Đám yêu quái ăn lắm, bình thường vốn đã ăn nhiều hơn người thường, giờ được ăn thoải mái thì sao mà rụt rè e thẹn cho được, cứ thế chén thả phanh thôi! Tiền đã trả rồi, không ăn là không được, ăn nhiều chính là có lời!

Chỉ nửa giờ ngắn ngủi, nhân viên phục vụ nhà hàng đã hiểu thế nào là gió cuốn mây tan, hai mươi tên này nhìn thì đẹp đẽ sáng sủa, ấy vậy mà ăn uống mới hung tàn làm sao! Xài đĩa đâu đủ dùng, nhìn dáng ăn của bọn họ, phải nói là hận không thể ôm nồi về chỗ mới đúng! Quá tồi tệ!

Ngoại hình và sức ăn của mấy người không hợp nhau tí nào, mĩ nam không nên như vậy đâu, đĩa trên bàn xếp thành mấy chồng núi rồi kìa, coi coi có khác gì quỷ chết đói đầu thai không!

Giây trước đồ ăn nóng hổi vừa được bưng lên, giây sau xoẹt cái đã bị đám người này chia nhau hết cả dãy! Chính là cả dãy! Không phải một nồi! Mấy người có nghĩ tới cảm nhận của ông chủ chúng tôi không? Được rồi, mấy người không thèm nghĩ đến cảm nhận của ông chủ tụi tôi, vậy mấy người có nghĩ đến cảm nhận của những vị khách khác không?! Mấy người ăn ăn ăn, để bọn họ trơ mắt nhìn, mấy người có đạo đức không hả!

Đầu bếp của bọn tôi còn không kịp nấu đây này!

Nửa giờ sau, đám yêu cuối cùng cũng no no, Diệp Tiếu nhìn loạt đĩa sạch bách trên bàn, thoáng cái liền  囧囧, nhà hàng dọn mấy lượt đĩa rồi mới được thế này đấy, trước đó, mỗi yêu ăn ít nhất mười khay ăn, thế mà bọn họ không phình bụng tí nào, chẳng biết đồ ăn chạy đi đâu. Ngay đến Linh trông nhã nhặn lịch sự thế mà cũng ăn mười khay bánh ngọt, Diệp Tiếu khiếp sợ, ăn thế mà hắn không ngán tí nào, đổi lại người khác thì đã ói ra vì ngán rồi!

Diệp Tiếu ngó sắc mặt của nhân viên phục vụ, có vẻ đội ngũ nhân viên và quản lý nhà hàng đang một mực nhìn về phía này. Diệp Tiếu chột dạ, cậu biết đám yêu ăn giỏi, nhưng không ngờ lại giỏi tới thế, bọn họ đến thêm vài lần nữa thì nhà hàng này khỏi cần mở tiếp.

Nhưng mà sau này còn có mấy lượt học sinh thực tập nữa, làm thế nào đây?

Diệp Tiếu để ý sắc mặt của mọi người xung quanh, nghĩ thầm, chắc lần sau không đến đây được nữa rồi, có đến người ta cũng không chào đón mình, lần sau đổi chỗ khác thôi…

Đám yêu này đến đâu cũng thành tâm điểm, trên đường, trong ngân hàng, giờ đến ăn cơm cũng bị người ta chụp ảnh quay phim, thậm chí còn có người tiến đến hỏi bọn họ có phải ngôi sao hay không.

Ăn uống no say, nghỉ ngơi một lát xong, Diệp Tiếu chột dạ dẫn đám yêu rời khỏi nhà hàng, cậu thấy, ông chủ nhà hàng này không tìm bọn họ tính sổ thì đúng là quá tốt bụng rồi ~

Chén xong bữa này, đám yêu càng thêm khẳng định nhân giới là một nơi tuyệt vời, trả một chút tiền là có thể ăn đến no căng rồi, quá lời! Ở năm giới khác không có chuyện này đâu!

“Thầy ơi, giờ mình đi đâu?” Đám yêu tò mò với tất cả mọi thứ bên ngoài, giờ bọn họ muốn đi shopping.

“Chiều ta đến khu vui chơi, sau đó đến khách sạn, tối đi siêu thị.” Diệp Tiếu đã lên kế hoạch hết rồi, hôm nay chơi cho thỏa, mai sẽ đi dạo nơi khác.

“Khu vui chơi?!” Hồ Đa Đa không kìm được nâng cao giọng, mấy đứa còn lại cũng kích động không thôi.

Một nơi sang choảnh cao cấp như thế, chính là nơi bọn họ vẫn tha thiết mong mỏi từ lâu!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện