Võ Tam Tư đang đàm phán lần đầu tiên với Nhị Trương về chuyện kết minh, bởi vì chào giá rất cao, song phương đã cụt hứng bỏ về, rất nhanh, Võ Tam Tư đã nghe nói về độc án xảy ra trong cung, ngự y Diêu Hi bị dính dáng vào, y lập tức đoán được đây là Nhị Trương động thủ với Lý Trân.
Điều này làm cho Võ Tam Tư có chút mất mát. Nếu Nhị Trương thông qua độc án này lật đổ Lý Trân, vậy thì bọn chúng cũng không cần mình hỗ trợ, y âm thầm hối hận, sớm biết thì mình cũng không tham như vậy, hẳn là nên đáp ứng hai tên kia mới đúng.
Trong thư phòng, Tào Văn đang an ủi Võ Tam Tư:
- Nhạc phụ đại nhân không cần phiền não, tiểu tế đã nhận được tin tức chính xác, Diêu Hi được Thượng Quan Uyển Nhi cứu, chuyện độc án này đã không có tác dụng gì nữa.
Tin tức này mang lại cho Võ Tam Tư một niềm vui bất ngờ, tuy rằng y cũng căm hận Lý Trân, nhưng lúc này khi nghe Lý Trân nghịch chuyển thế cục, không ngờ y cũng có một loại kích động muốn hoan hô:
- Ha hả! Lần này phỏng chừng mặt Nhị Trương kia đều bị đánh sưng lên rồi.
Tào Văn cười nói:
- Nguyên nhân là bởi vì bọn họ khinh địch. Kỳ thật không ai hiểu rõ Lý Trân hơn con, con đã nhìn hắn lớn lên, hắn rất giỏi lật ngược tình thế trong nghịch cảnh. Năm ấy thi hương võ cử, hắn bị mấy đại thế gia Đôn Hoàng ức hiếp, nhưng hắn không ngờ tìm được chiêu Vương Hiếu Kiệt, vừa mới kết thúc nghịch chuyển tình thế, đoạt danh ngạch thành công, khi đó con đã biết ngay hắn không phải là người đơn giản, Nhị Trương kia lại nghĩ rất đơn giản, tưởng dùng một chiêu đầu độc vu oan muốn lật đổ Lý Trân, chỉ có thể nói mưu lược của bọn chúng vẫn kém một chút.
Tào Văn chỉ vào đầu mình:
- Chỗ này không đủ!
Võ Tam Tư thở dài:
- Đáng tiếc Lý Trân không chịu giúp ta, nếu không hôm nay ta đã ngồi lên đại vị.
Nói đến đây, ánh mắt của Võ Tam Tư trở nên dữ tợn hơn, cắn răng nói:
- Nếu hắn không đồng ý giúp ta, thì phải là địch của ta, nhất định phải diệt trừ hắn, nếu không ta sớm muộn cũng chết trong tay hắn.
Vẻ mặt Tào Văn hơi mất tự nhiên, cũng không phải vì Lý Trân từng là em vợ y, tuy rằng y cũng biết việc buôn bán của vợ cũ Lý Tuyền càng làm càng lớn, đã trở thành nữ phú hào số một Đại Đường, nhưng y cũng không hối hận đã ly hôn với Lý Tuyền, hôm nay y tìm Võ Tam Tư là muốn nói với ông ta chuyện mình tham gia vào.
Địch Nhân Kiệt qua đời, vị trí tướng quốc có một chỗ trống, vô số người đều đang dòm ngó vị trí này, Tào Văn dĩ nhiên cũng không ngoại lệ. Hơn nữa, y cũng có thực học, ngay cả Địch Nhân Kiệt cũng từng tán dương y có tài tướng quốc, mình dựa vào Võ Tam Tư như vậy, vị trí tướng quốc này sao lại không thuộc về mình? Nghe nói đám người Cao Quýnh, Trương Thuyết, Tống Cảnh, Hoàn Phạm cũng đang dòm ngó vị trí này, nhiều hơn hay ít hơn, liền xem năng lực bên ngoài của ai mạnh hơn. Tào Văn hi vọng Võ Tam Tư có thể lấy việc này làm điều kiện giao dịch với Nhị Trương, Võ Tam Tư lại cố tình làm như không nhớ chuyện này.
Tào Văn vừa muốn mở miệng, đúng lúc này, đứa con thức ba Võ Sùng Liệt ở ngoài cửa bẩm báo:
- Phụ thân, Diên Tú đại ca đến, nói là có chuyện khẩn cấp muốn báo.
- Để nó vào!
Lát sau, Võ Diên Tú vội vàng đi đến, vội nói:
- Nhị thúc, có tin khẩn cấp.
- Chuyện gì?
Võ Tam Tư hơi mất hứng hỏi.
- Hôm nay con có được tin tức, Võ Du Ninh sắp được phong làm Yến Vương rồi.
Võ Tam Tư lập tức ngây ngẩn cả người, y căn bản không nghe được chuyện này, sau một lúc lâu y lắc đầu nói:
- Không thể nào! Y không phải là ruột thịt, sao có thể được phong làm thân vương, tin tức này của ngươi nhất định sai rồi.
Tào Văn bên cạnh hỏi:
- Diên Tú, tin tức này từ đâu ra?
- Hôm nay khi ta đánh mã cầu, nghe Lý Long Cơ nói, hôm y nhận được tin tức từ cô mẫu Thái Bình công chúa.
Trong lòng Võ Tam Tư cũng hơi bất an, lo lắng hỏi:
- Hiền tế, con không cảm thấy đây là sự thật chứ!
Tào Văn cúi đầu trầm tư một lát, nói với Võ Tam Tư:
- Võ Du Ninh đang ở Trường An, từ Trường An tới y cần có thời gian, cho nên phong tỏa tin tức trong khoảng thời gian này cũng là hợp lý, nhưng nhất định sẽ có một ít dấu vết tiết lộ ra ngoài, Thái Bình công chúa sẽ có khả năng biết được, tuy rằng chuyện này không thể nói là nhảm nhí, nhưng cũng không thể tự loạn trận cước, con phải đi hỏi thăm một chút.
Võ Tam Tư nghe Tào Văn cũng không đồng ý với mình, trong lòng y bắt đầu hoảng hốt. Y rõ ràng hơn bất kỳ ai, tiền vốn duy nhất của y là việc y là thân vương duy nhất còn sót lại của Võ thị. Nếu Võ gia kế thừa xã tắc, vậy không thể thiếu y, nhưng nếu ngược lại, nhiều hơn một tên thân vương, hơn nữa trẻ trung khỏe mạnh, thanh danh tốt hơn so với y, có năng lực hơn y, vậy vị trí của y thực sự dao động rồi.
- Hiền tế, việc này sự tình trọng đại, chúng ta ngàn vạn lần không thể khinh thường!
Lúc này, đứa con Võ Sùng Liệt của y lại chạy tới cửa bẩm báo:
- Phụ thân, Võ Ý Tông đến rồi!
Tào Văn lập tức phản ứng:
- Nhất định là huynh đệ Trương thị bảo y đến, nhạc phụ nên gặp y.
Võ Tam Tư cực kỳ ghét tên phản bội mình Võ Ý Tông này, y vốn không muốn gặp, tuy nhiên Tào Văn vừa nói như vậy, y liền thay đổi chủ ý, nói với Võ Sùng Liệt ở ngoài cửa:
- Dẫn y đến phòng khách chở một chút, ta sẽ ra ngay.
Trong gia tộc họ Võ, Võ Ý Tông nhân duyên cực kém, không ai không ghét y. Võ Diên Tú đứng lên nói:
- Nhị thúc, con về trước đây.
- Được! Đa tạ con đã đưa tin cho ta.
Võ Tam Tư lại nháy mắt với Tào Văn, để y đi cùng mình. Tào Văn gật đầu, đi theo Võ Tam Tư đến phòng khách.
Võ Ý Tông đang ngồi trong phòng uống trà, nghe thấy tiếng bước chân, thấy Võ Tam Tư đi tới, vội vàng đứng dậy thi lễ:
- Tiểu chất tham kiến nhị thúc!
- Ừ!
Võ Tam Tư miễn cưỡng đáp một tiếng, nói với y:
- Ngồi đi!
Hai người phân biệt chủ khách ngồi xuống, Tào Văn ngồi ở một bên Võ Tam Tư, Võ Ý Tông cười nói:
- Trước tiên ta báo cho nhị thúc một tin tốt, người trong tộc họ Võ chúng ta vừa có thêm một thân vương. Trương tướng quân đã nói cho ta biết, thánh thượng đã quyết định, phong Võ Du Ninh làm Yến Vương, như vậy năng lực Võ thị chúng ta chống lại Lý thị lại tăng cường.
Võ Ý Tông đi thẳng vào vấn đề, phong kín đường cò kè mặc cả của Võ Tam Tư. Võ Tam Tư chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, suýt nữa ngất đi.
Võ Ý Tông được Nhị Trương nhìn trúng cũng có chỗ hơn người, y âm hiểm giảo hoạt, hỏi về đoán ý qua lời nói và sắc mặt, trước tiên y cố ý đem việc Võ Du Ninh được phong làm thân vương nói ra, thử Võ Tam Tư, quả nhiên, y thấy được sắc mặt Võ Tam Tư đại biến, trong mắt lộ vẻ sợ hãi, y liền biết Võ Tam Tư sợ hãi việc này, chuyện đó liền dễ làm rồi.
Y cố ý thở dài một tiếng nói:
- Trước kia Trương tướng quân muốn hợp tác với nhị thúc, nhưng bởi vì đủ loại nguyên nhân, hợp tác không thể thành công, tuy nhiên Trương tướng quân vẫn hi vọng hai nhà chúng ta có thể tiếp tục hợp tác, lần này đặc biệt nhờ ta biểu đạt thành ý của bọn họ với nhị thúc.
- Thành ý?
Võ Tam Tư cười lạnh một tiếng:
- Sao ta không thấy thành ý chỗ nào?
- Thành ý đương nhiên sẽ có, nhị thúc yên tâm, bọn họ là người coi trọng chữ tín, chỉ cần hai nhà liên kết lật đổ Lý Trân, bọn họ hứa sẽ giúp công tử Sùng Liệt thăng làm tướng quân thiên ngưu vệ.
Võ Tam Tư lập tức giận dữ, không ngờ chỉ đáp ứng giúp con mình thăng làm tướng quân Thiên ngưu vệ, là điều kiện để lật đổ Lý Trân, ngay cả ăn mày cũng không bằng. Y vừa mới muốn cự tuyệt, Tào Văn bên cạnh mở miệng nói:
- Nếu Võ Du Ninh làm thân vương, chỉ sợ cuộc sống của hai vị Trương tướng quân cũng không khá giả gì!
Ngụ ý chính là nhắc nhở Võ Tam Tư, đối phương lấy việc Võ Du Ninh dọa người, không bằng liên kết đem giải quyết việc Võ Du Ninh, sau đó lại đàm phán điều kiện đối phó Lý Trân, Võ Tam Tư lập tức tỉnh ngộ, y cười lạnh một tiếng nói:
- Nếu Võ Du Ninh đăng cơ, người đầu tiên y muốn diệt cũng không phải Võ Tam Tư ta, mời ngươi chuyển cáo đến hai vị Trương tướng quân, chuyện Lý Trân về sau hẵng bàn lại, trước tiên phải giải quyết nguy cơ sém lông mày đã, như vậy chúng ta có thể bắt tay, nếu bọn họ không chịu, thật xin lỗi, ta cũng bất lực.
Mặt Võ Ý Tông lúc đỏ lúc trắng, y không nghĩ tới Võ Tam Tư lại cắn ngược lại y một cái, đem ưu thế của bọn họ biến thành hoàn cảnh xấu trong chốc lát. Trên thực tế, ai cũng biết năm đó khi Võ Du Ninh làm tướng quốc, quan hệ với Nhị Trương vô cùng gay gắt, cuối cùng Võ Du Ninh bị điều đi đảm nhiệm chức vụ của Lý Trân ở Tây Kinh, điều đó có liên hệ với việc quan hệ không tốt với bọn họ.
Võ Tam Tư nói không sai, nếu Võ Du Ninh lên đài, người đầu tiên xui xẻo chính là huynh đệ họ Trương, nhất định y sẽ giết huynh đệ họ Trương để thu mua lòng người.
Võ Ý Tông cũng không có cách nào cứ như vậy trở về báo cáo, y đành phải hạ thấp tư thái nói:
- Võ Du Ninh lên đài, mọi người đều không tốt, không bằng chúng ta chân thành một chút, trước tiên đối phó Lý Trân, sau đó bắt tay đối phó Võ Du Ninh, Trương tướng quân nhất định sẽ làm cho ước mong của nhị thúc thành sự thật, thuận lợi làm chủ đông cung, nhị thúc cảm thấy thế nào?
- Có thể! Ta có thể đáp ứng, nhưng ta phải nhìn thấy thành ý của bọn họ trước.
- Để Sùng Liệt thăng làm tướng quân Thiên ngưu vệ còn chưa đủ sao?
- Không được!
Võ Tam Tư quả quyết cự tuyệt.
Sắc mặt Võ Ý Tông hơi không tự nhiên. Y đã cam đoan với Nhị Trương, không cần cấp điều kiện tốt gì cho Võ Tam Tư, thậm chí không cho Võ Tam Tư điều kiện gì, gã cũng sẽ ngoan ngoãn nhượng bộ.
Bởi vì Võ Tam Tư khát vọng trở thành thái tử, chỉ cần bắt được nhược điểm này, Võ Tam Tư cuối cùng cũng sẽ khuất phục, cho nên để Võ Sùng Liệt thăng làm tướng quân Thiên ngưu vệ là phương án Võ Ý Tông đề xuất.
Không ngờ Võ Tam Tư lại quả quyết cự tuyệt như vậy, Võ Ý Tông cảm thấy hết sức khó xử, điều này làm cho y không cách nào trở về báo cáo với Nhị Trương.
Nhưng đã nói đến nước này, Võ Ý Tông cũng không còn cách nào, y đành phải nói:
- Không biết nhị thúc muốn thành ý gì?
Lúc này, Tào Văn ở bên cạnh ho khan một tiếng, lúc này Võ Tam Tư mới nhớ đến yêu cầu của Tào Văn, y gật đầu nói:
- Yêu cầu của ta rất đơn giản, trước hết để cho con rể ta thành tướng quốc, nếu như ngay cả việc nhỏ ấy cũng không làm được, ta thật sự không nhìn ra năng lực của hai vị Trương tướng quân.
Võ Ý Tông ngây người một lúc lâu, đây là phương án Trương Xương Tông đề xuất, lại bị mình gạt bỏ, cái này thật sự là đánh vào mặt y rồi. Bất đắc dĩ, Võ Ý Tông đứng dậy cáo từ, chờ y rời đi, Tào Văn đứng dậy nói cám ơn:
- Đa tạ nhạc phụ suy nghĩ cho tiểu tế.
- Ai! Nếu con không nhắc, ta thật đã quên chuyện này.
Nhưng Võ Tam Tư vẫn lo lắng nói:
- Hiện tại ta vẫn còn lo lắng, thời gian chúng ta đàm phán quá dài, một khi Võ Du Ninh hồi kinh được phong làm Yến Vương, hết thảy đều không kịp.
Tào Văn trầm tư chốc lát nói:
- Tuy nhạc phụ và Nhị Trương cò kè mặc cả việc Võ Du Ninh, nhưng mục đích thật sự của chúng ta là đối phó Lý Trân, con đề nghị nhạc phụ có thể động thủ trước.
Võ Tam Tư hơi hiểu được ý con rể:
- Ý con là…
Tào Văn chậm rãi gật đầu:
- Võ Du Ninh hẳn là đang trên đường hồi kinh, đây là cơ hội duy nhất của chúng ta.
Điều này làm cho Võ Tam Tư có chút mất mát. Nếu Nhị Trương thông qua độc án này lật đổ Lý Trân, vậy thì bọn chúng cũng không cần mình hỗ trợ, y âm thầm hối hận, sớm biết thì mình cũng không tham như vậy, hẳn là nên đáp ứng hai tên kia mới đúng.
Trong thư phòng, Tào Văn đang an ủi Võ Tam Tư:
- Nhạc phụ đại nhân không cần phiền não, tiểu tế đã nhận được tin tức chính xác, Diêu Hi được Thượng Quan Uyển Nhi cứu, chuyện độc án này đã không có tác dụng gì nữa.
Tin tức này mang lại cho Võ Tam Tư một niềm vui bất ngờ, tuy rằng y cũng căm hận Lý Trân, nhưng lúc này khi nghe Lý Trân nghịch chuyển thế cục, không ngờ y cũng có một loại kích động muốn hoan hô:
- Ha hả! Lần này phỏng chừng mặt Nhị Trương kia đều bị đánh sưng lên rồi.
Tào Văn cười nói:
- Nguyên nhân là bởi vì bọn họ khinh địch. Kỳ thật không ai hiểu rõ Lý Trân hơn con, con đã nhìn hắn lớn lên, hắn rất giỏi lật ngược tình thế trong nghịch cảnh. Năm ấy thi hương võ cử, hắn bị mấy đại thế gia Đôn Hoàng ức hiếp, nhưng hắn không ngờ tìm được chiêu Vương Hiếu Kiệt, vừa mới kết thúc nghịch chuyển tình thế, đoạt danh ngạch thành công, khi đó con đã biết ngay hắn không phải là người đơn giản, Nhị Trương kia lại nghĩ rất đơn giản, tưởng dùng một chiêu đầu độc vu oan muốn lật đổ Lý Trân, chỉ có thể nói mưu lược của bọn chúng vẫn kém một chút.
Tào Văn chỉ vào đầu mình:
- Chỗ này không đủ!
Võ Tam Tư thở dài:
- Đáng tiếc Lý Trân không chịu giúp ta, nếu không hôm nay ta đã ngồi lên đại vị.
Nói đến đây, ánh mắt của Võ Tam Tư trở nên dữ tợn hơn, cắn răng nói:
- Nếu hắn không đồng ý giúp ta, thì phải là địch của ta, nhất định phải diệt trừ hắn, nếu không ta sớm muộn cũng chết trong tay hắn.
Vẻ mặt Tào Văn hơi mất tự nhiên, cũng không phải vì Lý Trân từng là em vợ y, tuy rằng y cũng biết việc buôn bán của vợ cũ Lý Tuyền càng làm càng lớn, đã trở thành nữ phú hào số một Đại Đường, nhưng y cũng không hối hận đã ly hôn với Lý Tuyền, hôm nay y tìm Võ Tam Tư là muốn nói với ông ta chuyện mình tham gia vào.
Địch Nhân Kiệt qua đời, vị trí tướng quốc có một chỗ trống, vô số người đều đang dòm ngó vị trí này, Tào Văn dĩ nhiên cũng không ngoại lệ. Hơn nữa, y cũng có thực học, ngay cả Địch Nhân Kiệt cũng từng tán dương y có tài tướng quốc, mình dựa vào Võ Tam Tư như vậy, vị trí tướng quốc này sao lại không thuộc về mình? Nghe nói đám người Cao Quýnh, Trương Thuyết, Tống Cảnh, Hoàn Phạm cũng đang dòm ngó vị trí này, nhiều hơn hay ít hơn, liền xem năng lực bên ngoài của ai mạnh hơn. Tào Văn hi vọng Võ Tam Tư có thể lấy việc này làm điều kiện giao dịch với Nhị Trương, Võ Tam Tư lại cố tình làm như không nhớ chuyện này.
Tào Văn vừa muốn mở miệng, đúng lúc này, đứa con thức ba Võ Sùng Liệt ở ngoài cửa bẩm báo:
- Phụ thân, Diên Tú đại ca đến, nói là có chuyện khẩn cấp muốn báo.
- Để nó vào!
Lát sau, Võ Diên Tú vội vàng đi đến, vội nói:
- Nhị thúc, có tin khẩn cấp.
- Chuyện gì?
Võ Tam Tư hơi mất hứng hỏi.
- Hôm nay con có được tin tức, Võ Du Ninh sắp được phong làm Yến Vương rồi.
Võ Tam Tư lập tức ngây ngẩn cả người, y căn bản không nghe được chuyện này, sau một lúc lâu y lắc đầu nói:
- Không thể nào! Y không phải là ruột thịt, sao có thể được phong làm thân vương, tin tức này của ngươi nhất định sai rồi.
Tào Văn bên cạnh hỏi:
- Diên Tú, tin tức này từ đâu ra?
- Hôm nay khi ta đánh mã cầu, nghe Lý Long Cơ nói, hôm y nhận được tin tức từ cô mẫu Thái Bình công chúa.
Trong lòng Võ Tam Tư cũng hơi bất an, lo lắng hỏi:
- Hiền tế, con không cảm thấy đây là sự thật chứ!
Tào Văn cúi đầu trầm tư một lát, nói với Võ Tam Tư:
- Võ Du Ninh đang ở Trường An, từ Trường An tới y cần có thời gian, cho nên phong tỏa tin tức trong khoảng thời gian này cũng là hợp lý, nhưng nhất định sẽ có một ít dấu vết tiết lộ ra ngoài, Thái Bình công chúa sẽ có khả năng biết được, tuy rằng chuyện này không thể nói là nhảm nhí, nhưng cũng không thể tự loạn trận cước, con phải đi hỏi thăm một chút.
Võ Tam Tư nghe Tào Văn cũng không đồng ý với mình, trong lòng y bắt đầu hoảng hốt. Y rõ ràng hơn bất kỳ ai, tiền vốn duy nhất của y là việc y là thân vương duy nhất còn sót lại của Võ thị. Nếu Võ gia kế thừa xã tắc, vậy không thể thiếu y, nhưng nếu ngược lại, nhiều hơn một tên thân vương, hơn nữa trẻ trung khỏe mạnh, thanh danh tốt hơn so với y, có năng lực hơn y, vậy vị trí của y thực sự dao động rồi.
- Hiền tế, việc này sự tình trọng đại, chúng ta ngàn vạn lần không thể khinh thường!
Lúc này, đứa con Võ Sùng Liệt của y lại chạy tới cửa bẩm báo:
- Phụ thân, Võ Ý Tông đến rồi!
Tào Văn lập tức phản ứng:
- Nhất định là huynh đệ Trương thị bảo y đến, nhạc phụ nên gặp y.
Võ Tam Tư cực kỳ ghét tên phản bội mình Võ Ý Tông này, y vốn không muốn gặp, tuy nhiên Tào Văn vừa nói như vậy, y liền thay đổi chủ ý, nói với Võ Sùng Liệt ở ngoài cửa:
- Dẫn y đến phòng khách chở một chút, ta sẽ ra ngay.
Trong gia tộc họ Võ, Võ Ý Tông nhân duyên cực kém, không ai không ghét y. Võ Diên Tú đứng lên nói:
- Nhị thúc, con về trước đây.
- Được! Đa tạ con đã đưa tin cho ta.
Võ Tam Tư lại nháy mắt với Tào Văn, để y đi cùng mình. Tào Văn gật đầu, đi theo Võ Tam Tư đến phòng khách.
Võ Ý Tông đang ngồi trong phòng uống trà, nghe thấy tiếng bước chân, thấy Võ Tam Tư đi tới, vội vàng đứng dậy thi lễ:
- Tiểu chất tham kiến nhị thúc!
- Ừ!
Võ Tam Tư miễn cưỡng đáp một tiếng, nói với y:
- Ngồi đi!
Hai người phân biệt chủ khách ngồi xuống, Tào Văn ngồi ở một bên Võ Tam Tư, Võ Ý Tông cười nói:
- Trước tiên ta báo cho nhị thúc một tin tốt, người trong tộc họ Võ chúng ta vừa có thêm một thân vương. Trương tướng quân đã nói cho ta biết, thánh thượng đã quyết định, phong Võ Du Ninh làm Yến Vương, như vậy năng lực Võ thị chúng ta chống lại Lý thị lại tăng cường.
Võ Ý Tông đi thẳng vào vấn đề, phong kín đường cò kè mặc cả của Võ Tam Tư. Võ Tam Tư chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, suýt nữa ngất đi.
Võ Ý Tông được Nhị Trương nhìn trúng cũng có chỗ hơn người, y âm hiểm giảo hoạt, hỏi về đoán ý qua lời nói và sắc mặt, trước tiên y cố ý đem việc Võ Du Ninh được phong làm thân vương nói ra, thử Võ Tam Tư, quả nhiên, y thấy được sắc mặt Võ Tam Tư đại biến, trong mắt lộ vẻ sợ hãi, y liền biết Võ Tam Tư sợ hãi việc này, chuyện đó liền dễ làm rồi.
Y cố ý thở dài một tiếng nói:
- Trước kia Trương tướng quân muốn hợp tác với nhị thúc, nhưng bởi vì đủ loại nguyên nhân, hợp tác không thể thành công, tuy nhiên Trương tướng quân vẫn hi vọng hai nhà chúng ta có thể tiếp tục hợp tác, lần này đặc biệt nhờ ta biểu đạt thành ý của bọn họ với nhị thúc.
- Thành ý?
Võ Tam Tư cười lạnh một tiếng:
- Sao ta không thấy thành ý chỗ nào?
- Thành ý đương nhiên sẽ có, nhị thúc yên tâm, bọn họ là người coi trọng chữ tín, chỉ cần hai nhà liên kết lật đổ Lý Trân, bọn họ hứa sẽ giúp công tử Sùng Liệt thăng làm tướng quân thiên ngưu vệ.
Võ Tam Tư lập tức giận dữ, không ngờ chỉ đáp ứng giúp con mình thăng làm tướng quân Thiên ngưu vệ, là điều kiện để lật đổ Lý Trân, ngay cả ăn mày cũng không bằng. Y vừa mới muốn cự tuyệt, Tào Văn bên cạnh mở miệng nói:
- Nếu Võ Du Ninh làm thân vương, chỉ sợ cuộc sống của hai vị Trương tướng quân cũng không khá giả gì!
Ngụ ý chính là nhắc nhở Võ Tam Tư, đối phương lấy việc Võ Du Ninh dọa người, không bằng liên kết đem giải quyết việc Võ Du Ninh, sau đó lại đàm phán điều kiện đối phó Lý Trân, Võ Tam Tư lập tức tỉnh ngộ, y cười lạnh một tiếng nói:
- Nếu Võ Du Ninh đăng cơ, người đầu tiên y muốn diệt cũng không phải Võ Tam Tư ta, mời ngươi chuyển cáo đến hai vị Trương tướng quân, chuyện Lý Trân về sau hẵng bàn lại, trước tiên phải giải quyết nguy cơ sém lông mày đã, như vậy chúng ta có thể bắt tay, nếu bọn họ không chịu, thật xin lỗi, ta cũng bất lực.
Mặt Võ Ý Tông lúc đỏ lúc trắng, y không nghĩ tới Võ Tam Tư lại cắn ngược lại y một cái, đem ưu thế của bọn họ biến thành hoàn cảnh xấu trong chốc lát. Trên thực tế, ai cũng biết năm đó khi Võ Du Ninh làm tướng quốc, quan hệ với Nhị Trương vô cùng gay gắt, cuối cùng Võ Du Ninh bị điều đi đảm nhiệm chức vụ của Lý Trân ở Tây Kinh, điều đó có liên hệ với việc quan hệ không tốt với bọn họ.
Võ Tam Tư nói không sai, nếu Võ Du Ninh lên đài, người đầu tiên xui xẻo chính là huynh đệ họ Trương, nhất định y sẽ giết huynh đệ họ Trương để thu mua lòng người.
Võ Ý Tông cũng không có cách nào cứ như vậy trở về báo cáo, y đành phải hạ thấp tư thái nói:
- Võ Du Ninh lên đài, mọi người đều không tốt, không bằng chúng ta chân thành một chút, trước tiên đối phó Lý Trân, sau đó bắt tay đối phó Võ Du Ninh, Trương tướng quân nhất định sẽ làm cho ước mong của nhị thúc thành sự thật, thuận lợi làm chủ đông cung, nhị thúc cảm thấy thế nào?
- Có thể! Ta có thể đáp ứng, nhưng ta phải nhìn thấy thành ý của bọn họ trước.
- Để Sùng Liệt thăng làm tướng quân Thiên ngưu vệ còn chưa đủ sao?
- Không được!
Võ Tam Tư quả quyết cự tuyệt.
Sắc mặt Võ Ý Tông hơi không tự nhiên. Y đã cam đoan với Nhị Trương, không cần cấp điều kiện tốt gì cho Võ Tam Tư, thậm chí không cho Võ Tam Tư điều kiện gì, gã cũng sẽ ngoan ngoãn nhượng bộ.
Bởi vì Võ Tam Tư khát vọng trở thành thái tử, chỉ cần bắt được nhược điểm này, Võ Tam Tư cuối cùng cũng sẽ khuất phục, cho nên để Võ Sùng Liệt thăng làm tướng quân Thiên ngưu vệ là phương án Võ Ý Tông đề xuất.
Không ngờ Võ Tam Tư lại quả quyết cự tuyệt như vậy, Võ Ý Tông cảm thấy hết sức khó xử, điều này làm cho y không cách nào trở về báo cáo với Nhị Trương.
Nhưng đã nói đến nước này, Võ Ý Tông cũng không còn cách nào, y đành phải nói:
- Không biết nhị thúc muốn thành ý gì?
Lúc này, Tào Văn ở bên cạnh ho khan một tiếng, lúc này Võ Tam Tư mới nhớ đến yêu cầu của Tào Văn, y gật đầu nói:
- Yêu cầu của ta rất đơn giản, trước hết để cho con rể ta thành tướng quốc, nếu như ngay cả việc nhỏ ấy cũng không làm được, ta thật sự không nhìn ra năng lực của hai vị Trương tướng quân.
Võ Ý Tông ngây người một lúc lâu, đây là phương án Trương Xương Tông đề xuất, lại bị mình gạt bỏ, cái này thật sự là đánh vào mặt y rồi. Bất đắc dĩ, Võ Ý Tông đứng dậy cáo từ, chờ y rời đi, Tào Văn đứng dậy nói cám ơn:
- Đa tạ nhạc phụ suy nghĩ cho tiểu tế.
- Ai! Nếu con không nhắc, ta thật đã quên chuyện này.
Nhưng Võ Tam Tư vẫn lo lắng nói:
- Hiện tại ta vẫn còn lo lắng, thời gian chúng ta đàm phán quá dài, một khi Võ Du Ninh hồi kinh được phong làm Yến Vương, hết thảy đều không kịp.
Tào Văn trầm tư chốc lát nói:
- Tuy nhạc phụ và Nhị Trương cò kè mặc cả việc Võ Du Ninh, nhưng mục đích thật sự của chúng ta là đối phó Lý Trân, con đề nghị nhạc phụ có thể động thủ trước.
Võ Tam Tư hơi hiểu được ý con rể:
- Ý con là…
Tào Văn chậm rãi gật đầu:
- Võ Du Ninh hẳn là đang trên đường hồi kinh, đây là cơ hội duy nhất của chúng ta.
Danh sách chương