được sẽ có ngày này, cũng đã chuẩn bị tiếp chiêu, nhưng y ghét phải bị động thế này. Hơn nữa, uy lực của súng Desert Eagle nổi tiếng là mạnh mẽ, vậy mà vừa rồi cái gã bị trúng hai phát súng đó vẫn chạy thoát, thực lực đúng là không thể khinh thường.
Kiều Sanh vốn định giết gã ta nhằm mục đích giết gà dọa khỉ.
Hiện giờ xem ra, thực lực đám thuộc hạ của Alex đã vượt quá tưởng tượng của y…
Mắt Kiều Sanh trầm xuống, giống như màn đêm lúc này.
Kiều Sanh vốn không để tâm tới chuyện này, nhưng hôm sau người hầu phát hiện vết máu lạ trong hoa viên, vội vàng báo cho Chu quản gia, Chu quản gia lập tức báo ngay cho Kiều Mạc Nhiên. Kiều Mạc Nhiên rất xem trọng việc này, ông ta đích thân tới hoa viên xem tình hình.
Vết máu bắt đầu từ cửa sổ phòng Kiều Sanh, kéo dài tới ngoài cửa lớn Kiều gia…
Kiều Mạc Nhiên nhíu mày.
Ông ta xuất thân từ hắc đạo, rất nhạy cảm với chuyện thế này. Ông ta lập tức đi tìm Kiều Sanh, hỏi rõ tình hình.
Lúc Kiều Mạc Nhiên gõ cửa, Kiều Sanh còn đang ngủ.
Y rất ghét bị quấy rầy khi ngủ, y uể oải ra mở cửa, phát hiện người nọ là Kiều Mạc Nhiên, lập tức tỉnh hơn phân nửa.
Kiều Sanh hỏi: “Ba, chào buổi sáng, tìm con có chuyện gì không?”
Thấy y thản nhiên như chưa từng xảy ra chuyện gì, Kiều Mạc Nhiên nghi hoặc: “Có phải tối qua chỗ con đã xảy ra chuyện gì không?”
Thật ra Kiều Sanh đã đoán được mục đích tới đây của ông ta, không hề giấu diếm: “Có một gã liều lĩnh xông vào thôi!”
“Con có bị thương không?”
“Không có!”
“Vậy thì tốt rồi!” Kiều Mạc Nhiên gật đầu, “Người hầu phát hiện vết máu trong hoa viên, sợ tới mức suýt báo cảnh sát, cũng may là con không sao cả!”
“Người có chuyện là gã đó. Gã ta trúng hai phát, giờ chắc là đang trốn trong bệnh viện nào đó!”
“Ba sẽ cho người tới điều tra bản ghi chép nhập viện của những bệnh viện gần đây, để xem có thể lần ra manh mối tên đó không!” Nói tới đó, mắt Kiều Mạc Nhiên trở nên lạnh lùng, “Tuy là Kiều gia đã rời khỏi hắc đạo lâu rồi nhưng cũng chưa tới mức ai muốn tới làm phiền Kiều gia cũng được!”
Kiều Mạc Nhiên tỏ ra rất quan tâm nhưng Kiều Sanh lại chẳng thèm để ý, đây là chuyện của y, y muốn tự mình giải quyết.
Kiều Mạc Nhiên nhìn Kiều Sanh, nói: “A Sanh, con đã mạnh mẽ hơn rồi!”
“Đây không phải là điều tất yếu sao?” Kiều Sanh đáp.
“Vậy thì tốt rồi! Ba tung hoành hắc bạch lưỡng đạo mấy chục năm, con ba sinh ra dĩ nhiên cũng không kém!” Kiều Mạc Nhiên gật đầu: “Con, Tử Việt và Mộ Đình đều rất vĩ đại, có các con, tương lai sau này của Kiều thị không cần phải lo nữa. Tập đoàn Kiều thị là tâm huyết cả đời của ba, ba sẽ không để bất kỳ ai hủy diệt nó!” Dừng một chút, ông ta lại thản nhiên nói: “Phải rồi, chuyện lần trước, bác Trịnh đã tha thứ cho con, Lâm Na cũng không còn bị ám ảnh. Hôm nào rảnh, con tới thăm Lâm Na đi, con bé vẫn chưa bỏ ý định đính hôn với con, Kiều thị và Trịnh thị là hai tập đoàn lớn nhất, nếu như có thể kết thân sẽ càng thêm lớn mạnh!”
“Vâng!” Kiều Sanh lạnh lùng đáp. Y hạ mi, che đi sự lạnh nhạt trong mắt mình.
Từ đầu tới cuối, Kiều Mạc Nhiên chỉ nghĩ tới Kiều thị, con cái chỉ là công cụ của ông ta…
…
Trong ngày hôm đó, Kiều Mạc Nhiên phái người điều tra toàn bộ bệnh viện trong thành phố Y, nhưng không tra được gì, cũng không có ai bị trúng đạn phải vào viện.
Cứ như thế, đường dây mối nhợ cũng bị đứt không còn vết tích.
Qua mấy ngày sau, Kiều Sanh nhận được một mail lạ.
Mỗi ngày, mail của Kiều Sanh vẫn hay có những mail spam, y thường không để tâm mà xóa luôn một mạch. Nhưng sang hôm sau, lại vẫn có mail như thế gởi tới, sau nhiều lần xóa đi, cuối cùng Kiều Sanh cũng cảnh giác, mở một mail trong số đó xem thử.
Trong mail chỉ có một câu: Click vào đường link bên dưới, đó là quà tôi tặng cho em đấy!
Phía dưới là một đường link, Kiều Sanh click vào, lập tức mở ra một link download.
Kiều Sanh nhíu mày, mở hết mấy mail chưa kịp xóa ra xem, phát hiện mail nào cũng giống nhau, nhưng địa chỉ download lại khác.
Cảm thấy không ổn, Kiều Sanh bèn download một file từ một link bất kỳ.
Dung lượng file rất lớn, nhìn đuôi phía sau thì đó là một video clip.
Tải xong, Kiều Sanh mở ra xem.
Mở đầu clip là một gian phòng xa hoa, hơi u ám, sau đó hình ảnh chuyển tới một thanh niên trần trụi.
Thanh niên đó đang ngồi trên ghế, tay bị trói vào thành ghế, đầu rũ xuống.
Tuy là nhìn không rõ khuôn mặt người trong clip, nhưng Kiều Sanh vừa thấy đã biết đó là ai.
Là chính y…
Bàn tay giữ chuột của Kiều Sanh siết ngày càng chặt.
Hình ảnh dừng lại, chừng mấy chục giây sau, có một người đàn ông cao lớn đi tới gần chiếc ghế đang giam giữ Kiều Sanh, nâng cằm y lên.
Trong clip, Kiều Sanh bị bắt nhìn về phía màn hình.
Mặt y tiều tụy, ánh mắt không tiêu cự, giống như đã bị trói lâu rồi.
Gã ấy hôn rất thô bạo, Kiều Sanh chau mày, trông rất thống khổ, đồng thời cũng phát ra tiếng rên, nhưng lại bị tiếng thở gấp và tiếng nước che mất.
Nụ hôn cuồng bạo đó kéo dài chừng một phút, cuối cùng gã ta cũng buông Kiều Sanh – đang hấp hối- ra, mở trói cho hai tay y đang bị cột vào thành ghế.
Trên cổ tay y có hai vết hằn đỏ tươi…
Kiều Sanh nhìn màn hình, phong ba trong ánh mắt ngày càng dữ dội.
Gã đàn ông luôn đưa lưng về phía màn hình ấy… Kiều sanh biết gã ta là ai.
Alex…
Cố dằn xuống tức giận muốn tắt clip, Kiều Sanh lại xem tiếp.
Nội dung tiếp đó không cần nghĩ cũng biết, chỉ là trình độ biến thái của Alex đã vượt quá tưởng tượng của y. Gã ta ép Kiều Sanh làm nhiều lần, còn bắt y phải làm những động tác cực khó để phối hợp gã, hơn nữa gã còn đặc biệt thích trói người, cho dù Kiều Sanh vốn không có khả năng phản kháng, nhưng gã vẫn trói hai tay y ở đầu giường.
Hình ảnh thật rõ ràng, có thể thấy rõ cả quá trình và cả nơi bọn họ mập hợp…
Âm thanh *** dật vang lên bên tai và cả tiếng thở dốc của hai người đang quấn lấy nhau.
Hình ảnh ngày càng khó coi, Kiều Sanh không nhịn được nữa, tắt clip.
Clip rất dài nhưng y chỉ xem được một phần ba, hai phần ba còn lại e là lại càng dữ dội.
Hơn nữa, từ đầu tới cuối clip không hề thấy rõ mặt Alex…
Kiều Sanh cười lạnh.
Alex, mày muốn làm phiền tao tới vậy sao? Được lắm, mày đã thành công chọc tao giận rồi đấy.
Kiều Sanh không xem mấy clip khác, y xóa hết những mail Alex gởi tới. Trước đó, y cũng không quên gởi trả lại một tin nhắn.
Nội dung rất đơn giản: Tao sẽ đích thân tiễn mày xuống địa ngục, Alex.
Mail vừa gởi đi không bao lâu, mới đó đã có mail đáp trả về.
… Sanh đáng yêu, chẳng lẽ em không biết, em luôn ở trong Địa Ngục sao? … Tao sẽ cho mày thấu hiểu Địa Ngục thật sự.
… Hử? Tôi rất chờ mong. Sanh của tôi, em đúng là đã trở nên mạnh mẽ. Nhưng tôi vẫn thích em của trước đây, giống như cái clip ấy, vẫn mê người như vậy, tôi hận không thể mãi mãi trói em ở trên giường.
… Mày sẽ không bao giờ có cơ hội đó.
… Sanh, sự khoan dung của tôi dành cho em có giới hạn, hãy trở về cạnh tôi, tôi sẽ không để ý những lỗi lầm trước đây của em.
Cuộc nói chuyện tới đó là ngừng, y không đáp lại, cũng không xem mail Alex gởi tới nữa. Y xóa hết đống mail ấy, rồi đổi một địa chỉ email khác. Mấy ngày sau đó, Alex không còn quấy rầy y nữa, y không lo clip ấy sẽ truyền ra ngoài. Với cấp bậc biến thái của Alex, gã ta sẽ không làm ra chuyện thiếu iốt như thế.
Danh sách chương