Hắn đang tức giận vì sao nàng muốn rời khỏi hắn? Nàng muốn rời xa hắn đến vậy để đến bên nam nhân khác mà nam nhân kia lại là….lại là…chết tiệt, nàng hảo tàn nhẫn, hảo vô tình, nàng dám đối xử với hắn như vậy?

Thật đáng hận, bất chợt thâm tâm hắn liền nhói đau đến điếng người.

Nhưng khi hắn nghe lai rai những tâm sự của nữ nhân tại đại điện thì liền hoàn hồn, khi nãy hắn hoàn toàn không nghe lọt tai câu nào của Thủy Liên cả cho tới khi mọi suy nghĩ của các nữ nhân lọt vào tai hắn thì hắn liền nhăn mày.

Mặt hắn đẹp đẽ sáng sủa như vậy có chỗ nào giống ‘trư’ không?

Trừ phi hắn là hôn quân, nếu không hắn sẽ không giao nàng cho Thủy Liên đâu, lý do hắn tìm đến Thủy Liên là công phu trên gường của nàng ta thôi, còn lại hắn mới không quan tâm, cho đến hôm nay…. “Được rồi”

Thấy đại điện nháo nhào cả lên, tiếng bàn tán xôn xao thì hắn lên tiếng khiến cho mọi người liền trở về trạng thái im lặng, Thủy Liên vẫn như rắn nước không xương quấn quanh hắn không buông tha nói “Vương, ngài đã đồng ý?”

Bỏ qua câu nói của nàng hắn lạnh lùng tuyên bố “Từ nay bổn vương không cần các nàng hầu hạ nữa, các nàng có thể đi”

Bất chợt đại điện chìm sâu vào cõi hư không, tất cả mọi người liền trơ mắt ra, có kẻ ngoáy ngoáy tai sợ mình tai không sạch sẽ không nghe rõ, người thì nhéo nhéo má sợ mình đang nằm mộng.

“Vương, ngài không nhất thiết phải trêu đùa mọi người” dù mặt của Thủy Liên đã thất sắc tới trắng bệch, nhưng nàng vẫn gượng cười như không chuyện gì xảy ra, bình thản mà nói.

“Bốp, bốp”, nghe được tiếng vỗ tay của hắn các tỳ nữ thân cận của họ liền bước vào mỗi người đều cầm một khay trên tay cung kính về lại hướng chủ tử của mình cứ như có diễn tập trước vậy, hắn nói “Các nàng đã đi theo hậu hạ ta bấy lâu, không có công cũng nên có thưởng vì vậy, các nàng có thể cùng với nô tỳ thiếp thân của các nàng rời khỏi đây ngoài ra số tiền kia đủ cho các nàng sống an nhàn, sung túc cả đời”

Ngay cả tỳ nữ thân cận của Thủy Liên liền có mặt, chứng tỏ Độc Cô Thát Tề không hề bỏ xót ai cả, Thủy Liên liền quỳ xuống, níu giữ chân hắn nói “Vương, ngài đừng làm thế, ngài không thể làm thế”

Lã chã nước mắt, giọng nghẹn ngào tất cả nữ nhân liền hô oán lên mà cầu xin, nói thật ở đây được ăn uống thoải mái an nhàn, ăn xung mặc sướng không nói, về mặt tiền bạc căn bản không cần thiết, nhất là dung nhan cùng thân hình của Độc Cô Thát Tề liền khiến cho mọi nữ nhân cam tâm tình nguyện quỳ dưới chân hắn. (==’ mọi người tự hiểu nha)

Nhếch mép lên “Người đâu, mau lôi họ đi”, hắn lộ ra bộ dạng chán chường, thậm chí hờ hững, không hề để mắt tới những nữ nhân đang khóc lóc xin xỏ, dẫu sao người ta nói: ‘Nhất dạ phu thê, bách dạ ân’ dù không đau lòng nhưng ít ra cũng phải luyến tiếc, rất tiếc mọi người nghĩ sai rồi, hắn có cá tánh giống Yêu Hồn về mặt ‘nhẫn tâm’ và ‘vô tình’.

Nhìn thấy Thủy Liên bình thường luôn tỏ ra cao ngạo như chim tước nay liền bị lôi đi trong bộ dạng thảm bại thì tất cả yêu nữ liền mát dạ cười thầm

Duy nhất chỉ có mỗi Yêu Huyết là bình thảni, nàng căn bản không có trái tim, nàng không yêu –nam nhân, nàng chỉ yêu ‘máu’ thôi!

“Được rồi, còn các tiểu sư muội, các nàng đừng lo sư bá này rất độ lượng các nàng có thể lưu lại hoặc ra đi, Độc Cô thành luôn hoan nghênh các nàng, nếu như lưu lại tuyệt đối không được tới gần Đông Cung ngoại trừ ý chỉ của bổn vương”, nói xong hắn liền biến mất trên hắc long tọa, để lại các yêu nữ đờ đẫn không hiểu gì cả??? “Này không lẽ Vương – hắn ta không còn yêu nữ nhân”, lúc này ra xa khỏi Đông Cung –Yêu Sắc mới mạo muội nhận xét về con người của Độc Cô Thát Tề.

Yêu Nghiệt dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn lấy Yêu Sắc, nàng ta liền cúi đầu khép nép, Yêu Ái ve phẩy cây quạt nhỏ trong tay nói “Gần đây trào lưu luyến nam đang thịnh hành”

Nhăn mày cả bọn đều nghĩ không lý nào một mãnh nam dũng mãnh như Độc Cô Thát Tề lại yêu nam sủng hơn nữ nhân?

Mọi người liền lắc đầu xua tan đi hình ảnh ghê tởm xuất hiện trên đầu đi, Yêu Mỵ nhún nhún vai nhẹ nhàng nói “Hay là Vương – ngài chuyển qua ăn chay?”

Mọi người liền lộ diện ra khuôn mặt khinh bỉ đầu óc của Yêu Mỵ, nàng liền phản bác “Gì chứ, ăn nhiều thịt cũng có lúc ngán ngẩm đổi sang ăn chay thôi!”

Đúng, không loại trừ khả năng này, đến đây thì Yêu Nghiệt yên tâm thở phào nhẹ nhõm, hy vọng Độc Cô Thát Tề sau khi ‘tu tâm dưỡng tánh’ sẽ ngó ngành đến nàng, bất chi bất giác khóe môi liền hiện lên một hình cong hoàn mỹ tuyệt sắc.

“Hay là hắn chỉ độc sủng duy nhất một người?” không xem sắc mặt của Yêu Nghiệt, Yêu Cơ lẩm bẩm nói, dù nói nhỏ nhưng cũng đủ cho các yêu nữ nghe hết, Yêu Sắc kinh hô lên “Không thể nào”

Yêu Cơ hừ lạnh, cười mỉa nói “Hắn đời nào mà chịu ăn chay” nói tới đây thì Yêu Cơ mới để ý tới sắc mặt của Yêu Nghiệt, nàng liền giật mình nói “Cũng có thể….”

“Được rồi”, Yêu Nghiệt rống lên rồi dậm chân đi mất dạng từ hồi quen biết Độc Cô Thát Tề thì Yêu Nghiệt hoàn toàn thay đổi, không những thái độ hành động mà bản tính cũng thay đổi, hầu hết mọi hành động cử chỉ của Độc Cô Thát Tề đều khiến nàng bận tâm đến.

Nàng thề rằng ai phản bội nàng đều phải chết không ngoại trừ các tỷ muội trong giáo phái, nên họ đều rất an phận thủ thường mặc dầu ai cũng có ý với Độc Cô Thát Tề nhưng cũng không dám lén ăn vụng sau lưng nàng cả.

“Hừ, chẳng qua chỉ là một nam nhân”, Yêu Huyết khinh bỉ nói ra liền nhận được ánh mắt hung tợn như độc phụ của Yêu Mỵ bắn tới, nàng liền cáu kỉnh xoay người đi: ‘Quân tử không chấp kẻ vô tri’, đều quan trọng và cần thiết của nàng hiện giờ là cứu lấy Yêu Hồn.

…..

Nàng không thích hắn trăng hoa hay có nhiều nữ nhân, được, hắn đồng ý với nàng, liền đuổi hết những nữ nhân hầu hạ hắn mấy năm qua đi hết không thương tiếc, chỉ sủng hạnh nàng.

Còn các tỷ muội của nàng thì hắn không bận tâm đến, căn bản nàng ngu xuẩn không hề biết ngoại trừ cái tiểu cô nương kia thì không ai là thật tâm với nàng cả, họ đều là những nữ nhân mưu mô, giảo huyệt, tràn đầy mưu kế cùng âm hiểm.

Bất quá khi nãy hắn đấu khẩu với nàng, giam giữ nàng, vì không muốn nàng chứng kiến cảnh khóc lóc ỷ oi của các nữ nhân kia, mặc khác cũng không để nàng thấy được khuôn mặt lạnh lùng của hắn, hắn đã thực hiện lời hứa thì không nhất thiết phải đi khoe công cán, kể lễ với nàng!

Nếu làm thế thì nàng sẽ ôn nhu, dịu dàng đằm thắm, chịu làm hiền thê của hắn thì hoàn toàn sai lầm!

Nàng còn khinh thường vào mặt hắn nữa thậm chí xỉ vả hắn, hắn quá rõ tâm tư của tiểu dã miêu cương ngạnh đó rồi, thay vì cho nàng một kinh hỷ thì nên im lặng tìm cách dỗ ngọt nàng tốt hơn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện