Tiêu Viêm ánh mắt bễ nghễ, bao hàm sát ý nghiêm nghị lạnh lùng nhìn chằm chằm Vương Bá Ngưu, ngữ khí rét lạnh nói: “Tiêu Ninh, ba năm gần đây ngươi ta một trời một vực, ngươi vì vân, ta vì bùn…… ngươi vô số lần khinh nhục ta, Bất quá ba năm sau...món nợ nhân quả này đến lúc kết thúc rồi! Hôm nay ta muốn cho ngươi chính thức vẫn lạc tại đây, ngoài vì bản thân ta, còn vì sư phụ ta công đạo!""

Nói xong thân hình Tiêu Viêm khẽ động, cả người bộc phát ra vô biên hỏa diễm năng lượng giống như muốn hóa thành một tôn Đại Đạo Hồng Lô mang theo cỗ ý cảnh như muốn luyện hóa thế gian vạn vật, khí thế trên người Tiêu Viêm lúc này giống như một tôn hỏa diễm thần linh hàng lâm nhân gian, như muốn đem tất cả đều đốt thành tro tàn. 

Vương Bá Ngưu sắc mặt âm trầm đến đáng sợ, thực lực của Tiêu Viêm quá mạnh mẽ, mạnh đến nổi Vương Bá Ngưu cảm giác tuyệt vọng, cho thân Vương Bá Ngưu tạm thời lấy tránh né làm chủ nhưng hắn vẫn cảm giác ăn không tiêu, cả thân thể và linh hồn đều truyền tới cảm giác suy yếu, mái tóc của Vương Bá Ngưu màu đen đã hóa thành màu bạc, đây là Vương Bá Ngưu đang tiêu hao sinh mệnh cùng linh hồn mình để đỗi lấy đại giới có được Đại Đấu Sư cảnh thực lực, nhưng giờ phút này Tiêu Viêm đã đột phá tới Đấu Linh chiến lực, khiến cho Vương Bá Ngưu cảm giác lực bất tòng tâm.

""Vô Địch Hình thức, triển khai!" Vương Bá Ngưu vẻ mặt lóe lên vẻ đau lòng truyền âm cho hệ thống.

""Do ký chủ sát lục điểm quá ít chỉ đủ khiến ký chủ tăng tu vi lên Đấu Linh chi cảnh tạm thời trong vòng mười giây, mười giây sau ký chủ vẫn không đánh bại Tiêu Viêm thì ký chủ chắc chắn sẽ chết, nhiệm vụ sẽ phán định thất bại lui về Huyễn Huyễn Đại Lục!"" Thanh âm hệ thống băng lãnh hồi đáp.

""Được!"" Vương Bá Ngưu cắn răng gật đầu.

Sau khi Vương Bá Ngưu đồng ý, chỉ trong phút chốc Vương Bá Ngưu cảm giác trong thân thể đột nhiên bộc phát ra cỗ lực lượng cường đại, mái tóc đã bạc do mất đi nhiêu sinh mệnh khí tức cũng hồi phục như cũ. 

Chỉ hơi thất thần một giây, sau đó Vương Bá Ngưu bắt đầu tỉnh lại, bắt đầu tiến hành phản công.

Đôi tay Vương Bá Ngưu chậm rãi kết ấn tạo thành ấn quyết quỷ dị, ngay tức khắc lòng bàn tay trái hiện lên Cực Âm Tà Long hư ảnh, còn lòng bàn tay phải hiện lên Cực Dương Ma Long hư ảnh, ngay lập tức toàn thân Vương Bá Ngưu giống như một tôn Chúa Tể Âm Dương hóa thân, hắn lạnh giọng quát nhẹ:

“Thân Hóa Tà Ma, Nghịch Loạn Âm Dương!”

Ngay lập tức tay phải của Vương Bá Ngưu vì ma, cánh tay trái vì Tà, Thần Long Chiến Hồn đệ ngũ thức-Nghịch Loạn Âm Dương quyết đột nhiên đánh ra, ngay lập tức toàn bộ lôi đài đều tạo thành hư ảnh Vòng tròn thái cực Đồ bao phủ Tiêu Viêm thân ảnh, sau đó một cỗ điên đảo âm dương, nghịch loạn ngũ hành mạnh mẽ áp chế Vô Số Hỏa Diễm của Tiêu Viêm, sau đó giam cầm lại trong Âm Dương Thái Cực Đồ hư ảnh, khiến cho Hỏa Diễm Dung nham của Tiêu Viêm không tổn thương Vương Bá Ngưu mảy may.

Một cổ vô cùng nóng rực hơi thở từ trên người Tiêu Viêm bạo phát ra mang theo một loại khí thế quân lâm thiên hạ lao đến Vương Bá Ngưu như muốn mạnh mẽ luyện hóa hắn thành hư vô.

Ầm ầm ầm! 

Hai cỗ lực lượng cường đại va chạm nhau sản sinh ra phản ứng nguyên tử nổ tung thổi bay vô số công trình kiến trúc trong Tiêu Gia, vô số đệ tử không kịp chạy trốn liền bị dư ba của vụ nổ đánh bay thổ huyết, có người thực lực kém liền bị nổ chết, mà đây chỉ là dư ba cách xa năm trăm mét liền có uy lực như thế, nói chi là hai thân ảnh Vương Bá Ngưu bọn họ đứng trong trung tâm vụ nổ.

"Hự!""

Tiêu Viêm suy yếu bay ngược ra đằng sau, hắn thân là hỏa diễm hóa thân cho nên sẽ không bị trọng thương này nọ, chỉ cần hỏa diễm trường tồn thì Tiêu Viêm bất diệt, tuy nhiên Hỏa Diễm khí thế trên người hắn giờ khắc này liền bị phai mờ đi chín thành năng lượng, cơ hồi gần như tàn phế.

Mới vừa rồi khi cả hai dùng ra công kích mạnh nhất oanh sát đối phương thì Tiêu Viêm kinh hãi phát hiện Tiêu Ninh đánh ra ấn quyết phi thường khủng bố.

Tiêu Viêm cảm nhận được từ trong ấn quyết đó toát ra thiên địa âm dương nghịch loạn chi ý, sau đó Âm Dương Thái Cực đồ hư ảnh xoay chuyển như muốn đem thân thể hắn xé rách, nếu như không phải Tiêu Viêm thân thể chính là tạo nên từ Hỏa Diễm thì ấn quyết vừa rồi của Tiêu Ninh đủ khiến thân thể lúc trước của hắn xé thành mạt vụn, tuy là như vậy nhưng thái cực đồ chi ý vẫn đang trong thân thể Tiêu Viêm điên cuồng xoắn nát, điên cuồng hấp thu hỏa diễm năng lượng trong thân thể Tiêu Viêm, thứ này giống như trong giòi trong máu vậy, không ngừng hấp thu sinh mệnh từ trong người ký chủ của nó.

""Phụt!"" 

Vương Bá Ngưu thổ huyết bay ngược về phía bên cạnh Tiêu Viêm, giờ khắc này Vương Bá Ngưu cơ hồ chỉ còn nữa cái mệnh, sắc mặt trắng xám tái nhợt, tiếp theo đó một cỗ vô biên đau nhức từ trên bụng hắn truyền tới, Vương Bá Ngưu mệt mỏi cùi đầu nhìn xuống bụng của mình. Hắn phát hiện bụng của mình có năm cái lổ thủng in hình năm ngón tay đang không ngừng chảy ra máu tươi, mà trên miệng vết thương lại có nhiều Hỏa Diễm chi lực đang không ngừng ăn mòn miệng vết thương, khiến cho vết thương trên bụng Vương Bá Ngưu không thể khép lại.

“Ngươi ấn quyết thật kỳ dị vô cùng, ẩn trong thân thể ta không ngừng hấp thu năng lượng của ta, tuy nhiên nó cũng không thể ngay lập tức giết chết ta, mà thân thể ngươi chung quy chỉ là Đấu giả thân thể, ngươi bây giờ cơ hồ tàn phế, cho nên ngươi chú định bại trận.” Tiêu Viêm một bên chữa thương một bên cười lạnh nói.

Vương Bá Ngưu lẳng lặng liếc nhìn Tiêu Viêm, đúng thật như Tiêu Viêm nói, lúc này đây cơ hồ thân thể hắn gần như tàn phế, giờ khắc này cho dù muốn động một ngón tay cũng không thể.

“Khụ khụ…… Ta nên đưa ngươi lên đường.” Tiêu Viêm ho khan hai tiếng, từng chút một đứng dậy, sau đó từng bước tiến lại gần Vương Bá Ngưu.

Giờ khắc này máu tươi bên trong bụng Vương Bá Ngưu đã đình chỉ máu tươi chảy ra, không phải là Vương Bá Ngưu ngăn nó ngừng chảy ra, mà là không còn một giọt máu có thể chảy, nếu không phải Võ giả sinh mệnh lực ương ngạnh thì Vương Bá Ngưu đã tử vong do mất máu mà chết.

Vương Bá Ngưu ngẩn đầu nhìn về phía không trung, lúc này đây sắc mặt hắn ngũ vị tạp trần, đây có lẽ là hắn cuối cùng hắn có thể liếc nhìn bầu trời ở Đấu Khí đại lục đi? Nhiệm vụ thất bại, Vương Bá Ngưu phần linh hồn này sẽ phải bị hệ thống mạt sát hết thảy để phòng ngừa Thiên Đạo phát hiện ra bí mật của hệ thống.

Trong những giây ngắn ngủi cuối cùng của cuộc đời, trong ánh mắt Vương Bá Ngưu xuất hiện rất nhiều bóng người, như đại trưởng lão, thần bí mẫu thân, Tiêu Mị,...

“Nguyện các ngươi ở thế giới này hảo hảo sống sót.” Vương Bá Ngưu sắc mặt hiếm thấy lộ vẻ tình cảm, dù sao hắn chỉ được hệ thống lâm thời đưa qua một tia linh hồn mà thôi, nói trắng ra phần linh hồn này chính là tồn tại độc lập, khi phần linh hồn này xuyên qua đấu khí đại lục đã dung hợp với trí nhớ của Tiêu Ninh, cho nên Vương Bá Ngưu có lẽ không giống như Vương Bá Ngưu ở huyền huyễn đại lục làm người đơn thuần vì lợi ích, vì truy cầu sự kích thích vui vẻ, coi tất cả đều như sâu kiến,...Vương Bá Ngưu ở đấu khí đại lục trái lại giống như một con người bình thường hoàn chỉnh hơn, cũng có thất tình lục dục, cũng có tình cảm.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện