“Diệp Thiên Hùng ngoài muốn đả kích Hoàng Thất ra thì còn muốn ta triệt để cùng phụ thân vạch mạch, đời này kiếp này cũng không thể quay đầu.”
“Từ nay về sau ta sợ là làm ác phải làm đến cùng, thỉnh phật phải thỉnh lên tây thiên, ta triệt để cột lên thuyền giặc, đến lúc đó ta ngoại trừ phục tùng cùng Diệp Thiên Hùng làm chuyện xấu ra thì không còn con đường nào khác.”
""Qủa nhiên không hổ là một đời Ma Chủ, nếu so về mưu mô tính kế, hắn chỉ có hơn chứ không kém ta, tiếc là Trí Đạo của ta tu không nghiên về Mưu kế mà nghiên về suy tính nhất mạch, nếu không cũng muốn cùng hắn tranh phong một hai.""
""Ta lần này chỉ sợ nhận thua, nguyên bản giả vờ đầu hàng rồi quay lại tìm cơ hội phản bội nhưng hắn làm như vậy cho dù ta có phản bội thì cả Thiên Khung Hoàng triều dân chúng và ngay cả phụ thân cũng không do dự bắt lấy ta xử trảm lập uy cứu vãn thanh danh của Khương Thị Hoàng Tộc..""
Nghĩ đến đây, Khương Bác thở dài một hơi, biết là không có đường lui, hắn đành đâm lao phải theo lao.
“Ma Chủ, ta……”
Khương Bác vẻ mặt thất thần nhìn Vương Bá Ngưu, hắn không biết Vương Bá Ngưu đối xử với mình ra sao.
Thấy thế khóe miệng Vương Bá Ngưu nở nụ cười đắc thắng, hắn ôn hòa nói:
“Không tồi, hai cái lễ vật này bổn tọa phi thường yêu thích, sau đó bổn tọa sẽ ban thưởng cho ngươi vì lập đại công, ngươi sau này đi theo bổn tọa phò tá bổn tọa chinh chiến thiên hạ.""
“Người đâu, dẫn Nhị Hoàng Tử đi xuống nghỉ ngơi một phen, hắn lặn lội đường xa chuẩn bị lễ vật cho ta có lẽ hắn đã phi thường mệt mỏi.""
Vương Bá Ngưu thuận miệng phân phó nói.
Khương Bác nghe vậy thở dài một hơi, hắn biết rằng Vương Bá Ngưu thật lòng trọng dụng hắn, chứ không phải lừa dối hắn.
Nghe Vương Bá Ngưu phân phó, hai tên trưởng lão thân hình cường tráng lập tức từ trong đám người đi ra nắm hai tay Khương Bác nâng hắn rời đi khỏi quảng trường, còn Tô Đát Kỷ bị hai tên trưởng lão khác đưa tới bên cạnh Vương Bá Ngưu, Vương Bá Ngưu không khách khí ôm vào ngực, đưa mặt úp vào bộ ngực mới nhú của Tô Đát Kỷ, hung hăn hít một hơi thật sâu.
Tô Đát Kỷ vẻ mặt thờ thẫn đứng im, nàng lúc này vẫn chưa tỉnh mộng, vẫn chưa thoát ra khỏi từ cảnh tượng nhị hoàng tử phản bội đưa nàng ném đi ra làm lễ vật cho người ta.
....
“Hắc hắc, nguyên lai nhi hoàng tử Khương Bác là người của Diệp ma chủ, Thiên Khung Hoàng Triều đương kim Hoàng Đế-Khương Vô Cực dưỡng một tên con bạch nhãn lang a, không chỉ có ăn cây táo rào cây sung, còn quay lại cắn ngược lại phụ thân mình cùng đất nước, quả nhiên thế giới rộng lớn, không chuyện gì là không thể xảy ra a...""
“Đúng vậy, Khương Vô Cực có thể sinh ra nhi tử như vậy hiển nhiên kiếp trước tạo nghiệt chướng a..""
“Ngươi không sợ mất đầu hay sao mà dám nói ra, khụ khụ, ta phỏng chừng lúc này đây trên đỉnh đầu Khương Vô Cực lúc này đây đã xanh mơn mởn rồi.""
“Thiên Khung Hoàng Triều ngàn tỉ non sông có lẽ chuẫn bị đại loạn rồi, không được, ta phải dời gia đình ra khỏi chốn thị phi này, kẻo chiến hỏa lan tới thì lúc đó chỉ có con đường chết!""
""....""
……
Vô số tiếng mắng chửi, tiếng nghị luận sôi nổi vang lên từ khắp Thiên Khung Hoàng Triều địa bàn, tuy nhiên một số ít người không phải là tên ngốc, bọn họ biết chuyện gì đang xảy ra.
Chuyện này tuyệt đối là Vương Bá Ngưu mạnh mẽ uy hiếp Khương Bác, cái cớ đến tặng lễ quá khập khiễng, chẳng qua là Khương Bác hẳn bị Vương Bá Ngưu hăm dọa giết chết cho nên Khương Bác mới khuất phục.
Tuy rằng trong lòng bọn họ mắt sáng như tuyết, nhưng không có ai dám đảm đương đứng ra bênh vực Khương Bác.
Bởi vì nếu đứng ra tuyệt đối là tự tay đào huyệt cho mình.
Sợ rằng bọn họ chưa nói còn xong câu liền bị Vương Bá Ngưu chụp mũ ăn nói lung tung ra tay đập chết.
Cho nên Thiên Khung Hoàng Triều dù muốn hay không cũng phải cõng cái tiếng xấu này, mà tiếng xấu này lưu truyền hẳn là cả đời, trừ khi Hoàng tộc người có thể bắt lấy Khương Bác hành hình hoặc hủy diệt Sát lục Ma Tông mới có thể vãn hồi thanh danh.
Dựa theo Vương Bá Ngưu phỏng chừng lúc này đây Đương kim Hoàng Đế Khương Vô Cực chắn chắn đang tức điên người, mà Vương Bá Ngưu, kẻ đầu sỏ đứng sau hết thảy liền có thể ngồi rung đùi ngư ông thủ lợi, chờ đại lượng thanh danh điểm phản hồi về tăng cường nội tình của hắn.
Đây chính là kế hoạch lâm thời Vương Bá Ngưu nghĩ ra, hơn nữa kế hoạch độc ác này chỉ là mới bắt đầu mà thôi, chân chính trò hay còn ở phía sau.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Vương Bá Ngưu lóe lên vẻ tàn nhẫn.
Vương Bá Ngưu ngưng lại suy nghĩ, hắn quay đầu nhìn về phía Diệp Bắc đám người, ánh mắt uy nghiêm tùy ý quét qua, thu tóm hết thảy cảm xúc của Diệp Bắc đám người vào trong lòng.
“Rốt cuộc đã tới!”
Cảm nhận được ánh mắt Vương Bá Ngưu tụ tập trên người bọn họ, nội tâm Diệp Bắc đám người đều tràn ngập khát vọng cùng chờ mong.
Bọn họ biết kế tiếp khẳng định chính là Vương Bá Ngưu muốn thiết lập địa vị cho bọn họ.
Quả nhiên chỉ sau giây lát, thanh âm Vương Bá Ngưu nhẹ nhàng vang lên:
“Sát Lục Ma Tông đống đô ở Thương Mang Thành cũ, các ngươi đi theo ta từ đầu đến trở thành cường giả nhất phương như hiện nay, cùng bổn tọa trải qua muôn vàng cay đắng cùng khó khăn, hôm nay bổn tọa muốn thiết lập đại quyền cơ cấu do ta trực tiếp nắm quyền chỉ huy chín đại lãnh tụ, mà chín đại lãnh tụ chính là Chín Đại Ma Tôn tịch vị thay ta chưởng quản các chức phẩm phía dưới, ngoài chín đại ma tôn vị trí không thể thay đỗi ra thì Một trăm lẽ tám vị Ma Hoàng tịch vị, một ngàn ba trăm vị Ma Vương tịch vị, chín ngàn vị Ma Quân tịch vị bất kỳ sát lục ma tông võ giả đều có thể tranh đoạt, tạm thời chỉ có thế.""
Chín đại Ma tôn? Một trăm lẽ tám vị Ma Hoàng?
Một ngàn ba trăm vị Ma Vương?
Chín ngàn vị Ma Quân?
Nghe Vương Bá Ngưu nói vậy, vô số Sát lục Ma Tông võ giả đều triệt để sôi trào!
Chín đại Ma tôn, một trăm lẽ tám vị Ma Hoàng, một ngàn ba trăm vị ma vương, chín ngàn vị ma quân chính là địa vị tối cao trong Sát Lục Ma Tông chỉ dưới Vương Bá Ngưu, ngoài chín đại ma tôn tịch vị ra, một trăm lẽ tám vị Ma Hoàng phía dưới chức vụ đều chỉ tuyển tinh anh trong tinh anh, nếu bọn họ có thể trúng cử tuyệt đối là huy hoàng vô hạn, vinh quang vô hạn.
Giờ phút này trong lòng tất cả Sát Lục Ma Tông võ giả đều vô hạn chờ mong, xem chín đại ma tôn tịch vị ai sẽ đat được.
Đặc biệt là Diệp Bắc đám người đều kích động nắm chặt tay, ánh mắt kích động cùng chờ mong nhìn Vương Bá Ngưu.
Giờ phút này tất cả mọi người đang chờ đợi!
“Chín đại Ma Tôn chức vị chính là nguyên lão phái đoàn hoặc chính là những người công huân tối cao đã cống hiến hết mình cho bổn tọa, đi theo bổn tọa từng trước đến giờ, ngoài chín đại ma tôn chức vị ra, tất cả chức vị ở dưới, chỉ cần là Sát lục ma Tông võ giả đều có thể tranh thủ!"" Thanh âm uy nghiêm của Vương Bá Ngưu vang vọng khắp Sát Lục Ma Tông, khiến cho muôn vàng Sát lục Ma Tông võ giả đều nhiệt huyết sôi trào, hưng phấn đến kịch điểm.
“Trước mắt, Chín đại ma tôn chức vị tạm thời năm người nắm giữ……”
Chín đại ma tôn chức vị trong đó năm người sẽ tạm thời nắm giữ?
Đến tột cùng năm người nào lại may mắn như thế?
Diệp Bắc đám người trong lòng hồi hợp chờ mong.
""Diệp Bắc!""
Đột nhiên Vương Bá Ngưu hét lên một tiếng.
“Có thuộc hạ!”
Diệp Bắc cung kính quỳ rạp xuống, thân hình hắn kích động đến run rẩy.
“Tuy ngươi không phải là người đầu tiên đi theo bổn tọa, tuy nhiên ngươi lại là nắm giữ thực lực chỉ dưới bổn tọa, Sát lục ma tông có ngày hôm nay khí thế huy hoàng đều nhờ có ngươi, ta phi thường hài lòng, nay ban cho ngươi Trấn Ma chi danh, đứng hàng đệ nhất cửu đại Ma Tôn, sau này Sát Lục Ma Tông hết thảy kẻ địch cùng những người phản nghịch đều là ngươi có toàn quyền sinh sát, Sát lục ma Tông tổng bộ chính là ngươi trấn thủ, ngươi chính là có quyền lực chỉ dưới bổn tọa, hi vọng đừng đọa uy danh của bổn tọa, để đám đạo chích đến xâm phạm!"" Chỉ dụ của Vương Bá Ngưu vang lên khắp Sát Lục Ma Tông.
Nghe được lời này Vương Bá Ngưu, vô số ánh mắt hâm mộ ghen ghét đều tụ tập trên người Diệp Bắc, ngay cả Tàng Thiên Cơ đám người cũng thập phần đố kỵ huống chi người ngoài.
Bởi vì từ hôm nay về sau, hắn sẽ là người địa vị tối cao chỉ dưới Vương Bá Ngưu, chỉ mình hắn đã hưởng thụ hơn phân nữa vinh quang của chín đại ma tôn chức vị.
""Đa tạ Ma Chủ!""
Đột nhiên được Vương Bá Ngưu ban thưởng chức vị cao nhất, nắm giữ địa vị cao nhất trong Sát lục Ma Tông, tuy những thứ này đều nằm trong tầm dự đoán của hắn nhưng Diệp Bắc vẫn vô cùng kích động, cả thân hình đều run rẩy, sau đó Diệp Bắc điên cuồng dập đầu để phát tiết sự kinh hỉ của mình, sự tôn kính của mình với Vương Bá Ngưu.
Diệp Bắc chính là đứng đầu cửu đại ma tôn, như vậy vị kế tiếp chính là ai?
Ánh mắt Sát lục ma Tông võ giả giờ khắc này tâm thần căng cứng, ánh mắt đều nghiêm túc tập trung nhìn Vương Bá Ngưu.
“Từ nay về sau ta sợ là làm ác phải làm đến cùng, thỉnh phật phải thỉnh lên tây thiên, ta triệt để cột lên thuyền giặc, đến lúc đó ta ngoại trừ phục tùng cùng Diệp Thiên Hùng làm chuyện xấu ra thì không còn con đường nào khác.”
""Qủa nhiên không hổ là một đời Ma Chủ, nếu so về mưu mô tính kế, hắn chỉ có hơn chứ không kém ta, tiếc là Trí Đạo của ta tu không nghiên về Mưu kế mà nghiên về suy tính nhất mạch, nếu không cũng muốn cùng hắn tranh phong một hai.""
""Ta lần này chỉ sợ nhận thua, nguyên bản giả vờ đầu hàng rồi quay lại tìm cơ hội phản bội nhưng hắn làm như vậy cho dù ta có phản bội thì cả Thiên Khung Hoàng triều dân chúng và ngay cả phụ thân cũng không do dự bắt lấy ta xử trảm lập uy cứu vãn thanh danh của Khương Thị Hoàng Tộc..""
Nghĩ đến đây, Khương Bác thở dài một hơi, biết là không có đường lui, hắn đành đâm lao phải theo lao.
“Ma Chủ, ta……”
Khương Bác vẻ mặt thất thần nhìn Vương Bá Ngưu, hắn không biết Vương Bá Ngưu đối xử với mình ra sao.
Thấy thế khóe miệng Vương Bá Ngưu nở nụ cười đắc thắng, hắn ôn hòa nói:
“Không tồi, hai cái lễ vật này bổn tọa phi thường yêu thích, sau đó bổn tọa sẽ ban thưởng cho ngươi vì lập đại công, ngươi sau này đi theo bổn tọa phò tá bổn tọa chinh chiến thiên hạ.""
“Người đâu, dẫn Nhị Hoàng Tử đi xuống nghỉ ngơi một phen, hắn lặn lội đường xa chuẩn bị lễ vật cho ta có lẽ hắn đã phi thường mệt mỏi.""
Vương Bá Ngưu thuận miệng phân phó nói.
Khương Bác nghe vậy thở dài một hơi, hắn biết rằng Vương Bá Ngưu thật lòng trọng dụng hắn, chứ không phải lừa dối hắn.
Nghe Vương Bá Ngưu phân phó, hai tên trưởng lão thân hình cường tráng lập tức từ trong đám người đi ra nắm hai tay Khương Bác nâng hắn rời đi khỏi quảng trường, còn Tô Đát Kỷ bị hai tên trưởng lão khác đưa tới bên cạnh Vương Bá Ngưu, Vương Bá Ngưu không khách khí ôm vào ngực, đưa mặt úp vào bộ ngực mới nhú của Tô Đát Kỷ, hung hăn hít một hơi thật sâu.
Tô Đát Kỷ vẻ mặt thờ thẫn đứng im, nàng lúc này vẫn chưa tỉnh mộng, vẫn chưa thoát ra khỏi từ cảnh tượng nhị hoàng tử phản bội đưa nàng ném đi ra làm lễ vật cho người ta.
....
“Hắc hắc, nguyên lai nhi hoàng tử Khương Bác là người của Diệp ma chủ, Thiên Khung Hoàng Triều đương kim Hoàng Đế-Khương Vô Cực dưỡng một tên con bạch nhãn lang a, không chỉ có ăn cây táo rào cây sung, còn quay lại cắn ngược lại phụ thân mình cùng đất nước, quả nhiên thế giới rộng lớn, không chuyện gì là không thể xảy ra a...""
“Đúng vậy, Khương Vô Cực có thể sinh ra nhi tử như vậy hiển nhiên kiếp trước tạo nghiệt chướng a..""
“Ngươi không sợ mất đầu hay sao mà dám nói ra, khụ khụ, ta phỏng chừng lúc này đây trên đỉnh đầu Khương Vô Cực lúc này đây đã xanh mơn mởn rồi.""
“Thiên Khung Hoàng Triều ngàn tỉ non sông có lẽ chuẫn bị đại loạn rồi, không được, ta phải dời gia đình ra khỏi chốn thị phi này, kẻo chiến hỏa lan tới thì lúc đó chỉ có con đường chết!""
""....""
……
Vô số tiếng mắng chửi, tiếng nghị luận sôi nổi vang lên từ khắp Thiên Khung Hoàng Triều địa bàn, tuy nhiên một số ít người không phải là tên ngốc, bọn họ biết chuyện gì đang xảy ra.
Chuyện này tuyệt đối là Vương Bá Ngưu mạnh mẽ uy hiếp Khương Bác, cái cớ đến tặng lễ quá khập khiễng, chẳng qua là Khương Bác hẳn bị Vương Bá Ngưu hăm dọa giết chết cho nên Khương Bác mới khuất phục.
Tuy rằng trong lòng bọn họ mắt sáng như tuyết, nhưng không có ai dám đảm đương đứng ra bênh vực Khương Bác.
Bởi vì nếu đứng ra tuyệt đối là tự tay đào huyệt cho mình.
Sợ rằng bọn họ chưa nói còn xong câu liền bị Vương Bá Ngưu chụp mũ ăn nói lung tung ra tay đập chết.
Cho nên Thiên Khung Hoàng Triều dù muốn hay không cũng phải cõng cái tiếng xấu này, mà tiếng xấu này lưu truyền hẳn là cả đời, trừ khi Hoàng tộc người có thể bắt lấy Khương Bác hành hình hoặc hủy diệt Sát lục Ma Tông mới có thể vãn hồi thanh danh.
Dựa theo Vương Bá Ngưu phỏng chừng lúc này đây Đương kim Hoàng Đế Khương Vô Cực chắn chắn đang tức điên người, mà Vương Bá Ngưu, kẻ đầu sỏ đứng sau hết thảy liền có thể ngồi rung đùi ngư ông thủ lợi, chờ đại lượng thanh danh điểm phản hồi về tăng cường nội tình của hắn.
Đây chính là kế hoạch lâm thời Vương Bá Ngưu nghĩ ra, hơn nữa kế hoạch độc ác này chỉ là mới bắt đầu mà thôi, chân chính trò hay còn ở phía sau.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Vương Bá Ngưu lóe lên vẻ tàn nhẫn.
Vương Bá Ngưu ngưng lại suy nghĩ, hắn quay đầu nhìn về phía Diệp Bắc đám người, ánh mắt uy nghiêm tùy ý quét qua, thu tóm hết thảy cảm xúc của Diệp Bắc đám người vào trong lòng.
“Rốt cuộc đã tới!”
Cảm nhận được ánh mắt Vương Bá Ngưu tụ tập trên người bọn họ, nội tâm Diệp Bắc đám người đều tràn ngập khát vọng cùng chờ mong.
Bọn họ biết kế tiếp khẳng định chính là Vương Bá Ngưu muốn thiết lập địa vị cho bọn họ.
Quả nhiên chỉ sau giây lát, thanh âm Vương Bá Ngưu nhẹ nhàng vang lên:
“Sát Lục Ma Tông đống đô ở Thương Mang Thành cũ, các ngươi đi theo ta từ đầu đến trở thành cường giả nhất phương như hiện nay, cùng bổn tọa trải qua muôn vàng cay đắng cùng khó khăn, hôm nay bổn tọa muốn thiết lập đại quyền cơ cấu do ta trực tiếp nắm quyền chỉ huy chín đại lãnh tụ, mà chín đại lãnh tụ chính là Chín Đại Ma Tôn tịch vị thay ta chưởng quản các chức phẩm phía dưới, ngoài chín đại ma tôn vị trí không thể thay đỗi ra thì Một trăm lẽ tám vị Ma Hoàng tịch vị, một ngàn ba trăm vị Ma Vương tịch vị, chín ngàn vị Ma Quân tịch vị bất kỳ sát lục ma tông võ giả đều có thể tranh đoạt, tạm thời chỉ có thế.""
Chín đại Ma tôn? Một trăm lẽ tám vị Ma Hoàng?
Một ngàn ba trăm vị Ma Vương?
Chín ngàn vị Ma Quân?
Nghe Vương Bá Ngưu nói vậy, vô số Sát lục Ma Tông võ giả đều triệt để sôi trào!
Chín đại Ma tôn, một trăm lẽ tám vị Ma Hoàng, một ngàn ba trăm vị ma vương, chín ngàn vị ma quân chính là địa vị tối cao trong Sát Lục Ma Tông chỉ dưới Vương Bá Ngưu, ngoài chín đại ma tôn tịch vị ra, một trăm lẽ tám vị Ma Hoàng phía dưới chức vụ đều chỉ tuyển tinh anh trong tinh anh, nếu bọn họ có thể trúng cử tuyệt đối là huy hoàng vô hạn, vinh quang vô hạn.
Giờ phút này trong lòng tất cả Sát Lục Ma Tông võ giả đều vô hạn chờ mong, xem chín đại ma tôn tịch vị ai sẽ đat được.
Đặc biệt là Diệp Bắc đám người đều kích động nắm chặt tay, ánh mắt kích động cùng chờ mong nhìn Vương Bá Ngưu.
Giờ phút này tất cả mọi người đang chờ đợi!
“Chín đại Ma Tôn chức vị chính là nguyên lão phái đoàn hoặc chính là những người công huân tối cao đã cống hiến hết mình cho bổn tọa, đi theo bổn tọa từng trước đến giờ, ngoài chín đại ma tôn chức vị ra, tất cả chức vị ở dưới, chỉ cần là Sát lục ma Tông võ giả đều có thể tranh thủ!"" Thanh âm uy nghiêm của Vương Bá Ngưu vang vọng khắp Sát Lục Ma Tông, khiến cho muôn vàng Sát lục Ma Tông võ giả đều nhiệt huyết sôi trào, hưng phấn đến kịch điểm.
“Trước mắt, Chín đại ma tôn chức vị tạm thời năm người nắm giữ……”
Chín đại ma tôn chức vị trong đó năm người sẽ tạm thời nắm giữ?
Đến tột cùng năm người nào lại may mắn như thế?
Diệp Bắc đám người trong lòng hồi hợp chờ mong.
""Diệp Bắc!""
Đột nhiên Vương Bá Ngưu hét lên một tiếng.
“Có thuộc hạ!”
Diệp Bắc cung kính quỳ rạp xuống, thân hình hắn kích động đến run rẩy.
“Tuy ngươi không phải là người đầu tiên đi theo bổn tọa, tuy nhiên ngươi lại là nắm giữ thực lực chỉ dưới bổn tọa, Sát lục ma tông có ngày hôm nay khí thế huy hoàng đều nhờ có ngươi, ta phi thường hài lòng, nay ban cho ngươi Trấn Ma chi danh, đứng hàng đệ nhất cửu đại Ma Tôn, sau này Sát Lục Ma Tông hết thảy kẻ địch cùng những người phản nghịch đều là ngươi có toàn quyền sinh sát, Sát lục ma Tông tổng bộ chính là ngươi trấn thủ, ngươi chính là có quyền lực chỉ dưới bổn tọa, hi vọng đừng đọa uy danh của bổn tọa, để đám đạo chích đến xâm phạm!"" Chỉ dụ của Vương Bá Ngưu vang lên khắp Sát Lục Ma Tông.
Nghe được lời này Vương Bá Ngưu, vô số ánh mắt hâm mộ ghen ghét đều tụ tập trên người Diệp Bắc, ngay cả Tàng Thiên Cơ đám người cũng thập phần đố kỵ huống chi người ngoài.
Bởi vì từ hôm nay về sau, hắn sẽ là người địa vị tối cao chỉ dưới Vương Bá Ngưu, chỉ mình hắn đã hưởng thụ hơn phân nữa vinh quang của chín đại ma tôn chức vị.
""Đa tạ Ma Chủ!""
Đột nhiên được Vương Bá Ngưu ban thưởng chức vị cao nhất, nắm giữ địa vị cao nhất trong Sát lục Ma Tông, tuy những thứ này đều nằm trong tầm dự đoán của hắn nhưng Diệp Bắc vẫn vô cùng kích động, cả thân hình đều run rẩy, sau đó Diệp Bắc điên cuồng dập đầu để phát tiết sự kinh hỉ của mình, sự tôn kính của mình với Vương Bá Ngưu.
Diệp Bắc chính là đứng đầu cửu đại ma tôn, như vậy vị kế tiếp chính là ai?
Ánh mắt Sát lục ma Tông võ giả giờ khắc này tâm thần căng cứng, ánh mắt đều nghiêm túc tập trung nhìn Vương Bá Ngưu.
Danh sách chương