Lúc này Vương Bá Ngưu có thể rõ ràng cảm nhận được Tiêu Viêm linh hồn bị một cỗ linh hồn chi lực cường đại áp chế dành quyền kiểm soát thân thể, thấy tình cảnh như vậy Vương Bá Ngưu biết Dược lão đã hiện thân, giao cho Tiêu Viêm lực lượng linh hồn của hắn.

Vô tận linh hồn chi lực từ trong cơ thể Tiêu Viêm trong nháy mắt bạo phát, sau đó từ đằng sau lưng Tiêu Viêm đột nhiên mọc ra hư ảnh cánh chim, hai bên cánh còn khắc họa mấy cái phù văn cổ lão tối nghĩa, sau đó hai cánh sau lưng Tiêu Viêm khẽ đập, vô tận phong bạo thổi quét bốn phương tám hướng xung quanh khiến cho tầm nhìn lúc này trên lôi đài bị vô tận gió và cát,đá lấp kín khiến tất cả mọi người rất khó nhìn rõ tình huống lúc này.

Sau khi biến ra hai cánh, Tiêu Viêm trong nháy mắt bạo phát ra tốc độ ngang với vận tốc âm thanh, vận tốc âm thanh truyền trong không khí chính là ba trăm mét mỗi giây, nghĩa là khoảng cách mười mét Dược Lão chỉ cần không phẩy một giây là bay tới đằng sau lưng Tiêu Ninh tung ra sát chiêu, tuy nhiên Vương Bá Ngưu lại nhẹ nhàng lách người tránh khỏi sát chiêu của Dược Lão, sau đó Tiêu Ninh cũng bộc phát ra tốc độ không kém Tiêu Viêm chút nào đánh trả lại.

Trong nháy mắt tất cả mọi người chỉ thấy được hai thân ảnh nhanh như tia chớp xông vào nhau rồi lại tách ra, trong một giây hai thân ảnh này xông vào đánh nhau rồi bay ra không biết bao nhiêu lần khiến những người thực lực yếu kém chỉ có thể đưa vẻ mặt mộng bức nhìn vào trong lôi đài.

Tiêu Viêm hóa ra hai cánh cho nên tốc độ bạo phát ngang với tốc độ âm thanh cũng là điều hiển nhiên, nhưng Tiêu Ninh lại chỉ đơn giản đưa huyết chi lực vào chân lại có thể ngang ngửa với Tiêu Viêm khiến cho Dược Lão và tất cả mọi người ở đây kinh hãi không thôi.

Vương Bá Ngưu sắc mặt ngưng trọng nhìn Tiêu Viêm, lúc này đây hắn có thể cảm giác được Tiêu Viêm bộc phát ra thực lực đã siêu việt Đấu Sư cảnh giới, đạt tới Đại Đấu Sư chi cảnh, so với Tiêu Chiến cũng không thua kém.

Tuy thực lực Tiêu Viêm lúc này vượt qua Vương Bá Ngưu tuy nhiên vẫn nằm trong dự liệu của hắn, Dược lão tiền thân đã là Đấu Tôn, sau nhiều năm núp trong chiếc nhẫn không gian hấp thu năng lượng có thể bạo phát ra Đại Đấu Sư chi cảnh thực lực vẫn tính là bình thường, mà nhìn bộ dạng của Dược Lão có thể thấy Đại Đấu Sư chi cảnh vẫn chưa phải là cực hạn của hắn, tuy nhiên thân thể Tiêu Viêm thân là vật chứa chỉ có thể chịu đựng được Đại Đấu Sư lực lượng là cực hạn, nếu chứa đựng lực lượng cường hãn hơn chắc chắn thân thể sẽ bạo tạc mà chết.

Vương Bá Ngưu tuy chỉ có Đấu Giả đỉnh phong cảnh giới nhưng đừng quên hắn đến từ đỉnh cấp vị diện, trong khi Đấu khí đại lục chỉ là trung đẳng vị diện, Vương Bá Ngưu đưa Đấu khí đại lục võ đạo tu luyện kết hợp với Huyền Huyễn đại lục võ đại tu luyện sau đó sáng tạo ra hệ thống tu luyện mới, không còn tu luyện mỗi đấu khí nữa, mà Vương Bá Ngưu tu luyện chính là thiên địa chi lực, có thể khiêu chiến vượt cấp như ăn cơm uống nước, tuy nhiên hắn có thể khiêu chiến Đấu Sư đỉnh phong võ giả là cực hạn, bởi vì Đấu Sư đỉnh phong so với Đại Đấu Sư chi cảnh khác biệt hoàn toàn về lượng, đây là giai đoạn khiến võ giả thay đỗi về chất, giống như Đấu sư phía dưới võ giả chỉ có thể thô thiển sử dụng đấu khí ít ỏi để chiến đấu, nhưng Đại Đấu Sư lại có thể biến đấu khí áp súc thành áo giáp, Đấu khí cũng trở nên nhiều và cứng cỏi hơn Đấu Sư rất nhiều. Nếu giờ Vương Bá Ngưu sinh tử chiến với Dược Lão thì chắc chắn hắn sẽ thua thảm hại, thậm chí bị phản sát.

Nhưng đừng quên Vương Bá Ngưu vẫn còn hệ thống ba ba đi theo qua dị giới, có vô địch hình thức chỉ cần tốn Ác ma Điểm, cho nên muốn đập bay Dược lão tiểu chuột nhắt này không phải đơn giản hay sao? Nhưng Vương Bá Ngưu tạm thời chưa dùng tới hệ thống, hắn ở Đấu Khí đại lục căn cơ rất cạn, ác ma điểm đối với hắn hiện tại rất đáng quý, bởi vì thu hoạch ác ma điểm có ba phương thức, một là giết chóc sinh linh thu hoạch Sát lục điểm, hai là khiến người khác oán hận mình thu hoạch cừu hận điểm, ba là khiến nhiều người biết đến mình thu hoạch thanh danh điểm.

Vương Bá Ngưu thân phận Tiêu Ninh chỉ là một cái nho nhỏ thiếu niên đấu khí đại lục, ngay cả Ô Thản Thành còn chưa đi ra được nói gì đến việc thu hoạch ác ma điểm.

Hắn vụng trộm giết chết Tiêu Tộc đệ tử thu hoạch được vỏn vẹn hai trăm sát lục điểm, nếu như sử dụng để đánh bại Dược lão thì quả là phí phạm.

Với lại Vương Bá Ngưu không phải không có thực lực để liều mạng.

“Lực lượng của ta đang dần tiêu hao, mà tiểu tử này lại linh hoạt và giảo hoạt như cá chạch, ta nghĩ ngươi phải liều mạng thân thể bị thương nặng cũng phải liều mệnh nhất bác, nếu không sẽ thua, thậm chí tử vong, tiểu gia hỏa, chỉ sợ ngươi phải chịu đau khổ.” Dược Lão vẻ mặt ngưng trọng truyền âm.

""Sư phụ ngươi cứ làm đi, ta không thể thua, và thua cũng không nổi!"" Thanh âm Tiêu Viêm suy yếu đáp. 

Nghe Tiêu Viêm đồng ý, Dược Lão trong nháy mắt đưa cho Tiêu Viêm tạm thời nắm giữ Cốt Linh Lãnh Hỏa, sau đó Tiêu Viêm nhanh chóng đưa bàn tay ra để lộ một ngọn lửa màu trắng kỳ dị, nhưng quỷ dị chính là ngọn lửa này không phải nóng bỏng như ngọn lửa của Tiêu Viêm thi triển lúc nãy, mà ngọn lửa này lại tỏa ra sự băng lãnh đến cực hạn, khiến nhiệt độ trên lôi đài chợt giảm mạnh, trở nên lạnh lẽo cực kỳ.

“Cốt Linh Lãnh hỏa, Đi.” 

Tiêu Viêm vung ngọn lửa trong tay đi ra, ngay lập tức ngọn lửa bạo phát ra kích thức gấp mười lần, mang theo hơi thở hủy thiên diệt địa bay về phía Tiêu Ninh.

“Đó là dị hỏa? Chỉ có dị hỏa mới có thể có uy năng khủng bố như vậy! Xem ra lần này Tiêu Viêm không có việc gì a!”

""Xem ra Tiêu Ninh gặp nguy hiểm!" 

""...""

Đại trưởng lão sắc mặt kinh hãi nhìn Cốt Linh Lãnh Hỏa khí tức, cho dù là lão nếu sơ ý bị Cốt Linh Lãnh Hỏa chạm vào chắc chắn không chết cũng phải mất mấy lớp da, cho nên ánh mắt lão lo lắng nhìn Tiêu Ninh, trong lòng hắn muốn vào cứu Tiêu Ninh nhưng lôi đài bị Dị Hỏa khí tức bao phủ cho dù là Tiêu Chiến muốn đi vào còn khó toàn thân trở ra nói gì đến hắn, cho nên Đại Trưởng Lão chỉ có thể trong lòng cầu nguyện Tiêu Ninh sống sót.

“Ninh nhi, ngươi vẫn là ngươi sao? Mặc kệ phải và không phải, ta đều hy vọng ngươi có thể thắng a.”

Đại trưởng lão ở trong lòng yên lặng nói, hắn đã có thể cảm nhận được thiếu niên đứng trên đài tuyệt đối không phải con hắn, mẫu thân Tiêu Ninh khó sinh nên chết sớm, Tiêu Ninh chính là do lão một tay nuôi lớn cho nên hắn là người hiểu Tiêu Ninh nhất, Tiêu Ninh tính cách sợ mạnh hiếp yếu, thấy nguy hiểm là chạy nhanh còn hơn con thỏ, làm gì có chuyện có thể liều mạng chém giết thậm chí ra tay tàn nhẫn độc ác như vậy, hơn nữa cỗ lực lượng mà Tiêu Ninh bạo phát ra tuyệt đối không thể là của Tiêu Ninh. Hắn cũng biết lúc này đây Tiêu Viêm cũng không phải là Tiêu Viêm, một thiếu niên không thể nào có khả năng có tính cách sát phạt quyết đoán như vậy.

Lúc này đây Vương Bá Ngưu cảm thấy không gian xung quanh hắn giống như bị đóng băng, cho dù hắn có tâm muốn né tránh cũng không thể, cho nên Vương Bá Ngưu cũng không thèm né tránh nữa, vô số khí huyết trong cơ thể hắn đang bị thiêu đốt sản sinh ra chiến lực mạnh mẽ, chưa hết, Vương Bá Ngưu rút ra bí hộp trong đó có cất giữ máu tươi của hơn trăm con yêu thú cấp thấp, sau đó hắn dùng Ma Huyết Thần Công điên cuồng hấp thu cỗ máu huyết đó.

Ngay lập tức khí tức của Vương Bá Ngưu điên cuồng tăng lên..Đấu Sư nhất phẩm....Đấu Sư nhị phẩm....mãi cho đến Đấu Sư đỉnh phong mới ngừng lại.

""Chưa đủ...liều mạng!" Vương Bá Ngưu cắn răng, bắt đầu thiêu đốt một bộ phận linh hồn của mình, tuy chỉ thiêu đốt một bộ phận nhưng đừng quên linh hồn của Vương Bá Ngưu chính là tới từ đỉnh cấp vị diện, linh hồn bản chất của hắn cường hãn hơn trung cấp vị diện sinh linh quá nhiều, cho nên khí tức của Vương Bá Ngưu vượt qua Đấu Sư đỉnh phong, đạt tới Đại Đấu Sư khí tức!

Nắm giữ cỗ sức mạnh khủng bố như hiện tay, Vương Bá Ngưu nhẹ nhàng chống đỡ Cốt Linh Lãnh Hỏa công kích, vô tận huyết khí trong người hắn bạo phát thành hư ảnh Long Tộc, đây là Vũ Kỹ thành danh của Vương Bá Ngưu trước khi có hệ thống giang lâm, vũ kỹ này gọi là Thần Long Chiến Hồn Quyết!

Vương Bá Ngưu đánh ra Thần Long Chiến Hồn Quyết đệ nhất thức, Hắc Long Âm, chỉ thấy đầu hư ảnh Long Tộc ngửa mặt lên trời gầm thét, Long Tộc là thượng đẳng sinh linh, những sinh linh cấp thấp khác nghe tiếng Long ngâm đều phải run rẩy sợ hãi, cho dù là Dược Lão thân là Đấu Tôn linh hồn cũng không nhịn được tâm thần ngưng trệ vài giây. 

Thấy Tiêu Viêm bắt đầu bị Hắc Long Âm khống chế thân thể đứng im, Vương Bá Ngưu nhanh chóng thừa cơ vung ra Thần Long Chiến Hồn Quyết đệ nhị thức-Thanh Long Quyền!

Một quyền này đánh thẳng vào mặt Tiêu Viêm, tuy có Cốt Linh lãnh Hỏa hộ chủ nhưng Tiêu Viêm cả hàm răng đều bị một quyền đánh nát, ngay cả mũi cũng bị đánh dập, sau đó Tiêu Viêm bị lực phản chấn đánh bay ra đằng xa, máu tươi hộc liên hồi, nằm im trên mặt đất giống như bị trọng thương.

Vương Bá Ngưu một quyền đánh lén thành công, tuy nhiên hắn vẫn không có thừa thắng xông lên, trái lại giữ khoảng cách không tiến tới gần phạm vi công kích của Tiêu Viêm.

Thấy Vương Bá Ngưu không có thừa thắng xông lên, nội tâm Tiêu Viêm thầm nói""đáng tiếc"", sau đó Tiêu Viêm gắng gượng chống đỡ thân thể đứng dậy, mà lúc này đây Dược Lão lần đầu tiên dùng ánh mắt ngưng trọng nhìn Tiêu Ninh.

Dược lão hắn thân là Đấu Tôn, hạng gì thiên kiêu chưa từng thấy qua, tuy nhiên Thiên Kiêu như Tiêu Ninh lão lại gặp lần đầu tiên, một thiếu niên nắm giữ lực lượng mạnh mẽ như vậy, tính cách lại hầu như không có điểm yếu, tính cảnh giác cũng rất cao, không kiêu không táo, Tiêu Ninh giống như một cái lão bất tử lão lạt sống nhiều năm chứ không phải là một thiếu niên nữa. 

Dược Lão khẽ than nhẹ, lực lượng linh hồn của hắn bám vào người Tiêu Viêm cũng không thể lâu quá, nếu không thân thể này sẽ không chịu được nổ tung, hơn nữa cốt linh lãnh hỏa lực lượng không phải thân thể Tiêu Viêm giai đoạn này có thể chịu đựng được lâu.

Cho dù chỉ đưa Tiêu Viêm nắm giữ Cốt Linh Lãnh Hỏa chỉ có chưa tới một phút nhưng thân thể Tiêu Viêm đã xuất hiện vô số vết bỏng do hàn khí gây tổn thương, thậm chí một ít da bắt đầu bóc ra, máu tươi từ trong da thịt chảy ra. 

Dị hỏa uy lực quá mức cường đại, căn bản là không phải Tiêu Viêm có thể khống chế, cho dù là dược lão mượn thì thân thể Tiêu Viêm chính là gánh nặng, bởi vì thân thể hắn không đủ cường độ để gánh chịu Dị Hỏa.

Tiêu Viêm từng bước gắng gượng đi về phía Tiêu Ninh, không gian chung quanh đều bị Cốt Linh Lãnh Hỏa Hàn khí đông cứng như muốn bể nát, hơn nữa mỗi khi Tiêu Viêm bước đi một bước thì sau lưng hắn lộ ra vô số dấu chân sâu hoắm, đá xanh trên sàn lôi đài là do vật liệu đặt thù chế tạo nhưng lúc này đây căn bản là không có cách nào thừa nhận Cốt Linh Lãnh Hỏa lực lượng nói gì đến thân thể của Tiêu Viêm?

""Ta muốn liều mạng, Tiêu Ninh biểu ca!" Tiêu Viêm lao đi vết máu trên miệng, quỷ dị mỉm cười nói.

Vương Bá Ngưu vẻ mặt không quan trọng gật đầu, nhưng trong nội tâm hắn lại cẩn thận vô cùng, để duy trì chiến lực này Vương Bá Ngưu còn phải không ngừng thiêu đốt máu huyết cùng linh hồn của mình, đây là đánh đổi gần như hai phần ba tính mạng của hắn để duy trì thực lực này, cho nên cho dù Tiêu Viêm không liều mạng, Vương Bá Ngưu cũng phải liều mạng.

Lúc này đây hai đại kình địch bắt đầu chân chính liều mạng chém giết!

P.S: Hắc hắc, các ngươi hi vọng ai thắng?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện